Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Lễ Di Quan

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Lễ Di Quan


Một người con gái nuôi chí tình chí nghĩa như thế, Dũng không thể bỏ lỡ được. Hắn phải lôi kéo Kiều Oanh về phe mình.

Dũng không thân thiết với Thời lắm. Thời cũng làm công việc riêng, không thường xuyên ghé thăm nhà. Trong ấn tượng của Dũng thì đây chỉ là một người con mà ba Hoàng Long nhận nuôi mà thôi.

Tất cả mọi người trong nhà đều đau buồn vô hạn. Những anh em, con cháu, con nuôi trong nhà đều không kìm được nước mắt tuôn trào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngoài ra, ngày đầu ba Hoàng Long mất, khi tổ chức tang lễ, Dũng không có tiền. Còn mẹ con cô sáu Tuyết là người đứng ra chủ trì, cũng nói là họ không có tiền. Thế là Kiều Oanh không chút do dự, lấy ngay một trăm triệu đồng đưa cho Hùng để mua sắm lo liệu cho việc tang lễ.

Dũng nhớ lại những biểu hiện của Hoàng Lâm, người anh nuôi lớn hơn hắn 12 tuổi, trong quá khứ. Lâm luôn yêu thương và bênh vực Dũng. Mỗi khi hắn buồn, Lâm thường dẫn Dũng đi chơi, đi đây đi đó. Hắn cả thấy Lâm là một người có thể tin cậy được. Có lẽ đây chính là đồng minh thứ hai của Dũng, sau ông Phương.

Hoàng Lâm được gia đình làm mát và động viên trước giờ cầm di ảnh của Nghệ sĩ Hoàng Long về nơi an nghỉ cuối cùng. Những giọt nước mắt của Hoàng Lâm khiến người hâm mộ đau lòng, chứng kiến tình cảm cha con nồng ấm giữa hai ngôi sao, dù không ruột rà máu mủ, nhưng lại đầy trân quý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù mặt đường nóng hôi hổi, hơi nóng phả vào mặt, toàn thân Dũng nóng hừng hực, nhưng hắn vẫn cố gắng nằm im, không nhúc nhích.

Khi đội khiêng linh cữu bước ra cổng, ông Phương liền đến chỗ Dũng kêu: “Dũng, con nằm xuống đường báo hiếu đi.”

Đội khiêng linh cữu Hoàng Long gồm hai mươi người bước ra đầy trịnh trọng. Phía trên áo quan, những bông hoa đẹp và tươi nhất được đặt lên, tưởng nhớ đến người nghệ sĩ tài hoa của sân khấu. Vòng hoa kèm di ảnh, những tấm ảnh đẹp nhất, sáng nhất lúc đương thời của Nghệ sĩ ưu tú Hoàng Long, nối gót theo sau, mỗi bước đi là một lời tri ân sâu sắc.

Trương Phúc Thời, người con trai được Hoàng Long nhận nuôi từ năm mười tuổi, cầm lư hương của cha, bước đi từng bước đầy xúc động. Thời là con của một người bạn thân thiết với Hoàng Long. Hoàng Long có mối quan hệ rộng rãi, quảng giao nhiều người, nên bạn bè vô số.

Dũng nhìn ông bước đi, mà phảng phất mỗi bước chân như đè nặng thêm nỗi đau mất mát. Hắn cảm giác như ông chú ruột đang diễn. Ông Đạt đang diễn cho bà con khán giả thấy ông Đạt đang thương tiếc tột cùng khi phải chịu cảnh mất đi người thân yêu, một người anh, người nghệ sĩ mà cả gia đình và khán giả đều ngưỡng mộ.

Hình ảnh đáng thương nhất tại đám tang Nghệ sĩ Hoàng Long là cảnh gia đình suy sụp. Trong lúc gia đình làm lễ động quan, Hoàng Lâm, con nuôi của Hoàng Long, bất ngờ ngã quỵ vì kiệt sức.

Dẫn đầu đoàn tang lễ là sư thầy, giọng đọc kinh cầu siêu ngân vang, hòa cùng tiếng chuông gõ đều đặn, tạo nên một âm hưởng thiêng liêng, vang cả một góc đường. Đội hóa trang thành các nhân vật tuồng cổ đi sau, tái hiện lại hình ảnh huy hoàng trên sân khấu của Hoàng Long, khiến đám tang thêm phần trang nghiêm và cảm động. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dạ.” Dũng nghe vậy, liền đi đến chỗ mặt đường, nằm sấp xuống, úp mặt xuống đường, đây có lẽ là tục lệ của nhà họ Nguyễn mà hắn không được biết.

Dũng liếc nhìn sang một người con gái trạc tuổi mình đang đứng gần đó. Người con gái ấy chính là Kiều Onh.

Dũng và những người trong nhà nghiêng mình kính cẩn đứng cạnh quan tài của ba Hoàng Long.

Ông Đạt, chú bảy của Dũng, lê từng bước nặng nhọc trong ngày cuối đám tang. Dáng người của ông Đạt gầy gò, ốm yếu, má ông hóp vào, mắt thâm quầng. Gương mặt ông đượm buồn, tướng đi không vững, bên cạnh là vợ, nghệ sĩ Lâm Linh. Bà Linh luôn đỡ bên vai của Đạt.

Thời úp mở là sau khi làm lễ tang ba nuôi xong, sẽ đi về quê để làm việc, chứ không ở lại thành phố Gia Định. Vì vậy, Dũng sẽ không mất công lôi kéo Thời làm đồng minh của mình.

Chương 10: Lễ Di Quan (đọc tại Qidian-VP.com)

Vậy mà, khi ba Hoàng Long vừa nằm xuống. Tên em họ bỉ ổi đê tiện đó, lại tung ra tin tức đó ngay giữa buổi họp báo. Đây chẳng khác nào muốn đâm một đao chí mạng vào giữa tim của Dũng.

Ông Phương thấy vậy, bèn nói: “Còn nằm sấp xuống dưới mặt đường, úp mặt xuống đường, không được ngẩng đầu lên, để cho ba của con đi qua người con.”

Theo như những lời bóng gió của Hùng vào hôm trước thì Dũng không phải con ruột của nghệ sĩ Hoàng Long. Nhưng Dũng không tin điều đó. Từ nhỏ đến lớn, ba Hoàng Long luôn nói Dũng là con ruột của ông. Mọi người trong gia đình cũng không hề nói Dũng là con nuôi của Hoàng Long.

Lúc Dũng nằm sấp xuống đường, bà Tuyết đang đứng cạnh Hùng, liền giật giật áo Hùng, nói nhỏ vào tai Hùng: “Còn đứng lớ rớ ở đó làm gì? Mau nằm xuống luôn đi.”

Dũng ngơ ngác, hắn không biết nằm xuống đường báo hiếu là như thế nào: “Là làm sao vậy ba?”

Đối với Kiều Oanh, Dũng cũng lựa chọn đây sẽ một đồng minh với trong gia tộc. Kiều Oanh lớn hơn Dũng một tuổi, nên Dũng gọi Kiều Oanh là chị. Vì tuổi gần sát nhau, mà Kiều Oanh lại là một người sống biết điều và rất tình cảm, nên Dũng rất tin tưởng Kiều Oanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía ngoài, khán giả không kìm nổi xúc động khi được hồi tưởng về một thời hoàng kim của Nghệ sĩ ưu tú Hoàng Long, thời mà tiếng hát của ông vang vọng khắp nơi, chạm đến trái tim biết bao người.

Giữa khung cảnh t·ang t·hương ấy, tâm trạng của Dũng hết sức xúc động khi nghe ông Hải Đăng đọc lễ điếu văn. Dường như cảm xúc của thể xác cũ đã ảnh hưởng đến Dũng. Mắt hắn đỏ hoe, nước mắt không kìm được mà rơi rơi.

Nếu như Dũng không biết ông Đạt đã bòn rút ba của mình như thế nào, thì có lẽ hắn đã tin vào tình cảm của người em út giành cho anh Năm Hoàng Long. Hoặc có lẽ ông Đạt buồn thật, anh Năm mất đi rồi, thì làm gì còn ai để ông bòn rút, mỗi khi thua kèo trên xới bạc nữa.

Vì cái gì mà tên Hùng lại làm thế? Có lẽ tên Hùng sẽ sớm bộc lộ ra âm mưu vô liêm sỉ của hắn. Giặc đến xây thành, nước lên đắp đập. Dũng sẽ đón đợi mọi âm mưu quỷ kế của mẹ con nhà Hùng.

Nghệ sĩ Nhược Lan đứng bên cạnh ông Đăng liên tục dùng khăn giấy chấm nước mắt. Nghệ sĩ Ngọc Hân đứng ở một góc, thẫn thờ vì mất đi vị quân vương của riêng mình. Hai nghệ sĩ này đều là những cô đào tri âm tri kỷ của Hoàng Long trên sân khấu.

Kiều Oanh, một người con nuôi trong nghề của Hoàng Long, phải nhờ người dìu, từng bước chân nặng trĩu, thể hiện nỗi đau mất mát sâu sắc. Những bước chân chậm rãi của hậu duệ đoàn Gió Bấc khiến người xem không khỏi nghẹn ngào.

Kiều Oanh không những là một người sống tình cảm, mà còn không tiếc bất cứ thứ gì cho người thân. Khi ba Hoàng Long bệnh nặng nằm viện, chính Kiều Oanh là người tự móc túi mình, bỏ ra hàng trăm triệu đồng để chi tiền viện phí cho ba nuôi của cô.

Ở kiếp trước, Dũng có đi xem mấy đám tang, không thấy ai nằm xuống đường như thế này bao giờ. Nhưng mà nhập gia tùy tục. Người ở nhà họ Nguyễn yêu cầu như thế. Hắn cũng răm rắp làm theo, mà không hề có ý định phản đối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Lễ Di Quan