Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 129: Winter Valley!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Winter Valley!


2 ngày sau.

Về địa lý, thung lũng này nằm gần một thị trấn nhỏ thuộc gia tộc Silverash, xa hơn chút là một vài thành phố biên giới của Columbia, Victoria, đền thờ của Minos, ngoài ra cậu cũng phát hiện một tuyến đường để giao thương với Siesta.

“Hahaha!”x2

Liena chỉ biết cậu muốn đập tiền mua thung lũng này và cô có khả năng giữ bí mật, còn Felix, người biết m·ưu đ·ồ của cậu lại không giống một người kín tiếng cho lắm.

“Haizz.” Đại trưởng lão xoa đầu.

Yub! Dù chả giống đơn vị hậu cần tí nào, Twilight cũng chỉ đơn giản gọi team mình là đội hậu cần, phản ánh rõ ràng khả năng đặt tên cưc kỳ Bủh của mình.

“Ây, không phải gấp như vậy đâu, tôi còn chưa chốt xong thiết kế cuối cùng mà!” Twilight bất ngờ nhìn qua. “Sao tự nhiên đợt này ông anh nahnh nhẹn dữ vậy?”

“Ủa, thấy cậu lên đủ thứ kế hoạch chi tiết thế, tôi tưởng cậu tính toán xong hết cả rồi.”

“Dạ vâng.” Cô bé gật đầu, chạy lại chỗ Twilight.

“Anh nói mình đã liên lạc chuẩn bị vật liệu xây dựng rồi đúng không? Tôi đã dự định viếng thăm 3 gia tộc trước, nhưng.....Anh có tình hình thi công hiện tại của Lungmen không?”

Nhưng không, người đệ trình nó lên lại là Olafur Silverash, nội dung cũng chẳng phải để cho mượn tuyến đường sắt mà là mở cửa biên giới!

........

“Miễn cậu chào đón tôi, và cứ yên tâm, miễn ‘tình bạn’ giữa chúng ta vẫn còn, tôi sẽ không đâm sau lưng cậu đâu.” Feix nói, sau đó nhận lại cái vỗ lưng “Bốp!” phát từ cậu bạn mình.

Không lâu sau, anh trở lại cùng một ly nước ấm.

Vào cuối buổi gặp mặt vài ngày trước, Twilight đã yêu cầu được phép xây dựng cơ sở hạ tầng trong khu vực của mình, vì không nằm trong lãnh thổ của bất kỳ gia tộc nào nên yêu cầu này rất nhanh được Tri-Clan thông qua. Và vì Kjerag vừa xây dựng xong hệ thống đường sắt, việc họ muốn sử dụng tuyến đường này để vận chuyển vật liệu cũng là dễ hiểu.

Nghe một vài t·iếng n·ổ vang lên từ dưới thung lũng, Liena lấy ra chiếc kính râm, ngả lưng ra ghế nằm ườn ra phơi nắng, như thể đây đã là một chuyên hết sức phổ thông.

“Ổng theo lệnh cậu, trà trộn vào gia tộc Paleroche đang trên đường trở về lãnh địa của họ rồi.”

Một lát sau, dựng lều xong, Liena dựng ra một bộ bàn ghế gập, đun một ly trà nóng, sau đó chill chill nhìn Felix trượt chân lăn xuống thung lũng, Twilight cũng ôm Yelena trượt xuống theo.

Vấn đề chính coi như xong rồi, bây giờ họ có thể đi chơi tùy thích, miễn về Lungmen trước giáng sinh là được. Còn tại sao không đón giáng sinh tại Rietti thì là do đến tầm đó Liena lại bận bù đầu bù cổ lên, và đón giáng sinh trong không khí ấm áp cùng những ‘người anh em’ của đội hậu cần chắc sẽ vui hơn đi đâu đó chơi cho hết ngày với Leontuzzo.

“Yelena nghĩ thế nào?” Nhưng là một quyết định quan trọng, cậu không có quyền chọn hướng đi tương lai của cô bé, phải xem Yelena thật sự nghĩ thế nào.

Winter Valley!

“Kể từ bây giờ, đây chính là ‘nhà’ của tôi, và tôi sẽ bảo vệ nó bằng bất cứ giá nào.” Twilight giang hai tay ra tuyên bố, rồi cậu ngay lập tức nghiêm mặt nhắc nhở.

Bùm!

“Má ơi, mệt vãi lồng, sao mà xa thế!” Lết từng bước chân trên nền tuyết, Felix thở hổn hển than thở.

Đó là đơn xin phép mở cửa biên giới trong lãnh thổ Silverash để vận chuyển nhân công và vật liệu xây dựng đến mảnh đất nhóm Twilight vừa có được.

Nhìn mấy đứa trẻ chơi đùa, những khoảng khắc yên bình hiếm hoi này là cách mà cô chọn để thả lỏng bản thân.

Chương 129: Winter Valley!

“Chốt vậy luôn sao?”

“???”

“Mà quả thật, phải ưu tiên cào một con đường để phương tiện di chuyển có thể hoạt động được.”

“Nói thế thôi chứ trước khi xong xuôi hết, vụ này là bí mật đấy, nhớ không!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây rõ ràng không giống phong cách thường ngày của Felix.

“Có ghé, nhưng lúc đó cậu vẫn đang dặt dẹo trên giường. À mà này, cậu thật sự không nhớ gì về bữa tiệc tối đó à?”

“Dù sao thì, sau khi đàm phán xong rồi, kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?” Felix hỏi.

“Thay vì suốt ngày cắm mặt vào lắp ráp mô hình, ông anh thật sự nên rèn luyện sức khỏe của mình đấy.” Khoanh tay đứng trên đỉnh đồi trước mặt nhìn xuống dáng vẻ khổ cực của Felix, Twilight nhíu mày phê bình một câu.

“Ừ, nhờ ơn ai đó b·ất t·ỉnh nhân sự mà tôi phải tự mình chạy khắp nay cả ngày hôm nay đấy.” Felix nằm xuống, kéo chăn lên quay mặt vào tường.

Mọi chuyện sẽ chẳng có vấn đề gì nếu Twilight chỉ yên lặng liên hệ nhà Silverash để sử dụng tuyến đường sắt của họ, hoặc là tờ đơn này đến từ phía cậu.

“Đã rời đi sao.”

“Tính từ lúc cậu bắt đầu ngủ đến hiện tại thì chắc cũng tầm 1 ngày rồi.” Trả lời cậu, Felix gập quyển sách lại đặt xuống ngay trước mặt, đứng dậy ra khỏi phòng.

Liena là người lớn rồi thì không nói, còn Twilight, để bù đắp điểm yếu Caster của mình, cậu cũng vận động thường xuyên để luyên sức bền.

“Thưa đại trưởng lão, theo lời báo của tộc trưởng Silverash, những vị khách đã rời khỏi Karlan Town rồi ạ.”

Đây hiển nhiên cũng là câu từ chối lời đề xuất của nữ thần, ngài ấy xem chừng cũng không có chút tiêu cực nào.

“Còn lại cô tự làm được, con qua đó với hai đứa kia đi.”

“W-wow, cậu làm sao phát hiện được nơi này vậy?” Nhìn cảnh vật bình yên một cách lạ thường nơi đây, Felix chỉ có thể há hộc mồm kinh ngạc.

“Ủa chứ Will đâu?” Hỏi thế, với cái đầu đang xoay mòng mòng của mình, Twilight cũng tắt đèn nằm xuống.

Xét trên bình diện Terra, đây quả thật là thiên đường.

“...”

Không hiểu dụng ý của Felix là gì, Twilight còn chưa kịp nghi vấn thì anh ta đã nói sang chuyện khác.

“Tình cờ thôi, trong một lần đi phượt với bà..mẹ mình ở quanh đây, tôi đã đi lạc và tình cờ phát hiện được chỗ này.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện ra trước mặt anh là một thung lũng tuyệt đẹp chỉ có một con đường dẫn vào, được bao quanh bởi những dãy đồi tuyết trắng. Lại đang vào mùa hè, từ thượng nguồn, một con suối nhỏ chảy dọc xuống dưới thung lũng tạo thành một hồ nước nhỏ trong vắt, nơi một vài loài động vật đang uống nước.

Được bao quanh bởi những dãy núi tuyết lớn, Kjerag hầu như không chịu ảnh hưởng từ Catastrophe, dẫn đến không khí nơi đây tương đối trong lành, người dân nơi tuy có chút bài ngoại, nhưng lại không hề có sự phân biệt đối xử quá nặng nề với Infeced, nhân số chiếm phần lớn trong lực lượng của cậu.

“Những nếu những gì nghe được là đúng, quyền lực của vị ‘thánh nữ’ này không nhỏ đâu. Tôi đã hỏi qua một vài tư tế, giáo hội sẽ không thường xuyên can thiệp vào chính trị của Tri-Clan, nhưng đa phần quyết sách nào được hội đồng trưởng lão thông qua có sức ảnh hưởng tương đối lớn đến quyết định cuối cùng. Đặc biệt, các quyết định của thánh nữ sẽ được ba gia tộc chấp hành vô điều kiện.”

“Vậy sao.” Twilight uống một ngụm nước ấm rồi trầm ngâm suy nghĩ.

Nó không có tiêu đề, nội dung bên trong hoàn toàn được viết bằng tay, lại còn khá cũ.

“Yelena! Qua đây chơi không?!” Cười đủ xong, Twilight quay sang chỗ Liena gọi.

“Đến đoạn có mấy kẻ cố gắng tiếp cận Yelena thôi, có gì hot?”

Chương 129:

“Kiếm tí việc cho cái đám chỉ biết nhậu nhẹt với đánh nhau đó làm thôi, thuận tiện để kỹ sư bên tôi học hỏi đôi chút về kỹ thuật xây dựng và cấu trúc của một thành phố du mục luôn.” Twilight nói. “Vì đã đạt được thỏa thuận rồi, tôi nghĩ ta có thể đi xem qua địa hình nơi đó trước, sau đó lần lượt ghé qua lãnh thổ 3 gia tộc để ‘biếu quà’ tiện thể du lịch luôn.”

Chẳng thể làm gì can thiệp, ông chỉ có thể mong mọi chuyện không đi quá xa, và nữ thần sẽ không tức giận thêm một lần nữa.

“Hmmm.” Twilight không trả lời anh ngay, cậu trải tấm bản đồ ra một lần nữa quan sát địa lý Kjerag.

Cô đang dựng lều để cắm trại tối nay, nghe thấy tiếng nói, liền quay sang nói với Yelena, người xung phong giúp đỡ.

Siracusa vừa mới bước vào thời kỳ đổi mới, sau các công việc giấy tờ chất đống, đôi khi là ‘dọn dẹp’ các ‘rắc rối’ phát sinh.

“Cũng chẳng có gì đâu.” Felix nói. “Cậu cũng chẳng cần biết để làm gì.”

Dù vẫn có phần không tin rằng mọi chuyện đơn giản vậy, nhưng nếu mọi thứ là sự thật, thay vì tiếp tục theo cậu buôn ba khắp nơi, làm đủ thứ việc nguy hiểm để kiếm tiền, để Yelena ở lại Kjerag học tập có vẻ là lựa chọn tốt hơn cho bản thân cô bé.

Chúc mọi người năm mới Ất Tỵ vui vẻ, mọi điều may mắn nha!!!!!!

Yelena do đã sống tại phương Bắc Ursus một thời gian dài, cô bé quen di chuyển trên mặt tuyết là dễ hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quan trọng nhất, sau khi quan sát phản ứng của những người nắm quyền lực quanh đây, Twilight nhận ra dường như chưa có ai phát hiện được nơi này. Một lần nữa nhìn vào địa lý khu vực này, thung lũng chỉ có một lối vào duy nhất với những ngọn đồi lớn bao xung quanh, chỉ thiết lập được hệ thống phòng thủ tối thiểu, nơi đây đã hoàn toàn trở thành một pháo đài tự nhiên.

“Đúng rồi, Olafur cũng nói là tầm ngày mai, các thủ tục liên qua đến việc ‘mua bán’ đất sẽ hoàn tất vào khoảng trưa mai, ông ta cũng thỏa thuận cho phép các đơn vị xây dựng đi qua lãnh thổ của mình và sử dụng hệ thống đường sắt. Tôi cũng đã gửi lệnh chuẩn bị nguyên vật liệu xây dựng đến điểm trung chuyển rồi, khi nào họ xong việc ở Lungmen thì có thể bắt đầu thi công luôn.”

“Đó là một chút nghi chép về các đời đại trưởng lão và thánh nữ của giáo hội Kjeragandr trong quá khứ.”

Và khi đứng tại đỉnh đồi, quên đi cả mệt mỏi, Felix hoàn toàn cảm thấy xứng đáng cho công sức mình bỏ ra.

Trái ngược với anh, ba người còn lại tỏ ra khá bình thường.

Ký ức cuối cùng cậu còn nhớ được khi còn tỉnh táo đó là bản thân đang có mặt tại bữa tiệc do Tri-Clan tổ chức.

Trong phòng nghỉ của mình, đại trưởng lão ngồi yên lặng.

Đương nhiên, yêu cầu quá đáng này ngay lập tức bị phản đối bởi Paleroche và hai bên bắt đầu căng thẳng lên.

Chào mừng đến với...

Cả hai người đều im lặng, nhận ra rằng có vẻ như họ không hiểu nhau như mình nghĩ.

“Nghĩ sao à?” Nghe câu này, Felix bỗng nở nụ cười. “Cậu nên tự mình đi hỏi con bé chứ?”

“Đây, lần đầu tiên tôi thấy ai đó ngửi mùi rượu cũng say đấy.” : )

“Dậy rồi à?”

...

“Yeah, chỗ này có xe đi thì đỡ, mà thay vì đứng đó nhìn, cậu có thể giúp tôi một tay không?” Gửi xe tại một thị trấn gần đây và đi bộ gần ba cây số, Felix hoàn toàn đạt đến giới hạn, phải có Twilight xuống đỡ thì anh mới leo được đến nơi.

....

Còn thánh nữ....từ khi thành lập, Kjeragandr chỉ tồn tại 4 vị thánh nữ. Người cuối cùng còn đặc biệt đáng chú ý vì thời gian tại vị ngắn bất thường so với 3 người tiền nhiệm, chỉ khoảng 10 năm từ khi được tôn lên.

“Trước hết thứ cứ vậy đã, để mai tôi bàn thêm với bà già Liena.” Twilight gật đầu. “Giờ ông anh ngủ hả?”

Lúc đó thì chỉ ấn tượng vì cảnh đẹp, nhưng sau khi nắm trong tay đội hầu cần, Twilight có nhiều lý do để rắp tâm muốn nắm trong tay thung lũng này.

Ông tiếp tục nhìn qua một tờ giấy vừa được gửi đến hôm qua.

“???” Twilight cảm thấy khó hiểu, nhưng nghe tiếng ngáy nhẹ vang lên từ giường đối diện, cậu cũng chẳng hỏi thêm, chỉ ngáp một cái rồi nhắm mắt lại.

“Không nhiều, tài liệu tôn giáo duy nhất mà tôi tiếp cận được chỉ là vài cái tên, còn lại đều là thông tin nghe được lưu truyền trong dân gian do Olafur cung cấp, ông ta thậm chí còn chẳng nghĩ vị trí thánh nữ này tồn tại cho đến ngày hôm qua.” Felix khoanh tay ngồi xuống giường nói.

“Ta hiểu rồi, lui ra đi.”

Càng nghĩ, hô hấp Twilight càng trở nên trầm trọng, cậu thật sự cảm thấy may mắn vì không ai phát hiện nơi này sớm hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

14/9/1077

“Chắc được tầm 30% rồi, cậu cấp cho họ quá nhiều nhân công mà.” Felix nghĩ nghĩ một chút rồi đáp.

“Ugh, tôi b·ất t·ỉnh bao lâu rồi?” Vén chăn ngồi dậy, Twilight chỉ cảm thấy đầu mình đau như búa bổ.

“Hmmm......ưưư.”

“Vậy chứ anh mong đợi gì?” Nhận lấy ly nước, Twilight gật đầu cảm ơn, tay còn lại thì đang cầm quyển sách Felix vừa đặt xuống.

“Thế mà không tạt qua hú tôi một tiếng?”

“Hả, à, tôi đã có một cái tên rồi.” Twilight búng tay đáp.

Nửa tháng sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có tìm được gì hữu ích không?” Lướt qua vài trang sách, Twilight nhìn thấy một vài cái tên, cũng như khoảng thời gian mà họ đảm nhiệm chức vụ.

“À, mà cậu đã tuyên bố đây là địa bàn của mình rồi...” Đứng giữa thung lũng, Felix bỗng nhớ ra một điều. “Cậu tính gọi nơi này là gì? Không phải như vụ đội hậu cần đi?”

Cái tên của vị đại trưởng lão cuối cùng đã đảm nhiệm vị trí này là từ năm 826, thời gian hạ vị để trống. Không khó nhận ra đây chính là đại trưởng lão đương nhiệm của Kjeragandr, và ông ta đã sống được hơn 200 năm.

....

Chắc vậy

Sau khi trở về từ bữa tiệc, sáng ngày hôm sau, Olafur đã đưa cho anh cuốn sách này, nói rằng đại trưởng lão nhờ ông ta chuyển nó đến tay nhóm cậu. Sau khi tốn nửa ngày để phiên dịch, nó cuối cùng đến tay Felix.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Winter Valley!