Từ Nhặt Được Một Quyển Sách Bắt Đầu Dị Năng Nhân Sinh
Phàm Niên Nhược Đồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 123: Gặp được Yêu Thú
Nhìn hình thể, hẳn là đã trưởng thành… Tám con trưởng thành, có lẽ là đi do thám đường.
“Phía đông nhất, chính là nơi mấy tháng trước xuất hiện dị thường, nhưng điều tra hồi lâu vẫn chưa có kết quả gì sao?
Trên đường đi ba người phải tương hỗ chiếu cố, mọi chuyện đều phải an bài thỏa đáng.
Loại người này không hề ít.
Khả năng lớn sẽ bị đưa về một cách khó hiểu.
“Gần đây càng ngày càng mẫn cảm… Có phải là ngủ không đủ giấc?” An Trần Lẫm thầm nghĩ trong lòng, cũng không suy nghĩ luồng lãnh ý đó từ đâu tới.
Sau đó là dị tự giả khác.
Nhưng ngay lập tức, sắc mặt An Trần Lẫm trở nên nghiêm túc, kéo hai người trốn vào bụi cây.
Đối với hắn mà nói, việc cần làm khác với việc Mộng Trọng Âm cần làm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chủng loại… Không rõ lắm, nhưng đi không bao lâu đã gặp yêu thú.
An Trần Lẫm lập tức kéo Phỉ Ti Điệp Na ra.
Chỉ có điều… Bụi cây này nhỏ quá, Phỉ Ti Điệp Na và Mộng Trọng Âm đều muốn cùng vào.
An Trần Lẫm ít đọc sách về yêu thú, nên chỉ có thể phân tích ra một cách đại khái.
“Không… Hoàn toàn không giống…” An Trần Lẫm thầm nghĩ trong lòng.
Phỉ Ti Điệp Na lè lưỡi, hoạt bát nói: “Ta mặc kệ… Dù sao An Trần Lẫm ngươi phải bảo vệ hai người chúng ta!”
Ta muốn đi phía đông Lăng Kính Thế Giới, nơi đó có thứ ta muốn tìm.”
Phỉ Ti Điệp Na cũng không nói gì, dù sao An Trần Lẫm đi đâu nàng đi đó.
Nhưng luôn có người ngốc nghếch đến mức sau khi g·iết người ở Lăng Kính Thế Giới lại chạy ra thế giới hiện thực g·iết người.
Hành tung của ba người bọn hắn đều bị nắm rõ.
Đát… Đát… Đát…
An Trần Lẫm nói.
An Trần Lẫm có chút bất đắc dĩ, hiện tại thật sự không có cách nào giải quyết vấn đề này.
Tóm lại, trong Lăng Kính Thế Giới, ngoài bản thân và đồng đội ra, người hoặc sự việc khác đều cần cẩn thận đối phó.
Nơi hắn muốn đi rất có thể phải đối mặt nguy hiểm khôn lường.
Ta khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, không muốn sớm như vậy đã phải trở về!”
Đem Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na dẫn đi… Luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện.
“Tốt rồi tốt rồi! Chuyện sau đó đến Yên Kinh đại học rồi nói, chúng ta làm chuyện nên làm trước được không?”
–––-oOo–––- (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá sâu trong Lăng Kính Thế Giới tương đối nguy hiểm, chúng ta trên đường đi phải cẩn thận một chút.”
“Chúng ta nhẹ nhàng rời đi, không làm chuyện thừa.” An Trần Lẫm ghé tai hai người nói.
Hắn còn ứng phó không được Phỉ Ti Điệp Na, Mộng Trọng Âm lại càng không cần nghĩ.
Mấy con hươu cấp Tuổi Sương Mù… Không thành vấn đề.”
Hai mắt An Trần Lẫm hiện lên lam quang, lập tức bắt đầu phân tích lũ hươu.
Bình thường người mới vào sẽ không đi quá sâu vào Lăng Kính Thế Giới.”
“Ta… Ngươi…” Mộng Trọng Âm ngả người ra sau, nhất thời không nói nên lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng… Ngoài ý muốn mới là niềm vui của mạo hiểm!
“Tha cho ta đi…” An Trần Lẫm bất đắc dĩ thở dài.
Chuyện dị tự giả g·iết người c·ướp c·ủa xảy ra thường xuyên.
Không lâu sau khi ba người trốn đi, tám con hươu cao lớn màu xanh chậm rãi đi ra.
“Ừm… Đúng là có đồ muốn tìm.
Chương 123: Gặp được Yêu Thú
Mợ nó… Thật khó xử lý…
“Hì hì… Không có ngoài ý muốn mạo hiểm thì làm sao tán gái được!
Mộng Trọng Âm liền rơi vào trầm mặc, sau đó nhìn về phía An Trần Lẫm.
Cụ thể ở đâu, thực lực thế nào An Trần Lẫm không biết.
Đúng lúc này, Phỉ Ti Điệp Na vừa cười vừa nói: “Dù sao An Trần Lẫm đi đâu ta đi đó.
Trong Lăng Kính Thế Giới cần để ý chỉ có mấy thứ.
Bất quá diện tích Lăng Kính Thế Giới rất lớn, An Trần Lẫm mấy người muốn đạt được mục đích không phải chuyện một sớm một chiều.
Nhưng bây giờ liền tách ra với các nàng…
Sau khi đi được một đoạn đường, Mộng Trọng Âm đi đến bên cạnh An Trần Lẫm hỏi.
An Trần Lẫm trầm mặc.
Đôi mắt sắc bén của nó rơi vào ba người đang chuẩn bị lặng lẽ rời đi.
Những chuyện khác hắn không quan tâm.
Kế tiếp còn cùng nhau hành động, cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Hai là xấu chất, thứ có xác suất xuất hiện cực nhỏ, xác suất nhỏ không có nghĩa là không xuất hiện, cho nên phải chú ý.
Có lẽ là yêu thú cấp Tuổi Sương Mù… Vậy càng không thể đối đầu với lũ hươu này.”
“Mẹ kiếp!” An Trần Lẫm cảm nhận được sát ý, trực tiếp nhấc hai người lên chạy nhanh, tốc độ của hắn được năng lực gia trì nhanh hơn mấy lần!
Đằng sau chắc còn có hươu con và hươu đang tuổi thành niên, không thể trêu chọc loại yêu thú bảo vệ con non.
Phỉ Ti Điệp Na tiến đến trước mặt Mộng Trọng Âm, mở to mắt nhìn nàng hỏi.
Giống như có người từ xa phát ra ác ý với hắn vậy…
Nàng phát hiện… Mình thật sự không ứng phó được Phỉ Ti Điệp Na!
Những chuyện như vậy chỉ cần không bị vạch trần thì về cơ bản sẽ không bị phát hiện.
“Ngươi có nơi nào muốn đi không? Chúng ta cùng đi, dù sao ở đâu cũng giống nhau.”
Hiện tại tám chín phần mười có người đang theo dõi bọn hắn.
“Muốn đồ vật… Mặc dù không biết là gì, nhưng cứ đi cùng là được.” Mộng Trọng Âm nói.
“Bây giờ chúng ta phải làm gì? Tiến vào Lăng Kính Thế Giới không phải là để rèn luyện sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm giác không ổn lắm.
Lăng Kính Thế Giới thực chất là một thế giới vô pháp.
Một là yêu thú, yêu thú ôn hòa thì không sao, nhưng gặp phải loại có ác ý lớn với nhân loại thì phiền phức.
Tách ra hành động cũng không sao, ném ra ngoài là được.
“Yêu thú thuộc loài hươu sao? Yêu thú tương đối trung lập, chỉ cần không trêu chọc chúng thì không có vấn đề gì.
“U-” Đầu hươu phát ra tiếng kêu the thé, trong cảm nhận của nó xuất hiện sinh vật không thuộc tộc đàn của nó!
“Thế nào, là người có năng lực cấp Khư, ta có tư cách gia nhập đội ngũ của các ngươi không?”
Phỉ Ti Điệp Na vừa dứt lời.
“An Trần Lẫm, ngươi đi phía đông nhất để tìm gì vậy?
“Nàng là người có năng lực cấp Khư, ngươi sao không nói?”
Sơ sẩy một chút là sẽ xảy ra chuyện.
Mộng Trọng Âm hơi nghi hoặc nhìn An Trần Lẫm, không hiểu hỏi.
Kiểu nữ sinh cổ linh tinh quái như Phỉ Ti Điệp Na, cũng không có mấy người ứng phó được.
Thôi vậy, dù sao ta chỉ là một bảo tiêu, chỉ cần ba vị tiểu tổ tông này không c·hết là được.”
“Ngươi cũng đâu có hỏi…”
“Có An Trần Lẫm ở đây chúng ta không cần lo lắng nguy hiểm đâu .” Phỉ Ti Điệp Na vừa nói.
An Trần Lẫm ba người sau khi bàn bạc lộ tuyến, liền trực tiếp xuất phát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá không cần phân tích nhiều cũng có thể biết lũ hươu này không phải thứ bọn hắn có thể trêu chọc.
Hai người biết An Trần Lẫm phát hiện ra gì đó, im lặng không nói gì.
Người núp trong bóng tối vừa cười vừa nói, chút nguy hiểm này còn chưa đáng để hắn ra tay.
Mộng Trọng Âm nhìn Phỉ Ti Điệp Na, sau đó nói với An Trần Lẫm:
Chỉ cần An Trần Lẫm ba người không tách ra hành động thì mọi chuyện đều dễ nói.
Suy nghĩ một hồi, An Trần Lẫm vẫn nói: “Được thôi, các ngươi đi theo ta.
An Trần Lẫm làm sao biết nơi đó? Là trùng hợp hay có người nói cho hắn?
Khi ba người chuẩn bị lặng lẽ rời đi, An Trần Lẫm bỗng cảm thấy một nguồn năng lượng kỳ lạ lan đến dưới chân bọn hắn.
“Không… Ta hình như còn không mạnh bằng ngươi.” An Trần Lẫm nói.
“Dựa vào… Kỹ năng cảm nhận…” An Trần Lẫm im lặng.
Hai người gật đầu, tin tưởng An Trần Lẫm tuyệt đối.
Hắn phụ trách sự an toàn của ba người.
Một người núp không xa nghe được lời của An Trần Lẫm thì rơi vào trầm tư:
Nhưng An Trần Lẫm không biết vì sao… Luôn cảm thấy có một luồng lãnh ý.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.