Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
Di mẫu họ bị ho mãn tính không khỏi, biểu ca mời Tiết Linh đến phủ xem bệnh.
há chẳng nở mày nở mặt một phen!”
Đến lúc đó, gia mặc hỷ phục, dẫn đoàn đón dâu tới dưới bảng vàng rước nàng về,
Bất luận hắn dỗ dành ra sao, Tiết Linh cũng không thèm đoái hoài.
Khoa cử và kỳ thi Quan Y Ty thi cùng ngày, bảng vàng cũng công bố cùng ngày.
Phụ thân ta là một con nghiện c·ờ· ·b·ạ·c, đồng thời là một tên lính gác cổng.
Thậm chí, thỉnh thoảng biểu ca còn đưa nàng vào cung, khám bệnh cho các nương nương.
“Đều là giả vờ thôi! Nàng sao nỡ rời xa ta?”
Tiểu tư dè dặt hỏi:
Chỉ có cô vừa chẩn liền chỉ đúng căn nguyên.
Trong lời nói ít nhiều mang theo vài phần không hài lòng.
Giang Chi Dao hớn hở, hô lớn:
Lần đầu tiên hắn cảm thấy hốt hoảng.
“Sao? Cưới vợ rồi, đến cả mẹ ruột cũng muốn đuổi đi?”
Cuối cùng, vẫn là biểu ca nghĩ ra cách, mới dụ được nàng ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái phi là tỷ tỷ ruột của phu nhân, cũng là người đã nhìn ta lớn lên từ bé.
Lận Trường Uyên để ta ngồi xuống, đích thân rót trà mời ta.
Thái phi ôm ngực, ngã ngồi xuống ghế.
Ta lắc đầu, giọng khàn khàn nói:
Ông ta nợ nần chồng chất, bị chủ nợ chặn ngay trước cửa nhà.
Lời ấy khiến Thái phi chấn động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Biểu ca liền khen:
Tiểu tư ngẩn ra. Cả Giang phủ ai chẳng biết thiếu gia sớm đã hưu hôn với Tiết cô nương?
“Là độc… do cha con ép con uống.”
Nhưng thiếu gia đã nói vậy… thì đành vậy.
Chương 6
“Mẫu phi, nếu người định nói điều gì không nên, vậy thì xin hãy miễn.”
Chẳng lẽ — làm một tiểu quan y, còn dễ chịu hơn làm thiếu phu nhân Giang gia?
Mẫu thân Giang Chi Dao thấy vậy, tức giận mắng:
Lận Trường Uyên lạnh mặt nói:
Vừa nghe câu ấy, Lận Trường Uyên lập tức đứng dậy, định đưa ta đi.
Tiểu tư nhỏ giọng nhắc:
Lận Trường Uyên cau mày:
“Độc? Là độc gì?”
“Trước sau có tám vị ngự y đến xem, đều không bắt được bệnh.
Hắn có thể tặng Tiết Linh một bất ngờ thật lớn!
“Người đâu! Gia muốn chuẩn bị hôn sự!”
“Biểu ca, ta nguyện kể cho Thái phi biết sự thật.”
Tiết Linh, hãy tiếp tục tinh tấn, sau này nhất định sẽ trở thành danh y một đời.”
Bằng không sau này sinh hiềm khích, sẽ khó mà sống yên ổn.
Thái phi trừng mắt nhìn hắn hai cái:
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, Giang Chi Dao nảy ra một ý tưởng.
Từ ba năm trước, Lận Trường Uyên đã tìm danh y họ Lâm mời đến kinh thành, ba tháng nay, Lâm thần y chẩn trị cho ta, châm cứu và kê dược, ta đã có thể dần dần mở miệng nói chuyện.
Chứng tỏ y thuật của cô thật sự cao minh.
Đã tám năm trôi qua, ta không ngờ mình lại phải nhớ lại ngày hôm ấy.
Tiểu tư nghĩ thầm: chưa từng nghe từ hôn là chuyện “giả vờ”.
Chẳng phải không hài lòng, chỉ là nếu đã định gả vào vương phủ, thì có vài chuyện cần nói rõ.
Ta nghe hiểu — Thái phi có điều muốn hỏi.
Con là nam nhân, sao hiểu được nỗi khổ của con dâu bị kẹt giữa trượng phu và mẹ chồng?”
Bà biết Lận Trường Uyên muốn cưới ta, liền thở dài:
Thái phi lại giật mình:
“Thiếu gia định thành thân với vị tiểu thư nhà nào ạ?”
“Không đâu chu đáo bằng Linh nhi. Ta nhìn nó lớn lên, biết rõ nó là đứa tốt.
Hắn vội vã quay về nhà, định bụng chong đèn đọc sách.
Xem ra, sau khi biết Lận Trường Uyên muốn cưới ta, Thái phi đã sai người về Giang Nam tra xét.
Giang Chi Dao nổi giận:
“Linh nhi, ta chỉ hỏi con một câu — cha con thật sự vì cứu Chi Dao mà c.h.ế.t sao?”
Thiếu gia định cưới ai chứ?
Nàng làm học trò tập sự tại y quán, dần dần đã thành thạo bắt mạch, cũng bắt đầu có chút danh tiếng ở kinh thành.
Hắn thực sự không hiểu, chỉ là trượt một kỳ thi thôi, cớ sao lại trở thành chuyện sinh tử đến vậy?
“Chuyện này… ồn ào quá đỗi…”
Tiết Linh lập tức bắt mạch, tìm ra trọng điểm.
Nhưng đến khi hắn nhìn thấy nàng thi trượt lần hai, tự nhốt mình ba ngày ba đêm không ăn không uống, ánh mắt tuyệt vọng kia…
“Lâm thần y nói độc chưa trừ sạch, chưa nên nói nhiều.”
Ta tiến lên, nhẹ nhàng đỡ lấy lưng Thái phi.
Chỉ tiếc, hắn e rằng bản thân lần này vẫn sẽ trượt.
“Tất nhiên là Tiết Linh! Thiếu phu nhân của Giang gia chúng ta!”
Thái phi nắm tay ta, tức giận nói:
Ta từng nghe lén ông ta bàn bạc chuyện tham gia buôn bán muối lậu.
08
Thái phi chăm chú nhìn ta, hỏi thẳng:
Chuyện này, thực ra nói ra cũng chẳng dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhớ lại lời của mẫu thân, Giang Chi Dao đ.â.m ra hoảng hốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ta theo Lận Trường Uyên đến vương phủ, dâng lễ ra mắt Thái phi.
“Chọn ngày thành thân là mùng tám tháng Sáu!
Từ đó, Tiết Linh vực dậy tinh thần, chăm chỉ gấp bội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Chi Dao chẳng coi là chuyện gì:
Giang Chi Dao lật tung lịch cát hung, cuối cùng mừng rỡ nói:
“Nhưng mà… chẳng phải đã hưu rồi sao?”
Còn Tiết Linh thì khác. Có hắn che chở, lúc nào mà chẳng sống tốt?
“Cứ chờ xem! Đợi Linh nhi thi đậu Quan Y Ty, tiền đồ rộng mở, chắc chắn sẽ chẳng còn nhìn ngươi — cái tên chơi bời lêu lổng — ra gì!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.