Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Hạ Nhẫn Bắt Đầu
Unknown
Chương 24: nóng bỏng
-Các ngươi đã biết tin gì chưa, Pakura Thượng nhẫn Anh hùng Làng Cát của chúng ta vừa đơn g·iết 100 tên Ninja của đội vận chuyển Làng Lá c·ướp về một đơn hàng v·ũ k·hí vật tư lớn cho Làng Cát chúng ta đấy.
-Nghe rồi, ta còn nghe nói trong đó có cả một tên Ninja Uchiha Thượng nhẫn làm đội trưởng những cũng bị nàng đánh bại nữa cơ. Đám người gia tộc Uchiha kia không phải kêu gào bọn hắn solo 1vs1 vô đối sao? Pakura Thượng nhẫn liền đem hắn cùng hơn 100 tên Ninja Làng Lá g·iết chung một chỗ a.
-Thật là khủng kh·iếp, ta đến bây giờ vẫn không nghĩ ra làm thế nào mà 1 người có thể chống lại 100 người còn đem toàn bộ đối phương g·iết sạch.
-Quá mạnh mẽ, Pakura Thượng nhẫn chính là thần tượng của ta, không hổ là Anh hùng Làng Cát.
Tiếng nghị luận cùng lời khen ngợi bay đầy quân doanh, sĩ khí Ninja Làng Cát đại chấn, Pakura cũng được tất cả mọi người ghi nhận bách nhân trảm của mình.
Cái này giống như một cái mở đầu, về sau Namikaze Minato liền là thiên nhân trảm, đơn g·iết 1000 tên Ninja Làng Đá đặt vững tên tuổi của mình trong nhẫn giới.
Mà cuối cùng là Lôi Ảnh Đệ Tam, hắn là vạn nhân địch nhưng lại không thành công, bị vạn người Ninja vây công đến kiệt sức c·hết đi.
Có điều Namikaze Minato cùng Đệ Tam Lôi Ảnh còn khá lâu mới bắt đầu biểu diễn của bọn hắn, lúc này toàn bộ chiến trường đều đang truyền tai nhau danh tiếng của Pakura mà thôi.
Pakura danh tiếng quá thịnh nhất thời che đi danh tiếng của Sasori. Tên tiểu tử này cũng là thiên tài khôi lỗi sư, hắn g·iết không ít địch nhuộm đỏ máu của địch nhân trên cát, bởi vậy có được danh hiệu Xích sa Sasori.
Đáng tiếc hắn vừa vặn gặp đúng thời điểm Pakura danh khí chính thịnh bởi vậy bị đè xuống không mấy ai chú ý đến hắn.
Nhân cơ hội này Pakura liền nói ra đề nghị để nàng cùng Watanabe Sengoku trở về làng nghỉ ngơi một chuyến, Kizaru thống lĩnh không muốn làm phật lòng người có thực lực mạnh mẽ lại vừa lập công lớn như Pakura cho nên đồng ý.
Hắn cũng đã biết được gần đây Pakura cùng Watanabe Sengoku rất thân thiết, quan hệ có thể đã tiến triển tới bạn bè trai gái, hai người trước đây lại còn là đồng đội của nhau bởi vậy không hề hỏi vì sao nàng lại xin cho cả Watanabe Sengoku trở về.
Watanabe Sengoku cảm giác lần này rút ra rất kịp thời, lá bài bảo hộ của hắn là Pakura đã lộ tẩy lúc này nên tránh đầu sóng ngọn gió một chút tăng lên thực lực của chính hắn cái đã.
Chờ lần sau trở lại nếu còn có địch nhân muốn gây khó khăn cho hắn tự nhiên sẽ bị bất ngờ không kịp trở tay.
Watanabe Sengoku cùng Pakura một đường bôn ba vất vả trở lại làng, đầu tiên bọn hắn liền về nhà Watanabe Sengoku tìm Maki.
Maki gần nhất rất thoải mái, nàng bán nước giúp Watanabe Sengoku nên ở luôn trong nhà hắn.
Mỗi ngày đếm tiền đếm đến bong gân, nàng chưa bao giờ gặp nhiều tiền như vậy.
Hơn nữa ở trong nhà Watanabe Sengoku không cần phải lo lắng vấn đề thiếu nước sinh hoạt, buổi tối nàng có thể nấu nước nóng sau đó ngâm mình trong bốn tắm thư giãn thoải mái.
Nhìn thấy Watanabe Sengoku cùng sư phụ Pakura của mình trở về Maki hai mắt sáng lên vội vàng chạy tới đón tiếp.
-Sư phụ cùng Sengoku đại nhân, hai người các ngươi cuối cùng cũng trở về, có mệt không?
Sengoku đại nhân, những ngày nay ta trông coi cửa hàng rất nghiêm túc không lười biếng, ngươi cứ tin ở ta.
Watanabe Sengoku nghe vậy vui vẻ xoa đầu nàng:
-Không sai, ta đương nhiên tin tưởng ở ngươi. Lát nữa ngươi cầm ít tiền đi mua quần áo mới đi, nghe nói làng của chúng ta mới có mấy mẫu quần áo đẹp lắm, coi như đây là phần thưởng cho ngươi.
Maki hai mắt sáng lên:
-Cảm ơn Sengoku đại nhân.
Maki rất muốn đi theo sư phụ của mình hỏi những ngày này bọn hắn trải qua thế nào nhưng nước vẫn cần có người bán, mà sư phụ cùng Sengoku đại nhân thì mới đi về vất vả cần được tắm rửa nghỉ ngơi, bởi vậy nàng chỉ có thể nén hiếu kì chờ đến buổi tối rảnh rỗi lúc đó mới hỏi.
Watanabe Sengoku cùng Pakura tách ra về nhà của mình.
Hai người tắm rửa xong xuôi thì trời cũng gần tối, thế là Watanabe Sengoku cùng Pakura liền đi ăn bên ngoài.
Đáng tiếc Pakura cùng hắn đều không biết nấu ăn, cho nên không thể nấu một bữa tối lãng mạn ở nhà hắn.
Ăn uống xong xuôi hai người đi dạo một hồi ngắm trăng ngắm sao cho xuôi cơm.
Ở Làng Cát không giống như Làng Lá, Làng Lá phồn vinh buổi tối vẫn nhiều thứ có thể vui chơi.
Mà Làng Cát nghèo khó không có chỗ vui chơi gì, muốn ngắm cảnh thì kiến trúc nhà cửa của Làng Cát cũng toàn nhà làm bằng gạch đất xây hình tròn, bề ngoài xấu xí không có gì đẹp đẽ để thưởng thức cả.
Ngoài ngắm trăng ngắm sao thật đúng là không có gì thú vị để quan sát.
Hai người sau đó trở về nhà liền bị Maki lôi kéo hỏi han một hồi thật lâu, Maki nghe nói Pakura 1vs100 tiêu diệt đoàn người vận chuyển v·ũ k·hí của Làng Lá thì hai mắt sáng lên tràn đầy sùng bái.
Sư phụ của nàng mạnh đến cỡ nào mới có thể làm được như vậy a.
Đuổi Maki rời đi, Pakura đang định đi về thì bị Watanabe Sengoku kéo lại, hắn nhẹ giọng nói:
-Tối nay ngủ lại ở nhà ta đi.
Pakura nghe vậy hơi run lên, con ngươi trở nên bối rối, nhưng nàng cuối cùng cắn răng nói:
-Không được, ta phải trở về.
-Chẳng lẽ trước đó chúng ta trở thành bạn trai bạn gái chỉ là lời nói suông không có ý nghĩa gì sao?
-Nhưng bạn trai bạn gái cũng không thể phát triển nhanh như vậy a.
Watanabe Sengoku nghe vậy cười ha ha:
-Yên tâm, ta chỉ muốn cùng ngươi ngủ chung một chỗ mà thôi, ta đảm bảo sẽ không động vào ngươi nếu không được ngươi cho phép, được chứ?
Ngươi đường đường Thượng nhẫn Pakura, Anh hùng Làng Cát lại sợ không thể khống chế được một Hạ nhẫn như ta sao?
Pakura thật sự là Anh hùng Làng Cát nhưng lời này nói ra từ trong miệng Watanabe Sengoku sao khiến nàng cảm giác quái lạ.
Giống như đối phương có ý xấu nhưng nàng không có chứng cứ.
Nhưng mỗi lần hắn mở miệng gọi mình là Anh hùng Làng Cát đều không có vẻ tôn kính gì ngược lại như đang trêu đùa tán tỉnh, khiến cho Pakura không thể không nghi ngờ như vậy.
Chẳng lẽ mình là Anh hùng Làng Cát lại là bạn gái hắn khiến hắn cảm giác trong lòng vui thích?
Watanabe Sengoku liền thích kiểu này phải không?
Pakura suy nghĩ lung tung vớ vẩn một chút, cuối cùng nàng không chịu nổi ánh mắt của Watanabe Sengoku nhìn mình đành phải gật đầu nhận lời.
Watanabe Sengoku vui vẻ dắt tay nàng đến phòng ngủ của mình, sau đó đóng cửa lại bắt đầu đè ép nàng vào trên cửa, giữ hai tay của nàng lên trên sau đó bắt đầu hôn nàng một cách mãnh liệt.
Có lần trước trải qua lần này Pakura lần này có kinh nghiệm hơn, Watanabe Sengoku phát hiện nàng không còn cứng lấy thân thể như trước mà bắt đầu thả lỏng thuận theo tiết tấu của hắn mà nghênh hợp.
Nhịp tim nhanh chóng tăng cao, Watanabe Sengoku có thể cảm nhận được hóc-môn đang chỉ đạo hắn đưa cuộc chơi đi càng xa hơn nhưng hắn phải nhịn xuống, mùi thơm trên tóc của Pakura cùng làn da nóng lên theo bầu không khí của nàng.
Tay phải của Watanabe Sengoku giữ cổ tay 2 tay Pakura, tay trái thì không yên phận bắt đầu leo núi.
Pakura tuy đang mê li nhưng vẫn cảm giác được tay trái của hắn đang làm gì, nàng hơi giật mình cứng người lại phản xạ theo tự nhiên nhưng sau đó lại bị cuốn theo nhịp điệu của hắn dần dần thả lỏng cơ thể ra.
Nhưng khi Watanabe Sengoku cho tay đi xuống Pakura đột nhiên giật mình tỉnh lại, nàng rút tay phải ra nhanh chóng bắt lấy tay trái của hắn thở hổn hển:
-Không được, chưa được. Ta chưa chuẩn bị tâm lí.
Nhìn ánh mắt còn chưa tan hết mê li nhưng tràn đầy kiên quyết của Pakura, Watanabe Sengoku trong lòng thiên nhân giao chiến, xoắn xuýt đến cực hạn.
Nên tiếp tục sao ? Có thể thành công không?
Watanabe Sengoku cắn răng, hắn không muốn ngừng a.