Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 86: Màn Chào Sân Của Tân Binh Đông Á.

Chương 86: Màn Chào Sân Của Tân Binh Đông Á.


Chương 85: Màn Chào Sân Của Tân Binh Đông Á.

Đồng Nai và Đông Á đã tham gia giải hạng nhì trong nhiều mùa giải gần đây, lịch sử đối đầu trong 6 trận gần nhất, Đồng Nai thắng 4, thua 1 và hòa 1. Trong bốn lần gặp nhau gần nhất thì Đồng Nai đều giành chiến thắng, đội bóng của họ được xây dựng để phát triển bóng đá lâu dài, ngoài đội đang chơi ở giải hạng nhì còn có các đội trẻ U15, U17, nhân lực dồi dào, chất lượng cầu thủ năm sau tốt hơn năm trước.

Mùa giải năm ngoài, Trong bảng B gồm bảy đội bóng thì Đồng Nai xếp thứ 3 vào cuối mùa, họ thường xuyên nằm ở nửa trên bảng xếp hạng và là một ứng viên cạnh tranh cho vòng loại để lên đá ở giải hạng Nhất.

Năm nay, ngoài sự xuất hiện của các ngôi sao trẻ được đôn lên từ trong lò đào tạo, đội Đồng Nai còn có một cầu thủ tên Tiến Thành năm nay đã 33 tuổi, từng có thời gian dài tham gia ở giải hạng nhất quốc gia và giải Vô Địch Quốc Gia. Khi bước sang sườn dốc của sự nghiệp, anh ta chọn Đồng Nai làm bến đỗ cuối cùng của mình. Anh ta không thi đấu vì tiền bạc hay danh vọng, mà chỉ đơn giản là muốn truyền bá kinh nghiệm thực chiến cho các hậu bối của mình ở Đồng Nai.

Trước khi trận đấu diễn ra, giới chuyên môn đánh giá cao đội khách Đồng Nai hơn đội Đông Á, về thành tích đối đầu cũng như cách phát triển bóng đá. Nếu đội khách là một đội bóng có định hướng phát triển lâu dài, bền vững thì Đông Á lại có thiên hướng làm bóng đá kiểu “ Thời Vụ” thành tích phập phù, lúc lên lúc xuống. Lối chơi tùy thuộc vào việc đội bóng có sở hữu cầu thủ chất lượng tốt hay không.

Bà Rịa Vũng Tàu là một đội bóng quen thuộc ở giải hạng nhất, tuy nhiên “Đồng Hương” Đông Á lại không có thành tích gì nổi bật, và ai cũng biết rằng, cầu thủ tài năng ở vùng đất này đều chọn đội Bà Rịa làm nơi để gửi gắm tương lai.

Dù chỉ phải đối đầu với một được đánh giá yếu hơn, Ban Huấn Luyện của đội Đồng Nai không vì thế mà chủ quan, họ đã chuẩn bị rất kỹ từ sân tập cho tới chiến thuật sẽ áp dụng cho từng trận đấu cụ thể. Riêng trận mở màn, họ cần phải giành chiến thắng để tạo đá tâm lý, củng cố niềm tin cho cầu thủ trẻ. Tấm băng đội trưởng sẽ được giao cho lão tướng Tiến Thành, thủ lĩnh hàng phòng ngự của Đồng Nai.

CẦu thủ có kinh nghiệm chinh chiến lâu năm ở phía sau, làm chỗ dựa để cầu thủ trẻ thoải mái phát huy tài năng ở tuyến trên, đó là cách tiếp cận của Đồng Nai trong những mùa giải gần đây.

Đông Á không được đánh giá cao về chuyên môn tuy nhiên họ có một ưu thế là trên sân có rất nhiều khán giả đến theo dõi, họ có thể là người yêu thích bóng đá hoặc đơn giản là khách du lịch đến nghỉ ngơi cuối tuần và tiện thể xem một trận bóng giải trí.

Để thu hút được đám đông, đội ngũ truyền thông của đội đã làm việc rất chăm chỉ, viết bài, treo biển quảng cáo hay thậm chí là đi xe vòng vòng rêu rao về trận bóng đá sắp tới. Thậm chí họ còn cho nhân viên nữ làm trong khách sạn nhà hàng tới sân bóng để làm hoạt náo viên, tăng thêm chút không khí náo nhiệt cho sân vận động.( Dĩ nhiên họ được trả thêm tiền làm ngoài giờ cho công việc này.)

Trận đấu diễn ra vào lúc 16 giờ, vẫn còn chút nắng nhẹ của buổi chiều. Người đến theo dõi khá đông, con số rơi vào khoảng 800- 900 người vào lúc cao điểm. Trong đó có cả nhà báo lẫn người của Liên Đoàn tới giám sát trận đấu, họ được ngồi ghế dành riêng cho khách đặc biệt.

Tiếng của Bình Luận Viên cất lên, Hai đội bước vào sân dưới sự reo hò của khán giả. Dù chỉ là một tân binh chưa có đóng góp gì cho đội bóng, Khi BLV nhắc tới Xuân Mai mọi người cũng giành cho cậu một tràng pháo tay để chào mừng, Xuân Mai bắt chước mấy đồng đội xung quanh, vỗ tay rồi hướng ra phía khán đài để đáp lại. Sự đón nhận của khán giả đã làm cậu bớt căng thẳng được phần nào.

Đội Đông Á ra sân với sơ đồ 4-4-2, đó là chân ái của HLV Phạm Đức Minh, bài vở trên sân đã luyện đi luyện lại rất nhiều lần, thành bại đều do cầu thủ thể hiện như thế nào trước đối thủ.

Đội khách Đồng Nai ra sân với sơ đồ 4-2-3-1. Điểm nhất nằm ở vị trí của đội trưởng Tiến Thành đá Trung Vệ, tiền đạo cắm Minh Khôi, tiền vệ công Phú Thịnh đóng vai trò chia bài.

Tiếng còi khai cuộc vang lên, đội Đông Á được giao bóng trước, lối chơi của họ là phòng ngự phản công, trái bóng lập tức được đưa về phần sân của đội nhà, cầm bóng càng nhiều thì đối phương càng có ít cơ hội tạo ra uy h·i·ế·p tới khung thành của mình. Họ chỉ tấn công khi đối phương dâng cao, để lộ khoảng trống ra phía sau. Nếu không thì sẽ chẳng mạo hiểm mà tấn công trước.

Đây là trận mở màn, trận đấu mới diễn ra được vài phút, hai đội thi đấu rất thận trọng, không tấn công dồn dập ngay từ đầu. Họ dành thời gian để thăm dò thực lực của nhau. TRận đấu bóng đá xét trên phương diện chiến thuật là tìm hiểu vấn đề và giải quyết vấn đề.

Đội Đồng Nai muốn chiến thắng thì phải nhanh chóng tìm ra điểm yếu của Đông Á, từ đó khai thác vào vị trí đó để tìm bàn thắng. Muốn tìm ra điểm yếu, chuyện đầu tiên là phải đoạt được trái bóng.

Việc này tưởng dễ mà lại chẳng dễ chút nào, Đông Á chủ động chơi phòng ngự, bóng được chuyền về khá nhiều cho thủ môn Tuấn Ngọc. Hàng tiền vệ và tiền đạo của Đồng Nai đều là cầu thủ trẻ, tinh thần thi đấu thì có nhưng kinh nghiệm vẫn còn thua Việt Đức một bậc.

Kỹ thuật cá nhân các cầu thủ của Đông Á có thể không bằng Đồng Nai, nhưng bù lại có có thể lực, kết hợp với ưu thế về số lượng cầu thủ ở giữa sân, đã nghiễm nhiên chiếm quyền kiểm soát trái bóng nhiều hơn.

Mỗi khi tiền vệ Phú Thịnh và tiền đạo Minh Khôi đoạt được bóng, chưa kịp triển khai tấn công đã bị các cầu thủ của Đông Á tiến hành vây bắt, hoặc là đoạt bóng, hoặc là ép đối phương chuyền về phần sân của Đồng Nai.

Diễn biến này kéo dài hơn nửa hiệp đấu, Đông Á muốn kết quả hòa, điều đó có lợi cho đội bóng trong việc trụ hạng, nhưng phía Đồng Nai sẽ không chấp nhận kết quả đó. Đồng Nai muốn chiến thắng để khẳng định vị thế và tham vọng của mình. LÀm gì có chuyện thỏa hiệp với lối chơi của Đông Á chứ, rất nhanh họ đã có sự điều chỉnh nho nhỏ, để cho Tiến Thành lên đá cao hơn, lấy kinh nghiệm của anh ta để giúp đội kiểm soát tuyến giữa.

Toàn đội đều hiểu rằng Chỉ khi khai thông bế tắc, một trong hai bên mở tỉ số thì thế trận sẽ cởi mở hơn. Đông Á sẽ không thể phòng ngự mãi nếu như họ bị dẫn trước. Khi họ tấn công tìm bàn gỡ, khoảng trống nhất định sẽ lộ ra, Đội Đồng Nai sẽ có nhiều cơ hội thi triển những mảng miếng tấn công của mình.

Từ khi Tiến Thành được đẩy lên đá cao hơn, kỹ thuật và kinh nghiệm của anh ta hơn hẳn Việt Đức. Giống như một bảo mẫu, hễ đồng đội bị mất bóng, Tiến Thành sẽ tiến hành huy động đàn em, vây bắt, thu hồi trái bóng, rất nhanh đã giúp đội Đồng Nai chiếm được tuyến giữa.

Có chỗ dựa vững chắc về tinh thần ở phía sau, các cầu thủ trẻ của Đồng Nai an tâm mà tràn lên tấn công, liên tục dồn ép đội Đông Á về phía khung thành. Họ tấn công từ hai cánh hoặc tụt quần đối phương, đâm vào trung lộ.

Hàng Thủ Đông Á một phen khốn đốn, tuy nhiên muốn hạ gục Hoài Nhân và Việt Đức, những kẻ đã thấm nhuần tư tưởng bóng đá phòng ngự phản công chẳng phải điều dễ. Tuyến giữa bị bóp nghẹt, tiền đạo như Xuân Mai không có bóng mà chơi, một tình huống khá quen thuộc khi Xuân Mai mới chập chững bước vào con đường làm cầu thủ.

“Không có bóng thì lấy gì mà chơi”

Xuân Mai không còn ngây thơ như trước, phải chủ động lùi về hỗ trợ đồng đội, và nó có vài tình huống tranh chấp với đội trưởng Tiến Thành, một người có 15 năm kinh nghiệm chơi bóng, còn Xuân Mai mới chỉ hơn 18 tuổi đời mà thôi.

Ấy vậy mà nó lại theo kịp được nhịp ra vào của Tiến Thành, gần như xuất hiện cùng vị trí cùng một thời điểm. Gầy cho anh không ít khó khăn trong việc thu hồi bóng, có lẽ do Tiến Thành đã ở giai đoạn cuối của cầu thủ, không còn có thể chơi bóng như ở thời kỳ đỉnh cao, hoặc có thể do anh đã chủ quan khinh địch mà để Xuân Mai chiến thắng trong một pha không chiến.

Đúng vậy là không chiến, Xuân Mai bật nhảy cao hơn, lái quả bóng theo đúng ý của mình, vừa tiếp đất đã lao đi theo trái bóng.

Toàn đội Đồng Nai đang ở duy trì thế trận vây hãm, không nghĩ tới đội trưởng lại thất thủ làm mất trái bóng ở giữa sân, họ lập tức lùi về phòng thủ. Phản ứng của họ chậm hơn một nhịp, lại xuất phát sau trong tâm thế bị động, sao có thể so lại tốc độ của Xuân Mai đang cách họ cả chục mét cơ chứ.

NGười gần nhất là Tiến Thành cách Xuân Mai có hai bước chân, mà chạy thế nào cũng không thể nào với tới cái áo cầu thủ Đông Á. Trước mặt Xuân Mai còn hai hậu vệ và một thủ môn, tình thế càng kéo dài càng bất lợi cho cậu ta. Trước khi Tiến Thành và đồng đội kịp lui về phòng ngự, Xuân Mai lắc cổ chân ngoặt trái bóng vào trong rồi tung ra cú sửa lòng đứa bóng cuộn vào góc xa. Một pha xử lý ở tốc độ cao khiến thủ môn đội bạn phản ứng chậm hơn một nhịp.

Trong tình thế bị ép sân, đội Đông Á bất ngờ có được bàn thắng do nỗ lực cá nhân của tân binh Xuân Mai. MC đọc tên, khán gì bên ngoài được xả van mà hú hét một hồi, người tới xem không nhất định phải thích bóng đá, có những thành phần thích náo nhiệt thích đám đông. Họ tới đó để cùng chung vui, đắm mình vào không khí cuồng nhiệt mà người khác mang lại.

Bàn thắng ghi được là điều tốt, bởi điều đó sẽ làm trận đấu trở nên hấp dẫn hơn, đội Đồng Nai sẽ phải đồng mình lên cố gắng xuyên phá hàng phòng ngự của đội Đông Á. VÀ rất có thể sẽ lại dính thêm một đòn hồi mã thương nếu như họ quá say máu.

Bàn thắng vừa rồi chính là một đòn cảnh cáo mà đội chủ nhà gửi gắm cho đối thủ của mình.

Xuân Mai tự làm tự ăn, tự giành bóng tự ghi bàn mà không cần phối hợp, nghe có vẻ bàn thắng đó đậm tính cá nhân, nhưng đó là những gì mà Đông Á mong muốn ở tân binh của mình. Họ cần một cầu thủ làm phương án giải quyết vấn đề ở cuối sân đối phương, Xuân Mai ghi bàn thắng sớm trong trận mở màn đã nằm ngoài dự kiến của ban huấn luyện.

Trên băng ghế chỉ đạo, Phạm Đức Minh vỗ tay tán tưởng cho bàn thắng của Xuân Mai, ông cũng hiểu rõ đó là năng lực của cá nhân cậu ta, chứ không có yếu tố chiến thuật xen vào.

“Quốc Trường, cậu mua con dao này sắc phết đấy. tôi nghĩ phải hai ba trân câu ta mới thông nòng, không ngờ còn sớm hơn tôi dự đoán. Đội L.A mà thấy chắc chắn sẽ tức ói máu cho mà xem.”

Quốc Trường cười phụ họa.

“Ha ha… bên đó cũng khôn lắm, họ chỉ cho ta mượn một mùa, chắc để chào mời ép giá đó mà.”

“Hóa ra mấy người bên L.A cũng ranh ma phết chứ chẳng phải gà mờ. Để một ngôi sao tỏa sáng ở một môi trường mới, năng lực bản thân sẽ được chứng thực một cách rõ ràng nhất. Đông Á Chúng ta bị bọn họ lợi dụng làm sàn đấu giá cho món hàng của người ta mà thôi.”

Quốc Trường bổ sung thêm.

“Dạ… thực ra hợp đồng của cậu ta với L.A sẽ kết thúc sau mùa giải này, nếu có thể lôi kéo cậu ta đầu quân cho Đông Á, Anh nghĩ sao?”

HLV Phạm Đức Minh khẽ lắc đầu.

“Vẫn còn quá sớm để khẳng định, dù sao đây mới chỉ là trận mở màn thôi. Nhưng đây sẽ một mùa giải đáng kỳ vọng đấy chứ. Cuối mùa chúng ta sẽ xem xét lại chuyện này.”

Một bàn thắng chưa thể nói lên được điều gì, trận đấu vẫn còn dài, phản ứng tiếp theo của toàn đội ra sao mới thực sự quan trọng. Đội Đồng Nai chắc chắn sẽ không buông bỏ trận đấu, quãng thời gian còn lại đội Đông Á sẽ phải chịu sức ép kinh khủng hơn.

Xuân Mai ghi bàn thắng đầu tiên cho đội bóng mới, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều. Bản thân nó từng ghi một bàn thắng quan trọng giúp L.A được thăng hạng, đó có lẽ là bàn thắng cảm xúc nhất từ lúc nó bắt đầu chơi bóng chuyên nghiệp cho tới bây giờ. Còn bàn thắng vừa rồi cũng quan trọng nhưng sẽ không giống với bàn thắng ngày hôm đó. Xuân Mai vỗ tay ăn mừng một cách từ tốn rồi chạy về phần sân của mình, chung vui nhẹ nhàng với đồng đội.

Mọi người trao cho nó mấy lời tán dương vội vàng, rồi trở về vị trí thi đấu. Đây chỉ là hiệp một trong trận đấu mở màn, thời gian của trận vẫn còn dài, mọi người vẫn phải giữ sự tập trung cao độ.

Đội Đồng Nai quả nhiên đã vùng lên mạnh mẽ, họ rất nóng lòng tìm bàn thắng san bằng cách biệt. Đội trưởng Tiến Thành là người thực hiện nhiệm vụ, anh muốn lập công để chuộc tội sau pha mất bóng vào chân của cầu thủ đối phương

Dựa vào “Kiến thức, kinh nghiệm, và trải nghiệm.” Tiến Thành dặn dò với Phú Thịnh điều gì đó, hai anh em gật đầu với nhau thực hiện một bài đánh bí mật.

Hàng công và hàng tiền vệ sẽ di chuyển thu hút sự chú ý của các cầu thủ Đông Á. Sau đó để khoảng trống sẽ được mở ra.

PHú Thịnh có một đường chuyền thuận lợi cho Tiến Thành, dù đang ở ngoài vòng cấm nhưng không gian khá trống trải, anh tung một cú dứt điểm đưa bóng lên góc cao. Thủ Môn Tuấn Ngọc bay người hết cỡ cũng không chạm được vào bóng.

Chỉ ngay tình huống đầu tiên sau bàn thua, Đội Đồng Nai đã có được một đòn đáp trả vô cùng đanh thép. Đưa tỉ số trở về trạng thái cân bằng. Tiến Thành ghi bàn xong cũng thở phào một hơi, xem ra bản thân đã chịu không ít áp lực, dường như quá khứ lẫy lừng một thời ở giải Vô Địch Quốc Gia đã khiến anh được mọi người đánh giá quá cao, vậy nên khi bị thất thế trong một pha tranh chấp trước một cầu thủ trẻ như Xuân Mai, sự tự tôn trong người anh trỗi dậy và quyết phải khẳng định lại vị thế của mình trên sàn đấu này.

Sau khi có được bàn thắng, Tiến Thành chẳng lùi về mà còn có xu hướng chơi cao hơn, thậm chí Phú Thịnh mới là người phải lùi về sau nhường lại sàn diễn cho đội trưởng.

Tiến Thành tự mình kéo bóng lên, chia bài cho các đàn em ở phía trên, điều khác biệt nhất là anh có khả năng đi bóng rất khó chịu, thu hút được cầu thủ đội chủ nhà đeo bám theo mình, nhờ đó khoảng trống xuất hiện nhiều hơn, lúc bấy giờ Tiến thành mới chọc khe đưa quả bóng tới chân của Minh Khôi, để tiền đạo của đội ghi bàn thắng ở cận thành.

Chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi, hai pha tấn công liên tiếp, đội Đồng Nai đã vươn lên dẫn trước. Tất cả đều nhận thấy sự vượt trội của Tiến Thành, nếu cứ để thế trận tiếp diễn thì rất có thể sẽ thủng lưới thêm. Đội trưởng Hoài Nhân phí Đông Á lập tức phải triệu hồi hai tiền đạo lùi sâu xuống để hỗ trợ, có những lúc đội hình của Đông Á nằm hẳn sang phần sân của đội nhà, đứng đan xen trước khung thành của Tuấn Ngọc.

Đối diện với lớp phòng ngự kiên cố kiểu này, Tiến Thành có tài giỏi đến mấy cũng không thể lấy ít địch nhiều. Anh ta không thể xâm nhập vòng cấm, các đàn em lại càng không. Tuy nhiên họ không thiếu phương án để chống lại lối chơi này.

Trong một tình huống hỗn loạn ở cuối sân, dựa vào “Kiến Thức, Kinh nghiệm, và Trải Nghiệm” Tiến Thành đem về một quả phạt góc cho đội Đồng Nai.

Phú Thịnh là người thực hiện đá phạt, Tiến Thành ở trong vòng cấm làm rối loạn hàng thủ của Đông Á, còn Minh Khôi chờ ở tuyến hai, ba mũi nhọn nằm ở ba chỗ khác nhau, khiến cho đội Đông Á phải cắt bớt nhân sự để theo kèm.

Xuân Mai tham gia vào đội ngũ phòng ngự trong cầu môn, người quá đông nên kỹ năng quan sát dòng chảy không phát huy được tác dụng. Quả bóng sẽ mất từ 2-3 giây để bay tới khung thành, trong thời gian đó phải đưa ra phán đoán và lựa chọn điểm rơi, trong điều kiện chen chúc nhàu quả là điều khó khăn.

Một Tình Huống hỗn loạn xảy ra trước vòng cấm, chẳng rõ ai phá bóng ra ngoài, Minh Khôi chờ sẵn ở đó tung ra một cú sút xa, bóng đi không qua hiểm, nhưng lại vô tình chạm vào đầu của một cầu thủ, khiến thủ môn bắt hụt, trái bóng vẫn đi vào lưới.

Tỷ số lúc này đã là 1-3 nghiêng về phía đội khách. Tiến Thành đã an tâm rằng từ giờ đội Đông Á không thể chơi phòng ngự được nữa vậy nên anh ta lui về vị trí xuất phát của mình là trấn giữ hàng phòng ngự.

Đội Đống Á thua thiệt hai bàn, chuyện này đội bóng đã gặp nhiều lần, trước một đối thủ khó chịu như Đồng Nai thì họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho kịch bản này. Thấy Tiến Thành lùi về đá phòng ngự, Việt Đức và đồng đội đẩy cao đội hình chiếm lại khu vực giữa sân.

Họ buộc phải tấn công.

Việt Đức có được bóng lập tức đẩy nó lên tuyến trên, hầu hết các đường chuyền hướng đến vị trí của Xuân Mai, phần còn lại đều do cậu ta tự mình giải quyết.

Xuân Mai tự mình leo biên cố gắng tạo đột biến trên sân, Tiến Thành lao ra phối hợp với hậu vệ cánh chặn đánh mũi tiến công của đội chủ nhà. Đối Mặt với một lão tướng kinh nghiệm đầy mình, những kỹ thuật của Xuân Mai hoàn toàn bị đối phương nhìn thấu, không cách nào vượt qua được Tiến Thành, lại thêm một hậu vệ cánh của đối phương cũng tham hỗ trợ, Xuân Mai một mình xoay sở không làm mất bóng đã là may mắn.

Cánh trái bất lực trong khâu tấn công, Việt Đức đem bóng sang cho Anh Tú, tiền đạo thứ hai chơi lệch sang phải. Anh ta liên tiếp dứt điểm từ ngoài vòng cấm, cự ly khá xa, lại có hậu vệ che chắn trước mặt nên chưa thể chuyển hóa được cơ hội thành bàn thắng.

Trong giờ nghỉ giữa hiệp, đội Đông Á không thay đổi chiến thuật, vậy nên đội Đồng Nai cũng tương tự. Cả hai đội nghỉ xả hơi 15 phút rồi lại lôi nhau ra sân. Tiếp tục trận chiến còn đang dang dở.

Cầu thủ chơi được ở cấp độ này đều không thể xem thường, chỉ cần có cơ hội là họ sẽ chớp thời cơ phản công ngay. Phía Đông Á tấn công mãnh liệt tìm bàn gỡ, bên Đồng Nai rình rập chờ phản công.

Tiền đạo Minh Khôi có một pha phá bẫy việt vị thông minh, thoát xuống đón đường chuyền của Phú Thịnh. Một cơ hội đối mặt thủ môn, ghi bàn đang mở ra trước mặt, đáng tiếc sự nóng vội của cầu thủ trẻ đã không chiến thắng được thủ môn Tuấn Ngọc.

Sau pha bỏ lỡ này, Minh Khôi ôm mặt tiếc đứt ruột. Cậu ta mới lên từ đội trẻ, trong trận mở màn góp công vào hai bàn thắng, suýt chút nữa là có hat- trick kỷ niệm đầu đời. Không tiếc sao được.

Đội Đông Á đã sởn gai ốc sau tình huống vừa rồi. Để thua với tỉ số 1-4 là tinh thần sẽ đi xuống vô cùng nghiêm trọng. Lúc này mọi hi vọng đều đổ dồn lên hàng công, bóng liên tục đến chân Xuân Mai, một mình nó hoạt động ở cánh trái, thu hút được sự đeo bám của Tiến Thành. Hai bên đã đối đầu với nhau bảy tám lần.

Rất lâu rồi Xuân Mai mới đụng phải một hậu vệ khó đối phó đến vậy. Người làm được điều đó trước kia là Nam Anh, nhưng sau khi Xuân Mai rèn luyện được “kỹ năng bẻ cổ chân” rất ít hậu vệ có thể chiến thắng trong tính huống đấu 1 với 1.

Ít nhất cho tới thời điểm này, Xuân Mai không tìm ra được kẽ hở để xuyên qua được bức tường mang tên Tiến Thành.

Xuân Mai đã thử đảo cánh hoán đổi vị trí với Anh Tú, nó đi đâu, Tiền Thành theo tới đó chặn đánh. Hơn ai hết lão tướng của Đồng Nai hiểu rõ mối nguy hiểm tiềm tàng mà Xuân Mai có thể đem tới cho đội mình.

Mãnh hổ nan địch quần hồ, Xuân Mai phải nhờ sự trợ giúp từ phía đồng đội, trên hàng công chỉ có Anh Tú và phần nào và Việt Đức có thể làm nhiệm vụ giữ bóng, khoảng cách giữa ba người khá xa nhau khó lòng tạo nên được sự uy h·i·ế·p cho đối phương. Vì Đông Á chủ động chơi phòng ngự, hơi hạn chế ở trên hàng công, điều này có thể hiểu được.

Trong tình huống bế tắc, Xuân Mai tìm đến phương án dứt điểm từ xa như một phương án dự phòng, Có thể công kích mà không phải đối đầu cận chiến với Tiến Thành. chỉ có như vậy mới có thể đưa bóng vào trong cầu môn đối phương.

Cú sút đầu tiên, thủ môn có thể cản phá, còn cú sút thứ hai thì bóng đã bay vào lưới.

Rút ngắn tỉ số xuống còn 2-3.

Dứt điểm từ xa là phương án mà Đông Á có thể hi vọng níu giữ điểm số trong trận mở màn. Đội trưởng Tiến Thành của đội Đồng Nai sẽ không cho phép đội chủ nhà thoải mái chơi bóng như vậy nữa, anh ta chủ động dâng cao theo kèm với Xuân Mai. Chỉ cần khóa được mũi nhọn của đội khách vậy thì đội Đồng Nai sẽ thắng chắc trận này.

Hai người lại có vài pha đối đầu ở khu vực giữa sân, khác với tính huống đối đầu 1-1 trước đó ở cuối sân đội Đồng Nai. Ở Trung tuyến, Xuân Mai có sự trợ giúp của Việt Đức. Kinh nghiệm có thể thua kém Tiến Thành một bậc, nhưng kết hợp với Xuân Mai lại dễ dàng áp đảo được đối phương. Trái bóng lúc này được đưa nhiều cho Anh Tú, do chủ lực của đội bạn đã chăm sóc Xuân Mai khá kỹ.

Sau gần chục cú dứt điểm cầu may. Cuối cùng Anh Tú cũng có một bàn thắng cho riêng mình.

Trận đấu đã trở về vạch xuất phát, vào gần cuối trận, điểm yếu thể lực lại một lần nữa ám ảnh những đội bóng chơi theo kiểu tấn công. Những pha chạm bóng thiếu sự nhạy cảm, đường chuyền sai địa chỉ mở ra cơ hội cho cả đôi bên. Tỉ lệ chuyển hóa cơ hội thành bàn lại không cao.

Lão tướng Tiến Thành là người dai sức nhất, tuy nhiên phải gồng mình ra thi đấu với một đám trẻ hơn, khiến anh có một chút mặc cảm tuổi tác. Nếu như không có một lý do cao cả nào đó, anh khó lòng dốc hết sức lực nào đó cho một trận đấu mở màn ở vòng bảng.

Người dai sức thứ hai ở trên sân là Xuân Mai, rất nhiều lần nó nhận được lời khuyên phải rèn luyện thể lực để khắc phục điểm yếu chí mạng của bóng đá nội địa. Kỹ thuật không nổi trội nhưng sức lực bền bỉ thì vẫn có tác dụng lớn ở trên sân nhất là trong giai đoạn cuối trận.

Qua Vòng loại thăng hạng, Xuân Mai đã ý thức được tầm quan trọng của thể lực, và nó dành nhiều thời gian để cải thiện phương diện này, biến nó trở thành một ưu điểm trên con đường trở thành cầu thủ. Về tinh thần thi đấu của người trẻ, hơi vô lễ một chút, nhưng khao khát thi đấu của Xuân Mai hiện tại hơn hẳn Tiến Thành, một người đã hưởng đủ hương hoa ở giải đấu cao nhất tại Đông Lào.

Còn Xuân Mai tới Đông Á là để thi đấu, mỗi phút mỗi giây đều không thể lãng phí.

Trong khi mọi người còn đang rệu rã trong những phút cuối, Xuân Mai vẫn còn chạy hùng hục thực hiện một pha đi bóng cá nhân từ sân bên này sang sân bên kia, rồi đánh bại thủ môn trong một tình huống 1 với 1. Ghi bàn thắng thứ 4 giúp đội Đông Á có được chiến thắng một cách đầy thuyết phục.

Tiếng còi mãn cuộc cất lên, trong tiếng reo hò của khán giả đến theo dõi. một trận cầu kịch tính vào một buổi cuối tuần, hai đội thi đấu sòng phẳng với nhau tới tận phút cuối.

Một trận cầu với bảy bàn thắng, những người khán giả tới theo dõi chắc hẳn đều cảm thấy hài lòng. Người trong cuộc lại càng vui hơn.

HLV và đội ngũ ban huấn luyện đến chung vui với các cầu thủ và không quên tặng cho toàn đội mấy lời tán dương sau màn thể hiện vừa rồi. Riêng Xuân Mai được ông chọn làm cầu thủ xuất sắc nhất trận. Sau khi chung vui với đội bóng, trợ lý Quốc Trường kéo cậu ra một góc rồi nhắc nhở một chút chuyện hậu trường.

“Em đã có một màn thể hiện rất xuất sắc. lát nữa có một cuộc phỏng vấn sau trận đấu, em sẽ trả lời vài câu hỏi với phóng viên. Không rõ cầu thủ đội bóng khác như thế nào nhưng riêng cầu thủ thuộc biên chế của đội Đông Á, các câu trả lời phải đề cao tính tập thể, nếu có thể thì hãy nói tốt về câu lạc bộ cũng như các nhãn hàng tài trợ. Điều đó tốt cho cả hai bên. Chắc em cũng hiểu được tầm quan trọng của việc xây dựng hình ảnh phải không?”

Xuân Mai khẽ lắc đầu.

“Dạ, em cũng chưa được rõ lắm.”

Quốc Trường nhẹ nhàng giải thích.

“số lượng người theo dõi giải hạng ba chưa phải là nhiều lắm, thế nhưng vẫn phải cẩn thận lời ăn tiếng nói. truyền thông có thể đưa người ta lên, nhưng cũng chỉ vì một phát biểu mang tính nhạy cảm, thông qua mấy bài phân tích của giới báo chí thì có thể dìm c·h·ế·t sự nghiệp của một cầu thủ. Nếu có ngày em được tham gia giải đấu cao hơn, người ta sẽ lục lọi tiểu sử của em trong những ngày đầu thi đấu chuyên nghiệp.”

“Nếu lát nữa người ta hỏi thì em cứ trả lời thế này… thế này… Anh sẽ đứng gần đó, có gì anh sẽ hỗ trợ em.”

Thông qua hồ sơ của Xuân Mai, Quốc Trường biết học vấn của cậu em này không cao, nên dặn dò tương đối kỹ. Cầu thủ trẻ háo thắng, thích thể hiện, có thể phát ngôn hơi quá đà làm ảnh hưởng đến hình ảnh của đội bóng. Hai người vừa đi vừa trao đổi về khía cạnh xây dựng hình ảnh. Trước kia Xuân Mai đối với vấn đề này không quá để tâm, nhưng nghe Quốc Trường phân tích lại thấy nó vô cùng quan trọng.

Càng thi đấu ở cấp độ cao, người theo dõi sẽ càng đông. Đối với văn hóa của xứ Đông Lào thì tiếng lành đồn xa, nhưng tiếng xấu đồn còn nhanh và xa hơn. Vậy nên hãy cứ nói những điều tốt đẹp dù nó có là giả tạo đi chăng nữa. Còn những ấm ức hậm hực trong lòng, chỉ nên chia sẻ với những người mà mình tin tưởng mà thôi.

Xuân Mai ngày trước được nhà báo hỏi cái gì thì trả lời thật thà, bữa nay nó phải trả lời theo văn mẫu của Quốc Trường. Bước đầu tiếp cận với văn hóa ứng xử trước truyền thông. Những câu trả lời mà các cầu thủ vẫn thường trả lời cánh phóng viên. Giờ này cũng phát ra từ miệng của nó.

“Chiến thắng này có được đều nhờ có các đồng đội đã cùng nhau nỗ lực. Đội Đồng Nai là một đội rất mạnh, nhưng nhờ có sự đoàn kết và chiến thuật hợp lý từ ban huấn luyện, cũng như sự cổ vũ của khán giả nhà. Đội chúng tôi đã may mắn giành được chiến thắng.”

“À vâng… có một chút hồi hộp vì đây là trận đấu đầu tiên, em khoác áo của đội Đông Á. Rất May vì có anh Đức Anh Nhân các anh đứng sau hỗ trợ nên em mới tự tin thi đấu ở trên sân. “

“Chắc chắn rồi, là một tiền đạo em sẽ cố gắng ghi nhiều bàn thắng nhất có thể để giúp đội Đông Á có thành tích tốt trong mùa giải này.”

Ba câu hỏi mà phóng viên đưa ra đều được Quốc Trường chuẩn bị trước, cứ đến giờ là Xuân Mai đọc vanh vách. Bởi vì nó cũng có ý như vậy, nhưng câu từ của trợ lý đưa ra vẫn mượt mà và mạch lạc hơn.

Dù đã có được một cuộc lội ngược dòng thành công, song Cách ăn mừng của đội khá từ tốn, không quá vui khi chiến thắng và không quá buồn khi bại trận. Dường như cái cảm xúc tận hưởng bóng đá trong mỗi cầu thủ Đông Á đã bị chai sạn đi nhiều. Đá bóng vì đam mê và đá bóng như một công việc, cảm xúc hoàn toàn khác nhau.

Đá xong một trận, kết quả được đưa lên giữ liệu của Liên Đoàn, và mọi thứ kết thúc ngay sau đó, không ăn mừng liên hoan, không có buổi tổng kết, phân tích chiến thuật sau trận đấu. Bởi vì 4-4-2 và triết lý phòng ngự phản công là bất di bất dịch trong đầu của HLV Phạm Đức Minh, thành hay bại đều do phong độ của các cầu thủ. Vậy nên việc phân tích đối với ông là một chuyện “Thặc Zô Nghĩa.”

Chương 86: Màn Chào Sân Của Tân Binh Đông Á.