Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tu Chân Thế Giới

Phương Tưởng

Chương 567: Hạt giống nảy mầm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 567: Hạt giống nảy mầm


Chương 567: Hạt giống nảy mầm

hơn tưởng tượng nên hắn quyết định kết minh.

Tử đằng khắp nơi giống như vật sống, Thủy Nguyệt vừa hiếu kì vừa khẩn trương nhìn nhìn, không lâu sau một đường mòn hiện ra trước mặt hắn.

Rốt cuộc bao giờ mới tới nơi đây?

Thống lĩnh giai!

Ánh nắng tươi đẹp, thế giới tươi đẹp, sắp tới thật đáng mong chờ!

Bỗng, một con hạc giấy bay tới, rơi vào tay mẹ trẻ.

Hắn không ngừng chạy, chưa từng dừng lại, dựa theo chỉ dẫn của Bồ yêu mà chạy tới một yêu thuật phủ.

Mặt Công Tôn Sai sầm lại, tâm trạng vô cùng xấu. Kết minh với A Trát Cách là một việc rất tốt nhưng đối với một kẻ luôn quen với chiến thắng như hắn thì trận chiến lần này đã đánh mạnh vào sự kiêu ngạo của hắn.

Nghĩ tới số thống lĩnh giai đông đảo của đối phương so sánh với số kim đan ít ỏi tới đáng thương của Chu Tước doanh.

Vưu Cầm Liệt điên cuồng chạy trong đêm, đã ba ngày từ khi hắn vượt ngục thành công, ngục giam khẳng định đã phát hiện ra hắn đã bỏ trốn.

Thủy Nguyệt hít một hơi thật sâu rồi tiến vào sơn động.

Hai mắt hắn trợn tròn, trên mặt hiện ra vẻ mừng rỡ như điên hiếm thấy.

Tả Mạc nghiên cứu một chút, rất nhanh thảm phong sa trùng đã được hắn hiểu rõ. Những côn trùng này rất thông minh, rất có tiềm năng. Nếu như Thuần Vu Thành sư đệ nhìn thấy khẳng định sẽ vô cùng vui mừng.

Hắn biết rõ, Chu Tước daonh tu luyện cực kì khắc khổ, công pháp bọn họ tu luyện tuy không phải xuất sắc nhất nhưng tuyệt đối tốt hơn xa các môn phái phổ thông, hơn nữa họ còn có phù trận chạm khắc có thể hấp thu linh lực từ trong tinh thạch. So với môn phái phổ thông không biết mạnh hơn bao lần nhưng khi gặp phải các thế lực thực sự mạnh, hắn mới phát hiện ra những ưu điểm này trước mặt kẻ đã tích lũy mấy trăm năm thậm chí là ngàn năm nhỏ bé như nào.

Thủy Nguyệt thì thào.

Bỗng, quang mang quanh huyết long đại thịnh.

Đối với Chu Tước doanh vô cùng kiêu ngạo thì việc này thật khó tiếp thu!

Sâu trong sa mạc, Phí Lôi đang nhìn tế đàn với phong cách cổ xưa, tế đàn bị cát đất vùi lấp cả ngàn năm nay đã lại được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Hắn đối với yêu thuật của bản thân vô cùng tin tưởng, cho dù hắn mới chỉ vừa lĩnh ngộ ra. Yêu thuật Bồ đưa cho hắn chỉ mất một ngày để lĩnh ngộ. Nhưng phải mất ba ngày hắn mới có thể vô thanh vô tức phá hủy tất cả cấm chế trên người, đồng thời dùng yêu thuật chế tạo ra một cái ảo giác. Sau đó lại mất một ngày để tìm đường chạy trốn.

Dần bĩnh tĩnh lại, cuối cùng hắn cũng nghĩ về sự được mất của lần kết minh này.

"rất hiểu"

Trong thức hải của Tả Mạc, Vệ bỗng rung lên, Bồ yêu cũng ngẩng đầu, huyết đồng sáng rực lên.

Thảm phong sa trùng rất lớn, đủ để chưa mười người, Tả Mạc, A Quỷ, Tằng Liên Nhi, Nghiên Nhi, Đào Hưng và Đường Phỉ đều ngồi trên thảm phong sa trùng. Tằng Liên Nhi lại lấy bộ trà cụ ra, tự mình uống trà, Đào Hưng cươi ha hả không chút khách khí uống trà cùng, Đường Phỉ yên lặng ngồi bên.

Đây là sức mạnh của thống lĩnh giai!

mà móc hầu bao ra. Chút ma bối này đối với Vô Tẫn thành không đáng nhắc tới. Lúc này trong lòng nàng cảm thấy rất kì quái, kẻ này có thực lực kinh người, nhìn thế nào cũng không thể xuất thân từ tiểu gia tộc, vậy sao ngay cả ma kỵ cũng không biết?

"Phía trước chính là thành Thái An." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sự ấm ức không cam lòng như những ngọn lửa đang nhảy múa trong mắt bọn họ.

Câu nói của Đường Phỉ khiến Tả Mạc ngừng tay.

Đây là một sơn cốc vô cùng hẻo lánh, rất lâu chưa có người đi qua đây, toàn bộ sơn cốc mọc đầy dây leo màu tím. Thủy Nguyệt rất cẩn thận, hắn có biết loại dây leo này, gai nó có chứa kịch độc, kiến huyết phong hầu, thảo nào xung quanh đây không nhìn thấy con dã thú nào.

Trong mắt hắn đây chính là ơn cứu mạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho tới tận khi tranh chấp với các thế lực cường đại hắn mới cảm thụ rõ ràng bản thân vẫn chưa là gì. Lúc trước thuận buồm xuôi gió khiến người ta mất cảnh giác.

Hắn mất năm ngày mới có thể trốn thoát khỏi ngục.

Đột nhiên tế đàn sáng rực lên!

Mở lòng bàn tay ra, hắn huyết sắc lệ long trong lòng bàn tay lộ ra.

Vẻ mặt Thủy Nguyệt bỗng tỏ ra kích đông nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, kinh nghiệm săn bắn phong phú nói cho hắn biết, duy trì bình tĩnh mới có thể sống tới cuối cùng.

Không biết sư huynh giờ thế nào rồi? Có gặp phải phiền phức gì không? (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây là chênh lệch, chênh lệch tuyệt đối không phải trong ngắn hạn có thể bù đắp được. Một môn phái có thực lực như nào không chỉ xem nó có bao nhiêu cao thủ mà còn phải xét tới trình độ tổng thể của các đệ tử. Có thể trước đó gặp kì ngộ nhưng sau này vẫn cần có thời gian tích lũy.

Mặt đầy bụi không thể che lấp được đôi mắt trong suốt đầy cứng cỏi, hắn nhìn xung quanh.

----------------------------

Trong vô thức, địch ý của Đường Phỉ với Tả Mạc giảm đi không ít.

Về phần bản thân có bị đối phương lợi dụng hay không hắn hoàn toàn không để ý.

So sánh thì Thiên Diệu vệ được trang bị đầy đủ hơn nhiều, bọn họ không nói nhiều gọi ra ma kỵ.

Mắt Phí Lôi dại đi, dần mất ý thức.

"Hạt giống bắt đầu nảy mầm!"

Vì để an toàn nên Đường Phỉ không nói nhiều xuất tiền ra mua cho mỗi Vệ Doanh một con chim xanh lớn, toàn bộ chim xanh ở chợ dọc đường đều bị quét sạch.

Đây là cảm giác của sức mạnh!

Đường Phỉ nhìn Tả Mạc ngơ ngác ngó xung quanh giống như trẻ con, trong lòng không khỏi thấy quái di. Sau khi nghe Tả Mạc nói nguyên nhân không thể tăng tốc, nàng dở khóc dở cười, lẽ nào tên gia hỏa này không biết trên đời còn có ma kỵ sao?

Phía cuối con đường mòn là một sơn động bí ẩn.

"Sứ mệnh của ta? Cuối cùng cũng có đáp án rồi!"

Khi nào mà Chu Tước doanh lại chật vật như vậy? Khi nào mà Chu Tước doanh lại thành chướng ngại vật của mẹ trẻ? Khi nào mà Chu Tước doanh lại phải kết minh?

Đám Thúc Long thì mỗi người cưỡi một con chim xanh to, trùng trùng điệp điệp.

"Ba ba, gia gia, phù hộ cho ta!"

----------------------------

Phía dưới sắc mặt các tướng cũng không tốt chút nào, đây là trận chiến gian nan vất vả nhất của Chu Tước doanh từ trước đến nay. Thực lực của đối phương hơn xa bọn họ nên bọn họ chiến đấu vô cùng cực khổ, nếu như không phải trình độ chỉ huy của mẹ trẻ cao hơn đối phương một bậc thì bọn họ đã sớm thua rồi.

Nhưng hắn không lo lắng.

Tế đàn ong ong chuyển động.

Mẹ trẻ sửng sốt, mở hạc giấy.

Ngạc Đức mở mắt, thế giới trước mặt so với trước kia phong phú hơn nhiều. Cảm nhận được sức mạnh ngập tràn trong cơ thể, cảm giác khó tả đột nhiên trào dâng khiến nước mắt không kìm được rơi xuống.

Như Bồ yêu đã nói, bên trong trống rỗng.

Phí Lôi có chút xuất thần nhìn nhìn tế đàn, hắn dựa theo huyết triệu chỉ dẫn tìm được tế đàn này.

Vưu Cầm Liệt mắt mở thao láo nhìn thạch quan từng chút một đóng vào.

Chạy thoát khỏi ngục giam, điều đầu tiên hắn làm là đi tìm Bồ ở thập chỉ ngục. Tính tình hắn kiệt ngạo bất tuân nhưng là kẻ rất trọng tình nghĩa, không nói trước khi c·h·ế·t phụ thân hắn đã căn dặn rất kĩ mà những yêu thuật Bồ yêu đưa cho đã cứu sống hắn.

Vưu Cầm Liệt hơi do dự nhưng đã quyết định nên cắn răng nằm vào trong thạch quan.

Nghĩ tới đây, Tả Mạc hơi thấy nhớ mọi người. Nhưng ngay sau đó hắn lại cười và chuyển sang nhìn A Quỷ, đưa tay lên sờ tóc nàng.

Tả Mạc ngồi trên thảm phong sa trùng, hiếu kì nhìn mọi thứ xung quanh. Rất nhiều tiểu phi trùng tạo thành một tấm thảm nâng Tả Mạc lên, với tốc độ kinh người bay về phía trước.

Sau đó hắn nhảy vào trong ao.

Thủy Nguyệt không chút do dự, đi dọc đường mòn vào phía trong sơn cốc. Phía sau hắn, cây tử đằng một lần nữa khép lại, đường mòn biến mất.

Đã chiếm lĩnh được Trung Thương giới nhưng mục đích của Công Tôn Sai không phải là Trung Thương giới mà là khe hỗn độn từ Trung Thương giới đi ma giới.

Tiếng vọng như tiếng nỉ non từ thời xa xưa truyền về, từng hư ảnh phiêu phù trên không chuyển động xung quang Phí Lôi.

Khi Tả Mạc nhìn vào thảm phong sa trùng nàng

Bất cứ một gã ma tộc nào đều theo đuổi sức mạnh, nó tựa như bản năng vậy. Sức mạnh trong mơ đang chảy trong cơ thể hắn, hắn chưa từng cảm thụ được sức mạnh cường đại như này, rất nhanh hắn hiểu ra.

Dù sao mạng hắn cũng là do Bồ yêu cứu, cùng lắm thì trả cho hắn là được, suy nghĩ của Vưu Cầm Liệt rất đơn giản.

Phí Lôi thì thào, ánh mắt mông lung bỗng trở nên trong sáng, hắn không chút do dự bước vào tế đàn.

Bóng đêm bao phủ.

Mẹ kiếp, cùng lắm thì trả mạng này lại cho hắn!

Trong sơn động, một chiếc ao xuất hiện trong mắt hắn. Trong ao chứa chất lỏng màu đen như mực tỏa ra mùi đặc biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"khó chơi"

Mẹ trẻ lạnh lùng nhìn mọi người, không nói gì thêm liền đuổi bọn họ ra ngoài.

Công Tôn Sai cũng không biết làm sao.

Yêu thuật phủ này vô cùng phổ thông, nhìn không ra chỗ nào đặc biệt. Cẩn thận làm theo hướng dẫn của Bồ yêu, hắn đi tới một góc phòng không thu hút chút nào tìm được một mộ bia.

Không nghi ngờ kế hoạch này đã bị phá sản. Đừng tưởng A Trát Cách ngoài miệng nói tốt nhưng nếu bản thân thực sự tiến vào ma giới, đối phương chỉ sợ sẽ lập tức trở mặt.

---------------------------

Nếu không phải kinh nghiệm săn bắt ma thai của hắn phong phú thì hắn đã sớm đi đời nhà ma rồi.

Hoa văn xưa cũ của tế đàn mang theo ma lực khác thường, giống như có sinh mệnh vậy, đang hô ứng gì đó.

Hắn thi triển một yêu thuật quái dị, mộ bia lặng yên không một tiếng động mở ra, bên trong là một thạch quan.

Rất hiển nhiên, A Trát Cách không có dã tâm gì với Trung Thương giới. A Trát Cách tựa hồ có rất nhiều cố kị, Công Tôn Sai cảm thấy đây là nguyên nhân căn bản mà A Trát Cách muốn kết minh. A Trát Cách hẳn là có áp lực ở phương diện khác, không có quá nhiều tinh lực để dây dưa ở Trung Thương giới, hơn nữa phát hiện ra mẹ trẻ

Đợi chờ đằng đẵng cả ngàn năm, chỉ quanh quẩn trong thức hải.

---------------------------

Tả Mạc ngẩng đầu nhìn về phía trước, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, một tòa thành chưa từng có hiện ra trước mặt hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cây tử đằng rậm rạp che kín cả tiểu sơn cốc.

Sức mạnh!

Mặt Thủy Nguyệt đầy bụi, mấy ngày liền chạy liên tục khiến hắn cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Dọc đường không ngừng chiến đấu, có chiến đấu với ma tộc, có chiến đấu với tu giả, đạo phỉ ở khắp nơi khiến toàn bộ nơi này trở nên vô cùng nguy hiểm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 567: Hạt giống nảy mầm