Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1
Lần này, là cược xem ta mất bao lâu để tìm được hắn.
Trên thư viết:
“Đáng tiếc, biểu ca ta lại không coi trọng con nha đầu câm ấy, đến một sợi tóc cũng chẳng đụng vào.”
Giang Chi Dao cười lớn, cao giọng tuyên bố bọn họ thua rồi.
“Nàng nhận lầm ta là Giang Chi Dao, làm hỏng sự trong sạch của ta. Nàng có nên chịu trách nhiệm hay không?”
Hắn mắng ta hèn hạ, rơi vào tai, chẳng đau chẳng ngứa, cũng chẳng thể lay động nổi nửa phần tâm ta.
Ta cầm bút than, hồi đáp một chữ: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Giúp ta đánh cược thêm lần nữa, được không? Lần này mà thắng, bọn họ phải bồi cho ta một toà biệt viện có suối nước nóng ở ngoại ô kinh thành.
Đây là lần thứ ba, hắn lấy ta ra để đánh cược.
“Cô nương, chủ tử còn đang chờ thư hồi âm của cô đó.”
Không chút nể nang, mắng ta: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hôm ấy, ta bước ra từ phòng của kẻ khác, quả nhiên không khóc, cũng chẳng náo.
Chỉ là phải tốn thêm không ít sức lực, giúp phu nhân trông coi Giang Chi Dao học hành.
Giang Chi Dao đắc ý nhướng mày:
Sau lưng, Giang Chi Dao còn cười nói:
Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận,
Lần này, là cược về tình yêu ta dành cho Giang Chi Dao.
“Tiết Linh đúng là thứ hạ tiện, Giang thiếu gia vì muốn vứt bỏ nàng, chuốc nàng say rồi đẩy vào phòng người khác.”
Trong phòng riêng, lại lần nữa truyền đến tiếng Giang Chi Dao.
Ta khẽ gật đầu, đồng ý.
“Tình đoạn hôm nay, ngọc vỡ không lành.”
Giang Chi Dao càng đắc ý, không chần chừ, ký tên lên giấy thoái hôn.
Giang Chi Dao mắng ta bần hàn, ném bạc cho ta như bố thí.
Ta tính toán thời gian, đẩy cửa bước vào.
“Trời ơi! Tiết Linh thật là yêu Giang thiếu gia đến mức không cần thể diện nữa, cam lòng làm kẻ thấp hèn!”
“Này, chắc lại trốn đi chỗ nào đó khóc rồi.
Đám công tử nhà giàu, quả nhiên ra tay hào phóng, một ván cược thắng hơn trăm lượng bạc.
Ở kinh thành, mưu sinh vốn chẳng dễ, có số bạc ấy, ta đã có thể thuê được một chỗ ở tử tế rồi.
Giang Chi Dao tiếc nuối nói:
Nàng ta bảo:
Giang Chi Dao lầm bầm một tiếng:
Ta cúi đầu, cất bạc cẩn thận.
“Tiết Linh, chúng ta giải trừ hôn ước. Tương lai Phương Ninh làm chính thất, nàng làm thiếp, thế nào?”
Chẳng phải ta không rời được hắn, mà là không thể rời được số bạc hắn cho.
Giang Chi Dao hạ giọng nói:
Chương 1
Ta lập tức đồng ý, ngay tại chỗ viết thư từ hôn.
Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử.
“Chỉ là làm trò mà thôi, viết lời cay độc như vậy, chẳng lẽ nàng thật lòng muốn giải hôn ước với ta?”
【Nên.】
Ta đưa tay ra, ra hiệu:
Giang Chi Dao chuốc ta say, đẩy ta vào tay kẻ khác.
"Chúng ta là nữ tử, xem trọng nhất là sự trong sạch. Nếu chàng đem sự trong sạch của nàng ta ra làm trò đùa..."
"Giang thiếu gia suốt ngày nói Tiết cô nương yêu chàng, ta lại chẳng tin."
"Vậy mà nàng vẫn chẳng rời khỏi chàng, ấy mới là thật tâm yêu đến si mê rồi."
Ra khỏi cửa, ta đếm lại ngân lượng trong tay.
01
Giang Chi Dao liền cùng bọn họ đánh cược, xem ta rốt cuộc có giận hay không.
“Lấy ta ra đặt cược, tối thiểu cũng nên chia cho ta chút lợi lộc chứ?”
Lần này, ta nhận được năm mươi lượng từ tay Giang Chi Dao.
Giang Chi Dao phe phẩy quạt, ngồi trên ghế cười bảo:
Ta thản nhiên đáp lại một chữ: 【Nên】.
“Nếu trái lời thề, gãy xương cạo tóc, vĩnh kiếp chìm trong khổ hải.”
Học y ở kinh thành quá đỗi tốn kém.
Đợi sau khi chúng ta thành thân, sẽ đưa nàng tới đó ở.”
“Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!”
GIỚI THIỆU:
Giang Chi Dao khoác vai ta, cười trêu:
Tá túc trong Giang phủ, có thể tiết kiệm không ít ngân lượng.
Nàng ấy thật sự yêu ta đến điên mất thôi.”
Tích góp đến nay, cuối cùng cũng đủ hai trăm lượng.
Chỉ vì một câu nói đùa của người trong lòng hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta lập tức tới nha môn chuyển hộ tịch.
Tiểu tư mừng rỡ chạy đi đưa thư: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tiểu nhân xin chúc cô nương và chủ tử trăm năm hòa hợp ạ!”
Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác.
“Đến thế này mà vẫn không rời nổi ta à?”
“Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!”
Ta nhanh chóng thu lại giấy, xoay người rời đi.
“Thấy chưa? Vừa vặn nửa canh giờ, nha đầu câm này mũi như c·h·ó, ta có trốn trong khe đá, nàng cũng lôi được ta ra.”
“Tiết Linh cùng Giang Chi Dao, đời này không còn dây dưa, ai nấy tự tìm nơi quy túc.”
Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn:
“Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!”
Lũ bạn hắn lại cười vang trời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lại đang đánh cược với bè bạn.
“Nàng tỉnh lại rồi, vậy mà không khóc không náo, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”
Có giấy chứng nhận hộ tịch trong tay, không cần ai bảo lãnh, ta liền có thể tự mình thuê một căn nhà ở kinh thành rồi.
Đám bạn hắn tán thưởng không ngớt:
Tên tiểu tư theo ta suốt dọc đường nhẹ giọng giục:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.