Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Hạ Nhẫn Bắt Đầu
Unknown
Chương 30: Xung đột
Pakura trở thành Trưởng lão liền có tư cách triệu tập Trưởng lão hội nghị, Rasa xuất hiện ở trong phòng họp khiến cho nàng rất bất ngờ.
Đệ Tam Phong Ảnh lúc này chủ động lên tiếng nói:
-Các vị trưởng lão, ta muốn thông báo một tin tức. Mitoshi Kuda trưởng lão chủ động rút lui khỏi Trưởng lão đoàn đồng thời đề cử Rasa thay vào vị trí của mình.
Rasa nhiều năm nay cống hiến cho làng các vị cũng đã thấy rõ, không hề ở dưới Pakura, các vị hẳn là cũng không có ý kiến gì chứ?
Pakura nghe liền biết Đệ Tam đang đang muốn nói công lao của mình đủ để ngồi vào vị trí trưởng lão thì Rasa cũng không hề kém cạnh, mình có thể ngồi thì không thể phản đối việc đối phương cũng ngồi vào vị trí này.
Còn trong tương lai bản thân nàng nếu như có thể thực hiện được chính sách nàng nói lúc đó địa vị có cách biệt thì đấy là việc của nàng cùng Rasa.
Nhưng lời hắn nói cũng không sai, cống hiến của Rasa dành cho làng là không thể chối cãi.
Dù sao cả cái Làng Cát này nhiều Ninja như vậy nhưng chỉ có hắn đãi được vàng mà thôi.
Thấy mọi người không nói gì Đệ Tam Phong Ảnh liền hỏi:
-Pakura, ngươi triệu tập cuộc họp có ý kiến gì thì nói đi.
Pakura lúc này đứng lên bắt đầu nói cho mọi người nghe về kế hoạch phân phối nước, phương án đầu tiên là dùng đường ống có sẵn của làng, phương án thứ 2 thì sẽ huy động nhân lực dưới dạng nhiệm vụ cấp E và D để xây dựng đường ống mới ngay bên cạnh đường ống cũ, dùng bản quy hoạch cũ trước đây.
Đồng thời sẽ lắp đặt đồng hồ nước cùng phương thức tính toán tiền nước theo bậc thang mức tiêu thụ, dùng càng nhiều trả càng nhiều.
Rasa nghe vậy lập tức hỏi:
-nhiệm vụ? Ngươi bỏ tiền hay làng bỏ tiền ?
-Đương nhiên là ta bỏ tiền.
-Vậy đường ống này là tư nhân sao ? Pakura, ngươi không thấy làng cung cấp nước miễn phí cho mọi người sử dụng sao ? Ta tưởng ngươi làm cái này là vì làng ?
Pakura hừ lạnh một tiếng, muốn dùng đạo đức b·ắt c·óc ta sao ?
-Làng cung cấp nước miễn phí là vì nước có hạn mỗi gia đình cho dù sử dụng tiết kiệm hết mức cũng chỉ vừa đủ thậm chí thiếu cho nên không thể lãng phí.
Mà nước của chúng ta cung cấp vừa đủ để cho mọi người, nếu như miễn phí như vậy sẽ khiến cho mọi người tùy ý dùng, cho dù nguồn nước lại nhiều cũng không chịu nổi tiêu xài như thế.
Chỉ cần có vài con sâu làm rầu nồi canh như vậy lượng nước sẽ tiếp tục không đủ dùng, như vậy thì khác gì cảnh thiếu thốn nước lúc trước ?
Cho nên chỉ có trả tiền thì mọi người mới có ý thức trách nhiệm dùng vừa phải, cuộc sống mới có thể tốt lên được.
Chiyo lúc này hỏi :
-Nếu sử dụng đường ống cũ của làng như vậy nguồn nước trước đây làng ngươi định xử lí như thế nào ?
-Chúng ta có thể đặt đồng hồ nước sau đó mua lại nước trong làng, chuyển toàn nguồn cung nước trong làng thành tư nhân cung cấp. Hoặc cũng có thể giữ chế độ cũ, cho mỗi hộ gia đình 1 số nước miễn phí định mức hàng tháng như trước đây làng cung cấp, sau đó dùng hết số miễn phí kia mới bắt đầu tính tiền nước, nhưng cho dù là cách nào thì chúng ta cũng cần quyền kiểm soát nguồn nước trước đây của làng mới có thể phân phối chính xác được.
-Ha ha, vừa lên liền muốn kiểm soát nguồn nước của làng ? Ngươi không biết trước đây đó là quyền của ai sao ? Ichino Akusa trưởng lão, ngươi nói xem ngươi có đồng ý nhượng quyền lại cho nàng không ? – Rasa cười lạnh hỏi.
Ichino Akusa là một vị trưởng lão lớn tuổi, ngoại hình là một ông lão làn da đốm đồi mồi râu tóc bạc trắng.
Đối phương chỉ hừ lạnh một tiếng bày tỏ sự bất mãn của mình, hiển nhiên là không đồng ý.
Chiyo thấy vậy trong lòng thở dài, đến lúc này rồi còn không quên tranh đấu quyền lực ?
Trong mắt các ngươi còn làng nữa hay không ?
Trước đây ấn tượng về Rasa trong lòng nàng còn không tệ, nàng cùng Đệ Tam Phong Ảnh đều cảm giác Rasa có thủ đoạn hơn Pakura nhiều.
Pakura chỉ biết dùng thực lực để làm việc lỗ mãng, không thể thành đại sự.
Nhưng hiện tại Pakura đang tỏa sáng lấp lánh đem đến hi vọng trong đêm tối cho làng còn Rasa lại như ác quỷ muốn kéo làng chìm lại vực sâu đen tối vì ham muốn quyền lực của hắn.
Pakura nhún vai :
-Vậy chỉ có thể đi đường ống mới, Đệ Tam đại nhân xin mời kí mệnh lệnh cho phép chúng ta sử dụng bản quy hoạch cũ để chúng ta có thể biết được đường ống hiện tại của làng được bố trí như thế nào cùng quyền cải tạo mặt đường.
Đệ Tam Phong Ảnh còn chưa nói Rasa lúc này đột nhiên lên tiếng ngắt lời :
-Chờ một chút, các ngươi muốn lắp đặt đường ống tư nhân kiếm tiền trên đất của làng như vậy các ngươi có phải là nên đóng thuế sử dụng đất cho làng ?
Pakura nghe vậy sững sờ mấy giây mới lấy lại tinh thần :
-Cái gì ? Ngươi còn muốn ta đóng thuế sử dụng đất ?
-Không sai, đường ống các ngươi chạy trên mặt đất của làng không sử dụng đất của làng thì là gì ? Đã sử dụng thì tự nhiên phải nạp thuế, đây là quyền lợi chính đáng của làng.
Còn nếu không muốn nạp ngươi liền nhượng chủ quyền nguồn nước lại cho làng a, như vậy nước sinh hoạt của mỗi hộ gia đình cũng sẽ được đảm bảo cải thiện.
Chiyo thở dài trong lòng một tiếng, nàng hoàn toàn thất vọng về Rasa.
Xem ra trước đây nàng mắt mờ, nhìn nhầm rồi, nàng già thật rồi.
Pakura vốn tưởng sau khi mình trở thành bạn gái của Watanabe Sengoku cùng đối phương trò chuyện nhiều khiến ánh mắt rộng lớn hơn tâm cảnh cũng rộng rãi không dễ xúc động như trước, nhưng Rasa hết lần này đến lần khác q·uấy r·ối khiến cho nàng không cách nào thực hiện kế hoạch một cách bình thường nàng liền khó mà giữ nổi bình tĩnh rồi.
Nàng đưa ánh mắt nhìn về phía Đệ Tam Phong Ảnh, trong ánh mắt lấp lóe phẫn nộ không thèm che giấu :
-Đệ Tam đại nhân ngươi nói xem làng thật sự muốn đánh thuế ta sao ? Làng còn muốn cải cách nữa không ? Đây cũng là ý nghĩ của ngươi sao ?
Đệ Tam Phong Ảnh mặt không biến sắc :
-Pakura, đã ngươi tổ chức cuộc họp ngươi liền cần thuyết phục được tất cả mọi người đồng thuận với ngươi. Nếu như mọi người không đồng ý như vậy ý kiến của ngươi không thể thông qua được, đây chính là Trưởng lão đoàn.
Đệ Tam Phong Ảnh một chiêu đánh thái cực liền đem vấn đề mâu thuẫn của Pakura cùng Rasa ném lại cho 2 người, để 2 người tự tranh cãi với nhau, cuối cùng ai thắng thì hắn sẽ đứng ra ủng hộ người đó.
Pakura cố nén tính tình hỏi :
-Vậy các ngươi định tính thuế thế nào ?
Thuế là vấn đề của làng thường do Trưởng lão đoàn cùng Phong Ảnh quyết định mà ý kiến chính là ở Phong Ảnh nhưng Rasa vậy mà nhanh chóng mở miệng nói thay :
-Các ngươi đã kinh doanh kiếm tiền vậy thì làng đánh thuế 50% thu nhập các ngươi không quá đáng chứ ?
Hắn vượt quyền bỏ qua Phong Ảnh mở miệng là để cho mọi người có một cái nhận định là phải đánh thuế thật cao không thể để đối phương dễ dàng kiếm được số lượng lớn tiền được.
Những ngày nay hắn đã quan sát qua, Pakura cùng Watanabe Sengoku bán nước kiếm lời quá nhiều. Ngày tháng dài đằng đằng xuống bọn hắn sẽ tích lũy một khối tài sản khổng lồ.
Đến lúc đó lượng biến dẫn tới chất biến, bọn hắn có thể dùng tiền mua chuộc nhân tâm, mở rộng ảnh hưởng. Thậm chí có thể so sánh với lực ảnh hưởng của Đại danh.
Như vậy đối với hắn cực kì bất lợi, khi mà hắn lập chí muốn trở thành Đệ Tứ Phong Ảnh.
Pakura nghe con số này cuối cùng không nhịn được nữa, nàng đột nhiên đứng dậy đập bàng chỉ thẳng vào mặt Rasa mắng to :
-50 em gái ngươi, ta nhịn ngươi từ nãy đến giờ rồi, miệng ngươi toàn là cứt sao ? Ngồi không liền muốn một nửa doanh thu của chúng ta, ngươi vậy mà cũng nghĩ ra được ? Sao ngươi không ép chúng ta trao tặng lại nguồn nước cho ngươi luôn đi ?
Rasa, ta nhìn ngươi là đến phá rối không muốn cho làng cải cách trở nên tốt hơn. Ta thấy ngươi đã nguy hại hơn cả một đám phản nhẫn rồi.
Rasa bị Pakura mắng chửi trước mặt toàn bộ trưởng lão thì sắc mở trầm xuống, thần sắc trở nên lạnh lẽo :
-Ngươi nói ai phản nhẫn ? Pakura, cẩn thận lời nói của ngươi nếu không đừng trách ta không khách khí.
-Ha ha ha, còn nói như kiểu ngươi có thể đánh thắng được ta vậy. Ngươi thử không khách khí cho ta xem một chút, xem ta có đánh cho ngươi ị ra cứt không.
-Khốn kiếp, ra ngoài cùng ta đánh một trận, hôm nay ngươi dám trốn ngươi chính là con c·h·ó.
-Đánh thì đánh, ai sợ ai.