Chương 60: Giải Hạng 3- V League khởi Tranh.
Giải Bóng Đá Hạng Ba Quốc Gia được diễn ra vào cuối năm, trong khoảng từ cuối tháng 10 đến tháng 11. Do đặc thù về địa lý của đất nước Việt Nam, việc di chuyển giữa các vùng miền gặp nhiều khó khăn, nên giải đấu sẽ được phân làm hai bảng, tương ứng với hai khu vực Miền Bắc và Miền Nam.
Mỗi Bảng sẽ có 5 đội bóng tham dự, thi đấu tính điểm hai lượt, đội xếp thứ nhất và thứ 2 Bảng A sẽ bước vào trận chung kết gặp đội xếp thứ hai và thứ nhất Bảng B. Hai đội giành chiến thắng sẽ được lên chơi ở giải hạng nhì diễn ra vào tháng 3.
Đội Truyền Thông L.A là đội mới tham dự giải, xếp ở bảng B. Khu vực phía Nam. Các đội còn lại trong bảng gồm có đội Cần Thơ, đội Tiền Giang, Đội Trẻ Sài Gòn và đội Trẻ Bình Dương. Trong bảng đấu thì đội Cần Thơ là đội rơi từ giải hạng nhì, ba đội còn lại đều đã góp mặt ở giải hạng ba được vài mùa. Về kinh nghiệm thi đấu thì bất cứ đội nào cũng được đánh giá cao hơn đội L.A.
Gần đến ngày thi đấu, những nhân vật lãnh đạo đội bóng xuất hiện nhiều hơn ở trụ sở đội bóng. Các Thành Viên được phát phiếu ăn miễn phí tại một quán ăn được hợp tác với đội bóng. Thời hạn trong thời gian giải diễn ra. Cầu thủ không có nhu cầu ăn uống thì có thể nhận một khoản tiền mặt tương ứng với chế độ ăn.
Các cầu thủ được hai chuyên viên y tế khám tổng quát một lượt, dĩ nhiên đây chỉ là hình thức mang tính thủ tục, không quá nghiêm ngặt. Chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của đội bóng là ông Quốc. Thời gian gần đây đều lui tới văn phòng, bên cạnh đó là vài nhân viên văn phòng, đều là các em gái chân dài. Có cô được giao việc sổ sách kế toán, có cô thì chỉ để trưng ở đó, chờ đón tiếp cầu thủ hoặc khách mời từ Liên Đoàn Bóng Đá, và một số công việc lặt vặt khác.
Ông Hùng và trợ lý Anh Vũ thường xuyên đi tới đi lui, ngoài ra đội trưởng Bùi Tuấn và đội phó Minh Vũ cũng được gọi tới để bàn về chiến thuật, cũng như trao đổi về sinh hoạt của các cầu thủ trong đội. Trước đây khi điều kiện sân bãi hạn chế, các đội sẽ thi đấu tập trung tại một địa điểm. Nhưng thời đại bây giờ, nhiều tỉnh thành đã phát triển vượt bậc, việc có sân bóng riêng cũng chẳng có gì mới mẻ. Đội bóng có thể đá ở sân nhà hoặc phải đi xa tùy theo sự sắp xếp của Liên Đoàn.
Trong Phòng làm việc, ông Hùng chỉ tay lên bảng ghi chú lịch thi đấu tiến hành thông báo và đưa ra một số phân tích.
“Trận mở màn của chúng ta sẽ là chuyến làm khách với đội trẻ Bình Dương. Tuy họ thi đấu ở giải hạng ba đã được vài mùa, nhưng nhân sự lại không đồng nhất. mỗi năm lại xuất hiện vài gương mặt mới, nếu thi đấu tốt sẽ được lên đá ở đội 1, ở giải hạng nhất.
Trong số những cầu thủ của đối phương, có thể sẽ xuất hiện vài cầu thủ tiềm năng. Giải hạng ba với bọn họ chỉ là môi trường để họ luyện tập mà thôi. Đối phương có nhiều cầu thủ trẻ, tinh thần chiến đấu hăng hái, muốn thể hiện bản thân. Vậy nên chúng ta cần phải đề cao sự chắc chắn.”
“Em thì có ý kiến ngược lại, nếu nhiều cầu thủ đối phương chưa có kinh nghiệm thi đấu thì chúng ta nên tận dụng cơ hội, tranh thủ kiếm điểm tích lũy cho cuộc đua đường dài. CÁc cầu thủ lần đầu lên chơi giải hạng ba quốc gia, hãy để mọi người thể hiện một chút.”
Ông Hùng nhớ lại loạt trận giao hữu với TRr Vinh và Tiền Giang, thực sự là đội bóng hoàn toàn bị áp đảo, nếu như không có sự tỏa sáng cá nhân thì đã thất bại thảm hại rồi. Hiện tại đội bóng mất hai trụ cột là Thành Chung và Hoàng Long, sức mạnh tập thể đâu bằng hồi đá giao hữu. Muốn đá đôi công chính là t·ự s·át.
“Chú không biết loạt trận giao hữu tháng trước đây thôi, bị dồn ép ghê lắm, muốn đá đôi công cũng đâu có được. Tôi Quyết định rồi, đây là chuyến đi làm khách, hãy chọn lối đá phòng ngự phản công đi.”
Một tháng nay ông Hùng chỉ quan sát từ xa, không hiểu được quá trình luyện tập của toàn đội. Nếu như biết toàn đội hăng hái chờ ngày ra quân, lại bị quán triệt tinh thần phòng ngự thì chẳng phải thụ động quá hay sao? Khởi đầu trận đấu có thể thua, nhưng đường đua còn dài, còn có thể cải thiện dần dần. HLV trưởng đã quyết định như thế, trợ lý chỉ có thể nghe theo.
Ông Hùng không thấy ai có ý kiến gì thêm thì quay sang hỏi đội trưởng.
“Về sức khỏe cầu thủ, mọi người vẫn ổn cả chứ Tuấn? có ai không thể ra sân trận tới không?”
Bùi Tuấn lễ phép đáp.
“Thưa thầy, mọi người đều khỏe, ai nấy cũng rất háo hức được ra sân trận đầu.”
“Tinh thần như vậy rất tốt, Trận tới tuy chúng ta làm khách, nhưng ban lãnh đạo có tới theo dõi màn chào sân của chúng ta. Các cậu tự bảo ban nhau thi đấu tập trung, đừng làm các sếp thất vọng.”
Bên cạnh những trao đổi về chuyên môn, Bùi Tuấn cũng như các thành viên trong đội có thời gian tiếp xúc và làm việc với các bộ phận khác trong tổ chức. Ngoài bóng đá ở trên sân, họ được yêu cầu tập trung để phân phát dụng cụ thi đấu gồm giày và quần áo. Kế đến là chụp vài kiểu ảnh làm nội dung đăng tải lên mạng xã hội, cũng như trang mạng điện tử của đội bóng.
Đội bóng có tên là Truyền Thông L.A, nên mảng hình ảnh được chăm chút khá kỹ khi lên hình, có hẳn một ekip phụ trách, chuyên chụp ảnh và viết bài. Đội bóng vừa mới thành lập, chưa có người hâm mộ, việc làm truyền thông, quảng bá đội bóng là hoàn toàn cần thiết. Trong ekip đa số toàn người trẻ và có vài ba cô gái, mấy anh chàng cầu thủ không bỏ lỡ cơ hội tán tỉnh làm quen.
Bùi Tuấn làm đội trưởng nên ăn to nói lớn hơn cả, bất kỳ ai có thái độ không chuẩn mực là anh có quyền đuổi ra ngoài, chung quy lại cũng giống mấy con gà trống đuổi nhau giành con gà mái mà thôi. Đội bóng đã luyện tập và sinh hoạt cùng nhau một thời gian, tính cách mỗi người đều được lộ ra. Công Minh ấy vậy mà lại hợp tính với Bùi Tuấn, cả hai thích tụ tập và gái gú.
Vai trò của Công Minh ở trên sân khá rộng, cậu ta cũng ý thức được vị trí của mình trong đội bóng không hề nhỏ thế nên biểu hiện ra bên ngoài cũng thập phần tự tin. Mái tóc được cậu nuôi dài rồi buộc thành một chỏm, dự định nuôi dài đến ngang vai theo phóng cách lãng tử đầu thập niên 2000. Chỗ nào có Tuấn thì quanh bán kính 50 mét sẽ thấy bóng dáng Công Minh lảng vảng gần đó.
Ngoại trừ thời gian ở trên sân thì họ là hai gương mặt hay lui tới văn phòng quản lý, trò chuyện với mấy em gái. Đương nhiên tần suất lên hình sẽ nhiều hơn, và theo một lẽ thường thì họ trở thành gương mặt thương hiệu của đội.
…
Thoáng chốc đã tới ngày thi đấu đầu tiên, trận đấu diễn ra vào cuối tuần,Đội L.A rục rịch lên xe tới tỉnh Bình Dương. Ở cấp độ này, Thi đấu xa nhà, không có cổ động viên đi cổ vũ là chuyện hết sức bình thường. Đội bóng vừa thành lập chưa có Fan, mà nếu có thì họ cũng ngại di chuyển sang tỉnh khác chỉ để xem một trận bóng.
Đời sống của nhân dân chưa cao, mỗi ngày đều lo cơm áo gạo tiền. Bóng đá hiện tại với các thành viên trong đội mà nói cũng là một công việc kiếm ăn. Họ sang thi đấu thực ra cũng như đang đi công tác mà thôi.
Ngoài ban huấn luyện, các thành viên trong đội bóng thì vài cán sự làm truyền thông cũng đi theo chụp ảnh và viết bài. Số lượng người di chuyển phải dùng một xe ba mươi chỗ và một xe 16 chỗ.
Xuân Mai rất háo hức mong chờ tới ngày này. Thời gian qua cải thiện được mặt thể chất khá nhiều, sức vóc tăng lên không ít. Tuy nhiên kỹ năng chơi bóng không có biến chuyển nhiều, nguyên nhân cũng là do chưa đụng chạm phải đối thủ tương xứng, trong đội bóng chỉ có Anh Khoa là có thể so kè về tốc độ, những phương diện còn lại, Xuân Mai đều không ngán ai trong đội bóng cả.
Sự tự tin đang lên cao, Xuân Mai cũng muốn rủ Bảo Trâm đi xem trận đấu đầu tiên, những nghĩ lại phải đi đường xa thì lại cực cho người ta nên hẹn chị trận sân nhà đầu tiên mới mời chị tới xem nó thi đấu. Quan hệ giữa hai người đã có biến chuyển lớn, Xuân Mai có đi xa thi đấu, cũng sẽ có ngày quay trở lại nên cả nhà Bảo Trâm không có lo lắm.
Trước ngày ra quân đã chuẩn bị công tác tư tưởng cả rồi. Mọi việc ở nhà không cần phải lo lắng, việc có nó bây giờ chỉ là tập chung đá bóng thật tốt.