Từ Nhặt Được Một Quyển Sách Bắt Đầu Dị Năng Nhân Sinh
Phàm Niên Nhược Đồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 636: Đưa đứa bé?
“Ờm… Nàng vẫn rất thích trẻ con, tuy không nói, nhưng chúng ta kết hôn chắc cũng gần hai năm tới thôi, chuyện sau đó chắc chắn nhiều, đến lúc đó mới muốn thì hơi chậm.”
“Không… Không có gì… Ta không sao.” Lâm Thiên Thu có chút lắp bắp nói.
Hắn hiện tại có bao nhiêu tiền, chính hắn cũng không biết… Bất quá Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na hình như biết, vì thẻ của hắn ở trong tay các nàng.
An Trần Lẫm nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm.
An Trần Lẫm sau khi biết Lê Đạo muốn kết hôn mới nghĩ đến việc có thể làm một thứ này cho Lê Đạo.
Chương 636: Đưa đứa bé?
“Không biết…” An Trần Lẫm lắc đầu, đây là lần đầu tiên hắn tham gia tiệc cưới của người thân cận, cũng không phải biết hết mọi chuyện.
Sở Tiêu nói, ánh mắt nhìn Lâm Thiên Thu đang chọn quần áo vải vóc ở đằng xa, trên mặt mang ý cười.
Làm kỳ thật cũng không khó, chỉ cần một chút dược liệu nhắm vào sinh d·ụ·c, thêm việc dùng hư tính lực cưỡng chế trung hòa dược liệu là có thể làm được.
“Huynh đệ ngươi nghiêm túc đấy chứ? Muốn hài tử thì bọn hắn tự sinh chứ?” Thần sắc của Sở Tiêu quái dị, hoàn toàn không hiểu An Trần Lẫm đang nghĩ gì.
Hắn đã quen rồi, dù sao tốn hao nhiều tài nguyên lên người mình cũng không có bao nhiêu hiệu quả.
“Cái cuối mới là điều ngươi muốn à? Cái này… để sau rồi nói.
“Không phải, nàng muốn có con thật à?” An Trần Lẫm nghi ngờ hỏi.
An Trần Lẫm nghe xong lời của Sở Tiêu thì suy tư một chút, sau đó nói: “Hay là… ta tặng cho bọn hắn một đứa bé?”
Bởi vì qua một đoạn thời gian nữa Lê Đạo muốn kết hôn, mà An Trần Lẫm làm phù rể đến bây giờ vẫn chưa có một bộ quần áo ra dáng.
An Trần Lẫm: “? ? ?”
Nhưng trên thực tế, dị nhân càng mạnh càng khó có đứa con đầu lòng, ngược lại, khi đã có đứa đầu rồi thì muốn có đứa thứ hai sẽ đơn giản hơn một chút.
Loại việc này không phải sở trường của hắn, nên thật không biết nên tặng gì tốt.
Không có gì mới lạ.
Phải biết, cho dù tố chất thân thể đạt tới trình độ Ngang Nguyệt cấp (lục giai) như Sở Tiêu đều có tăng lên rất nhiều, thậm chí hắn cũng không thể ngâm liên tục ba bốn ngày trong long huyết đầm.
Phỉ Ti Điệp Na cười hì hì nói.
“Chắc là sau khi Lê Đạo ca kết hôn, tết nguyên đán ta sẽ đính hôn với Thiên Thu, còn ngươi thì sao? Có suy nghĩ gì chưa?”
Sở Tiêu nhìn An Trần Lẫm, trầm mặc một lúc lâu rồi yếu ớt mở miệng: “Khụ khụ… Hay là ngươi cho ta trước đi? Ta giúp Lê Đạo ca thăm dò nông sâu?”
Cũng phải… Từ việc Sở Tiêu bị Lâm Thiên Thu đẩy ngược cũng có thể thấy, ở phương diện này Lâm Thiên Thu tương đối chủ động, nên nàng muốn trẻ con cũng dễ hiểu.
An Trần Lẫm tự mình cũng cảm thấy tố chất thân thể của mình thực sự không thể cứu vãn, nên cũng không suy nghĩ phải làm gì.
“Ôi chao, đừng xấu hổ thế chứ, Sở Tiêu cũng chỉ là một kẻ lỗ mãng, hắn không biết nói uyển chuyển, chỉ nghĩ ngươi thích thì sẽ cố gắng cho ngươi, những năm gần đây ngươi còn chưa rõ sao?”
Loại chuyện này đối với ta mà nói không tính là gì khó khăn…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ha ha… Chúng ta không phải là không chuẩn bị, mà là… luôn chuẩn bị vì đối phương.” (đọc tại Qidian-VP.com)
An Trần Lẫm cười: “Gặp gia trưởng rồi tính.”
Chỉ là lần này lại dùng đến trái tim Bất Tử Điểu giá trị liên thành cùng long huyết đầm có hiệu quả lớn mà vẫn vô dụng.
–––-oOo–––-
Kết quả đến nơi, Sở Tiêu cũng bị Lâm Thiên Thu lôi kéo chọn quần áo, hai người liếc nhau, một người không quan trọng, một người bất đắc dĩ.
Một bên khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn có thể kiếm thêm tiền.”
Rời khỏi 【 động thiên phúc địa 】 mọi người liền trở về cuộc sống bình thường, Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na lôi kéo An Trần Lẫm đi chọn quần áo.
“Ờ… Ngươi đúng là một con rể tốt, đúng rồi, khi nào đính hôn?” An Trần Lẫm nhìn Sở Tiêu hỏi.
“Thiên Thu, tai ngươi đỏ hết cả rồi.” Phỉ Ti Điệp Na nhìn Lâm Thiên Thu đỏ bừng tai, vừa cười vừa nói.
Tiền của ta sớm đã nhiều đến tiêu không hết, mà ta cũng không có tinh lực để ý loại chuyện này.”
Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na khẳng định không chịu nhìn An Trần Lẫm tùy tiện mặc một bộ quần áo rồi đi lên, cho nên chuẩn bị tự mình ra tay chọn quần áo cho An Trần Lẫm.
Sở Tiêu: “…”
“Được… Đến lúc đó ta đi đổi thuốc đến thử xem.” An Trần Lẫm gật đầu.
Từ khi vượt qua ranh giới kia, nàng trở nên mẫn cảm với những việc này, huống chi Mễ Lạc Ấm cũng không chỉ một lần nói phải chuẩn bị sẵn sàng, dù sao dị nhân muốn có con cũng không dễ.
“Thiên Thu muốn tặng chút dược liệu tương đối quý giá, ta thì định mang ít tiền… nhưng cảm thấy quá tục.” Sở Tiêu gãi mặt, có chút bất đắc dĩ nói.
Sở Tiêu mặt không đỏ tim không đập nói.
“À, cũng phải…”
Cuộc đối thoại của Sở Tiêu và An Trần Lẫm, các nàng ở đây nghe rõ mồn một.
Dù sao đều là dị nhân, An Trần Lẫm và Sở Tiêu nói chuyện phiếm cũng không cố ý hạ giọng, nên ba người tự nhiên nghe được hết.
Nhưng… Lâm Thiên Thu thì không ổn, vì những lời chủ động kia của Sở Tiêu khiến nàng đỏ bừng mặt.
An Trần Lẫm biết mình nói không rõ lắm, vội vàng nói: “Không phải nói dị nhân thực lực càng mạnh càng khó có con cháu sao? Ta đang nghĩ có nên dùng năng lực của ta, thêm chút dược liệu, làm ra một thứ có thể giúp bọn hắn nhanh có con hay không.
Vấn đề sinh d·ụ·c của dị nhân đích thật là một vấn đề, bất quá bởi vì dị nhân tuổi thọ tương đối dài, lại thêm trải nghiệm cũng khác biệt, cho nên người bình thường đều cho rằng dị nhân giống như bọn họ.
Những năm này An Trần Lẫm đã kiếm được không ít tiền, nhưng phần lớn tài nguyên không có tác dụng gì với hắn, cũng không thể khiến năng lực của hắn biến đổi, cũng không cần tu luyện gì, nên số tiền kia sớm đã không động đến.
Xã hội này người bình thường muốn một đứa bé còn khó, đừng nói là dị nhân, tuy tỷ lệ sinh vẫn cao… nhưng ai lại không muốn cao thêm chút nữa.
“Được thôi… Nếu thật lấy ra thì ta có thể làm chuột bạch, hơn nữa cha mẹ ta cũng còn trẻ, biết đâu lại cho Thiên Thu thêm một đứa em trai hoặc em gái.”
Chẳng qua trước mắt chỉ là có ý tưởng, chưa làm cũng vì cảm thấy đem cái này tặng người khác có chút không hay…
Mộng Trọng Âm và Phỉ Ti Điệp Na thì còn đỡ, không cảm thấy có gì.
Nhưng An Trần Lẫm ngâm liên tục một tháng đều không có cảm giác gì.
“Ừm.”
“Nhưng… còn quá sớm, các ngươi… đều chưa có gì chuẩn bị…”
Hắn tuy biết Sở Tiêu và Lâm Thiên Thu đã tiến đến bước đó, lại còn chuẩn bị đính hôn, nhưng… hiện tại đã muốn con rồi có phải hơi sớm không?
Tuy nói còn hơn một tháng nữa mới đến tiệc cưới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba nàng thì đang căn cứ vào bề ngoài và thân hình hai người để định may quần áo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Sở Tiêu như nhớ ra gì đó, nói: “Bạn gái của Lê Đạo ca không phải làm ở công ty dược phẩm sao? Ngươi có muốn thử… hợp tác với nhà nàng không?
An Trần Lẫm gật đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.