Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Thêm Đồng Minh
Dũng liền kể sơ qua những hành động mờ ám và quái dị của mẹ con bà Tuyết.
Chú Vinh cười hiền lành, vỗ vỗ vai Dũng: “Ồ, cháu cứ nói đi, có gì mà khách sáo vậy. Dũng à, chú tuổi già rồi, cũng không làm được gì nhiều, nhưng mà cứ thấy cháu khỏe mạnh, là chú vui lắm rồi.”
Chú Vinh gật đầu, ánh mắt sáng lên khi nghe nhắc đến nghệ sĩ Hoàng Long: “Đúng vậy, Dũng. Ba cháu không chỉ là anh họ của chú, mà còn là người mà chú luôn kính trọng và mang ơn. Nếu không có ông ấy, chú đã không biết phải sống ra sao trong những ngày tháng khó khăn nhất của cuộc đời.”
Kiểu nói chuyện của chú Vinh không giống người bình thường. Ông nói chuyện lắp bắp lắp bắp, nhấp nhấp nhả nhả. Khả năng diễn đạt câu nói liền mạch của ông không được tốt lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dũng xúc động, cảm thấy nhẹ nhõm: “Cháu cảm ơn chú, thật lòng cảm ơn chú rất nhiều. Với sự ủng hộ của chú, cháu tin là mình có thể vượt qua được mọi chuyện.”
Giọng nói của Dũng hạ xuống, bộc lộ cảm xúc: “Cháu biết ơn chú đã luôn ở bên ba, giúp đỡ ông ấy trong những lúc cần thiết. Bây giờ, cháu đang gặp một số khó khăn trong gia đình, và cháu thật sự cần sự ủng hộ từ những người như chú.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Dũng nắm chặt tay chú Vinh: “Chú nói thật lòng chứ? Cháu không muốn gây khó khăn cho chú, nhưng nếu chú đồng ý, cháu sẽ thấy an tâm hơn rất nhiều.”
Dũng gật đầu đồng tình: “Chú nói phải lắm. Gia đình là trên hết. Cháu sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng ba, và cũng không phụ lòng chú.”
Kiều Oanh chính là hậu bối duy nhất học được chân truyền những màn vũ đạo huyền thoại độc môn của nghệ sĩ Hoàng Long. Không ai có thể thụ nghiệp được những màn vũ đạo xoay quạt, múa kiếm, múa cờ… kinh điển của Hoàng Long. Chỉ duy nhất Kiều Oanh mới đạt được chân truyền.
Dũng nhìn chú Vinh với ánh mắt nhiệt huyết: “Chú, hôm nay cháu muốn nói chuyện với chú về một việc quan trọng. Cháu biết chú và ba cháu đã đi cùng nhau suốt những năm tháng khó khăn nhất. Chú là người mà ba cháu luôn tin tưởng và quý mến.”
Ơn của nghệ sĩ Hoàng Long đối với Kiều Oanh tựa như trời bể. Kiều Oanh luôn khắc cốt minh tâm, vĩnh viễn không bao giờ quên.
Giọng Hoàng Lâm trở nên nghiêm túc, lo lắng: “Bọn họ lại gây chuyện hả? Em yên tâm, Dũng. Anh biết mẹ con bà Tuyết không dễ đối phó, nhưng em không phải chịu đựng một mình đâu. Anh còn nhớ rõ lời hứa với ba là sẽ luôn bảo vệ em mà.”
Chú Vinh cười mủm mỉm, gương mặt của ông kiểu mặt lưỡi cày, nên khi cười thì má hóp lại, gật đầu: “Cháu cứ yên tâm, có chú ở đây, chú sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để giúp đỡ cháu. Chúng ta là người một nhà, gia đình phải cùng nhau vượt qua tất cả, đúng không?”
Chú Vinh nghe Dũng nói xong, cam đoan với Dũng sẽ chú ý theo dõi hành tung của mẹ con bà Tuyết. Nếu bọn họ có rục rịch gì là báo ngay cho Dũng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoàng Lâm nghe xong, nói giọng trầm trầm, an ủi: “Dũng, anh hiểu. Anh không ở nhà nên mọi chuyện em đều phải tự xoay xở, anh cảm thấy có lỗi với em lắm. Nhưng em nhớ kỹ, anh luôn là chỗ dựa cho em. Anh hứa là khi kết thúc show diễn này, anh sẽ về ngay. Anh sẽ không để mẹ con bà Tuyết và Hùng h·i·ế·p đáp em. Còn có ba Phương ở nhà mà, có gì em cứ tìm gặp ba Phương nói chuyện. Ba Phương sẽ cho em lời khuyên đúng đắn.”
Dũng gật đầu, dù biết Hoàng Lâm không thể thấy, bảo: “Anh hai, em biết anh luôn ở bên em, nhưng em thật sự không muốn họ cứ ngang nhiên lộng hành như vậy. Em sợ là họ đang âm mưu gì đó trong nhà mình. Em đã cố gắng tìm hiểu nhưng chưa có bằng chứng cụ thể.”
Dũng bèn gọi điện thoại cho anh nuôi Hoàng Lâm, đang chạy show bên Pháp, không có ở nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù Hoàng Lâm chỉ là anh nuôi, không có ruột thịt gì cả, nhưng mà Hoàng Lâm được Dũng xem như anh hai của mình. Dũng luôn tin tưởng Hoàng Lâm vô điều kiện. Dũng ngoại trừ hỏi ý kiến ba nuôi Xuân Phương ra, thì Hoàng Lâm là người thứ hai mà Dũng thường hay nhờ vả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những lần ấy, Kiều Oanh luôn chú tâm học tập, gãi đầu bối rối, nhoẻn miệng cười, khi được Hoàng Long xem mình như con ruột.
Có những lời này của chú Vinh, Dũng như được cởi tấm lòng. Hắn bắt đầu nói về mối lo lắng của mình về mẹ con bà Tuyết và Hùng.
Ngựa không dừng vó, Dũng lập tức đi gặp chị nuôi Kiều Oanh để bày tỏ mong muốn Kiều Oanh sẽ giúp đỡ mình. Kiều Oanh là một cô gái thấu tình đạt lý. Cô được nghệ sĩ Hoàng Long nhận làm con nuôi và chỉ dạy rất nhiều bí quyết trong nghề diễn cải lương. Đặc biệt, cải lương Hồ Quảng có vũ đạo, tức là cách đưa tay, đá chân theo nhịp điệu như múa, mà là múa võ, nên gây hào hứng trên sân khấu.
Dũng thở dài, cố gắng giữ bình tĩnh: “Anh hai, ở nhà có nhiều chuyện bất thường đang xảy ra. Em cảm thấy mẹ con bà Tuyết và Hùng đang có âm mưu gì đó không hay. Từ khi ba mất, mọi thứ rất rối ren, bây giờ em không biết phải đối phó ra sao.”
Dũng gọi điện thoại, giọng nói căng thẳng: “Alo, anh Lâm à? Anh có rảnh không? Em cần nói chuyện với anh một chút.”
Chú Vinh thở dài, nhìn Dũng đầy sự quan tâm: “Dũng à, chú biết bây giờ cháu đang phải đối mặt với nhiều thứ. Gia đình mình lúc nào cũng phức tạp, nhưng cháu yên tâm, chú sẽ không bỏ mặc cháu đâu. Chú đã hứa với ba cháu là sẽ lo cho cháu như con ruột, nên dù có chuyện gì, chú cũng sẽ luôn ở bên cháu.”
Hoàng Long thấy Kiều Oanh có thể lĩnh hội được những vũ đạo độc môn của mình thì mừng lắm. Ông hết lòng dạy dỗ cô. Mỗi khi ông dạy cho cô đều toàn tâm toàn ý, lớn tiếng răn dạy, trợn mắt nói liên hồi, thậm chí ông còn tét mông Kiều Oanh mỗi khi cô mắc lỗi.
Dũng bí mật gọi chú Vinh vào phòng riêng, vừa ngồi xuống ghế, mỉm cười nói: “Chú Vinh, lâu rồi cháu mới có dịp ngồi trò chuyện với chú. Cháu có một số chuyện muốn nhờ chú.”
Chương 15: Thêm Đồng Minh
Hoàng Lâm cất lời từ bên kia đầu dây, hơi ngạc nhiên: “Dũng đó hả? Anh đang ở Paris, vừa kết thúc buổi diễn xong. Có chuyện gì mà nghe giọng em căng thẳng vậy?”
Mấy ngày sau, chú Vinh phát hiện ra một số chuyện mờ ám của bà Tuyết. Chú Vinh nhìn thấy bà Tuyết tiếp xúc với nhiều người. Trong đó có Peter Hiếu, một người bạn của ông Hoàng Long ở bên Pháp trở về dự đám ma. Một người con nuôi của Hoàng Long là Châu, không đi theo nghề cải lương, làm kinh doanh ở dưới tỉnh và vài người khác nữa.
Ngoài ra, bà Tuyết mang về những lá bùa trông rất quái dị, dán ở xung quanh bàn thờ nghệ sĩ Hoàng Long. Bà Tuyết còn tụng niệm gõ mõ, nói những câu hết kỳ quặc, mà Dũng nghe không hiểu là cái gì. Nếu như là mấy câu kinh phật thì thôi đi, mấy câu của bà Tuyết nghe rất quái đản, quả thực khiến cho người ta khiếp sợ.
Vì thế, Kiều Oanh chắc chắn là một trong những đồng minh kiên định nhất của Dũng.
Chú Vinh có dáng người nhỏ thó, hơi lùn chứ không cao. Ông đeo một cặp mắt kiếng, đầu cạo trọc, lại đội lên cái mũ lưỡi trai. Cách ăn mặc trông khá là kỳ quặc so với tuổi của ông.
Chú Vinh vỗ ngực, giọng đầy kiên định: “Dũng à, chú nói là làm. Ba cháu có ơn lớn với chú, cưu mang chú vào những ngày khó khăn nhất, nên bây giờ chú chỉ mong có cơ hội để đền đáp ân nghĩa đó. Cháu là con của ba cháu, là hậu duệ của người mà chú kính trọng nhất, chú sẽ đi theo cháu đến cùng, không cần biết khó khăn ra sao.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.