Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 59: Chương 59

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Chương 59


Cố Thư Di lên mạng đặt mua mấy bộ đồ mùa hè, kết quả là có hai cái váy cô trả tiền rồi nhưng lại quên đổi địa chỉ nhận hàng, cuối cùng hàng ship đến dinh thự Cảnh Nam.

"Anh cảm thấy cái nào đẹp?"

Cố Thư Di không đề cập tới, Bùi Cận Bạch cũng không thúc giục. Anh có rất nhiều thời gian để chờ cô suy nghĩ.

Hoặc cũng có thể hiểu là cô không muốn nói, cũng không dám nói ra.

Bùi Cận Bạch không thúc giục cô mà kiên nhẫn im lặng chờ câu trả lời.

Vậy nên Bùi Cận Bạch vứt luôn cái tay cầm sang một bên rồi ôm lấy cô gái phía trước để cô kề sát vào mình hơn chút nữa, sau đó anh đặt cằm lên vai cô cười hỏi:

Chương 59: Chương 59

Cô mất hết tất cả, mất cả Bùi Cận Bạch.

Thỉnh thoảng cô còn tự nhủ rằng có khi bọn họ chỉ mới yêu đương được một thời gian đã chia tay rồi cũng nên.

Cố Thư Di im lặng cúi đầu xuống.

Quay đầu là vực sâu không đáy, phía trước là sương mù dày đặc đưa tay không thấy được năm ngón, không thấy được phía trước có gì, có lẽ chỉ cần cô tiến về phía trước một bước là sẽ tan xương nát thịt cũng nên.

Cô biết việc mình nói ra có nghĩa là gì.

Sau khi xác định quan hệ, cô không muốn nghĩ đến chuyện này nữa, thật ra là cũng không dám nghĩ đến.

Giao diện game vẫn đang dừng lại ở cửa ải lần trước bọn họ chưa qua được.

Bọn họ như này... Cũng có thể đính hôn à?

Cố Thư Di bỗng nhận ra hình như bản thân mình chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là muốn được ở bên anh.

"Hay muốn đá anh?"

"Vậy chúng ta chơi trò khác nhé?"

Lần đầu tiên Bùi Cận Bạch hẹn cô ra ngoài, bọn họ đã tới tham gia buổi tiệc đính hôn của một cặp đôi nhà giàu. Khách sạn năm sao sang trọng hạng nhất, thảm đỏ trải từ ngoài vào tận phía trong, trông xa hoa và long trọng hơn đa số hôn lễ của người bình thường, khách khứa cũng rất đông đúc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Em không vui hả?" Giọng của người đàn ông vang lên sau tai Cố Thư Di.

Nghe vậy, người đàn ông bên cạnh cô chợt ngẩn người. Nhớ đến trò chơi lần trước đến giờ vẫn chưa qua ải, anh không khỏi hỏi dò: "... Em muốn mắng anh hả?"

Bỏ qua chủ đề kia thì tình yêu của bọn họ vẫn ngọt ngào như cũ.

Bùi Cận Bạch nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại xoã tung sau lưng Cố Thư Di rồi nói tiếp: "Anh đã báo với bà nội rồi."

Sau một lần nữa thất bại vì hai người cùng phạm sai lầm, Bùi Cận Bạch cúi đầu nhìn cô gái đang ngơ ngác nhìn chằm chằm màn hình kia. Cô không có vẻ gì là tức giận, vẫn im lặng như đang chờ nhân vật sống lại vậy.

Khi đó ông ấy nói rằng nếu cô đồng ý qua lại với mục đích đi đến hôn nhân cùng cháu trai của bà Hà Ngọc Lăng...

Có vẻ như chiều nay hai người ăn ý với nhau một cách hiếm thấy. Bùi Cận Bạch tập trung vào việc trước mắt nhưng vẫn phát hiện ra Cố Thư Di trong lòng anh không bình tĩnh cho lắm. Cô không chỉ mắc sai lầm liên tục mà ngay cả khi anh sai lầm cũng không hề bị mắng, cứ như không để ý đến tình huống trên màn hình vậy, không giống tính cách của cô chút nào.

Nghĩ đoạn, Cố Thư Di ngắm nghía bản thân trong chiếc váy mới lần cuối rồi để nguyên bộ đồ này mà đi ra ngoài.

Chỉ cần cô xé ra một lỗ hổng thì những gì cô đang có hiện tại, bao gồm cả sự tán thành của bà cụ Hà và tình cảm của Bùi Cận Bạch, tất cả đều sẽ tan thành bọt nước.

Cô cũng sắp đi đến bước đính hôn rồi.

Cô từ từ tiến về phía trước, khó khăn đi được đến ngày hôm nay, thậm chí còn dệt nên một giấc mơ huy hoàng và vĩ đại cho chính mình nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả người Cố Thư Di lạnh toát. Cô biết mình cũng chỉ còn cách sự tan vỡ một bước nữa thôi.

Nhìn từ xa đã thấy cảnh đẹp ý vui rồi chứ nói gì đến việc bây giờ cô đang nằm trong lòng anh. Sao lòng anh có thể không ngứa ngáy cho được?

Bấy giờ Cố Thư Di mới chậm rãi ngẩng đầu lên.

Nửa người trên của cô dựa hẳn vào người Bùi Cận Bạch.

Cơn ngứa ở tai gọi hồn Cố Thư Di về với xác: "Làm gì có."

Bởi vì yêu thì không thẳng thắn cũng được nhưng đính hôn, thậm chí là kết hôn thì sao đây?

Từ bé Cố Thư Di đã biết rõ bản thân mình không còn cách nào khác ngoài cố gắng leo lên.

"Em đang nghĩ gì vậy?"

Lúc bọn họ quen nhau cũng là lúc thời tiết trở lạnh. Ngày nào Cố Thư Di cũng mặc cái áo phao béo bọc mình kín mít như kén tằm, nhìn kiểu gì cũng giống một đám mây bồng bềnh.

Anh nhìn thẳng vào khuôn mặt ngơ ngác của cô: "Em quên à? Chúng ta hẹn hò với mục đích đi đến hôn nhân mà."

"Hay là... Em không muốn?"

Cô thích anh, muốn được ở bên anh.

Anh đã nhận ra càng ngày Cố Thư Di càng trở nên lo lắng bất an. Thế nên anh mới nghĩ có thể đính hôn sẽ giúp cô có cảm giác an toàn và chắc chắn về tương lai hơn.

Trước lời đề nghị bất thình lình này, lý trí nhanh chóng mách bảo cô rằng có một số việc cô còn chưa nói rõ ràng cho anh biết.

Cố Thư Di cầm tay cầm rồi ngẩng đầu nhìn giao diện game đang hiển thị trên màn hình.

Cô giống như con đà điểu cho rằng rúc đầu vào cát là không cần lo lắng bất cứ chuyện gì nữa, như vậy sẽ có thể sống mơ mơ màng màng đến hết đời.

Sau khi lên tiếng, người đàn ông cũng không nhận được đáp án chính xác.

Thấy vậy, Bùi Cận Bạch bèn lặp lại câu vừa rồi cho cô gái mặt mày ngơ ngác trước mặt nghe rõ: "Anh nói hay là chúng ta đính hôn cái đã nhé?"

Cô chỉ muốn ở bên cạnh anh, hai người bọn họ yêu thương nhau mà thôi.

Bấy giờ Cố Thư Di mới ý thức được rằng hình như mình không nghe nhầm, cũng không phải mình bị lãng.

Tự nhiên Cố Thư Di lại không muốn nói nữa, giờ cô muốn cứ ngồi trên đùi anh như này, gần gũi anh như này hơn. Thế là cô tìm đại một lý do nói với Bùi Cận Bạch: "Em muốn chơi game."

Vậy nên cô chủ động đến gần ngồi lên đùi Bùi Cận Bạch, cánh tay cũng khoác lên vai anh để hai người có thể nhìn thẳng vào nhau.

Cô sẽ chẳng còn gì nữa.

Ngay lúc Cố Thư Di không biết trả lời như nào mới phải thì anh lại nhìn cô nói: "Em mới tốt nghiệp nên theo ý của anh và bà nội thì đính hôn trước sẽ ổn hơn."

Cô thừa nhận tính khí của mình khi chơi game không được tốt cho lắm. Cô cũng không thể hiểu nổi tại sao bình thường mình tốt tính vậy mà cứ động vào game là rất dễ nổi khủng, không kiềm chế được bản thân mà lớn tiếng với Bùi Cận Bạch. Thậm chí lần trước cô còn dùng mấy chiêu tiểu nhân như lén lút đá anh nữa.

Dù sao thì quần áo mùa hè cũng không đắt.

Tốt nghiệp xong thì đính hôn.

Cố Thư Di: "..."

Còn bây giờ nhiệt độ đang tăng dần lên, mùa hè gõ cửa nên cô cũng bắt đầu phá xác giống mấy con vật nhỏ, để lộ ra dáng vẻ thanh xuân phơi phới bên trong.

"Có điều nếu em muốn kết hôn luôn..." Người đàn ông cười khẽ: "Chỉ cần em không chê nhanh quá thì cũng được luôn."

Cô nhìn người đàn ông tay có cả một gia tài đồ sộ đang chọn quần áo trên ghế sô pha một cái. Trước đó cô vẫn luôn cố gắng làm lơ trước đề nghị đính hôn của anh. Hình như cảm giác lo được lo mất trong lòng cô càng ngày càng rõ ràng hơn.

Bùi Cận Bạch hỏi cô có muốn đính hôn không.

Còn cám dỗ lần này là người cô thích, cô muốn ở bên người đó.

Bùi Cận Bạch: "Hả?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng câu hỏi mà anh đưa ra lại là "hay là chúng ta đính hôn".

Vậy thôi giữ cả đi.

Cố Thư Di: "Hả?"

Cô vốn không xứng có được tình yêu.

Sau khi nhận được đáp án này, Cố Thư Di lại quay đầu nhìn gương lần nữa.

Người đàn ông trong cặp đôi ngày đó còn không có mắt nhìn, cứ nắm tay Bùi Cận Bạch không buông rồi hào hứng nói mong chờ ngày được uống rượu mừng của tổng giám đốc Bùi và cô Cố nữa chứ. Cố Thư Di nhớ khi đó mặt mày Bùi Cận Bạch cũng không được thoải mái cho lắm, biểu cảm cứ như tên anh đặt cạnh tên cô là cô được của hời vậy.

Bùi Cận Bạch nhìn Cố Thư Di mặc bộ đồ phong cách Mỹ mát mẻ, ngay cả chiếc váy ngắn màu trắng cũng có hoa văn hoa hoè nhiều màu sắc.

Cố Thư Di như con đà điểu trốn tránh hiện thực vậy. Giống như lời tỏ tình trước đây, lời đề nghị lần này của Bùi Cận Bạch cũng không nhận được câu trả lời chính thức từ cô.

"Xin lỗi anh." Bỗng nhiên Cố Thư Di nói nhỏ.

Tất cả giống như lần tỏ tình trước đó.

Nhưng lần này và lần trước không giống nhau.

Cố Thư Di nghe rõ từng câu từng chữ của Bùi Cận Bạch.

Nhất thời Cố Thư Di tưởng là mình nghe nhầm, hoặc cũng có thể là tai cô bị lãng nên cô chủ động rướn người lên phía trước hôn lên môi người đàn ông một cái thay cho lời tạm biệt tối nay, sau đó chuẩn bị mở cửa xuống xe.

Nhìn biểu cảm trên mặt Cố Thư Di, Bùi Cận Bạch cảm thấy hình như cô có điều muốn nói nên nhướng mày hỏi: "Sao vậy?"

Cô không từ chối nổi lời đề nghị này, càng không từ chối nổi cám dỗ như vậy.

Trừ việc chưa lấy giấy đăng ký kết hôn ra thì chẳng khác gì ngày cưới.

Ngay khoảnh khắc anh hỏi đó, giấc mơ của cô chỉ còn một bước nữa là trở thành hiện thực.

Mãi đến tối nay khi Bùi Cận Bạch nói ra lời này.

Mà người không xứng có được tình yêu này bây giờ lại thích Bùi Cận Bạch.

Bùi Cận Bạch nghe xong lại khẽ thở dài rồi cụp mắt nhìn phần tai và cổ trắng nõn lộ ra khi cúi đầu của Cố Thư Di.

"Vậy thì chơi thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bùi Cận Bạch vừa nói vừa ôm Cố Thư Di xuống khỏi chân mình, đứng dậy đi mở game sau đó đưa tay cầm tới cho cô.

"Không phải vậy." Cô vội vàng đính chính lại khi nghe anh nghi ngờ mình không muốn cưới anh.

Lại thêm một tuần nữa trôi qua.

Thật ra thì bản thân cô cũng thấy vậy, không chọn được.

...

Nhưng có một số chuyện sẽ không thể nào che giấu được. Nó vẫn luôn tồn tại ở đó mãi mãi.

Xem ra tối nay anh lại không có thu hoạch rồi.

"Em có nghĩ gì đâu." Cô lại rụt vào lồng ngực anh một chút.

Sau khi tan vỡ, có lẽ tất cả những gì cô đang có hiện tại cũng sẽ hóa thành bọt nước.

Cố Thư Di thầm nhủ bản thân rằng mình không cần phải chịu trách nhiệm cái gì cả. Giống như trước đây Hách Như Đức giải thích với cô về hiểu nhầm của bà cụ Hà vậy. Cô thuận theo đó mà đồng ý bởi vì sự cám dỗ kia quá lớn, có nằm mơ cô cũng muốn vào Hòa Quang.

Bùi Cận Bạch nhẹ nhàng đưa tay ra ôm lấy eo cô gái hôn xong lại định chuồn đi: "Em chưa trả lời anh mà."

Nhất thời Bùi Cận Bạch không chọn được. Chẳng qua anh không muốn bị cô hiểu nhầm là qua loa có lệ nên vẫn bày ra dáng vẻ suy tư chốc lát rồi mới trả lời:

Cô cảm thấy hình như mọi chuyện xảy ra quá đột ngột.

Đúng là trước kia cô đã đồng ý như vậy, chẳng qua khi đó và bây giờ...

Cô biết đính hôn trong giới thượng lưu là như thế nào.

"Anh thấy cái nào cũng đẹp cả."

Vừa rồi cô đã mặc một kiểu váy giống vậy rồi, chỉ khác ở chỗ hoa văn không phải đủ loại hoa hoè nhiều màu sắc như này mà là thuần một loài hoa màu xanh mát mẻ.

Cố Thư Di cho rằng hẳn là bản thân mình cảm thấy vui vẻ, thậm chí là rất vui. Bùi Cận Bạch là một người đàn ông tốt. Nhưng niềm vui của cô vừa nhú ra đã bị những lo lắng băn khoăn khác đè bẹp.

Giọng điệu người đàn ông nghe rất bình tĩnh, giống như đang hỏi cô ngày mai muốn ăn gì vậy.

Trong phòng, Cố Thư Di thay váy mới đứng trước gương ngắm nghía một hồi rồi hỏi Bùi Cận Bạch:

"Sao nào? Em muốn chối hả?" Thấy cô vẫn không nói gì, anh lười nhác hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Cố Thư Di cúi thấp đầu, Bùi Cận Bạch đưa tay nhéo nhéo gò má trắng nõn của cô một cái. Dáng vẻ đáng thương này của cô khiến anh không đành lòng nhất.

Trước kia chỉ có một mình cô tham gia, dù là một cô vợ chưa cưới nghèo khổ của người ta thì sớm muộn gì mối quan hệ đó cũng kết thúc, hơn nữa cũng chẳng ảnh hưởng đến ai. Còn bây giờ lại không chỉ là chuyện của hai người bọn họ nữa. Giống như bữa tiệc đính hôn hồi trước bọn họ tham gia, gia đình và họ hàng đàng trai đàng gái đều có mặt. Bắt đầu từ khi đó, hai người sẽ là một đôi chim liền cành.

"Em..." Lúc mở miệng, Cố Thư Di phát hiện ra đầu óc mình hỗn loạn.

Một khi đã bàn chuyện cưới xin thì đây không còn là việc riêng của hai người bọn họ nữa, mà là việc của cả hai gia đình.

Nhưng thật ra thì cô cũng không đòi hỏi quá nhiều.

Hàng mi cong dài của cô khẽ run lên. Cô im lặng mấy giây rồi nói nhỏ: "Em nghĩ là có thể em phải suy nghĩ một chút..."

Sắp kết thúc rồi.

Cố Thư Di nhớ tới khoảnh khắc năm ngoái Hách Như Đức tới trường tìm mình.

Thời tiết càng ngày càng nóng, bắt đầu có tiếng ve kêu trên tán cây quanh trường đại học Sư phạm rồi.

...

Cố Thư Di cúi đầu, giọng nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy: "Tiểu Bạch."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59: Chương 59