Tu La Tiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Tàn Sát
G·i·ế·t chóc lập tức nghênh về một phía.
Có kẻ b·ị c·hém đứt một tay nhưng kỳ lạ là chỗ v·ết t·hương đó bỗng chốc có hoả diễm bùng lên thiêu đốt hắn thành tro tàn.
Hắn mới chỉ g·iết khoảng 400 người thôi, không nhiều lắm nhưng cũng không ít.
Jone còn chưa kịp hoàn hồn, Nguyễn Thành đã xông tới trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh, hàng loạt tấm phù triện hình thành.
Hắn dùng thân pháp Đạp Cửu bộ, rất nhanh đã tới gần Jone.
Trận pháp vừa triệt tiêu, mùi máu tanh lập tức xộc vào mũi hắn.
Dù sau đám binh lính này là quân chính quy của quân khu 80, ngày thường cũng có tập luyện đầy đủ, dưới mệnh lệnh sĩ quan lập tức không do dự mà khai hỏa s·ú·n·g ống.
Hắn lấy đầu lâu của Jone ra, trước ống kính máy quay bóp nát.
"Mau khai hoả, đó là kẻ vây khốn biệt thự, thực lực này quá nghịch thiên đi! Mạnh hơn chiến sĩ tiến hoá quá nhiều!".
Trận pháp triệt tiêu, trận bàn cùng trận kỳ rơi vào túi hắn.
Đám binh lính sau khi kinh hãi, lập tức đồng loạt nổ s·ú·n·g nhắm về phía Nguyễn Thành.
Một cái đầu lâu bay lên, đó là đầu của Jone, biểu lộ hắn còn đang chấn kinh mang theo chút sợ hãi, không thể tin nổi.
"Ha ha ha". Nguyễn Thành cười ha hả, hài lòng nhìn cảnh đẹp nhân gian trước mắt, hắn nhảy lên cao, quát lớn:"Lần sau còn trêu chọc ta thì không đơn giản kết thúc như vậy!".
Nguyễn Thành sau khi g·iết Jone lập tức dùng Đạp Cửu bộ, thu đầu lâu của Jone vào lưng quần, sau đó trắng trợn tàn sát.
Trình độ vẽ bùa của hắn đủ để cường giả Độ Kiếp kỳ sử dụng.
"Chém". Nguyễn Thành vung kiếm, lập tức tạo thành hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm khí.
Nguyễn Thành lấy tay làm đao, chém vào cổ Jone. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù sao thủ đoạn của hắn quá mạnh mẽ, vượt xa nhận thức của chính phủ, hợp tác ư? Ha ha ha, tại địa cầu hắn bất tử, đánh không lại chạy không có vấn đề, đừng mơ tưởng chém g·iết hắn.
Tình cảnh vô cùng thảm trọng, thuần túy là một cuộc tàn sát nghiêng về một phía.
Nghĩ vậy, Nguyễn Thành lấy Thổ Độn phù ra, rót một tia chân khí vào.
Kiếm khí như có linh trí, chúng đồng loạt t·ấn c·ông vào binh sĩ, mỗi tên chỉ cần một đạo kiếm khí là c·hết.
Cao đến mức nghịch thiên!
Đừng xem thường nền văn minh loại 1, nhất cử nhất động của cư dân đều bị giá·m s·át qua vệ tinh, càng đừng nói ống kính máy quay có chế độ tự ghi hình.
Đó là tiếng còi khi có ngoại địch xâm lấn hay thành Dương Châu lâm vào nguy hiểm cần giúp đỡ.
Nguyễn Thành quyết định xông ra ngoài, cũng may trước khi đến đây hắn có mua giấy chu sa và bút mực dùng vẽ bùa.
Mà chân khí của hắn đã cạn kiệt, không vung nổi kiếm thứ 3, chưa kể phía q·uân đ·ội chắc chắn đã biết tin này, nếu bất chấp tiếp tục chém c·hết có khi sẽ gặp t·ên l·ửa đ·ạ·n đạo.
Hoàn thành! Tiếp theo là dạy cho q·uân đ·ội một bài học.
"Phiền phức". Sau khi g·iết tên lính thứ 40, Nguyễn Thành thấy g·iết chóc riêng lẻ vậy quá lâu nên quyết định thi pháp.
Còn có….mùi xác c·hết lâu ngày phân huỷ!!!!
"Tụ Khí!". Nguyễn Thành bấm pháp quyết, lập tức linh lực hội tụ thành một thanh kiếm dài màu đỏ rực.
Hành động lần này của hắn có thể chọc tức q·uân đ·ội nhưng trước khi chính thức truy nã hắn có thể phía họ sẽ phái người tới đàm phán.
"Jone đại tá, c·hết tiệt! Mau bắn hắn!".
Thủ đoạn của hắn nhiều lắm, cũng nên cho q·uân đ·ội xem thử một tí rồi.
Đừng nói t·ên l·ửa đ·ạ·n đạo, ngay cả xe tank hắn cũng phải dùng toàn lực mới phá nổi, từ nãy đến giờ hắn cũng chưa thấy xe tank.
Chiến sĩ tiến hoá đúng là có thể lật xe tank nhưng chỉ là lật mà thôi, đừng mơ đánh xuyên xe tank.
Phốc!
Nhưng chỉ như vậy đã rất trâu rồi, sức mạnh này đã vượt qua phàm nhân.
"Cái…..cái gì?????".
Tình cảnh vốn là binh sĩ vây biệt thự 3 vòng dày đặc, còn chưa kịp đổi trận hình tác chiến đã chiến đấu, trong lúc nguy cấp này có thể chạy đi đâu?
Sọ não văng tung toé, tiên huyết nhuộm đầy áo của hắn.
Có kẻ b·ị c·hém đứt đầu, cột máu tươi phun ra đi kèm với đầu lâu.
Dùng thần thức đảo qua, Nguyễn Thành nhìn thấy q·uân đ·ội từ doanh trại quân khu 80 đã ra tiếp ứng, đếm sơ khoảng 5000 người.
Hắn khẽ mỉm cười, tiến ra cổng, vung tay.
Jone lúc này vẫn còn đang chấn kinh!
"Tiếp tục chém". Nguyễn Thành vận linh khí trong đan điền vốn không nhiều của mình, chém nhát thứ 2. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có kẻ b·ị c·hém thành hai khúc, máu thịt cùng ruột lòi ra ngoài, hắn giãy dụa đành đạch như cá rồi mới c·hết hẳn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lập tức tản ra". Đám sĩ quan gào thét nhưng vô ích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúng tạo thành một bản hoà âm tuyệt vời, một Tu la địa ngục đúng nghĩa.
Lập tức hàng vạn đạo kiếm khí đỏ thẫm bay tứ tung, tiếng mắng chửi, tiếng kêu rên khắp nơi, tiếng s·ú·n·g đ·ạ·n hoà với tiếng thét chói tay, đau đớn của binh sĩ.
Hắn như hóa thành ác ma thu đầu người, vừa xuất hiện lập tức g·iết chóc sau đó hóa thành tàn ảnh xông vào đám đông.
Đoàng, đoàng.
Thanh kiếm này là do linh khí tụ thành, nó mang thuộc tính hoả, cũng là linh căn của Nguyễn Thành- Thiên linh căn thuộc tính Hoả.
Chương 4: Tàn Sát
Nguyễn Thành cười lạnh, hắn vừa bóp nát đầu lâu Jone cũng là cảnh cáo q·uân đ·ội.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.