Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 88: Chương 88

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Chương 88


Bùi Cận Bạch: "Em mua để dành tối nay mặc à?"

Cô có thể nhìn thấy tất cả tình ý trong đôi mắt anh, bao gồm tất cả lời thề sắp tuyên thệ.

[Anh ấy đi tiễn khách rồi.]

Kết quả, cô chưa chờ được ý kiến của anh thì đã ngủ quên.

Những nơi không cần che thì lộ ra kiểu mờ mờ ảo ảo, những nơi cần che thì ren dày hơn một chút, nhưng bởi vì cô nhúc nhích trở mình khi nằm ngủ nên bị lệch, để lộ màu hồng hết sức quyến rũ và gợi cảm.

Quy trình của một ngày hôn lễ vô cùng rườm rà.

Cổ họng Bùi Cận Bạch bỗng dưng nghẹn lại, món quà cực kỳ bất ngờ này làm ánh mắt anh càng lúc càng sâu thẳm hơn.

"Hợp quá, đẹp đôi quá!" Đường Điền che miệng suốt lúc khóc. Cô ấy biết con đường Cố Thư Di đi chưa bao giờ là dễ dàng, cuối cùng cô cũng gặp được Bùi Cận Bạch, người đàn ông cũng vững bước tiến tới với cô rồi: "Thư Di đẹp quá, Thư Di của chúng ta nhất định phải thật hạnh phúc hu hu hu hu."

Cố Thư Di mệt đến mức không nhúc nhích ngón tay nổi. Có điều cô tiếc chiếc váy mình mua mới mặc có một lần mà đã bị hỏng, thậm chí trước khi hỏng còn bị đem đi lau cái thứ đáng xấu hổ đó nữa. Cố Thư Di vốn định cằn nhằn, nhưng khi mở miệng thì lại thấy mệt rũ rượi, thôi thì kệ xác nó luôn.

Lần này, cuối cùng Cố Thư Di cũng lí nhí trả lời: "Ừm."

May mà họ đã tổng duyệt trước nên bây giờ các bước chỉ cần tuân theo là khỏi lo lóng ngóng.

Cô tìm ra ảnh Đường Điền và Bùi Linh Thư ôm nhau khóc nức nở do người khác chụp:

Ánh mắt của Cố Thư Di đầy ngượng ngùng.

Cuộc vui qua đi, chỉ còn sự tĩnh lặng bao trùm lên nơi đây.

Điện thoại trong tay bỗng rung lên.

Bùi Cận Bạch mỉm cười đi vào, ôm lấy cô dâu của mình và nói: "Đi thôi."

Cô ngồi chờ trong phòng với cô, không thấy được chuyện gì đang xảy ra ở ngoài. Nhưng dựa trên âm thanh và đống đạo cụ chơi trò chơi mà Bùi Linh Thư chuẩn bị vào tối hôm qua, họ đoán có lẽ sẽ thú vị lắm.

[Nụ cười dần trở nên bỉ ổi.jpg]

[Sau này hai người kết hôn, tớ cũng sẽ khóc như vậy!] (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thư Di bị hành động của người phía trên đánh thức.

Sau khi trang điểm, chuẩn bị tất cả ổn thỏa, không lâu sau, bên ngoài bỗng dưng náo nhiệt hơn hẳn, Cố Thư Di biết Bùi Cận Bạch đã đến.

Gì mà kết với chả thúc? Bùi Cận Bạch đi tiễn khách chưa về!

Đêm nay, dinh thự Cảnh Nam cứ sáng đèn mãi, dù có muộn đến đâu thì cũng chưa thấy tắt đèn.

Không phải vải đồ ngủ cô thường mặc, cũng không phải làn da mịn màng, ấm áp.

Cửa mở, Cố Thư Di đã nhìn thấy Bùi Cận Bạch.

Năm tháng còn dài, nhưng cô biết rằng chỉ cần ôm nhau như thế này thôi là họ đã có thể vượt qua cả đời người rồi.

Cô luống cuống muốn kéo chăn lên đắp, nhưng Bùi Cận Bạch nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Cố Thư Di, đặt bên môi hôn một cái rồi khàn giọng bảo: "Đẹp lắm."

Sau khi biết tất cả quy trình của ngày hôm nay đều đã kết thúc, Cố Thư Di đột nhiên nằm vật ra giường, nhìn trần nhà trên đỉnh đầu.

...

Cười xong, Cố Thư Di mới hoảng hốt ý thức được sao mình có thể cười trong tình cảnh trang trọng thế này! Cô vội vàng không nhìn hai cô nàng gấu trúc kia nữa, quay về phía mặt của Bùi Cận Bạch.

Cố Thư Di cảm nhận được hơi ấm nơi lòng bàn tay người đàn ông. Cảm giác bị bao ánh mắt dõi theo giữa buổi lễ long trọng này khiến cô bỗng dưng không nghe rõ người dẫn chương trình đang nói gì. Để giảm bớt sự căng thẳng, cô liếc xuống bàn khách, kết quả thấy Bùi Linh Thư và Đường Điền đang ôm nhau khóc thảm thiết, mascara chảy ra thành con gấu trúc ở dưới kia.

Ngày mai lại là một ngày mới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phòng ngủ chính cũng được trang trí lại, cô là người quyết định phong cách, đèn lông vũ trên trần nhà là cô chọn.

Dinh thự Cảnh Nam đã được thiết kế lại theo lối trang trí nhẹ nhàng, tuy không đến nỗi rực rỡ hơn hẳn nhưng rất nhiều đồ nội thất, cách trang trí đặc trưng của nam giới trước đó đều đã được thay thế. Hiện giờ, dinh thự Cảnh Nam trông ấm cúng hệt một mái nhà thật sự.

Bùi Linh Thư không còn tâm trạng nào để quan tâm lớp trang điểm có trôi hay không: "Em cũng lần đầu tiên thấy anh em đẹp trai hết hồn hu hu hu hu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, cô tự nhủ rằng đằng nào cũng đã mặc rồi, thôi thì hào phóng lên nào

Thế là khi Bùi Cận Bạch tiễn khách xong, trở về thì thấy Cố Thư Di đã đắp chăn ngủ rồi.

Bùi Cận Bạch chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối trước cảnh tượng này.

Cô mở mắt, chạm phải ánh mắt hiện rõ dòng chữ "Cuối cùng em cũng dậy rồi".

Hôm qua cô trằn trọc cả đêm vì bồn chồn, cuối cùng cũng được mặc váy cưới, ngồi trước bàn trang điểm rồi.

"Em đồng ý cuộc hôn nhân này! Chị Thư Di không mù khi chọn anh ấy!"

Cố Thư Di ngẩn người mấy giây. Đến khi người đàn ông thấy cô đã dậy, chậm rãi đi xuống dưới thì cô mới sực nhớ ra mình đang mặc gì.

[Tớ đang ở một mình.]

"Quà cho anh đó."

Người đàn ông dùng hành động thực tế để chứng minh mình thích chiếc váy này của cô nhường nào, và kết thúc bằng việc ném chiếc váy đã bị xé thành vải rách của Cố Thư Di vào thùng rác. Thậm chí, chúng còn bị anh dùng để lau chất lỏng nào đó trước khi vứt bỏ hẳn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc ôm chăn trong lòng, vốn dĩ tâm trạng cô rất thấp thỏm. Kết quả vừa đặt lưng xuống giường, do ban ngày mệt quá, giường nằm thoải mái quá, mí trên mí dưới "va" vào nhau nên cô ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.

Trên bục, trái tim Cố Thư Di đập bình bịch như trống bỏi. Chẳng dễ gì mới đi đến bên cạnh Bùi Cận Bạch, anh nắm tay cô, hai người tình nồng ý đượm đối mặt với nhau, cùng nhau nghe MC đọc lời dẫn.

Bùi Linh Thư: [...]

Mặc dù suốt quá trình đều có nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp nhưng ảnh hôn lễ do bạn bè chụp cũng rất giàu ý nghĩa.

Cô nhìn ba chữ "Nhanh như chớp" của Đường Điền, mí mắt giật giật, chụp ảnh mình đang nằm trên giường.

Tiếng hét đầy kích động của Bùi Linh Thư to hơn hẳn tiếng người tưng bừng ngoài kia, đã vậy còn không chỉ một lần. Lúc thì "Cái này không tính" một cách không phục, lúc thì thở hồng hộc mắng "Bùi Cận Bạch, anh là đồ gian xảo", điều đó làm cho Cố Thư Di - người cũng không biết chuyện gì đang xảy ra ở ngoài - vô cùng tò mò. May mà toàn bộ quá trình hôn lễ diễn ra đều được quay phim, sau khi kết thúc cô có thể về mở ra xem lại.

Cô gửi cho Bùi Cận Bạch ảnh mình ngồi chuẩn bị trước bàn trang điểm: [Bắt đầu rồi.]

Bắt đầu từ sáng sớm tinh mơ, hôn lễ được cử hành liên tục và xuyên suốt ban ngày. Trong lúc đó, chỉ tính riêng việc mời rượu thôi là đủ để làm người ta choáng váng rồi. Buổi tối còn có tiệc vui cùng bạn bè sau đám cưới, lần đầu tiên trong đời Cố Thư Di uống Sprite nhiều đến mức buồn ói.

Sau đó, cô trả lời: "Em đồng ý."

Giờ đây chỉ còn lại sự yên ả.

Cố Thư Di c*n m** d***, quay đầu sang chỗ khác, mắc cỡ không dám trả lời.

Bùi Cận Bạch trả lời: [Chờ anh nhé.]

[Căng quá căng.jpg]

...

Có lẽ Bùi Cận Bạch sẽ chưa về, cô đứng dậy đi tẩy trang rồi tắm rửa.

Cố Thư Di cười tít mắt xem những bức ảnh mà hai người chụp cho cô và đã gửi trong nhóm. Thấy tối nay Cố Thư Di vẫn còn thời gian nhắn tin, Đường Điền phát hiện có gì đó sai sai: [Tổng giám đốc Bùi đâu?]

Trước đó, cả hai người đều không nghĩ rằng hôm nay mình sẽ không, chỉ là chị em kết hôn thôi mà, có gì đâu mà khóc, đáng ra phải vui mừng mới đúng. Kết quả, khi lời ca "Darling don't be afraid, I will love you for a thousand years" ở đoạn cao trào cất lên, Bùi Linh Thư và Đường Điền đều không cầm được nước mắt, vừa ngắm nhìn hình ảnh như ở chốn bồng lai mơ mộng của hai con người trao nhau tình yêu đẹp tuyệt vời kia, vừa ôm nhau khóc nức nở.

[Mặt lạnh.jpg]

Chương 88: Chương 88

[Hai người... Chưa gì mà đã kết thúc rồi hả?]

Giờ đây, trong tình huống không lường trước, cảm xúc đầu tiên hiện lên trong Cố Thư Di là sự thẹn thùng chưa từng có.

[Cảm ơn!]

Cô đã cố tình mặc thế này vào đêm tân hôn, không quấy rầy mới là không bình thường.

Giờ phút này, Cố Thư Di nghe thấy tiếng động gì đó, hơi chau mày mê sảng mấy tiếng rồi ngủ tiếp.

Cố Thư Di thấy Đường Điền và Bùi Linh Thư đã gửi trong nhóm rất nhiều ảnh hôn lễ hôm nay mà hai người họ chụp bằng điện thoại.

Cố Thư Di cố gắng vượt qua sự ngượng ngùng, vươn cánh tay nhỏ nhắn, thon dài ra, ôm lấy cổ người đàn ông: "Đêm tân hôn mà."

[Nhìn chẳng giống chút nào.]

Dù sao cũng nên tạo ra điều đặc biệt chứ?

Hôm sau, cuối cùng hôn lễ cũng chính thức bắt đầu.

Hiển nhiên khách mời dưới sân khấu đều đang chăm chú lắng nghe lời nói của người dẫn chương trình, động tác nhỏ bật cười của cô dâu không bị nhiều người chú ý.

Không lấy được chăn, Cố Thư Di đành che mắt mình lại như bịt tay trộm chuông, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

Vốn dĩ Bùi Linh Thư còn ồn ào đòi nghịch phòng tân hôn, nhưng cô ấy đã bị người nhà lôi đi.

Đường Điền: [...]

Cố Thư Di đặt điện thoại xuống với gương mặt không bộc lộ chút cảm xúc nào. Nghĩ đến đêm nay quả thật là đêm tân hôn "xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng", cô cắn môi.

Cô nằm nghiêng, ngủ rất ngon, mái tóc dài đen bóng xõa khắp gối.

Cuối cùng, trò chơi náo nhiệt ở ngoài kết thúc trong tiếng cười huyên náo "Chú rể phải bảo vệ hông!".

Bùi Linh Thư: [Hóng drama.jpg]

Cố Thư Di vẫn còn đang ngủ, gương mặt cô khi ngủ đầy bình yên và thuần khiết, bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ không nảy lên một chút ý đồ xấu xa nào. Song, từ gối trở xuống, Bùi Cận Bạch thấy cô đang mặc váy hai dây, màu trắng mờ, làm bằng vải voan mỏng có ren giống như váy cưới.

Tại lễ đường chính thức, khi thấy Cố Thư Di khoác trên mình bộ váy cưới trắng tinh khôi, ôm hoa tươi, bước từng bước trên thảm đỏ rải đầy cánh hoa, đi một mình về phía người đàn ông dịu dàng đang chờ cô ở cuối con đường trong tiếng nhạc êm ái, phù dâu Bùi Linh Thư và Đường Điền đều ở dưới sân khấu khóc tu tu.

Đường Điền: [Ấu ấu ấu, hóa ra là vậy! Đêm nay là đêm rất quan trọng, xin phép không quấy rầy nữa, hai người chơi đi, hai người chơi đi!]

Cố Thư Di được Bùi Cận Bạch ôm vào lòng, cô nhẹ nhàng gảy cúc áo ngủ trước ngực anh.

Cố Thư Di thức dậy từ rất sớm để trang điểm.

Bùi Cận Bạch ôm Cố Thư Di dưới chăn vào lòng theo thói quen rồi mới với tay lên tắt đèn đầu giường. Tuy nhiên, vừa ôm cô, anh lập tức phát hiện xúc cảm nơi lòng bàn tay có gì đó kỳ lạ.

Chuyện nên làm vào đêm tân hôn cũng đã làm, cuối cùng cũng được ngủ rồi.

Mới hơn bốn giờ sáng đã dậy trang điểm rồi loay hoay suốt cả ngày, toàn thân cô rã rời.

Thấy vậy, Bùi Cận Bạch không khỏi nhẹ tay nhẹ chân, rón rén vào phòng tắm rửa mặt, sau đó vén chăn lên, cũng nằm vào.

Thật ra Cố Thư Di rất phân vân không biết có nên mặc cái này không. Sau khi tắm xong, cô đắn đo cả buổi rồi quyết định mặc vào, cùng lắm thì chút nữa thay bộ khác thôi.

Cảnh hai cô nàng khóc sao mà ra hai con mắt y như con gấu trúc dưới sân khấu lúc tuyên thệ hôm nay tấu hài đến mức khiến cô suýt thì không nhịn cười nổi. Cố Thư Di chỉ mới nhớ đến thôi mà lại buồn cười nữa rồi, cô cầm điện thoại trả lời:

Nhưng nhìn phản ứng của anh thì cô không lỗ khi mua chiếc váy này, có lẽ người được hưởng rất thích.

Tắm xong, Cố Thư Di leo lên giường nằm lại.

Như một kỳ tích, Cố Thư Di phát hiện bản thân không còn căng thẳng nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thư Di: "..."

Thế là Bùi Cận Bạch thấy cô dâu trước mắt mình không kìm được mà phì cười trong lời dẫn cảm động lòng người của người dẫn chương trình.

Anh chậm rãi vén chăn lên. Dưới ánh đèn màu vàng dễ chịu, một màu trắng đập vào mắt anh.

...

Mặc dù nói là đêm tân hôn nhưng hôm nay họ đã mệt nhọc cả ngày, không làm gì cũng không sao.

Anh khoác trên mình bộ com-lê đen tuyền, thẳng thớm đầy trang trọng, toát lên sự khôi ngô và chỉn chu không gì có thể lu mờ. Bên cạnh đó, anh còn thắt một mảnh ruy băng lụa màu nhỏ trên tóc, phối hợp với tư thế hai tay chống nạnh, miệng cười toe toét của Bùi Linh Thư ở bên cạnh, rõ ràng là "vỏ quýt dày có móng tay nhọn", những trò đùa được cất công chuẩn bị từ lâu không có cái nào thành công cả.

Trừ Bùi Cận Bạch.

Bùi Cận Bạch không biết điều gì đã chọc cười Cố Thư Di, có điều sau lần cười ấy, trái tim vốn đập nhanh vì hồi hộp của cô cuối cùng cũng bình thường trở lại khi đối diện với ánh nhìn đầy dịu dàng của người đàn ông.

[Tổng giám đốc Bùi, sao mà, ặc, nhanh như chớp thế?]

Cô nghe Bùi Cận Bạch hỏi tiếp: "Em mua khi nào thế?"

Cô đang ngủ ngon lành, bị làm phiền nên cáu kỉnh là chuyện đương nhiên. Có điều, cô chưa kịp lên tiếng trách cứ thì một cảm giác khác phong phú hơn thình lình chiếm lấy cô. Thế là Cố Thư Di vừa mở miệng đã nhạy cảm r*n r*.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Chương 88