Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Dị loại

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Dị loại


"Tôi bây giờ khá chắc tiếng hết lúc nãy không phải của Avis rồi, đúng là đi mòn gót giầy tìm không thấy, chẳng tốn công sức lại tới tay.

Bụi mù tán đi để lộ khung cảnh bên trong, từng cái rễ xuyên qua cánh tay cùng chân của Giả Thanh cóc nhưng các bộ phận yếu hại như đầu và các n·ộ·i· ·t·ạ·n·g trong bụng đều trong bị sao, những cái rễ cây đều không thể xuyên qua chỗ làn da sẫm màu hơn.

Mặt trăng đêm nay phá lệ sáng tỏ, nơi xa một thân ảnh gầy bé với cái lưng gù đang cầm một chiếc gậy cao hơn cả mình dường như cũng ngửi thấy mùi máu tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đùng."

...

Sau đó Shiver hai tay chạm xuống đất.

Lợn rừng có chút sợ hãi. Cũng không trách nó được bởi nó cùng lắm cũng chỉ khỏe hơn động vật bình thường nhưng đối đầu nhóm Huyễn thú chỉ có cửa tử.

"Không sau, đó là ma pháp của ta thôi, tiếp đến là gì ta... à, mộc thuật."

"Chuyện gì vậy?"

Không gian yên tĩnh chỉ có tiếng củi lửa cháy cùng tiếng côn trùng kêu.

Ngọn thương đá đâm xuyên đầu nó dần bị đẩy ra v·ết t·hương liền lành lại ngay sau đó.

Ồ bên kia hình như là tên giám khảo chính thì phải."

"Ài, có vẻ mục tiêu cô ta cũng là Huyễn thú cấp 13, thậm chí cấp 14 rồi.

"Nguy rồi, chúng ta mau nhanh chóng xử lí nó rồi rời đi, nó đang bắt chước âm thanh của những con Huyễn thú khác. Nếu không mau thì chúng ta sẽ bị bao vây mất."

"Chuyện gì xảy ra vậy? Nghe tiếng hét hình như là của con gái cách đây có vẻ không xa lắm."

Lợn rừng cũng biết trời đã sắp tối rồi bây giờ ra cũng không kịp, chỉ còn cách duy nhất là ở cạnh Shiver mới có hy vọng sống được nên liền nằm xuống khu đất trống.

Người nam tử tên Heymon cũng nhận ra đây có thể là chỗ trú ẩn của mục tiêu mình tìm nên liền cùng đồng đội bày ra đội hình.

Từng cái rễ cây cao lớn lao tới muốn giam cầm lại Giả Thanh cóc. Bên còn lại từng viên đá sắc nhọn lao tới nó.

Ngay sau đó Giả Thanh cóc liền phát ra đủ thứ tiếng kì quái.

"C·hết tiệt, gặp phải dị loại rồi, rời đi mau."

"Ồ có vẻ có người cũng nghe được tiếng hét." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thủy Long thuật."

"Được không?"

Mặt của Reine cũng trở nên trắng đi, người cũng trở nên yếu đuối rất nhiều.

Một con đường máu dần hiện ra, mà mọi việc diễn ra suôn sẻ như vậy đều nhờ Raphael thi triển ma thuật đẩy lùi nhóm Huyễn thú cấp cao có ý định xông lên.

"Xoẹt."

Hai tay tạo pháp ấn miệng đọc chú ngữ.

Chiến sự nhanh chóng thay đổi. Vốn sức mạnh hai bên cũng không cách nhau quá xa cùng đối mặt với ba người phối hợp ăn ý thì lợi thế về sân nhà và lợi thế về chủng tộc của Giả Thanh cóc cũng không bù đắp được.

"Kỳ lạ, ngoài đám Huyễn thú khác ra thì lại không thấy Hắc Yêu tinh dù hai bên đã gần kiệt sức. Chẳng lẽ khu vực này thật không có nó?

Lúc này cuộc chiến cũng đã bắt đầu.

Heymon ngồi đằng xa trị thương khi nghe được âm thanh này sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng vội vàng nói.

"Chúng ta nắm bắt điểm yếu cố gắng giải quyết nó nhanh chóng nhưng nhớ để sức để rời đi."

"Có lẽ tiếng hét lúc nãy là của Giả Thanh Cóc a."

Quả cầu sáng một lần nữa xuất hiện, nhóm ba người chuẩn bị di chuyển thì dị biến xảy ra.

"Ta nhớ con đó đâu có kĩ năng [Từ chối tử thần] a."

"Reine, nó tính chạy kìa."

"Mộc Giam."

Mặt hồ này khá rộng nên có thể là chỗ sinh sống của rất nhiều loại Huyễn thú kể cả những con cấp cao.

"Khả năng là thật vậy, chúng ta đi xung quanh tìm xem. Quang cầu."

Mặc dù bây giờ hắn có thể ra ngoài thu thập thức ăn nhưng thôi, bây giờ hắn chỉ muốn ngủ.

"Yên tâm ta có thể bảo vệ được ngươi."

"Ầm."

"May mắn không gặp gì nguy hiểm. Nơi đây cách mục tiêu của ta cũng không xa lắm nên ngươi có thể đi rồi.

Vòng tròn ma thuật màu xanh hiện lên sau đó liền có bốn cái cây mọc lên ở ngoài bức tường cuốn lại với nhau tạo thành một chiếc mái hình nón chỉ lộ một khoảng trống để tiện cho việc thông khí.

Con lợn rừng đứng bên có chút hoang mang nhìn xung quanh.

"Sao cô ta lại ở đây?"

"Heymon!"

Trải qua trận chiến vừa rồi Cung Đại Thụ của Reine đã bị phá nát gần hết, đám người vừa vượt qua nó để rạch cơ thể Giả Thanh cóc ra lấy ma hạch thì lại xuất hiện dị biến.

Nhóm Heymon đang rời đi nhưng Giả Thanh cóc sau khi biến đổi sức mạnh càng trở nên to lớn hơn, nó nhảy lên một cái rồi liền phóng cái lưỡi dài ra vào Reine ý đồ muốn kéo cô lại.

Đột nhiên có một tiếng hét truyền tới đánh thức hắn cùng con lợn rừng.

"Ầm ầm."

"Mọi người nhìn bên kia kìa."

"Tôi cũng không biết, có lẽ nó không ở chỗ này."

"Này lợn rừng nhích qua một bên để ta đặt củi nào."

Những cái rễ cây được điều khiển nhân cơ hội siết chặt lại Giả Thanh cóc.

"Oạc oạc."

Nếu có chiến đấu thì lũ Hắc Yêu tinh sẽ ở gần đó chờ thời cơ để ngư ông đắc lợi. Nhưng trước tiên cứ xem tình hình như nào đã.

"Khịt khịt."

---Hết chương. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Reine."

"Hé hé." (đọc tại Qidian-VP.com)

Một cái lưỡi dài từ dưới cát đánh lên trúng Heymon vừa thi triển quang cầu cùng thủy thuật. Một con cóc màu xanh lá cao hơn 2m nhảy ra từ dưới cát.

"Biết rồi, xem ma thuật cấp cao của ta đây. Cung Đại Thụ."

Cơ thể Giả Thanh cóc vùng vẫy liên hồi cùng phát ra tiếng kêu đau đớn dọa cho nhóm Heymon lui về sau.

"Avis."

Người nam tử vừa thi triển thổ thuật hét lớn với đồng bạn bên kia.

Thấy vậy hắn cũng ngó xung quanh tìm chút củi cùng cỏ khô để đốt lửa qua đêm.

"Ộp ộp, réc réc,..."

Lúc này hắn cũng nhảy vào trận chiến, ba người đứng thành một hình tam giác bao vây lấy Giả Thanh cóc.

Mặc dù không thấy được Hắc Yêu tinh nhưng hắn lại thấy vị giám khảo chính đang đứng bên vách đá bên kia, cách Shiver khoảng một phần tư cái hồ đang ghi ghi chép chép gì đó.

Hai người đồng bạn đứng ở ngoài không thấy có con Huyễn thú nào chạy ra liền tiến lên quan sát.

Heymon cùng Tedric đang tính chạy lại hỗ trợ thì trong rừng nhảy ra một con Song Đầu xà t·ấn c·ông vừa bị đập bay tới Reine.

Avis ngưng trọng mở miệng rồi nhìn quanh.

Shiver hăng hái quan sát tình hình dần trở nên nghiêm trọng hơn. Nhưng có một điều khiến hắn không ngờ tới.

Ngồi trên lưng lợn rừng hắn cũng biết nó sợ hãi cái gì liền mở miệng cam đoan.

Thấy ánh mắt quen thuộc lợn rừng liền đề cao cảnh giác với Shiver.

Từng cái rễ cây to lớn lao lên từ mặt đất bao vây lấy Giả Thanh cóc rồi từng mũi nhọn rễ cây lao nhanh như mũi tên bay vào nó.

"Vậy được, nhớ cẩn thận."

"Ụt ụt."

Kiếm quang lóe lên hai đầu của Song Đầu xà rơi xuống đất. Một cô gái với mái tóc trắng cột thành đuôi ngựa, khuôn mặt tịnh lệ cùng đôi chút anh khí đi tới.

Thấy vị giám khảo kia cũng không có gì bất thường Shiver quay lại quan sát tình hình trận chiến.

Chỗ bọn hắn đang đứng là một vách đá nhưng cũng không cao lắm so với mặt nước.

Đằng xa Shiver quan sát cũng cực kì kinh ngạc về chuyện này.

Chương 9: Dị loại

Bởi nếu mục tiêu của cô ta mà là Huyễn thú cấp 13 thì Shiver buộc phải tới gần hơn để tham gia trận chiến nhanh nhất có thể nếu không sẽ bị mất mục tiêu.

Nơi xa Shiver chăm chú quan sát xung quanh nhưng đều không phát hiện gì bất thường.

"Giả Thanh cóc đâu?"

"Còn cậu thì sao?"

Làn da bắt đầu khô héo co rút lại đến mức vài nơi bị rách ra nhưng lại không có máu chảy.

"Ài, mong mục tiêu của cô ta chỉ là Huyễn thú cấp 12."

"Khịt khịt."

"Ồ mọi chuyện trở nên thú vị rồi đây."

Nước trong hồ dâng lên ngưng tụ thành từng con thủy long lao vào tạo nên từng bọt nước to lớn.

"Kĩ năng điều khiển ma thuật của ta vẫn điêu luyện như ngày nào."

Con cóc ra sức vùng vẫy làm đứt vài cái rễ cây rồi tránh thoát xong cố nhảy xuống hồ chạy trốn.

"Ộp ộp, ộp ộp."

Sau một đợt t·ấn c·ông liên tục Heymon có chút thở dốc.

Cái hồ này có khá nhiều cây gỗ bị s·ạt l·ở xuống tạo ra rất nhiều chỗ ẩn nấp cực kì phù hợp với chúng.

Sau khi bọt nước tán đi hết những cây gỗ chắn ở khu vực đó đã b·ị đ·ánh nát nhưng không hề có dấu vết Huyễn thú nào ngoài mấy con cá bị đ·ánh c·hết.

"Khịt khịt."

"Không ngờ ở đây cũng có một hồ nước a. Trước lùi vô rừng quan sát tình hình thế nào đã."

Shiver có chút đắc ý nhìn lên tác phẩm của mình.

Con đường vào rừng lúc này đã bị bao vây bởi rất nhiều con Huyễn thú, đa phần là cấp 10 trở xuống, đằng sau thậm chí còn có vài con cấp 11 cùng cấp 12.

Cũng không mất quá nhiều thời gian Giả Thanh cóc liền bị kết liễu bởi một thanh giáo bằng đá xuyên thẳng qua đầu.

Mặc dù đã tránh cái lưỡi trói lại nhưng cũng bị lực đạo to lớn từ cái lưỡi đập vào người làm Reine bay sang một bên.

"Ộp ộp."

"Tôi sử dụng ma dược là được, một lúc sau là tôi có thể chiến đấu lại rồi."

Đêm đến một người một lợn nằm quanh đống lửa ngủ yên. Chỗ cánh cửa cũng bị Shiver lấp lại một phần chỉ để hở chút thông khí nên cũng có chút cảm giác an toàn.

"Này Heymon, tiếng hét lúc nãy là của Avis đúng không?"

"Oanh."

"Đi xem sao."

"Tôi cũng không chắc nữa, nhưng rõ ràng tiếng hét phát ra từ đây."

Nhóm người dường như cũng chú ý đến khoảng hồ nước có rất nhiều cây c·hết.

Bên kia bờ hồ có một nhóm người dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Lúc này con lợn rừng mới yên tâm chở Shiver đi đến chỗ tiếng hét.

"Mọi chuyện tí nữa nói sau, quan trọng bây giờ tìm cách rời đi đã."

"Khịt khịt." (đọc tại Qidian-VP.com)

Do địa hình khu rừng rất khó di chuyển nên khi tìm được nơi trống trải để nghỉ ngơi thì mặt trời cũng đã gần lặn rồi.

"Được."

Phát ra một tiếng cười quái dị, thân ảnh sinh vật đó liền biến mất như chưa hề xuất hiện ở đây.

Từng bức tường được dựng lên xung quanh hắn chỉ để lại một lối đi.

Nhìn ra ngoài trời đã đen hẳn rồi nhìn qua lợn rừng bên cạnh hắn có chút nghiền ngẫm.

Hai người đồng đội thấy vậy liền chạy đến chỗ Heymon b·ị đ·ánh bay tới. Một người sử dụng ma thuật phòng ngự một người sử dụng ma thuật trị thương.

"Tôi ổn, hai cậu đi t·ấn c·ông nó đi, con Giả Thanh cóc này có vẻ sắp tấn cấp 13 rồi nên rất mạnh đấy."

"Thế có nghĩa tiếng hét lúc nãy là của người nào đó ư?"

"AAAA"

Đám người mừng rỡ thốt.

"Được rồi yên tâm ta ít nhất cũng giữ lời, nhưng có vẻ đêm nay chúng ta phải chịu đói rồi."

Sau khi trao đổi xong Heymon liền lui ra xa, hai người đồng đội hắn liền tách ra hai bên chuẩn bị t·ấn c·ông con cóc.

Hai người lui ra chút đừng để con Giả Thanh Cóc này chạy."

Lúc trưa nay hắn đã thấy có Giả Thanh Cóc trong lần kiểm tra này. Nó là một con Huyễn thú đạt cấp 12 chuyên phát ra âm thanh để dụ con mồi.

"Cộc cộc."

"Chắc đang thu thập dữ liệu để hoàn thiện bài kiểm tra hơn a."

"Thổ thuật."

Đi thôi lợn rừng, bám theo họ từ từ thôi."

"Hả? Không có gì?"

Nơi xa Shiver cũng kinh ngạc vì không ngờ một con vật to lớn như vậy có thể ẩn nấp dưới cát mà không để lại dấu vết nào cùng khả năng nhận biết tình hình bên trên để căn chuẩn thời cơ t·ấn c·ông vào người đang suy yếu nhất.

Mái tóc đỏ như nắng hoàng hôn, đôi mắt chưa từng xuất hiện biến hóa nào như thể mọi chuyện luôn trong tầm kiểm soát, đại tiểu thư gia tộc Artemis, Raphael Artemis.

Thấy vậy Giả Thanh cóc liền dừng lại, làn da của nó từ màu xanh lá trở nên càng sẫm màu đi.

"Hay lắm Tedric, chúng ta nhanh chóng thu thập ma hạch rồi rời đi."

Giả Thanh cóc thấy vậy liền kêu lớn về phía những viên đá lao tới tạo ra sóng âm làm chúng bay tán loạn lên.

Nhưng ta nghĩ ngươi nên ở lại đây đến khi trời sáng, ngươi cũng biết nơi đây nguy hiểm nhất vào ban đêm mà."

"Thổ tiễn."

Cơ thể Giả Thanh cóc vùng vẫy một hồi dần yên tĩnh lại, đôi mắt vốn trở nên xám đi do t·ử v·ong nay đã trở nên đen ngòm.

Shiver nhảy lên lưng lợn rừng đồng thời mở ra lối đi ở cửa.

Sau một lúc di chuyển thì bọn hắn cũng tới chỗ phát ra âm thanh.

"Thôi c·hết, ta chưa có thức ăn cho đêm nay."

Heymon có chút nghi hoặc, chẳng lẽ phán đoán của mình sai ở đâu rồi ư.

"Khịt khịt ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Dị loại