Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11:


Không biết trong cái khu này Zet còn có thể đi đâu được a. Nhìn bóng lưng vội vã của hắn Shiver có chút thắc mắc.

Tiếp tục thưởng thức bữa ăn ngon thì một lúc sau hắn liền cảm thấy mọi người đều đang nhìn hắn kể cả nhóm người Zet.

Shiver ngồi trên ghế chán nản nghĩ lấy. Khi hắn đi cứ tưởng xong là về nên cũng không mang cái gì đi theo.

“Nếu theo quy tắc mới thì chúng ta phải đợi ở đây thêm một ngày nữa ư.”

“Là một thứ giống Giấy Chứng nhận pháp sư nhưng chỉ là nó tiện lợi hơn thôi ạ.”

“Chuyện là trưa nay tiểu thư nhà tôi có đưa cho cậu một Thuật Khí chính là cuốn sách thay cho lời xin lỗi vì hành động thô lỗ của tôi.

“Chủ yếu là người quen dễ trò chuyện hơn thưa ngài.”

Zet cùng đám đàn em bước tới, nhìn qua cậu ta ý cười đầy mặt có vẻ gặp được chuyện tốt gì.

Một viên ma hạch cấp 13 xuất hiện làm cho mọi người ở đây kinh ngạc không thôi bởi từ lúc bắt đầu kiểm tra tới giờ mới qua hơn 12 giờ đồng hồ thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Xin ngài ngồi ghế đợi một chút chúng tôi xác nhận ạ.”

Có vẻ các gia tộc có vị thế trong thành đã nhận được tin này trước rồi nên Zet với Raphael sau khi biết chỉ có tiết mục này liền rời đi.

Bây giờ trên người hắn chỉ có một món Thuật khí cùng... một tấm bản đồ.

“Ồ, có thêm một quy tắc mới nè.”

“Sau khi rời khỏi đây tôi sẽ cho người bồi thường cho ngài sau.”

“May mắn tôi đã dời lịch đi săn cùng mọi người đến tận tuần sau nên không ảnh hưởng gì.”

---Hết chương.

Nhìn xung quanh có vẻ hết bàn trống rồi nhưng bàn một người thì còn khá nhiều a.

Zet ngồi một bên nói, dường như nhận biết cuốn sách đó.

Lúc này một người phụ nữ đeo mặt nạ bước tới.

“Thảo nào gia đình tôi hẹn sáng nay tới đưa tôi về trước lại chưa thấy đâu. Chắc đã bị chặn lại ngoài kia rồi.”

Sau một lúc giải thích thì người thí sinh kia cũng nộp lên ma hạch để thăng cấp.

Nhìn vào phần bên kia của phòng Shiver liền hiểu tại sao lại ngăn cách cẩn thận vậy vì bên trong là hàng loạt món Thuật Khí cùng ma hạch cấp thấp đến cao.

Zet thấy vậy liền để đĩa đồ ăn xuống bàn rồi ngồi đối diện Shiver.

“Xin lỗi ngài Shiver nhưng bây giờ tôi có chuyện gấp nên phải rời đi mong ngài thông cảm.”

“Tôi hiểu rồi, cảm ơn.”

“Xin chào ngài Shiver, tôi cứ tưởng là tôi hoàn thành trước ngài cơ. Nhưng có vẻ ngài đã hoàn thành xong lâu rồi nhỉ.”

Ngày hôm nay mình biết làm gì nữa a.

Trò chuyện? Chúng ta?

[Mọi thí sinh tham ra kì thi sẽ không được rời đi khu kiểm tra cho đến khi bài thi kết thúc. Mọi chi phí sinh hoạt tại khu nhà Công Hội sẽ hoàn toàn miễn phí trong thời gian đó.]

Bảo sao Công hội không thu một xu tiền phí dịch vụ.

Tạm biệt đồng bạn sau Shiver liền đi tới căn nhà nơi bắt đầu bài kiểm tra để hoàn thành nó.

Buồn bã quay về khu nhà Công Hội hắn liền thấy Raphael đã trở về đang đứng cạnh người hầu gái.

Lúc này trong sảnh cũng bắt đầu trở nên đông đúc hơn, đã có một phần thí sinh hoàn thành bài kiểm tra đang đợi để tính điểm thăng cấp.

Shiver có chút khóc không ra nước mắt. Đến cách thức kích hoạt tấm bản đồ vào ngày trăng tròn hắn còn chưa kiểm chứng được nữa.

“Cái này không thể làm trước thưa ngài, vật này mang tính chất như một Giấy Chứng Nhận nên khi tạo ra phải có ma lực của người sở hữu nó kết hợp cùng.”

Đang không có gì làm hắn liền mò qua xem.

“Shiver Walterius.”

“Được rồi.”

“Cảm ơn ngài.”

Sờ vào trong túi áo cuốn sách bị rách đôi mồ hôi lạnh chảy khắp lưng. Bây giờ hắn biết cơm này không ăn được nữa rồi.

Cũng không mất bao lâu để Shiver tới tòa nhà của công hội, lúc này trời cũng đã lờ mờ sáng.

Trong đầu suy nghĩ ngàn vạn nhưng mặt ngoài cũng chỉ có thể mỉm cười gật đầu chào hỏi.

Cũng đúng, chưa nói đến một đống báu vật bên trong thì để tiếp đón các pháp sư thì cần phải có tác phong rất chuyên nghiệp nên các tổ chức lớn đều chọn người có kinh nghiệm làm công việc này.

“Huy hiệu pháp sư?”

Đi vào bên trong căn phòng Shiver cảm giác chỗ này giống hệt như ngân hàng vậy.

Ồ, vừa vào đã có cảnh hay rồi. Nghe xong Shiver cũng hiểu được kha khá.

Trong những lúc như vậy sẽ không thiếu kẻ xấu làm hại người khác, điều quy tắc này được đưa ra nhằm không cho h·ung t·hủ rời đi khỏi cuộc thi nhanh chóng.”

Sau khi phát biểu hoàn thành người phụ nữ liền rời đi.

“Shiver Walterius.”

Thưởng thức được một phần từ đĩa thức ăn thì Zet dẫn theo ba người đàn em đi tới.

Bên kia chỗ bảng quy tắc hắn thấy có vài nhân viên đang tháo cái cũ ra để treo một tấm mới vào.

Còn hắn lúc này cúi mặt xuống nhìn đĩa cơm che dấu sự bối rối đang hiện rõ.

“Đến tầm trưa là xong thưa ngài.”

Đầu tiên tôi xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ thay đổi quy tắc này làm ảnh hưởng tới mọi người.”

“Chỗ này làm ăn cũng rất ngon nha.”

Vài người cũng đã nhìn thấy đầu quy tắc mới liền bắt đầu sôi sục bàn tán lên.

Bên phòng kia được ngăn cách bởi một cái bàn cùng một tấm kính ngăn cách.

Người phóng viên bên dưới chụp ảnh tanh tách rồi ghi ghi chép chép xong cũng rời đi theo người phụ nữ đó.

Người hầu gái quay sang nói với Zet vài câu rồi lại tiếp tục nhìn Shiver.

“Cô cứ nói yêu cầu đó đi.”

Người nhân viên bên trong không phải là một cô gái xinh đẹp như ở ngân hàng kiếp trước mà là một người đàn ông trung niên khoảng 45 tuổi.

Còn Shiver thì dần cảm thấy có biến sắp ập tới. Biết ngay ngồi cùng tên Zet luôn gặp xui xẻo mà.

Ồ không, chính xác hơn là đằng sau hắn.

Hãy để tôi ăn yên ổn ăn cơm đi mà. Nhưng không thể không nể mặt người ta mà từ chối ngay được.

“Sao mình cảm giác đã bỏ quên thứ gì đó nhỉ?”

Zet một bên cũng tò mò không biết có chuyện gì mà hai người này vội vàng đến vậy.

Vừa mở cửa vào bên trong đã nghe tiếng cãi nhau ở trong.

Sau vài tiếng di chuyển Shiver cùng lợn rừng đã gần tới rìa khu rừng.

“Xin chào, tôi đến để hoàn thành bài kiểm tra.”

Chương 11:

Nói xong người phụ nữ liền cúi đầu xin lỗi mọi người.

“Vậy được rồi, việc này mất khoảng bao lâu?”

Lúc này có một tên đàn em đi tới nhỏ giọng nói với Zet điều gì đó khiến cậu nụ cười càng hiện rõ trên mặt.

“Tôi giành được ma hạch thì thứ này phải thuộc về chính tôi chứ sao lại thuộc về công hội được?!”

Ngồi vật vờ cho đến trưa thấy mọi người bắt đầu đi đến nhà ăn bên kia hắn cũng liền đi theo. Nhịn từ tối hôm qua tới giờ hắn cũng thấy đói meo rồi.

Thời gian lâu vậy hắn biết làm gì a. Cứ tưởng xong kiểm tra là ra lấy Giấy Chứng Nhận rồi trở về thành trước thôi a.

“Thứ hai là ý nghĩa khi thêm quy tắc này vào. Mọi người cũng biết năm nay trở đi sẽ kiểm tra bằng cách săn bắt Huyễn thú như vậy để thăng cấp.

“Tiếp theo xin ngày đưa ra chiến lợi phẩm của mình để chúng tôi tính điểm ạ.”

Chi phí cho những chuyện đó một viên ma hạch cấp 6 thậm chí không bù nổi.

Thế nhé, tạm biệt lợn rừng, nên đời này há có bữa tiệc nào không tàn.”

Tưởng có chuyện gì hấp dẫn Shiver cũng quay đầu lại nhìn. Nhưng đập vào mắt hắn không phải biến gì hay mà Raphael cùng cô người hầu.

Lúc này hắn mới nhớ ra mình đã quên mất điều gì, tối hôm qua chính là ngày trăng tròn.

“Đây thưa ngài, ngài hãy cầm tờ đơn này đưa cho nhân viên trong căn phòng bên kia, nhân viên đó sẽ cấp cho ngài giấy chứng nhận cùng trang bị kèm theo.”

Shiver lấy từ trong túi áo ra viên ma hạch cấp 13 của Hắc Yêu tinh đưa cho người nhân viên.

Chuyện là người thí sinh này đạt được một viên ma hạch cấp 6 nhưng sau khi trở về để hoàn thành kiểm tra lại bị thu về thì lại không chịu ấy mà.

Dường như đọc hiểu ánh mắt của hắn Zet liền nói tiếp.

Giật mình đứng dậy khỏi ghế, dáng vẻ hoảng hốt làm cho mọi ánh mắt đều dồn qua hắn.

“Ta còn chưa kịp hỏi gì a.”

“Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi ngài Shiver.”

Lúc sáng hắn đi qua đây cũng chưa thấy mở cửa nhưng đã thấy có khói thoát ra từ ống khói rồi.

Nhìn từ bên trong đã thấy nhà ăn này to rồi nhưng không ngờ vào trong mới cảm nhận nó to như nào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ồ có bảng quy tắc được đổi mới hả.”

Có vài người nhận ra sẽ trễ cuộc hẹn của mình nhưng đều không thể làm gì ngoài than trời trách đất.

Căn phòng được chia làm hai phần một phần là bên của hắn chỉ có đúng vài cái ghế ngồi.

Bởi khi đó học sinh các nhà ngồi rất gần nhau còn nơi đây tách ra thành từng chiếc bàn. Mỗi bàn hình chữ nhật có hai cái ghế dài bên cạnh có thể chứa 8 người ăn mà vẫn thoải mái.

Nhưng nghĩ lại cũng hợp lí, bởi người ta chu cấp từ đưa đón đến đăng kí rồi còn trang bị hỗ trợ, nhân viên hỗ trợ trong rừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Shiver nhìn xung quanh mặc dù mọi người đến cũng khá nhiều rồi nhưng cũng còn không ít bàn trống mà đại ca.

Raphael nhìn hắn vài giây liền rời mắt đi.

“Chào ngài, không biết tôi cùng tiểu thư có thể ngồi đây không?”

“Dược lực trong người ngươi ta đã áp chế nó lại rồi, ngươi cứ vận động hằng ngày như thường thì tầm vài tháng nữa là sẽ hấp thụ hết, lúc đó chắc ngươi cũng sẽ trở thành Huyễn thú cấp 5 á.

“Cảm ơn ngài.”

“Hừm, hình như không có cái gì khác a.”

Shiver lúc mới vào cũng đã nghe rồi, thêm với bảng quy tắc to đùng treo trên tường ai cũng thấy được đúng là có một đầu quy định như vậy.

“Ngài biết chiến lợi phẩm để tính điểm thăng cấp sẽ phải nộp cho Công hội chứ ạ?”

Ra khỏi phòng Shiver cũng không biết làm gì tiếp theo. Nếu mọi thứ diễn ra như kế hoạch thì bây giờ hắn đã trên một chiếc xe ngựa nào đó trở về thành.

Gượng cười một tiếng hắn liền ra khỏi phòng đi tới nơi không có người rồi lấy tấm bản đồ ra.

“Ngài Shiver nếu không ngại thì cho bọn tôi xin phép ngồi đây nhé.”

“Không sao, các cô ngồi đi.”

Ba tên đàn em thấy vậy cũng học theo cảm ơn rồi ngồi đối diện hắn luôn.

“Chào cậu, Zet. Tôi cũng mới hoàn thành xong thôi. Có vẻ cậu gặp được điều gì rất tốt.”

ps: mặc dù đã check lại nhưng kh biết lỗi gì nữa kh, bác nào phát hiện bình luận góp ý cho e với

“Cậu cứ tự nhiên.”

“Ngài hãy cho tôi biết tên ạ.”

Tiếp đến thứ để ‘giải trí’ trong chỗ này chỉ là các nhân viên ở đây phổ cập các thay đổi mới về cấp độ cũng như Giấy Chứng Nhận lần này.

Shiver nhích sang một bên đồng thời khinh bỉ chính mình. Sao ngươi có thể như vậy a Shiver, người ta mới nhìn ngươi cái mà ngươi đã như vậy rồi.

Sau khi lấy đủ thức ăn cho mình Shiver liền tìm một chiếc bàn trống đẻ ngồi. Có lẽ nhà ăn mới mở nên những bàn như vậy còn rất nhiều.

Tấm bản đồ bây giờ vẫn là dáng vẻ lúc đó, một tấm thiệp xám trắng cùng hình vẽ sợi xích, ngoài đó ra thì không còn gì nữa.

“Thưa ngài Shiver, chúng tôi đã kiểm tra xong mọi thứ nhưng cần một lúc để tạo ra huy hiệu pháp sư cho ngài.”

“Không biết ngài tên là gì nhỉ?”

“Tôi cũng vậy.”

Nhìn qua tấm bảng quy định mới cũng không có điều gì khác ngoài trông có vẻ mới hơn.

Tiến đến trước tấm kính hắn đưa tờ giấy lúc nãy cho người nhân viên bên trong thông qua một ô kính hình tròn.

“Xong, tôi đã hẹn với các đồng đội của mình là chiều này sẽ xong rồi đi săn Huyễn thú. Giờ thì phải đợi tới tận mai.”

Chúng tôi tới đây đầu tiên là để chúc mừng ngài đã thăng cấp thành công. Thứ hai là có một yêu cầu có chút quá đang mong ngài chấp thuận.”

“Thưa ngài đây là quy định lâu nay của chúng tôi rồi ạ, chiến lợi phẩm thí sinh đạt được trong cuộc thi sẽ thuộc về công hội ạ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôi xin tự giới thiệu tên tôi là Elra. Còn đây là tiểu thư của tôi, Raphael Artemis.

“Tầm trưa? Không có hàng sẵn có hay sao vậy.”

“Xin chào mọi người, tôi là người quản lý ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn hắn một chút lợn rừng liền chạy vào sâu trong rừng tìm lại bầy đàn của nó.

Nếu lấy diện tích Đại Sảnh Đường làm mốc so sánh, nơi mà Harry Potter chọn nhà Gryffindor, thì nó chỉ có to hơn chứ không kém.

“Ài, nếu đã vậy thì được rồi, đến trưa tôi sẽ quay lại lấy.”

Thấy Shiver xuất hiện Raphael không hiểu sao liền nhìn chăm chú hắn.

“Cuốn sách? Thuật Khí? Ồ có phải thứ cô mang theo lúc đó không Raphael. Nghe nói món đồ đó được mẹ cô tặng cho cô.

Thêm nữa sau ngài Shiver có bồi thường mà tôi lại không?”

Không thể nào a, hôm qua mình che giấu rất kĩ mà. Khi t·ấn c·ông Hắc Yêu tinh lộ ra ma lực nhưng chắc cô ta không thể dò xét mình được bởi đang đánh với con Giả Thanh cóc mà.

Nghe được vậy thì người nhân viên liền thu cất viên ma hạch rồi đóng dấu tờ giấy ghi chép nãy giờ.

Ngươi? Ngại? Nhưng người ta cũng nói đến vậy thì hắn cũng không tiện từ chối. Chỉ là khi ngồi cạnh hắn Shiver cảm giác có chuyện gì sắp xảy đến thôi.

“Chủ yếu là ngồi cùng người quen cho đỡ ngại ấy mà.”

“Khịt khịt.”

Lúc này người hầu gái ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Shiver, Raphael ngồi bên cạnh nhìn qua rất bình tĩnh nhưng đôi mắt vẫn long lanh nhìn vào hắn.

“Tôi đã biết.”

Cũng phải, chuẩn bị thức ăn cho từng này người cơ mà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: