Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tự Cẩm

Đông Thiên Đích Liễu Diệp

Chương 588: Ngụy trang 

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 588: Ngụy trang


Không nghĩ tới ban đêm gặp ác mộng bừng tỉnh, phát hiện Thái Tử Phi đang mở to mắt nhìn chằm chằm hắn, nhất thời hoảng hốt buột miệng thốt ra, thiếu chút nữa bại lộ.

Trong phòng châm một ngọn đèn, dùng để chiếu sáng cho người đi tiểu đêm.

Nữ nhân này chẳng những không thú vị, còn khôn khéo, vạn nhất phát hiện hắn giả vờ mất trí nhớ, nói không chừng sẽ đi nói cho phụ hoàng.

Ngủ ở bên trong giường Thái Tử nghe người bên cạnh vang lên tiếng hít thở đều đều, tiếng lòng căng chặt cuối cùng thả lỏng.

Ví dụ như vừa rồi, Thái Tử thuận miệng hỏi câu kia.

Đáng giận hắn lúc ấy sau gáy đau xót, khi tỉnh lại chính là một trận hỗn loạn, hoàn toàn không nghĩ ra manh mối gì.

Chân chính giả vờ cũng không khó, ít nói bớt làm, biểu hiện thành thật chút là được.

Chương 588: Ngụy trang

Nhưng vậy không đúng, lão Thất lại không biết hắn coi trọng nữ tử kia.

Tại sao vịt đã nấu chín còn bay được chứ?

Mặc kệ, thà rằng g·i·ế·t nhầm một ngàn không thể bỏ qua một cái, lão Thất vừa bá chiếm Nhị Ngưu, lại bá chiếm mỹ nhân tuyệt sắc, vốn dĩ đáng c·h·ế·t, chờ sau khi hắn đăng cơ sẽ tính hết sổ sách.

“Phải không?” Thái Tử nghe Thái Tử Phi nói như vậy, không nói.

Cùng ngủ một giường Thái Tử hung tợn nghĩ: Chờ sau khi hắn đăng cơ, không ai quản thúc nữa, chuyện thứ nhất chính là hưu ( bỏ) nữ nhân này, cưới một nữ tử ôn nhu hiền thục làm hậu.

Nếu Thái Tử thật sự mất trí nhớ, vậy tất cả đều vui mừng, nếu giả vờ mất trí nhớ, không bị vạch trần ít nhất có thể giả vờ lâu hơn chút.

Không bao lâu nội thị lại tiến vào, nói: “Điện hạ, Yến Vương cùng Khiếu Thiên tướng quân tới thăm ngài.”

Thái Tử càng nghĩ càng cảm thấy đây là một biện pháp tuyệt diệu, chờ mở mắt ra, liền thành người mờ mịt vô tội mất trí nhớ.

Không mở mắt được hắn không ngừng nghĩ đến vấn đề này, sau đó nghe được hai vị thái y lặng lẽ nói nhỏ.

“Điện hạ không quen?” Thái Tử Phi liếc nhìn Thái Tử một cái thật sâu, biểu tình trên mặt ở trong bóng tối có chút mông lung, “Trước kia điện hạ thích như vậy.”

Cứu nàng kia đi, lại hại hắn xúi quẩy, chẳng lẽ là lão Thất làm?

Đến bây giờ, Thái Tử vẫn có một loại cảm giác như đang nằm mơ.

Trong màn lụa ánh sáng mờ tối, Thái Tử Phi nghênh đón cặp mắt đột nhiên mở ra, nhịp tim nhất thời dừng một nhịp.

Đã là giữa mùa thu, vào đêm liền có chút lạnh lẽo.

Không, không, hắn tuyệt đối không muốn bị phế lần nữa.

Thái Tử Phi xoay người, xoay mặt ra ngoài không lên tiếng nữa.

Thái Tử Phi một lần nữa nằm xuống, nghiêng người nhìn nam nhân gần trong gang tấc: “Điện hạ cảm thấy được chưa?”

Thật là dọa hắn ra một thân mồ hôi lạnh mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Loại cảm giác quen thuộc này, làm trái tim dừng đập của Thái Tử Phi bỗng nhiên khôi phục, dồn dập nhảy lên mấy cái.

Một vị thái y thấp giọng nói: “Thái Tử bị thương ở phần đầu, có chút phiền phức đây. Đầu con người phức tạp như thế, đừng nói đổ máu, cho dù thoạt nhìn hoàn hảo không tổn hại gì đều có khả năng xảy ra vấn đề, thậm chí có người vừa mới tỉnh liền không nhớ rõ vì sao lúc ấy mình bị thương……”

Hắn không ngốc, một Thái Tử nếu như bị phế hai lần, thì sẽ không còn khả năng xoay người.

“Ngươi không ngủ?” Thái Tử mở miệng, thanh âm buồn bực ở trong màn, so với ôn hòa hai ngày nay dường như có một loại tùy ý quen thuộc.

Hắn ở ngoài cung ra gây ra chuyện xấu như vậy, phụ hoàng có thể phế bỏ hắn lần nữa hay không?

Thái Tử vô số lần vì thông minh nhất thời sau khi tỉnh dậy mà cảm thán.

Thái Tử hạ quyết tâm ngụy trang thật tốt, không thể tránh mà không gặp làm cho người ta ngờ vực vô căn cứ, vì thế vài vị hoàng tử tiến cung tới thăm đều gặp mặt.

Đối với việc này, nàng vốn dĩ không có nghĩ nhiều.

Nhưng có một việc có thể khẳng định: Có người tính kế hắn!

Mà trước mắt hắn cần phải làm là đừng lộ ra sơ hở, giả vờ mất trí nhớ thật tốt.

Làm sao bây giờ?

Không, nếu hắn đã quên tất cả mọi chuyện thì sao?

Thái Tử Phi gật gật đầu: “Ừ, ngủ.”

Sau khi bị phụ hoàng đập ngất xỉu, không biết hôn mê bao lâu hắn liền tỉnh lại, chính là không mở mắt được.

Đầu bị thương, phát sinh sự tình như vậy không tính là ly kỳ.

Thái Tử Phi muốn xoay người, cuối cùng vẫn không động.

Thái Tử sửng sốt một chút: “Ai?”

Mười sáu tháng tám, trước sau có hoàng tử tiến cung thăm Thái Tử.

Nếu như Thái Tử hoàn toàn mất đi ký ức, với nàng hẳn là hoàn toàn xa lạ, nhưng câu hỏi vừa rồi lại là ngữ khí Thái Tử quen dùng……

Trong phòng một lần nữa khôi phục yên tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không được, về sau vẫn nên ít ở chung với nữ nhân này thì hơn.

Nàng cỡ nào hy vọng đây là một nam nhân bình thường, bình thường đều rất tốt, ít nhất nàng không cần vì tương lai của Thuần ca nhi mà đêm không thể yên giấc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thái Tử thật sự không nghĩ ra người hại hắn là ai, dứt khoát không nghĩ nữa, dù sao chờ sau khi an an ổn ổn kế vị, những người làm hắn oán giận sẽ tìm cái cớ g**t ch*t hết là được.

Nhưng nếu là giả vờ mất trí nhớ, vậy đây hết thảy không thể nghi ngờ thành hy vọng xa vời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng không muốn thử.

Hắn làm sao có thể nghĩ được biện pháp giả vờ mất trí nhớ tuyệt diệu như vậy chứ!

Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị nữ nhân này nhìn ra!

“Tốt hơn một chút, ngủ đi.” Thái Tử nói.

Thái Tử Phi theo bản năng không muốn nghĩ như vậy.

Tâm tình của Thái Tử Phi lại không cách nào bình tĩnh, một ý niệm lặng yên dâng lên trong đầu nàng: Thái Tử thật sự mất trí nhớ sao?

Nội thị cũng cảm thấy có chút hoang đường, khô cằn nói: “Yến Vương cùng Khiếu Thiên tướng quân ——”

Tất cả lực chú ý của Thái Tử đều đặt ở lời nói của vị thái y mở miệng trước.

Nàng dứt khoát ngồi dậy, đem màn lụa nhấc lên.

Với nàng mà nói, Thái Tử mất đi ký ức, không chỉ là Thái Tử bắt đầu một lần nữa, mà cũng là nàng bắt đầu lại từ đầu.

Thái Tử mất trí nhớ chẳng lẽ là giả vờ?

Nhưng hai người dù sao cũng là vợ chồng mười mấy năm, cho dù ngày thường Thái Tử lãnh đạm lạnh nhạt với nàng, thì một vài điểm rất nhỏ nào đó nàng vẫn hiểu khá rõ.

Cũng may, hai ngày này giả vờ có chút tâm đắc, không tính khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giờ khắc này, đối với Thái Tử Phi, Thái Tử phiền chán tới cực điểm.

Thái Tử khó hiểu nhìn hành động của Thái Tử Phi, hỏi: “Làm gì xốc màn lên?”

Thái Tử thả lỏng, nhắm mắt đi vào giấc ngủ.

Yến Vương thật đúng là hồ nháo mà, tới thăm Thái Tử điện hạ là nên, nhưng tại sao còn mang theo một cái c·h·ó tới nữa?

Thái Tử chọc giận phụ hoàng, bị phụ hoàng dùng chặn giấy bạch ngọc ném vào đầu, sau khi tỉnh lại liền không nhớ nổi chuyện quá khứ.

Nghĩ đến đây, Thái Tử lại nghĩ tới chuyện phát sinh ở Trân Bảo Các.

Nếu như hắn chẳng những không nhớ rõ vì sao bị thương, mà ngay cả lúc trước mình đã làm chuyện gì đều không nhớ rõ thì sao?

Phụ hoàng tuy rằng nghiêm khắc với hắn một chút, không từ ai như khi đối mặt với các huynh đệ khác, nhưng nếu như cái gì hắn cũng không nhớ rõ, vậy sẽ không hung hăng phạt hắn nhỉ?

Thái Tử Phi há mồm, thanh âm có chút khô khốc: “Đột nhiên tỉnh…… Điện hạ sao lại cũng tỉnh?”

Sự tình có chút không thích hợp.

“À, hai ngày này thỉnh thoảng hơi đau đầu, liền ngủ không ngon.” Đôi mắt của Thái Tử ở trong màn đêm tối tăm có vẻ có chút sâu thẳm.

Thái Tử Phi đột nhiên cảm thấy buồn bực, ngực tựa như bị chặn một cục đá, đè nặng đến không thở nổi.

Hắn nghe phụ hoàng hỏi thái y, còn có những lời mang theo lửa giận kia, trong lòng miễn bàn sợ hãi cỡ nào.

Một vị thái y khác nhẹ giọng nói: “Hiện tại không phải là lúc nghĩ những việc này, việc cấp bách là làm Thái Tử nhanh chóng tỉnh lại.”

C·h·ó không đổi được ăn phân, chẳng sợ Thái Tử là kẻ ngu ngàn lo tất có lúc được, nghĩ ra cách dùng mất trí nhớ trốn tránh phụ hoàng trách phạt, thì hắn vẫn là đống bùn nhão kia.

Thái Tử Phi từ từ nhắm hai mắt, dưới đáy lòng thở dài thật sâu, khóe mắt bất tri bất giác có nước mắt.

Không nhớ rõ vì sao bị thương?

Thái Tử lặng lẽ xoa xoa ngực.

Cho dù là cẩu quan chính tứ phẩm, vậy vẫn là một con c·h·ó nha!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 588: Ngụy trang