Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 84: Hợp Đồng Cho Mượn, Lính Đánh Thuê Của Đông Á Vũng Tàu

Chương 84: Hợp Đồng Cho Mượn, Lính Đánh Thuê Của Đông Á Vũng Tàu


Một ngày nọ, tại văn phòng trụ sở của đội bóng truyền thông L.A

Xuân Mai tới văn phòng, gặp trực tiếp Bùi Viện dò hỏi thêm một lần nữa. Cậu muốn xác nhận lại cơ hội ra sân, cũng như việc thanh lý hợp đồng vào cuối mùa. Nếu như đội bóng có ý muốn bán cậu đi thì cậu rời đi ngay trước khi mùa giải này khởi tranh, để còn tìm kiếm những cơ hội thi đấu khác.

“Thưa thầy, trong thời gian luyện tập vừa qua có điểm nào mà em làm chưa tốt mà không được cho vào đội hình chính của đội? Hay em đã làm điều gì khiến thầy không vừa lòng?"

Bùi Viện không chút cảm xúc đáp lại ngay.

“Đúng rồi, cậu quá chăm chỉ, thích làm màu trên sân, nên tôi không ưa đó. Đừng cố gắng thuyết phục tôi. Dù làm gì thì tôi cũng không thay đổi quyết định của mình đâu. Chừng nào tôi còn ở đây, thì ngày đó cậu đừng hòng được ra sân một phút.”

Con người có ác cảm với nhau đôi khi chẳng vì lý do nào cả. Đơn giản là họ không thích và sẽ tìm bất kỳ lý do nào để củng cố cho quyết định của mình. Xuân Mai cố nuốt xuống cục tức trong người. HLV mới không có ý định hồi tâm chuyển ý, nên cậu đành tìm kiếm những cơ hội khác.

“Vậy chuyện thanh lý hợp đồng, có thể cho em sang đội bóng khác thi đấu được không?”

“Cậu muốn sang đội nào?”

“Đội bóng đã gửi lời đề nghị mua em về đá vào tuần trước ấy ạ. Em muốn được ra sân nhiều hơn.”

Bùi Viện lục lọi hồ sơ và số liên lạc của đội bóng đã liên hệ hỏi mua Xuân Mai mấy ngày trước. Đọc qua một lượt, ông nhìn Xuân Mai rồi hỏi.

“Cậu chắc chưa, đội Đông Á của Vũng Tàu thành tích rất tệ đấy, họ mua cậu về để trụ hạng. Còn ở đây, chỉ cần Ngoan ngoãn ngồi im có thể sẽ được lên đá giải hạng nhất rồi. Đó cũng là ước muốn của cậu nhỉ.”

Xuân Mai khẳng khái đáp.

“Em muốn đá ở giải hạng nhất bằng chính năng lực chơi bóng của mình, chứ không phải ngồi dự bị cho một đội hạng nhất. Xin thầy, hãy liên hệ với Đông Á Vũng Tàu đi ạ.”

Bùi Viện Hừ lạnh.

“Trẻ con, không biết tốt xấu, lần sau có gì thì quyết nhanh lên, cứ lề mà lề mề, trước muốn ở lại, nay lại đòi đi, làm lỡ dở hết công việc của hai bên. Vì cậu mà người ta phải lóc cóc đi xe qua L.A lần nữa đấy. Mà không biết giờ người ta còn cần người hay không?”

Miệng thì cằn nhằn nhưng Bùi Viện vẫn liên lạc với phía Đông A Vũng Tàu, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, kiểu như một nịnh thần thời trung cổ. Qua vài lời nói ngon nói ngọt xem ra đã thuyết phục được đối phương. Nói gì thì nói, bán được một cầu thủ cũng thu về trăm triệu cho đội bóng, phải biết mềm mỏng cứng rắn tùy thời điểm, tùy đối tượng.

Trò chuyện xong, sắc mặt của ông lại hầm hầm.

“Lần sau phải quyết định nhanh lên, giờ người ta không mua đứt mà chỉ mượn một mùa thôi, chế độ lương, thưởng bên đấy chi trả. Nếu thi đấu tốt thì bên đấy còn vớt vát được chút ít, chứ phập phù thì coi như bỏ, về bên này tôi cũng thanh lý hợp đồng luôn.”

Xuân Mai cúi gằm mặt.

“Cảm ơn thầy…”

“Hôm nay cậu không cần tới sân tập nữa, về thu dọn đồ đạc, sáng mai người ta tới ký kết hợp đồng, sau đó cậu theo người ta đi luôn. ”

Bùi Viện được giao chức giám đốc kỹ thuật, được toàn quyền quyết định mua bán cầu thủ. Quyền lực tối cao mà ông ta mong muốn sở hữu khi làm việc trong một đội bóng. Đội bóng hiện tại có một nửa đội hình theo phe của ông, những cầu thủ cũ của L.A đều đang vật lộn để giữ vị trí của mình trong đội bóng. Đồng đội cũ phải rời đội, họ cũng buồn chứ, nhưng đá bóng hiện tại đã tạo ra thu nhập, là miếng cơm manh áo. Các cầu thủ dù có quý đến đâu cũng chỉ để sự tiếc nuối ở trong lòng.

Việc ký hợp đồng diễn ra nhanh gọn vào ngày kế tiếp, có sự tham gia của hai bên và cầu thủ. Xuân Mai nhìn trong bản hợp đồng có mục phải ra sân trên 70 phần trăm thời lượng thi đấu mới được hưởng các chế độ theo tiêu chuẩn của đội bên đó. Nếu không chỉ nhận lương 10 triệu trên tháng. Sau khi mùa giải kết thúc, đội bóng sẽ căn cứ theo thành tích mà quyết định có mua đứt người hay không.

Xuân Mai đọc trong điều khoản thấy được bản thân sẽ được ra sân là an tâm, lập tức ký tên rồi mang hành lý cùng với đại diện phía Đông Á Vũng Tàu rời đi trong buổi sáng. Nghe nói Buổi chiều sẽ còn làm lễ ra mắt đội bóng ở dưới đó nữa.

Trước khi bước lên xe,Xuân Mai ngoảnh đầu nhìn lại trụ sở đội bóng ở L.A, nơi mà bản thân đã gắn bó và cống hiến trong suốt thời gian qua. Một chút hối tiếc xen lẫn sự ấm ức. Xuân Mai có cảm giác mình bị phản bội, công hiến nỗ lực bao nhiêu, chỉ vì một người lạ tới thay thế chức HLV, ông ta không ưa mình, liền lập tức bị bán đi, giống như vừa bán xong một món hàng sống không hơn không kém.

Bản hợp đồng cho mượn hết mùa giải, sau đó sẽ được trở về đây, Xuân Mai hiểu rõ bản thân mình khó mà khoác áo thi đấu cho đội truyền thông L.A thêm một lần nào nữa. Cho dù có mặc lại áo, cũng sẽ không cảm nhận được sự phấn khởi, háo hức như khoảng thời gian vừa rồi.

“Cuộc sống của cầu thủ là như vậy sao?”

Thấy Xuân Mai trầm tư rầu rĩ, đại diện của đội bóng mới vừa lái xe, thuận miệng hỏi chuyện để làm quen cũng như để làm bớt sự căng thẳng.

“Anh tên là Trường, làm bên nhân sự của Đông Á Vũng Tàu. Sao lần trước em nói muốn gắn bó với đội bóng mà giờ lại thay đổi quyết định vậy?”

Xuân Mai thật thà đáp.

“Em muốn được ra sân nhiều hơn, cũng muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa. lo cho gia đình”

Trường nghe vậy thì cười trừ.

“Bên anh trả lương 10 triệu/ tháng,không cao hơn bên L.A quá nhiều, nhưng tiền mà… hơn một chút ít vẫn tốt hơn đúng không?… em có bạn gái chưa?”

“Dạ có rồi.”

“Vậy thì tốt, bữa nào rảnh rủ người yêu xuống Vũng Tàu chơi, từ sân bóng của mình qua biển cũng gần, vào kỳ nghỉ lễ, dưới này tập trung nhiều khách du lịch lắm. Có rồi thì tốt, mà chưa có thì kiểu gì cũng tìm được vài cô ở dưới này.”

Trước nụ cời đầy ẩn ý của Trường, Xuân Mai đáp lại bằng cười xã giao, tâm trí lúc này không đặt nhiều vào chuyện gái gú, đó là 1 trong ba cái lạc thú của đàn ông nói chung, và cầu thủ nói riêng. Các cầu thủ có nhiều điều kiện tiếp xúc, cơ thể khỏe mạnh nên dễ tán tỉnh các cô nàng hơn.

Thấy đối phương không bận, tâm đến chủ đề này, Trường lại nói sang chủ đề bóng đá.

“Ở vòng thăng hạng đội L.A để lại ấn tượng rất mạnh với các khán giả, những gì mà đội đã làm quả thực rất phi thường… Mặc dù không được xem tận mắt, nhưng thông qua video ghi lại, rất nhiều đội có ấn tượng mạnh với em ở tình huống cuối cùng. Tinh thần thi đấu rất đáng để đội bóng khác học hỏi. Đội Đông Á Vũng Tàu thành tích không tốt, thường xuyên lên xuống ở vị trí rớt hạng, rất cần một luồng gió mới như em. Hi vọng em sẽ mang những điều tốt nhất tới đây.”

“Vâng, em sẽ làm hết sức.”

“Đừng quá lo lắng, trên sân đá hơi kém một chút nhưng chế độ sinh hoạt của bên anh rất tốt, có chỗ nghỉ ngơi, khu ăn uống rất khoa học. Em không cần lo những vấn đề khác, chỉ cần tập chung chơi bóng thôi.”

….

Câu lạc bộ bóng đá Bà Rịa Vũng Tàu có nhiều năm tham gia giải hạng nhất quốc gia việt nam, nhân tài bóng đá của tỉnh đều dồn về đội bóng này.

Còn đội bóng Mà Xuân Mai sẽ thi đấu là Đội Đông Á, có trụ sở tại thành phố Bà Rịa Vũng Tàu chứ không phải là đội đang chơi ở hạng nhất. Đội Đông Á được tài trợ bởi ngân hàng Đông Á Bank cùng một số doanh nghiệp địa phương chuyên về mảng du lịch thành lập. Cầu thủ trong đội bóng là tổng hòa giữa các nhân viên làm việc trong doanh nghiệp và các cầu thủ bóng đá được chiêu mộ ở trong tỉnh.

Như đã nói, người giỏi đều tham gia đội Bà Rịa- Vũng Tàu, còn những người của Đông Á không thể nào so kịp, hầu hết là cầu thủ dự bị mua lại từ đội kia, hoặc cá nhân có hiềm khích với CLB cũ nên bỏ qua Đông Á để đầu quân. Chất lượng đội hình hiển nhiên không cân bằng nên cứ trồi sụt ở giải hạng nhì. Đông Á giống như một cái sân sau của Bà Rịa. Từ năm này qua năm khác chỉ là một cái bóng cho người ta.

Ban lãnh đạo dĩ nhiên không muốn tình trạng này kéo dài nên có tuyển thêm cầu thủ ở ngoại tỉnh, họ ưu tiên chọn người trẻ, có khát khao cống hiến. VÀ trường hợp của Xuân Mai là một trong những bản hợp đồng đầu tiên mang tính thử nghiệm. Thực ra họ muốn có Công Minh và Xuân Mai nhưng cuối cùng chỉ mượn được 1 người.

Xuân Mai được đưa tới trụ sở của đội bóng làm lễ ra mắt với ban lãnh đạo đội bóng, gồm có giám đốc điều hành Ngô Như Kha, Huấn Luyện Viên Phạm Đức Minh, trợ lý hlv Quốc TRường cũng là người đã đưa Xuân Mai tới đội bóng.

Hai ông lớn chưa biết thực lực của Xuân Mai ra sao, họ đón tiếp cho có lệ, nói mấy câu chào mừng rồi đứng chụp hình chúng để đội ngũ truyền thông có bài đăng lên trang chủ của nhóm, cũng như các nền tảng xã hội khác.

Sau đó Quốc Trường dẫn Xuân Mai tới khu nhà dành cho vận động viên trong thời gian thi đấu, đó là một dãy nhà nghỉ hai tầng dạng bình dân, ngay sát sân bóng. Ở gần đó là mấy nhà hàng khách sạn được dựng lên, tất cả đều thuộc về chủ đầu tư, cũng là những ông chủ tài trợ cho đội bóng. Vào những dịp cuối tuần, mấy sếp sẽ gian gia đình và con cái tới theo dõi.

Khách du lịch chiếm số lượng lớn khán giả tới theo dõi. Ăn uống du lịch, thể d·ụ·c thể thao, văn nghệ đều tập chung ở gần chỗ Xuân Mai. Hoạt động cả ngày lẫn đêm không hề thiếu. Xuân Mai được giao chìa khóa của một căn phòng trên tầng hai. Ban ngày hơi nóng một chút, ban đêm có gió biển lùa vào khá mát mẻ. Bên trong có giường đơn, bộ bàn ghế, tủ đồ. Phòng tắm, nhà vệ sinh… không thiếu thứ gì.

Đây là chỗ nghỉ của công nhân viên làm việc trong hệ thống của đội, trong thời gian thi đấu được trưng dụng cho cầu thủ sử dụng.

Sau khi cất đồ vào phòng, Xuân Mai được dẫn xuống sân bóng, toàn đội đang có một buổi tập nhẹ. Quốc Trường giới thiệu Xuân Mai với những đồng đội mới, và tất nhiên, những người làm về dịch vụ du lịch, thái đội đón tiếp rất niềm nở và thân thiện.

Đội trưởng của đội là Hoài Nhân, mặt vuông góc cạnh, trông khá thật thà, là người làm trong doanh nghiệp…Đội phó Việt Đức là cầu thủ chuyên nghiệp, mặt hơi ngắn, để đầu cắt cua. Tất cả đều có một điểm chung là làn da rám nắng. Những người khác thì tạm thời Xuân Mai chưa nhớ tên.

Vừa xuống xe nên người vẫn còn hơi mệt, Xuân Mai được đặt cách nghỉ ngơi, từ ngày hôm sau sẽ bắt đầu vào quá trình luyện tập cùng đội.

Đùng một cái, bản thân phải chuyển tới một địa phương xa lạ và sẽ sinh sống trong điều kiện không có ai thân thích. Xuân Mai khó lòng thích nghi được ngay.

Mấy anh cầu thủ cùng dãy trọ rất nhiệt tình mua đồ nhắm với bia về rồi rủ nó ra ngoài hành lang, ngắm phố đêm rồi hỏi thăm xã giao vài câu. Tất cả những người ở đây đều là đàn anh hơn Xuân Mai vài tuổi, trong buổi trò chuyện, cậu biết tên của mấy anh gần phòng của mình, Thiện, Chiến, Tâm, mỗi người một vẻ, cao ráo, khỏe khoắn và đều chưa lập gia đình. Khi biết nó không phải dân Vũng Tàu, lại chỉ chơi ở giải hạng ba nên rất ngạc nhiên.

“Ủa thế chú em có liên quan gì tới mấy sếp không? chứ sao tự dưng lặn lội từ L.A qua đây.?”

Anh Chiến cười nhạt.

“Tưởng thần thánh phương nào hóa ra chỉ chơi ở giải hạng ba, nhắm chơi nổi ở hạng nhì không đấy. Trên này đá rát lắm đấy, lớ ngớ ăn một đạp là què giò như chơi.”

“Nói trước cho chú biết vậy chứ tinh thần của chúng ta cứ trụ hạng là ngon rồi. Ông Trường mua người về chắc cũng chỉ mong vậy thôi, chứ đội hình mỏng quá.”

“Thế chú em Xuân Mai đá ở vị trí nào?”

“Dạ đá chỗ nào cũng được anh, huấn luyện viên bảo đá ở đâu thì đá chỗ đó.”

“Ghê đấy, đa năng vậy thì tốt rồi, đội bóng lúc thừa thúc thiếu có chú em bù vào chắp chá thì đỡ hơn rồi.”

Mọi người chưa xem nó chơi bóng thế nào nên cũng chỉ phỏng đoán thuộc dạng bình bình, chơi được nhiều vị trí cũng là một cái lợi thế. Mọi người có bàn bạc về vị trí đội trưởng Hoài Nhân, và đội phó Việt Đức. Trong đó Hoài Nhân đá trung vệ, còn Việt Đức có vài năm kinh nghiệm chơi bóng chuyên nghiệp nên được giao nhiệm vụ điều tiết ở khu trung tuyến. Đội bóng đang thiếu một tiền đạo chất lượng. Đội Đông Á cứ có tiền đạo nào đá ngon ngon một chút là bị Bà Rịa Vũng Tàu hốt đi đá hạng nhất liền. Hiện giờ các cầu thủ hàng công không có sắc bén cho lắm, thua về kỹ năng lẫn kinh nghiệm.

Họ trụ hạng được là nhờ hàng thủ và tuyến tiền vệ giữ nhịp trận đấu khá tốt.

Mấy anh dự đoán, Xuân Mai còn trẻ nên khả năng cao sẽ được đá ở hàng công. Xuân Mai nghe vậy thì cảm thấy được an ủi phần nào. Trong bóng đá thì nó vẫn thích tấn công hơn, nhưng ở L.A toàn được xếp đá tiền vệ chơi hộ công với tiền vệ phòng ngự. Được chơi ở vị trí tấn công khiến nó cảm thấy rất háo hức.

Và đúng như mấy anh đã dự đoán từ trước, HLV Phạm Đức Minh xếp nó vào vị trí tiền đạo cánh trái, bởi vì trong hồ sơ lưu trữ từ phía liên đoàn, Xuân Mai đã từng chơi ở vị trí này và có thông số khá tốt. Ai cũng muốn ra sân làm ngôi sao trên hàng tiền đạo, nhưng riêng đội Đông Á thì vị trí này lại kén người.

Bởi vì môi trường cạnh tranh ở giải hạng nhì rất khốc liệt, hậu vệ đội bạn chơi lăn xả vào bóng rất mạnh, tỉ lệ chấn thương rất cao. Mà cầu thủ Đông Á không hoàn toàn là cầu thủ chuyên nghiệp mà chỉ mang tính thời vụ. Mỗi năm vào tháng 3- tháng 5 thì được chuyển sang đá bóng thay vì làm những công việc khác. Họ rất ngại bị chấn thương, đó là một điểm yếu của đội Đông Á.

Về mặt bằng kỹ của của các cầu thủ thuộc ở mức trung bình, khá giống với đội Cần Thơ mà Xuân Mai có dịp đối đầu. Trên Phương diện này thì Xuân Mai tự tin mình không có thua kém ai, cả đội trưởng lẫn đội phó đương nhiệm của đội.

Về Phần chiến thuật, HLV chủ chơi theo kiểu kiếm soát bóng, những pha ban bật một chạm ở giữa sân rất đẹp mắt. Nhưng mà sau đó thì lại bế tắc vì không tìm được điểm đến thích hợp, hàng công của họ hơi tệ cho đến khi Xuân Mai tới, họ đã có một phương án kết thúc tương đối chất lượng.

Trên sân tập là như vậy, còn khi vào thực chiến thì họ cũng không lấy gì đảm bảo một cầu thủ còn trẻ có thể làm được gì nhiều với những đối thủ sừng sỏ ở trong giải đấu. Sức trẻ có thể bùng nổ một hai trận, sau đó bị đối thủ nghiên cứu rồi bắt bài là xong chuyện. Hi vọng đến lúc đó toàn đội đã tích đủ điểm số trụ hạng cho mùa sau.

Xuân Mai biết đối thủ của mình sẽ rất khó chơi, trong đó có đội bóng cũ L.A, cũng may trong điều khoản cho mượn thì nó sẽ không được vào sân thi đấu, phải ngồi ngoài do trong biên chế vẫn là cầu thủ của L.A. Sau khi giải hạng nhì kết thúc mới chính thức là cầu thủ tự do. Bản thân của Xuân Mai cũng chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho điều đó.

Xuân Mai sẽ muốn thể hiện bản thân mình thật tốt trong mùa giải này, ngoài sân tập thì còn đến phòng Gym do phía nhà tài trợ mở ra, nó thuộc về một khách sạn sang trọng dành cho khách du lịch, những cầu thủ của đội bóng có thể tranh thủ thời gian tới đó luyện tập thể hình, hoàn toàn miễn phí.

Hiện tại Xuân Mai đã cao lên từ 1-78 lên 1m84, …có lẽ là giới hạn tối đa thay vào đó là phát triển theo chiều ngang, cơ thịt dày hơn, cân nặng hiện tại là 88kg, tất cả đều nhờ chế độ ăn uống kết hợp với lịch trình luyện tập.

Ngày xưa ốm nhom nhem ói muốn làm cầu thủ bóng đá chơi giải hạng nhất khó ai tin, nhưng giờ mà nó nói câu đó, thì nhiều người trông thấy cái “body” này bắt đầu tin rằng, viễn cảnh có thể xảy ra lắm.

Tinh thần và thể chất của Xuân Mai đã sẵn sàng cho giải hạng nhì.

Chương 84: Hợp Đồng Cho Mượn, Lính Đánh Thuê Của Đông Á Vũng Tàu