Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Từ Hạ Nhẫn Bắt Đầu
Unknown
Chương 34: Ảnh cấp cường giả Pakura
Ebizo lúc này cũng lạnh mặt:
-Ngươi còn muốn một cuộc bỏ phiếu sao Fubuki Rian? Lúc này ngươi tự xin rời chức thông báo của làng phát ra sẽ còn giữ cho ngươi một chút thể diện, coi như ngươi đã vì làng cố gắng cả đời.
Nếu là bỏ phiếu như vậy thông báo phát ra cho tất cả mọi người biết sẽ là ngươi bị miễn nhiệm do năng lực không đủ. Ngươi muốn kết cục nào đây?
Nghe Ebizo nói như ăn chắc hắn vậy Fubuki Rian thần sắc khủng hoảng, hắn muốn phản bác, muốn gào thét, muốn phẫn nộ nhưng hắn lại đánh không lại 2 tỷ đệ này.
Hắn lúc này đột nhiên nhìn về đám Trưởng lão khác trong Trưởng lão đoàn, đám người mà trước đây thân thiết với hắn hoặc là ủng hộ Rasa.
-Các ngươi không muốn nói gì sao? Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn ta phải từ nhiệm sao?
Hắn nhìn một vòng sau đó lại nhìn tới Rasa, nhưng Rasa lúc này vẫn còn đang ở trạng thái chán chường sau khi thua trận lại phải đối mặt với Chiyo đang khí thế hùng hổ dọa người hắn tự nhiên không dám nói gì.
Fubuki Rian lúc này thầm hận, Rasa ta nghe lời ma quỷ của ngươi đối chọi với Pakura. Bây giờ ta g·ặp n·ạn ngươi vậy mà không hé môi nửa lời. Được lắm để cho đám Trưởng lão đang ủng hộ ngươi nhìn bộ mặt ghê tởm của ngươi đi, để xem sau này còn ai dám ủng hộ ngươi nữa không?
Đáp lại hắn là sự im lặng đến đáng sợ.
Hắn không biết đám người này cũng đang mắng ở trong lòng.
-Ngu xuẩn, ngươi còn muốn bọn ta nói cái gì? Ngươi 5 lần 7 lượt không biết nhìn thời thế luôn hỏi mấy câu không hợp quần bị Chiyo lấy ra chặt cho hả giận còn có thể trách chúng ta không giúp người?
Cuối cùng Fubuki Rian chỉ có thể cười thê lương một tiếng:
-Được, nghỉ thì nghỉ. Với tài sản của ta cho dù nghỉ ta cũng có thể trải qua cuộc sống ấm no.
Hắn cười cười nhìn mấy vị trưởng lão còn lại, mấy vị Trưởng lão thân với Rasa:
-Tiếp theo liền sẽ là các ngươi.
Nói xong hắn phát ra tiếng cuồng tiếu nhanh chân bỏ chạy trở về làng, không muốn ở chung với đám người này thêm một phút giây nào nữa, hắn cũng không có tư cách đó nữa.
Chiyo quét mặt một vòng nhìn đám người nói ra:
-Tất cả các vị trưởng lão xin đừng quên trách nhiệm tối cơ sở của Trưởng lão đoàn là trợ giúp Phong Ảnh bảo vệ và phát triển làng chứ không phải lục đục đấu đá nội bộ.
Kể từ nay tất cả ý kiến mang tính kiến thiết giúp làng có thể phát triển đều phải được coi trọng cùng tạo điều kiện, không thể có bất kì q·uấy r·ối không cần thiết nào.
Nếu như giữa các ngươi có ân oán vậy thì tốt nhất dùng thực lực để giải quyết một cách công bằng công chính trước sự chứng kiến của mọi người.
Chiyo nói ra câu cuối cùng chính là nói cho Rasa cùng Pakura nghe, để hai người không tự g·iết lẫn nhau bằng những thủ đoạn bỉ ổi như hạ độc á·m s·át.
Như vậy làng sẽ mất đi nhân tài trụ cột, cứ thế mãi làng liền xong đời.
Chiyo nhìn Pakura hỏi:
-Pakura, chiêu vừa rồi của ngươi là gì? Là nhẫn thuật ngươi tự sáng tạo sao ?
-Không phải, là không ấn nhẫn thuật cấp A tên là Rasengan của Watanabe Sengoku tự sáng tạo. Hắn dạy cho ta, ta đem nó kết hợp với Chước độn của ta mới có được uy lực lớn như vậy.
Chiyo nghe vậy ồ lên một tiếng trong lòng có nhiều suy nghĩ.
Một Hạ nhẫn vậy mà có thể sáng tạo ra nhẫn thuật cấp A ? Trông còn giống như là nhẫn thuật không cần kết ấn.
Từ lúc nào Hạ nhẫn của Làng Cát lại lợi hại như vậy rồi ?
Giống như là từ lúc Pakura đi gần với Watanabe Sengoku cả 2 đều thay đổi rất nhiều. Không chỉ về mặt thực lực mà còn ở những khía cạnh khác.
Chẳng lẽ hai người này mệnh số rất hợp nhau nên một khi kết hợp lại liền có thay đổi to lớn ? Hoặc là một người thay đổi sau đó kéo theo một người khác cũng thay đổi, khiến cho hai người càng lúc thay đổi càng lớn ?
Vậy trong 2 người ai mới là người nắm chủ đạo ?
Ánh mắt Chiyo lấp lóe, nàng giống như biết được kết quả.
Nguồn nước bán ở nhà Watanabe Sengoku, nhẫn thuật cũng là Watanabe Sengoku sáng tạo. Ở trong mối quan hệ của hai người Watanabe Sengoku hiển nhiên mới là người nắm giữ chủ đạo.
Nghĩ đến đây Chiyo lại càng ngạc nhiên, một Hạ nhẫn bình phàm bao nhiêu năm lại có thể khiến cho một Thượng Nhẫn còn là Anh hùng Làng Cát thay đổi theo bản thân mình, cái này hợp lí sao ?
Watanabe Sengoku người này thật sự rất thú vị, nàng cần phải chú ý quan sát nhiều hơn.
Cứ như vậy cuộc họp lần này có một kết cục cực kì có lợi dành cho Pakura, đây cũng là nàng dùng thực lực tự mình đánh ra tới, đồng thời Chiyo cũng đang muốn cứu vãn tình thế của làng.
Chiyo tuy không có năng lực chính trị xuất sắc nhưng ít ra nàng có một trái tim hướng về làng, mong muốn tốt đẹp cho làng mà không giống những Trưởng lão phế vật khác của Làng Cát chỉ biết đấu tranh nội bộ tranh giành lợi ích, sẵn sàng vì lợi ích cá nhân mà bỏ qua lợi ích của làng.
Bởi vậy nàng chỉ cần ủng hộ người có năng lực chuẩn xác như vậy đối phương sẽ tự mang làng đi hướng phồn vinh.
…
Pakura từ cuộc họp Trưởng lão trở về, Watanabe Sengoku vừa nhìn thấy nàng liền nói:
-Pakura, ta phát hiện có người ở trong thôn rải tin đồn gây bất lợi cho ngươi.
-Ồ, tin đồn gì? – Pakura hơi giật mình.
-Bọn hắn nói ngươi lên chức Trưởng lão với hứa hẹn sẽ làm cho làng trở nên ấm no như Làng Lá, có đầy đủ điện nước lương thực. Trong lúc ngươi đang làm cải cách về nước sinh hoạt bọn hắn lại làm ra tin tức như vậy ngươi biết cái này có ý gì sao? Chỉ cần ngươi không hoàn thành một hạng nào trong đó bọn hắn đều sẽ lấy đó làm lí do tiếp tục chỉ trước ngươi, giảm uy tín của ngươi với người dân làng chúng ta.
Pakura nghe vậy cau mày:
-Vậy ngươi nói nên làm sao đối phó bọn hắn? Chúng ta cần phải đính chính tin đồn sao?
Watanabe Sengoku lúc này đột nhiên lại lộ ra nụ cười khác lạ:
-Ha ha ha, ta ngược lại cảm thấy không cần thiết giải thích cái gì, bọn hắn tung tin đồn kia không phải là những việc chúng ta chuẩn bị làm sao? Ngươi tin tưởng chúng ta có thể làm được sao? Bất kể khó khăn hay có ai cố tình q·uấy r·ối ngăn cản?
Pakura nghe vậy sững sờ một chút sau đó trong mắt lóe lên quyết tâm thần sắc, nàng gật đầu nói ra:
-Nếu có khó khăn chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn, nếu như có người ngăn cản…vậy chúng ta liền đ·ánh c·hết hắn.
Watanabe Sengoku nghe vậy cười ha ha, quả nhiên không hổ là Pakura, luôn thích dùng cách trực tiếp nhất giải quyết vấn đề.
Đây là Làng Cát không phải Làng Lá, ở đây không có ai tên là Nanh trắng. Muốn dùng lời đồn để g·iết c·hết một người là chuyện không thể nào.
Tuy nó có thể mang lại một ít lợi thế chính trị thật sự nhưng thế giới này chung quy lại vẫn là dùng thực lực đến nói chuyện.
Hắn bây giờ có thể nhỏ yếu nhưng tương lai chắc chắn hắn sẽ trở nên cường đại.
Có một phương pháp giải quyết vấn đề khó khăn một cách đơn giản chính là nếu như không thể giải quyết vấn đề vậy thì giải quyết người tạo ra vấn đề.
Đến một lúc nào đó Watanabe Sengoku cùng Pakura đều sẽ có thực lực mạnh mẽ ở Làng Cát sẽ không có bất kì Ninja nào chịu nổi bọn hắn vây công, lúc đó ai dám ở sau lưng bọn hắn làm hành động lén lút bẩn thỉu bọn hắn liền xử lí đối phương thế là xong, không cần tốn thời gian chứng minh cùng miệng lưỡi tranh cãi.
Không giống như bây giờ bọn hắn muốn đối phó với ai đều phải quang minh chính đại, danh chính ngôn thuận, tìm đủ chứng cứ sau đó mới hạ bệ được đối phương.
Mà cho dù hạ bệ được thì cũng chưa chắc có quyền quyết định sống c·hết của đối phương vì còn có người càng cường đại hơn bọn hắn đứng ra bảo vệ.
-A đúng rồi, lần này tổ chức hội nghị cho ra kết quả còn thuận lợi vượt mức mong đợi của chúng ta. -Pakura vui vẻ nói.
Sau đó nàng bắt đầu kể cho Watanabe Sengoku về toàn bộ sự việc lần này cùng việc nàng dùng Chước độn Rasengan đánh bại Rasa.
-Ồ, ngươi đã đánh bại Rasa rồi?
Watanabe Sengoku lập tức nổi lên hứng thú, không ngờ chỉ một cái nhẫn thuật Rasengan lại có thể tăng lên nhiều thực lực của Pakura như vậy.
Nếu như nàng đã có thể đánh bại Rasa như vậy thực lực chân chính của nàng đã không thua Đệ Tam Phong Ảnh là bao nhiêu thậm chí còn có hơn.
Bởi vì đánh bại Rasa nàng chỉ cần dùng Chước độn Rasengan mà thôi, nàng còn chưa dùng đến cả Phong độn-RashenShuriken.
Đây chính là át chủ bài mạnh mẽ nhất của Pakura cùng Watanabe Sengoku hiện tại.