Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 68: Chương 68
Sau đó vào lúc cô đang định lên tiếng hỏi anh tại sao thì điện thoại vang lên tiếng chuông thông báo.
“Giữa bọn em là quan hệ bạn bè trong sáng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn đoạn đường yên tĩnh phía trước dài giống như không thấy điểm cuối kia, cô đi chưa được hai bước đã dừng lại, thở dài.
Nghe anh nói vậy, Cố Thư Di mù mờ không hiểu tại sao phải về rồi mới được nói, bởi vì anh quả thực rất thơm nên cô cảm thán một câu thôi mà.
Lúc này Bùi Cận Bạch cũng đã cõng cô đến cổng khu chung cư.
Cố Thư Di: “...”
Lúc phỏng vấn qua video, camera không mở, người phỏng vấn có cái tên tiếng anh Angela ngọt ngào nhưng vừa mở miệng ra lại là một giọng nam êm tai du dương, đây cũng không phải công ty lớn gì, cuộc phỏng vấn kéo dài hai mươi phút như một cuộc bão táp cường độ cao.
“Anh không mệt.”
Bùi Cận Bạch nhìn dáng vẻ thở dài không chịu đi của Cố Thư Di.
Cố Thư Di hiểu được cụm từ đã bồi thường này có ý gì thông qua ánh mắt của người đàn ông.
Thấy cô đã tỉnh dậy, cánh tay của người đàn ông đang ôm eo cô co vào, ôm chặt cô vào trong lòng hơn.
Cố Thư Di nghe xong quả thật không nhịn được nữa lập tức lên tiếng trêu ghẹo anh: “Nhưng mà em cảm thấy anh tên là Angela cũng rất hay.”
Bùi Cận Bạch: “Bạn nam hay nữ?”
Mà ở thành phố S nếu không phải sinh viên mới tốt nghiệp thì chỉ có thể đi tham gia những cuộc tuyển dụng việc làm ngành xã hội, các cuộc tuyển dụng của công ty mà không có chút xíu kinh nghiệm nào thì gần như không có cơ hội được nhận, chỉ có thể phỏng vấn ở một số công ty nhỏ tầm trung.
Cảm giác trong cơ thể dường như đang nhắc nhở đêm qua hai người đã trải qua những gì, Cố Thư Di nhắm mắt lại, vùi đầu vào hõm cổ Bùi Cận Bạch, một lát sau mới rầu rĩ nói: “Anh không đi làm sao.”
Có người đến mà còn được anh cõng thế này thì không hay cho lắm, thế là Cố Thư Di vỗ vai Bùi Cận Bạch, đang muốn bảo anh thả cô xuống thì lại trực tiếp chạm mặt người mới đi từ trong khu chung cư ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nội dung tin nhắn nói mấy ngày trước ông ấy có đến trụ sở chính công ty ở thành phố B để công tác, lúc nói chuyện với Trần Lê có nhắc đến chuyện đã từng gặp cô nên bị tổng giám đốc Bùi hỏi vài câu.
Lúc xé bao bì ra, dường như anh mới nhớ ra điều gì đó, anh hỏi cô: “Sao em lại có cái này?”
“Anh thơm quá đi mất.” Cô vô thức cảm thán.
Lúc cánh cửa bật mở rồi bị đóng sầm lại, Cố Thư Di cảm nhận được một cảm xúc vẫn luôn bị kìm nén nào đó của người đàn ông cuối cùng cũng được giải phóng mà không cần lo lắng điều gì, một cảm xúc có sức mạnh dời non lấp bể.
“Bạn nam.”
Trong lúc đi hai người không chạm mặt ai, lúc đến cổng khu chung cư, họ mới nghe thấy có tiếng người đang đi từ trong khu chung cư ra.
Bùi Cận Bạch đã bảo người mang vali quần áo của anh đến đây.
“Sao em lại quen thuộc với nơi này vậy.” Nghe Cố Thư Di giới thiệu về nơi này có bài có bản, cho dù mới đến đây được hai tháng nhưng cô còn biết không ít những chuyện vặt mà rõ ràng chỉ có người địa phương mới biết, người đàn ông không khỏi hỏi cô.
Do nguyên nhân tư thế, đồng thời cũng không có bí mật gì cần giấu diếm nên Cố Thư Di dùng một tay ôm cổ anh tay còn lại mở điện thoại xem tin nhắn, Bùi Cận Bạch liếc mắt cũng có thể nhìn thấy rõ nội dung trong màn hình điện thoại.
Lý Mẫn: [Tiểu Cố, bây giờ cô đến thành phố S phát triển sự nghiệp sao?]
Quả thật có chút khắt khe.
“Cố Thư Di.” Anh cảm nhận được hơi thở khe khẽ bên tai: “Những lời như thế này quay về rồi hãy nói.”
Cố Thư Di cảm thấy thật ra vị giám đốc Lý này có thể phát triển nghề tay trái bằng cách mở một công ty môi giới hẹn hò.
Ánh mắt cô có phần mê mang, cô nhìn thấy bóng cây đung đưa theo gió qua khe hở rèm cửa, cũng nhìn thấy ánh sao thỉnh thoảng lóe sáng trên bầu trời đêm.
[Danh sách nam thanh niên độc thân chất lượng cao của Hòa Quang tại thành phố S.pdf]
Trong lúc hôn, lưỡi của Cố Thư Di bị anh m*t đến nỗi tê rần.
Bùi Cận Bạch: “...”
Không còn cách nào khác, lái xe đến chỗ cách khu chung cư mấy trăm mét Bùi Cận Bạch mới tìm được chỗ đậu xe trống ở ven đường.
Bản thân biến mất rồi trốn tránh mà không nói tiếng nào, khiến buổi tiệc đính hôn đã phải chuẩn bị rất cầu kỳ đều uổng phí.
Cô còn chưa kịp nói thêm là mình lại chuẩn bị quay lại thành phố B thì Lý Mẫn đã gửi tin nhắn đến: [Vậy thì tốt quá.]
Cô tiến tới chân thành nói: “Có cảm giác tương phản đáng yêu biết bao, có đúng không Angela.”
Bùi Cận Bạch cong môi cười.
Gần đây vì người thành lập bị ép quay về đi học nên công ty cách lúc nộp đơn xin hủy đăng ký kinh doanh không còn xa nữa rồi.
Bùi Cận Bạch cõng Cố Thư Di lên, sau đó còn xốc người cô lên để điều chỉnh tư thế: “Lần sau muốn cõng thì nói thẳng ra.”
“Xin lỗi.” Cố Thư Di nhớ đến chuyện trước đây, vẫn mở miệng nói: “Em không nên không nói tiếng nào đã bỏ đi như vậy.”
Nếu đã quyết định muốn ở bên nhau thì phải thoát ra khỏi những gông cùm xiềng xích kia, không còn quan tâm bất kỳ điều gì nữa.
Cố Thư Di chớp chớp mắt, nhìn anh với ánh mắt ba phần nghi ngờ bảy phần chắc chắn: “Anh chính là anh Angela đã phỏng vấn em sao?
Như thể cô cũng không biết phải nói gì với anh.
Nghe cô nói xong, Bùi Cận Bạch cười một tiếng, day day chỗ chân mày, cũng không biết Cố Thư Di chấp nhất với Hòa Quang như vậy thì mình nên vui vẻ hay nên phiền muộn không biết làm sao: “Liên Manh là công ty Bùi Linh Thư mở ra chơi chơi thôi.”
[Mấy người này đều bận rộn công việc đang âu sầu về chuyện thoát kiếp FA đây, toàn bảo tôi giới thiệu bạn gái cho thôi, Tiểu Cố cô xem cô thích ai.]
Lúc này Cố Thư Di mới dùng cả tay cả chân leo lên người anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm sau là ngày làm việc.
Lúc này Cố Thư Di mới cắn ống hút ngoảnh đầu sang nhìn anh.
Cố Thư Di mở mắt nhìn thấy ngay khuôn mặt đẹp trai của Bùi Cận Bạch.
“Trước khi gia nhập Liên Manh, em làm gì?”
Bùi Cận Bạch đã đến thành phố S rất nhiều lần, chẳng qua đa số là đến để công tác nên anh chưa từng dạo chơi khám phá thành phố này, Cố Thư Di dẫn anh đi dạo hai con phố cổ mang nét đặc trưng của thành phố S.
Hai người ăn cơm ở bên ngoài, lúc quay về khu chung cư thì trời đã tối.
Cơ mà chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì đến tâm trạng của hai người, hai người lại lang thang trên con phố cổ ít người thích hợp để đi bộ dạo chơi nhất.
Lúc cô thức dậy đã là quá giữa trưa.
Cố Thư Di c*n m** d***: “Lần trước thu dọn hành lý em vơ vào để chung với những đồ khác.”
Dường như Bùi Cận Bạch khựng lại đôi chút.
Bùi Cận Bạch: “Chẳng phải em đã từng nộp sơ yếu lý lịch cho một công ty game tên Liên Manh, còn tham gia phỏng vấn qua video sao.”
Cuối cùng là người đàn ông hôn vào trán cô, không biết mệt mỏi muốn cô nhìn anh.
Lời cô nói giống như đang chê bai bản thân nhưng dù sao vẫn còn một người khác đang có mặt ở đây nên hàm ý ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Cố Thư Di ngắm nhìn phong cảnh nơi cao xong lại cúi đầu xuống, không nhịn được áp sát vào mang tai người đàn ông hít một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Thư Di vẫn chưa bắt đầu đi làm, Bùi Cận Bạch thì hiếm khi xin nghỉ không đi làm.
“Ồ.” Cố Thư Di nằm ngoài trên lưng người đàn ông, cảm giác không cần tự mình bước đi thật sự quá thoải mái luôn, ngay cả tầm nhìn cũng trở nên rộng lớn hơn, cô nhàn nhã đung đưa cẳng chân.
Bùi Cận Bạch cảm nhận được hành động nhỏ đầy vui vẻ này của Cố Thư Di trên lưng mình.
Cô không khỏi bắt đầu thấy xấu hổ, khua khoắng tứ chi mỏi mệt: “Dậy thôi.”
Bùi Cận Bạch: “Ngày mai nghỉ ngơi thêm một ngày rồi thứ sáu về thành phố B với anh nhé?”
Lý Mẫn há hốc mồm, nhìn thấy Cố Thư Di mà ông ấy vừa mới gửi file pdf nam thanh niên độc thân chất lượng cao của Hòa Quang qua cho lúc này lại đang nằm trên lưng tổng giám đốc Bùi của mình.
Trước đấy cô cũng có ý định không muốn tiếp tục xuất hiện ở những nơi quen thuộc nữa nên vốn dĩ cô cũng không theo dõi thông báo nhận chức tháng tám của Hòa Quang.
Đoạn đường có tám trăm mét mà còn muốn gọi xe, Bùi Cận Bạch cười cũng không phải, anh vẫn cứ giữ nguyên tư thế nửa ngồi nửa quỳ đó: “Nhanh lên.”
Trước đây anh cho rằng Cố Thư Di hiểu rõ Liên Manh như vậy là vì để tiếp cận anh nhưng sau này anh lại phát hiện ra dường như sự thật không hoàn toàn như vậy.
Cố Thư Di nhìn thấy người vừa nãy gửi tin nhắn cho cô được lưu là “Giám đốc Lý của Hòa Quang - Lý Mẫn”.
Cố Thư Di mua một ly nước lạnh, cô hút một ngụm trước rồi mới đưa cho Bùi Cận Bạch hút một ngụm tiếp theo, sau đó hai người rời đi trong ánh mắt khinh bỉ có hàm ý hai người mà đến hai ly nước chanh cũng không mua nổi sao của bác gái đứng hóng mát ở cổng.
Cố Thư Di nhìn thẳng vào khuôn mặt anh, cuối cùng cô không nhịn được nữa mà thốt ra tiếng r*n r* đầu tiên của đêm nay.
Khoảng thời gian này không phải mùa du lịch nên có rất ít du khách, những cửa hàng nhỏ hot trên mạng vốn dĩ kinh doanh rất tốt thì nay cũng chỉ có người địa phương xếp hàng mua đồ.
Tiếng hít thở nặng nề của hai người hòa vào nhau.
…
Chiều hôm qua cô đã nhận được kết quả phỏng vấn của công ty quảng cáo kia, cô đã vượt qua vòng phỏng vấn, chỉ có điều tiền lương thấp hơn số tiền hai bên đã trao đổi lúc đó, HR hỏi cô lúc nào thì cô có thể đi làm.
Sau khi xuống xe còn phải đi bộ quay về khu chung cư.
Chương 68: Chương 68
Cố Thư Di mím môi dưới nhìn tin nhắn của giám đốc Lý, cô chỉ có thể trả lời là không có chuyện gì.
“Anh xin nghỉ rồi.” Bùi Cận Bạch ôm eo Cố Thư Di trả lời.
Cố Thư Di cảm thấy cơ thể mình đã bắt đầu kiệt sức từ hôm qua, hai chân không sao khép lại được nhưng mà buổi chiều ‘làm’ xong lại còn ra ngoài cùng anh đi dạo hai con phố cổ, bây giờ vất vả lắm mới quay về khu chung cư lại vì không tìm thấy chỗ đậu xe nên không thể không đi tiếp một quãng đường dài, cuối cùng hai cái chân cô đã mỏi đến nỗi không muốn nhấc lên.
Khu chung cư cũ cái gì cũng tốt chỉ là lúc đỗ xe thì có chút phiền phức, bởi vì không có hầm ngầm đỗ xe nên tất cả xe đều đỗ trên mặt đất, ngoại trừ chỗ đậu xe riêng ra thì chỉ có vài chỗ đậu xe công cộng dành cho người không phải cư dân của khu chung cư, chỉ cần đến chậm một chút thôi là sẽ không còn chỗ đậu xe nào trống nữa.
Gần đây nhiệt độ đã giảm xuống, lúc chạng vạng tối đi ra ngoài đường thì có gió mát thổi hiu hiu, cơ thể cảm thấy vô cùng thoải mái.
Nghe thấy cô nói vậy, Bùi Cận Bạch cười khẽ, giọng điệu dịu dàng: “Em cũng đã bồi thường rồi.”
Cô nhớ năm ngoái mình có tham gia một cuộc phỏng vấn qua video nhìn như thế nào cũng cảm thấy kỳ lạ của một công ty game có tên là Liên Manh, cô nói thật: “Em nghe có tin đồn nói Liên Manh và Hòa Quang có mối liên hệ mật thiết với nhau, đợt đấy Hòa Quang lại không tuyển dụng nên em bèn nộp CV.”
Sau này lúc nhìn thấy Bùi Cận Bạch ở biệt thự Thanh Sơn, cô còn từng nghĩ không hiểu sao nghe giọng nói này lại thấy rất quen tai.
Vốn dĩ lúc hai người thức dậy cũng đã không còn sớm nữa, sau khi thu dọn mọi thứ xong xuôi thì cũng đã là bốn năm giờ chiều.
Cố Thư Di: [Đúng vậy ạ.]
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, đáp lại anh bằng thành ý lớn nhất của mình.
“À.” Cố Thư Di hút một ngụm nước lạnh, thản nhiên trả lời: “Em có một người bạn là người địa phương thành phố S, cậu ấy nói cho em biết.”
“...”
Cố Thư Di trả lời HR là mình đã có dự định khác, không nhận được offer này.
Bùi Cận Bạch nhìn dáng vẻ đi tới đi lui trong phòng của Cố Thư Di trong lúc gọi điện thoại với HR, không hiểu sao anh lại nhớ đến một chuyện.
“Là Bùi Linh Thư đặt tên là Angela, không phải anh.”
Cố Thư Di nghe Bùi Cận Bạch nói vậy thì bỗng nhiên có cảm giác như được khai sáng, vén mây mù thấy ánh mặt trời.
Cố Thư Di lấy điện thoại từ trong túi áo ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hỏi cô là có chuyện gì sao.
Cố Thư Di vẫn rụt rè nói: “Quên đi, anh cũng đi bộ lâu như vậy rồi, hai là chúng ta gọi xe đi.”
Sau khi cô im lặng, cô cũng cảm nhận được Bùi Cận Bạch nhìn lướt qua nội dung cuộc nói chuyện này cũng im lặng theo.
Anh hiểu ý, hơi khom lưng nửa ngồi nửa quỳ trước cái người không chịu đi tiếp kia.
Sau khi cúp điện thoại, cô thở phào một hơi.
Bùi Cận Bạch nhìn người trước mặt lại bắt đầu chọc ghẹo mình, anh khẽ thở dài, vươn tay ra kéo cô vào lòng mình, dứt khoát im lặng không nói thêm gì nữa.
Cố Thư Di kinh ngạc mở to hai mắt: “Sao anh biết?”
Cố Thư Di nằm trong lòng người đàn ông khàn giọng gật đầu.
“Em không đi nổi nữa đâu.”
Một giây sau, đầu óc cô lập tức rối bời không suy nghĩ được gì nữa.
Hai người đứng trước gương rửa mặt, Cố Thư Di nhìn khuôn mặt Bùi Cận Bạch trong gương, trong lòng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, khóe môi không khỏi cong lên nở nụ cười.
Cô nhìn thẳng về phía trước nghiêm túc nói, giống như đang giải thích điều gì đó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.