Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 54: Kết Quả Thuận Lợi

Chương 54: Kết Quả Thuận Lợi


Đội L.A đã có một trận đấu thành công. Thử thách cực đại là đội Tiền Giang đã vượt qua, khí thế của toàn đội qua đó mà được nâng cao. Trong hai lượt đấu cuối cùng, đều dễ dàng giành được chiến Thắng chung cuộc.

Ba cán bộ ở Liên Đoàn Bóng đá theo dõi suốt cuộc hành trình đi đá giao hữu, Với Thành Tích 4 thắng một hòa, một thua. Họ có lời khen cho các cầu thủ đội bóng L.A. Về chất lượng cầu thủ cũng như cơ sở hạ tầng đều đạt tiêu chuẩn thi đấu ở giải quốc gia. Trong mùa giải kế tiếp nhất định sẽ có mặt của đội L.A.

Trên phương diện tinh thần là như vậy, nhưng vẫn phải có một số thủ tục lặt vặt khác nữa, Liên Đoàn Bóng đá phía nam sẽ trực tiếp làm việc với ban điều hành của đội bóng. Đây là vấn đề của ông Hùng và các nhà tài trợ. Các cầu thủ được phép nghỉ ngơi trong một thời gian hai tuần trước khi có quyết định chính thức từ Liên Đoàn Bóng Đá.

Hơn ba tuần di chuyển và thi đấu, các thành viên trong đội ai nấy đều đã cảm nhận được sự mệt mỏi khi bước chân vào làm cầu thủ. Một số người đã bắt đầu cảm niềm tin bị lung lay khi theo con đường này. Những người trẻ như Xuân Mai, Công Minh, Đức Thọ… vẫn còn rất háo hức trở thành cầu thủ. Được đá ở giải quốc gia khiến mấy đứa cảm thấy lâng lâng. Giống như một giấc mơ vậy.

Xuân Mai đem khoe chiến tích với chị Trâm và Hai Bác. Nhìn gương mặt rạng rỡ và hứng khởi, ai cũng mừng lây. Họ vui cho nó và cũng cho tỉnh nhà có một đội bóng tham gia thi đấu ở hạng đấu quốc gia. Một niềm tự hào chung của con dân tỉnh L.A.

Xuân Mai xin phép hai bác về nhà thăm gia đình.

Chị Bảo Trâm sợ nó biến mất một lần nữa nên cũng về Long Thành chơi một hôm. Đi thi đấu bóng đá, các cầu thủ đều nhận được chút tiền bồi dưỡng. Chưa kể quãng thời gian thi đấu giải phong trào nó cũng kiếm được chút tiền, thời gian qua sinh hoạt nhà chị Trâm là miễn phí nên nó không đụng tới khoản tiết kiệm đó. Lần này về không quên mua quà cho ba má và Út.

Ngoài đồ ăn thức uống còn mua thêm mấy vật dụng trong nhà nữa.

Sự xuất hiện lần thứ hai của Bảo Trâm khiến ba má và em gái của Xuân Mai rất vui, ba vui vì được ăn đồ ăn ngon, má vui vì con trai và người ta đã làm lành với nhau. Còn Út lại có dịp vòi vĩnh tiền tiêu vặt. Xuân Mai hào phóng đưa nó nó khá nhiều, nói là cho nó mua quần áo mới gì đó.

Chiều hôm đó, khi hai chị em đi shopping với nhau thi Xuân Mai ở nhà sửa ống nước, mua miếng tôn và khung sắt. Hai cha con gia cố lại mái nhà, chỉ vừa mới đi đá bóng thôi, mà nhà cửa của nó đã thay đổi ít nhiều, tươm tất và gọn gàng hơn so với ngày trước.

Hì hục đến tối, qua giờ cơm hai chị em mới có chút thời gian riêng tư, đi dạo Long Thành vào buổi tối. Dĩ nhiên là chúc mừng Xuân Mai và đội bóng đã có thể tham gia giải hạng ba cấp quốc gia. Tuy chưa phải hạng nhất nhưng đó là một dấu hiệu tốt.

“Vậy trong hai tuần nghỉ ngơi sắp tới, em tính làm gì, có đi thi đấu mấy giải phong trào hay không?”

Đá giải phong trào có thể kiếm được chút tiền, tuy nhiên trình độ cầu thủ ở đó không cao, nếu như gặp phải Thợ Săn Giải đấu thì chưa chắc đã ăn được giải. Ngày trước đi thi đấu là trốn tránh chị Trâm, và vô tình học được kỹ năng mới, được tiếp xúc với thợ Săn Giải đấu nên trình độ chơi bóng tiến bộ hơn một bậc.

Chất lượng thợ săn giải đấu có thể lấy thang đo của Thanh Bình làm giới hạn, người nào chơi hay Hơn Thanh Bình chắc chắn sẽ không đi đá giải phong trào. Vậy nên có thể nói, Xuân Mai đã may mắn tìm đúng người, học đúng thầy. Kỹ năng đã đủ để tung hoành ở giải hạng 3 Quốc gia. Vấn đề thiết yếu trước mắt là cải thiện thể lực.

“Qua loạt trận đá giao hữu vừa rồi em thấy kỹ thuật của mình không hề thua kém những cầu thủ khác, điểm yếu hiện tại là thể lực, không chỉ riêng em mà rất nhiều cầu thủ không thể đá được 90 phút. Vậy nên em sẽ tập trung khắc phục điểm yếu này.”

“Vậy là em tính ở Long Thành hay lên T.p ở nhà của chị? Chị thấy em nên lên đó ở với chị, ăn uống đủ chất sẽ tốt cho sự phát triển của em hơn. Chưa kể là có thể đi tập thêm Gym vào mỗi tối, cải thiện vóc dáng…”

Xuân Mai nhìn chị Trâm có vẻ hơi khó xử.

“Em tính ở nhà ít bữa,. nhưng nghe chị nói vậy em lại thấy rất hợp lý, không biết là nên ở hay…”

Bảo Trâm thúc cùi chỏ thuyết phục.

“Có lý quá còn gì nữa, Lên đi, ở Long Thành em có việc gì đâu, lên đó phụ việc quán phở, chị bảo ba má trả tiền công cho em. Coi như em làm việc trên đó, bây giờ em và Út Thảo đều có điện thoại, có việc thì báo một tiếng chị sẽ đích thân hộ tống em về tận nhà.”

Lý do quan trọng hơn cả là Bảo Trâm muốn ở gần Xuân Mai. Cả ngày chỉ làm ở quán, có Xuân Mai trò chuyện cũng đỡ buồn. Ngày xưa có Tuyết Mai rủ đi quán xá này nọ còn đỡ, bây giờ cô bạn đi xa khiến Bảo Trâm cô đơn lắm. Nên nhất định phải lôi cu em lên thành phố cho bằng được.

Thấy chị nhiệt tình như vậy, Xuân Mai cũng vui vẻ đồng ý. Bảo Trâm ngủ cùng Út Thảo một đêm, hôm sau lại cùng Xuân Mai trở về Thành phố, hẹn mọi người, khi nào lên đó nhất định phải ghé qua nhà của cô cho biết nơi sinh hoạt của con trai.

Nhà của Xuân Mai rất quý Bảo Trâm, cũng giống như cách nhà chị Trâm đối xử với nó như con cái trong nhà. Từ Thành phố về thì mang quà xuống, từ Long Thành ra thành phố cũng mang quà quên theo, đa số là rau củ quả, của nhà trồng được. Bảo Trâm ngồi phía sau thích thú ôm Xuân Mai trên con đường nhựa, hai bên là những ruộng lúa thênh thang bát ngát, chiếc xe máy chậm rãi tiến về phía Thành Phố.

Chương 54: Kết Quả Thuận Lợi