Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Thành phố Sette Colli

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Thành phố Sette Colli


“Khách du lịch hả, thế thì cút đi, đây không phải là chuyện của ông.”

Hiện mọi người ở đây, từ chủ quán cho đến khách hàng trong tiệm đều kịch liệt run rẩy sợ hãi.

Cảm thấy tức giận vị sự ngang bướng của thằng nhóc kia, tên côn đồ giơ nắm đấm lên chuẩn bị dần nó một trận nhừ tử.

Một tông giọng cực kỳ thân thiện, nhưng chính điều đó cùng thái độ nhiệt tình của Felix khi nói ra những thứ đáng sợ kia lại càng dễ làm người khác lạnh sống lưng.

Dù cô bé chẳng hề tỏa ra một chút hàn ý nào từ Arts của mình, song chỉ cần biểu cảm đó trên gương mặt cũng đủ để làm Felix lạnh sống lưng.

“Rõ!!!” Các Mafia sợ hãi đập tay trước ngực như quân nhân, từng người vội vàng chạy đi liên lạc, dò hỏi những người xung quanh tìm người theo lệnh của Twilight.

Twilight và Yelena sau khi xuống tàu thì đi thẳng một mạch ra cổng nhà ga, ra đến nơi thì cả hai mới chợt nhận ra rằng Felix đã lạc đi đâu mất.

Cô bé dần hiểu được tại sao Twilight luôn tỏ ra khó chịu với Felix dù hai người rõ ràng rất thân thiết với nhau.

“Xui thế nhỉ, chỉ tí nữa thôi là dọa được hai thằng nó tiểu ra quần rồi.” Anh đứng thẳng người dậy, tiếc nuối than một câu, rồi quay người lại đối mặt với chủ nhân cửa tiếng gọi vừa rồi.

“Ahh, cái cảm giác đó, cảm giác đau đớn khi mà một vật bén lạnh xuyên qua da thịt, vị tanh của máu tươi trào lên từ cổ họng, cơ thể dần lạnh đi vì xuất huyết, mọi thứ trước mắt mờ dần đi...”

Đợi cậu đi khuất tầm mắt, Felix nhét hết phần còn lại của chiếc bánh hamburger vào miệng, hút một hơi hết ly nước rồi bật dậy.

Cạch.

“Được rồi, nhân lúc cậu ta không có ở đây, đi thám hiểm thôi!”

“Thôi nào, anh đã hứa là ngày mai sẽ dẫn nhóc đi chơi mà, thế nên...ừm..bây giờ giúp anh trông chừng Felix nhé, không thì ổng lại chạy đi đâu gây chuyện nữa mất.” Thấy vậy, Twilight (Nhón chân) đặt tay lên đầu nhẹ an ủi cô bé.

“Em đi với.”

Oành!

“井”

Ở ngay trước cửa tiệm, Twilight đang tỏa ra một luồng Aura nóng giận cực kỳ khủng bố.

Như thế, Felix cứ liên tục nhây nhây ở đằng trước cỗ vũ trong khi Yelena cố gắng đuổi theo phía sau, thậm chí để giúp cô bé lên tinh thần, anh còn cố tình trêu ngươi bằng cách chạy lùi không cần nhìn đường.

Tiếng gọi bất ngờ đánh thức 2 thằng nhóc côn đồ khỏi ảo giác đáng sợ tự tưởng tượng ra.

Thấy Yelena đứng lại chăm chú nhìn, Felix cũng quay lại theo, anh nheo mày lại cúi thấp người hỏi nhỏ.

...

“Không, không, không, đừng hiểu lầm, tôi hoàn toàn không có ý định can thiệp vào chuyện của các cậu.” Anh nhìn thoáng qua cậu nhóc trẻ ngồi bệt dưới đất đang thở lấy hơi sau hai thằng côn đồ. “Chỉ là tôi có một chút hứng thú với cậu trai đằng kia thôi.”

Hai người rượt nhau cũng không quá xa, đi ngược lại một chút là về, bởi vì nãy giờ toàn chạy ngược nên Felix nhớ đường khá là rõ.

Đến khi chúng hoàn hồn quay lại sau lưng thì thấy Felix đang đứng ở đó, hai tay đặt gọn gàng sau lưng, trên miệng treo nụ cười thương mại cực kỳ nho nhã, lịch thiệp.

“Được rồi, ở yên đây nhé, anh đi một tí thôi rồi về.” Vò vò đầu Yelena thêm vài csi nữa, Twilight hạ tay xuống chào tạm biệt rồi đi về phía cửa.

Nghe thấy đối phương chỉ là khách du lịch bình thường, hai thằng nhóc bắt nạt ngay lập tức trở mặt đe dọa luôn Felix.

“Này, các người đang làm gì ở đây!”

Một lúc sau, trong khi Twilight mua đồ ăn, Yelena nhìn thấy Felix lao từ trong ga ra ngoài liên tục nhìn xung quanh, cô bé mới vẫy tay tạo sự chú ý để anh nhận ra và đi qua đây.

Felix đi qua đến nơi vừa lúc Twilight cầm đồ ăn trở về.

Chương 106: Thành phố Sette Colli

“Khoan, sếp nhỏ, đừng giận, chắc là bạn bè của cậu chỉ đi dọa đâu đó quanh đây thôi, không có chuyện b·ị b·ắt cóc hay gì đâu.” Mấy Mafia nhà Luckbolts đứng xung quanh thấy thế thì bị dọa cho sởn gai ốc, vội vàng cố gắng hạ nhiệt cậu xuống.

Không lâu sau đó, một người đàn ông được rất nhiều vệ sĩ vây quanh cũng chậm rãi bước xuống sân ga.

Yelena phồng hai má bánh bao lên, chính thức tức giận.

“A, Twilight quay lại kìa!”

Nhưng nếu bỏ cuộc dễ dàng như thế, Felix đã không là Felix.

Soạt!

Trong khi đó...

Chạy ra đến cửa, anh còn không quên với lại một câu.

Phản ứng trước tiếng hét bất ngờ của Felix, Yelena theo bản năng quay ngoắt về hướng anh chỉ, ở đó chẳng có gì cả.

“Cậu ta có ánh mắt giống một người bạn cũ của tôi, một người hiền lành tốt bụng, đã gi*t 4 kẻ bắt nạt mình trước khi t·ự s·át vì quá tuyệt vọng vào cuộc sống. Ánh mắt của một kẻ cùng đường mạt lộ sẵn sàng làm mọi thứ khi chẳng còn gì để mất.”

“Tôi đã tận mắt chứng kiến vụ việc đó, khi mà cậu trai trẻ lạnh lùng đâm từng nhát dao vào cơ thể của tên cầm đầu nhóm bắt nạt, sau đó truy đuổi và cắt cổ những tên còn lại liên can. Cảnh tượng đó, thật sự rất đáng sợ.”

“Thôi thôi đừng, để anh tự đi, lớn đầu rồi mà bị một đứa nhỏ tí xíu kéo lê đi trong thành phố mất mặt lắm.” Felix giơ tay lền đầu hàng nói.

...

Với một người sẵn sàng làm bất cứ thứ gì Twilight yêu cầu như hiện tại, vẻ mặt thất vọng của cậu ta sẽ gây sát thương chí mạng lên tinh thần của cô bé.

Twilight đã từ chối thẳng thừng như vậy, Yelena không đòi hỏi thêm, chỉ dạ vâng một tiếng rồi cụp tai ngồi xuống.

“Felix, hình như có người gắp rắc rối.” Đang chuẩn bị đi vòng về, Yelena đột nhiên vỗ vai Felix rồi chỉ về một phía.

“Bắt được rồi.” Yelena từ từ tiến vào tầm nhìn của anh, cô bé chỉ nhìn thoáng qua xác nhận rằng Felix không bị sao rồi lùi lại, nắm lấy cẳng chân như muốn kéo anh về.

"Vâng"

Từ đằng sau, lối vào góc đường, một tiếng gọi lớn vang lên.

“Ui!” Nằm ngửa mặt nhìn lên trời, cảm giác tê rần truyền đến từ mông khiến Felix rên nhẹ một tiếng.

(Đoạn sau đây có một vài tình tiết không dành cho trẻ em, lưu ý trước khi đọc)

“Nhóc trên tàu 2 ngày liên thì chắc cũng thấy mệt rồi, cứ ngồi đây nghỉ ngơi đi, anh đi vòng quanh đây một chút rồi về thôi, sẽ không mất quá lâu đâu.”

Ở bên ngoài, Felix vẫn chưa chạy đi luôn mà đứng cách đó không xa nghiêm túc chờ xem cô bé có đuổi theo không.

Nhưng ở đây hiện tại là Yelena, cô bé quá hiền để có thể hành động như vậy.

Không chỉ các thành viên của đội hậu cần Bloody Lines, các Mafia nhà Luckbolt, những người nhìn Twilight từ nhỏ đến lớn, cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra khi cậu tức giận đến mất kiểm soát.

“Không có gì.” Người đàn ông trả lời như vậy, cũng thu hồi ánh mắt. “Đi thôi, đừng lãng phí thời gian.”

Chưa kể, đây còn là giữa lòng thủ đô Siracusa, nếu thật sự đánh lên, giữa 2 người Siracusian và một tên khách du lịch ngoại lai, không cần phải nói bên nào chắc chắn được thiên vị.

Hai thằng nhóc côn đồ sợ hãi lui về phía sau, cơ thể run rẩy đầy mồ hôi lạnh, cho đến khi đụng sát tường, không còn đường lùi nữa.

“Bình tĩnh nào hai nhóc, bắt nạt người yếu thế hơn...là không tốt đâu~~”

“Sao thế? Nhóc muốn giúp thằng nhóc kia à?”

Đúng 6:34, tàu vào ga.

Nhịp độ làm việc Felix luôn tương đối nhanh, cô bé phải mất một khoảng thời gian ngắn để có thể thích nghi.

5/6/1077

“Tìm!” Twilight nghiến ra một chữ.

Felix mỉm cười, anh làm bộ xắn tay áo lên.

Sau 2 ngày di chuyển, đoàn tàu tốc hành Siracusa xuất phát từ thành phố du mục biên giới Bonzaino đã đến trạm dừng chân của thành phố Sette Colli.

“Thế nào, đã chịu nôn tiền tiêu vặt ra đây chưa?”

Felix cứ tiếp tục liên thoắng nói không ngừng nghỉ, trực tiếp làm lơ việc 2 thằng nhóc côn đồ bắt đầu sợ sệt lùi lại.

“Yên tâm, thua là thua, anh không nuốt lời đâu, mà nói chứ giờ này chắc Twilight cũng sắp trở rồi, nếu muốn chạy thì phải suy xét thêm khả năng bị cậu ta đuổi đánh nữa.”

Nhìn gương mặt lạ lẫm, hai thằng nhóc côn đồ mở miệng dò hỏi.

Bởi vì thú thật, thái độ và cả bộ mặt của Felix lúc chọc người khác nhìn cực kỳ gợi đòn. Nếu Twilight ở đây, cậu ta sẽ ngay lập tức đuổi theo và đập cho anh ta một trận.

“Hả, cái..ý ông là..”

“Giờ tôi sẽ tạt qua một vài chỗ người quen xem có ai có thể chở chúng ta về không? Hai người cứ ngồi đây ăn sáng đi, tôi sẽ trở lại sau khi tìm được xe.”

...

Felix nhìn thấy động tác đó, những cũng chỉ nghĩ rằng đó là một hành động mang tính nỗ lực, anh cười động viên một cái rồi tiếp tục sải bước về phía sau...

“Muốn toàn thây thì liệu mà đừng có vác mặt về đây!” Cậu gào lên.

Tại một góc đường. hai thằng nhóc lớp 5 to con đang đè một đứa nhỏ mới khoảng lớp 2 vào tường t·rấn l·ột.

Khi thấy Yelena chạy ra khỏi cửa tiệm, khóe miệng anh hơi giương lên một chút.

Không phải một đứa trẻ có thiên phú vận động, Yelena rất nhanh bị hụt hơi khi chỉ cứ cố dùng hết sức chạy mà theo.

Cậu vừa nói vừa đưa túi hamburger còn lại cho Yelena, mình thì cần cái còn lại bóc túi ra cắn một cái rồi dặn dò hai người kia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước sự đe dọa hung dữ ấy, Felix chẳng những mặt không đổi sắc, anh vẫn giữ tông giọng mềm dẻo thân thiện

Felix trượt chân, cảm giác cả cơ thể mất đà ngã về phía sau khiến đồng tử anh rụt vào một cái rồi nhắm mắt lại.

Bởi suy cho cùng, vẻ ngoài của Yelena quá là dễ thấy, thêm với việc biểu cảm phồng má tức giận của cô bé hoàn toàn không mang lại chút cảm giác áp bách nào cả, thay vào đó là sự dễ thương tựa như một con thú nhỏ, dễ dàng làm xiêu lòng hết thảy trái tim đầy bần rộn của những con người ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hamburger.” Twilight cũng mang theo một chú tò mò trả lời. “Nghe nói là đồ ăn mới du nhập về, lúc xếp hàng chờ thấy nhiều người gọi thứ này nên tôi tò mò mua thử xem có ngon không?”

Lén lút cất chiếc Drone vừa đáp xuống tay vào trong túi, Felix tăng tốc chạy ra cổng sân ga, cố gắng để không mất dấu hai người đã đi trước kia.

Trong mắt chúng, nụ cười và ánh mắt của Felix dần trở nên lạnh lùng đáng sợ.

“Vâng, xe của ngài đã được chuẩn bị sẵn, mời đi lối này.”

Nhóm người đàn ông tiếp tục lịch trình của mình, không hề để ý tới một chiếc Drone nhỏ bay ra khỏi sân ga.

Bỗng nhiên một giọng nói nhẹ nhàng đến mức đáng sợ vang lên ngay sát bên tai, khiến hai đứa côn đồ giật mình buông thằng nhóc kia ra.

Và đến khi lấy lại được tinh thần rồi thì...

“À, Twilight vừa nhờ nhóc trông chừng anh đúng không? Nếu cậu ta quay lại mà chỉ thấy một mình nhóc ở đây thì sẽ rââất là thất vọng đấy! Ha ha!”

“Có chuyện gì sao, thưa ngài?” Thấy người đàn ông bỗng nhiên nhìn về một phía, một trong số những người cận vệ tiến đến bên cạnh khẽ cúi đầu hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôi là ai sao? Chỉ là một người khách du lịch tiện đường đi ngang qua thôi. Nhân tiện, anh mới chỉ 14 tuổi thôi, đừng gọi là ông.” Felix nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của chúng.

Dù vẫn hơi rén vì đối phương lớn tuổi hơn, ấy vậy, tỉ trọng cơ thể hai bên lại không quá cách biệt, (Felix chỉ cao hơn một chút) lại còn hai đánh 1, hai thằng nhóc côn đồ chắc chắn sẽ không ngại nếu phải đánh nhau.

Càng nói, Felix càng bước đến.

Nghe nói vậy, Yelena mới yên tâm thả tay ra.

“Anh vừa đi đâu vậy?” Nhìn thấy Felix, Twilight liền hỏi, cũng đồng thời đưa cho anh ta một cái túi giấy cùng 3 ly nước.

Không phải nói, cảm giác xoa đầu/được xoa đầu thực sự rất thoải mái, Twilight cũng...không có gì.

Đến khi cô bé đi rồi, những người khác trong cửa tiệm mới ho khụ khụ, xấu hổ quay mặt về tiếp tục làm việc của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ehhhh?” Felix đột ngột bật dậy như muốn lật bàn khiến Yelena giật mình đến độ suýt làm rơi chiếc bánh vừa mới bóc ra trên tay xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một hồi đắn đo, rốt cuộc viễn cảnh mà anh ta nói, rằng Twilight thất vọng và giận giữ khi quay trở lại mà không thấy Felix đâu là điều chắc chắn sẽ xảy ra.

Chương 106:

Yelena không chậm trễ thêm một giây nào nữa, ngay lập tức dùng đôi chân ngắn ngủn của mình chạy ra ngoài cửa tiệm, đuổi theo Felix.

Hết cách, hai người kéo nhau đi qua cửa tiệm cách đó một con đường mua đồ ăn sáng, cũng tiện quan sát ga tàu phía đối diện.

“Hai người có biết đó là cảm giác gì không? Đó chính là...” Anh tiến tới ngay gần, ghé đầu xuống sát mặt hai thằng nhóc côn đồ, trong miệng chuẩn bị thốt ra hai từ.

“Không.” Twilight lắc đầu từ chối.

...

“Nào cố lên, sắp được rồi!”

“Anh chắc chắn mình sẽ không chạy chứ?” Yelena vẫn còn bán tín bán nghi hỏi, có mùi rằng nếu cô để cho Felix đứng dậy, anh ta sẽ ngay lập tức bỏ chạy tiếp.

Sự thật, không phải trong cuộc ai cũng vui đâu.

Hai người họ đang đứng ở một ngã tư, ở góc đường đối diện họ hai thằng nhóc to con đang lôi một đứa trẻ khác nhỏ hơn đi về một hướng vắng người, đây có lẽ là một vụ bắt nạt.

“Đúng đấy, nếu còn dám lo chuyện bao đồng, đừng trách tại sao chúng tôi lại ra tay.”

Nhưng nghĩ đến việc khiến Twilight thất vọng khiến cô bé không muốn dừng lại.

Ngay khi tiếng loa thông báo hành khách đã có thể di chuyển vang lên và cửa tàu mở ra, có ba bóng người ngay lập tức nhảy xuống sân ga hướng về phía cổng ra chạy đi.

Bởi vì cao to hơn hẳn một cái đầu và bị nằm lấy cổ áo đè sát vào tường, đứa nhóc lớp 2 tuy không thể vùng vẫy phản kháng, nhưng vẫn quật cường lắc đầu không chịu nhượng bộ.

“Ơ, không hẳn ạ.” Yelena giật mình trả lời, nhưng rồi cô bé hơi hạ thấp đầu xuống, mái tóc che đi ánh mắt lộ ra vẻ âm trầm đáng sợ. “Twilight vừa mới bảo em trông chừng anh ở đây.”

“À, chỉ là lần đầu đến đây, thấy tò mò nên có đứng lại ngó xung quanh một tí, đến lúc chú ý thì lạc mất luôn rồi ấy mà, ha ha.” Felix cười ngượng giải thích, anh nhận lấy mấy thứ mà Twilight đưa qua, anh mở nó ra nhìn rồi hỏi. “Món gì đây?”

“Được thôi, nhưng mà chuyện này nên để cho người lớn can thiệp thì tốt hơn, nhóc cứ ở yên xem anh ra tay đây.” Nói vậy, Felix quay quay khởi động bả vai, băng qua đường cái theo sau 3 đứa trẻ kia.

Vậy nên hiện tại, cô bé hết sức phân vân về việc nên đuổi theo Felix, hay vâng lời Twilight mà ở yên trong quán.

Hai người ồn ào thu hút sự chú ý của những người Siracusian khác trên đường, nhưng ai cũng chỉ coi họ là hai đứa trẻ đang nô đùa vui vẻ với nhau.

“?!”

Anh chỉ tay về bên phải và hét lên.

Tại cửa tiệm đối diện nhà ga.

“Đúng rồi, nếu nhìn kỹ thì hai cậu cũng rất giống những tên bắt nạt đó đấy, có muốn biết cảm giác đó như thế nào không?”

Uy lực tuyệt kỹ sờ đầu không bao giờ gây thất vọng, cảm nhận được hơi ấm bởi bàn tay của cậu, đôi tai cụp xuống có vẻ ủ rủ ngay lập tức dựng thẳng lên trở lại, Yelena lộ ra vẻ mặt thỏa mãn, còn chủ động vướn người lên để cảm nhận nó rõ ràng hơn.

“Đừng chỉ tập trung vào một thứ, hãy nhìn về phía trước đi.” Đúng lúc này, như có một giọng nói trong đầu hướng dẫn, Yelena bỗng vươn tay ra.

“Ông là ai?”

Felix cũng chỉ nhân vài giây cô bé mất tập trung như thế, anh ngay lập tức hướng về phía cửa ra chạy đi.

“Oi! Ở đây này, nếu không muốn làm Twilight thất vọng thì giỏi mà bắt anh đi!” Đảm bảo rằng Yelena đã thấy và rượt theo mình, Felix mới tiếp tục ‘chạy trốn’.

Felix cũng không chạy thật, anh đứng dậy xoa xoa cái mông đau của mình, phủi chút bụi bám trên quần áo rồi quay đầu xung quanh kiếm đường đi trở về.

“Đích đến của chúng ta là Rietti phải không? Chỉ lát nữa thôi là sẽ phải rời khỏi Sette Colli ròi, nhóc không muốn thăm quan nơi này một vòng sao?”

“Uwaaaa! Mẹ ơi!” Chúng nước mắt giàn giụa, bò sang hai bên tránh né Felix vừa tặc lưỡi một cái ở trước mặt, khóc thảm thiết chạy đi, có lẽ là về nhà mách mẹ.

“Đứng lại!”

“Hai Cautus, một cô bé tóc trắng 6 tuổi tên Yelena và một thằng khốn nạn màu nâu đen tên Felix! Tìm và mang họ về đây, tôi không quan tâm thằng ml Felix ra sao nhưng nếu cô bé có bị gì, dù chỉ là một vết xước nhỏ...”

“Twilight sẽ hiểu thôi.” Cô bé nhẹ trả lời như vậy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Thành phố Sette Colli