Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiên Lộ
Unknown
Chương 36: Tiểu Ma Đầu
Tam linh căn thuộc tính, thêm linh thạch khá hùng hậu đối với hiện tại, chỉ một đêm Phương Thiếu đã vượt qua tầng hai, hiện Luyện Khí sơ kỳ tầng ba. Bình thường khi bắt đầu tu luyện, những người lần đầu sẽ không quen với việc ngồi một chỗ vài canh giờ nhưng Phương Thiếu đường đường là ma tiên trùng sinh, bây giờ cho hắn chục năm ngồi cũng chẳng than trách. Vì là cơ thể phàm nhân, chưa Trúc Cơ nên phải nghỉ ngơi, tinh lực có hạn nên lại tiếp tục gần nửa đêm Phương Thiếu mới đi ngủ.
"Ò ó o" lại một ngày nữa, tiếng gà gáy vang vọng khắp núi đồi.
- Hôm qua tên khốn kia đánh ta, báo hại ta phải ôm bụng đau mà đi ngủ.
- Ngươi còn khá hơn ta, cổ tay bị trặc, được cha uốn lại đau đến c·hết luôn này.
- Các ngươi lại bàn về hắn sao?
- Tên khốn đó, ỷ mình có tí kinh nghiệm chiến đấu liền cậy thế đánh người.
- Ta nghe nói hôm nay ngoài học trên trường thì có buổi gần trưa sẽ học cách chiến đấu.
-...
Những lời bàn tán xung quanh rộ lên, chủ đề đa phần là những lời chửi rủi Phương Thiếu. Chỉ mất một buổi sáng, cái danh "Tiểu Ma Đầu" đã vang khắp trường.
Phương Thiếu thay vì lo sợ và tìm cách che đậy thì hắn lại tận hưởng nó, tận dụng danh xấu để làm việc xấu.
- Người tốt cả đời, làm việc xấu một lần thì lại nói là đổi tính đổi nết. Người xấu cả đời, làm việc tốt một lần lại nói là cải tà quy chính. Miệng người đời mà, nghe làm chi cho mệt?
Phương Thiếu ngồi trong lớp, phong thái tận hưởng danh tiếng.
- Phương Thiếu, tiểu ca thách đấu ngươi, mau ra đấu đài!
Một thiếu niên bước vào, hùng hùng hổ hổ đập bàn của Phương Thiếu.
- Ta đi có lợi cho ta không?
Phương Thiếu hỏi.
- Đương nhiên là có, tiểu ca là đại trượng phu, không đánh kẻ hèn đâu.
Thiếu niên đáp.
- Vậy thôi, ta là tiểu nhân, không chấp trượng phu.
Phương Thiếu giọng cười đáp.
- Ngươi...
Thiếu niên định xông lên đánh vào mặt Phương Thiếu nhưng luật của trường là không gây đánh nhau trong lớp nên đành thôi, chỉ đứng đó chửi rủi Phương Thiếu nhưng hắn lại chẳng lấy đó làm phiền muộn mà không để vào mắt.
- Đánh cho kẻ địch phải quỳ xuống xin tha, nếu muốn chiến thắng áp đảo thì phải ra quyền như thế này, ra cước như thế...
Trong buổi học cách chiến đấu, giáo viên võ thuật không ngừng đưa ra những kinh nghiệm của mình mà giảng dạy.
- Nhìn cơ thể thì là Cường Thân trung kỳ, thực lực khoảng tầm Trúc Cơ sơ đến trung kỳ. Nhưng kinh nghiệm mà đưa vào giảng thì chỉ ở mức tạm ứng chiến, chưa thể tự tin mà chiến.
Phương Thiếu suốt buổi giảng của giáo viên võ thuật như là chẳng lơ là mà tập trung nghe giảng nhưng đang âm thầm quan sát, đánh giá. Đối với Phương Thiếu thì những loại kinh nghiệm này so với hắn thì quá chênh lệch, hắn làm như vậy để tránh người phía sau nhìn thấy.
Ánh mắt của Phương Thiếu lâu lâu lạo lia qua cái tháp cao gần đó, theo ký ức của hắn thì nơi đó là để quan sát toàn bộ trường học, những người đứng quan sát sẽ ghi nhận lại những hoạt động của những thiếu niên này để làm tiền đề để giáo d·ụ·c bọn chúng, trở thành một thành viên trung thành của thể chế gia tộc.
- Cổ Nhật Phương Thiếu, từ lúc bắt đầu học đến giờ luôn chăm chú quan sát, không bị mất tập trung, những bạn học khác có người tập trung có người không.
Ở phía tòa tháp, khoảng mười người đang đứng quan sát.
- Tiếp tục, Phương Thiếu là đặc biệt nhất, mọi hành động đều được ưu tiên quan sát.
Quản lý học đường ra lệnh.
Cuối buổi học, lần này vẫn như hôm qua, Phương Thiếu đứng chặn trước cổng trường, đây là lối ra vào duy nhất, những chỗ tắt hay những chỗ có thể leo qua đều được canh gác nghiêm ngặt, phòng trừ trường hợp trốn học.
- Phương Thiếu, lúc sáng ngươi không chấp nhận lời thách đấu của ta, bây giờ ta sẽ đánh ngươi ra bã.
Cổ Nhật Hỏa Hổ chỉ thẳng mặt Phương Thiếu mà nói, y là người thách đấu hắn lúc sáng.
- Đến đây, thua thì một viên linh thạch đấy.
Phương Thiếu dang hai tay ra vẻ chào đón.
Hỏa Hổ dậm chân, xông lên, định dùng sức lực mà đẩy Phương Thiếu ra. Phương Thiếu nhìn thấy toàn bộ đều là sơ hở, mặt hướng ra ngoài không có gì bảo vệ, hai tay chỉ dang ra không một chút phòng bị, hai chân lại càng dễ nhìn ra, chỉ cần một cú đá thấp chuẩn xác thì có thể đánh ngã. Thân thể đầy điểm yếu, chân trụ thì lỏng lẻo, chỉ có dáng người to con.
Lúc đến gần, Phương Thiếu nghiêng người, tung một quyền thẳng vào mặt của Hỏa Hổ, y chưa dự tính được tuyệt chiêu mà y tự hào bị Phương Thiếu dễ dàng giải quyết như vậy.
- Chỉ lấy to con ra thôi sao? Không có gì gọi là chiến đấu.
Phương Thiếu đánh giá.
Hỏa Hổ nghe những lời như vậy, lòng tự trọng của y bị xúc phạm nặng, con mắt tràn đầy tơ máu mà lần nữa xông lên, tay phải vung ra, định tát vào mặt Phương Thiếu nhưng chỉ một lúc sau, Hỏa Hổ ngã xuống. Vừa lúc nãy, Phương Thiếu thở dài mà nhìn chân trụ đang không có phòng bị của y, chỉ một thao tác đơn giản, gạt đi chân trụ, Hỏa Hổ to con liền bị ngã xuống.
- Trẻ con thật, những điểm yếu đơn giản nhưng lại chí mạng còn không biết, nếu là tình huống sinh tử thì vừa nãy đ·ã c·hết.
Phương Thiếu suy nghĩ, chân hắn đang giẫm vào mặt của Hỏa Hổ
- Ôi trời! Hỏa Hổ ca lại bị tên Phương Thiếu đánh cho không thể phản kháng!
- Đến Hổ đại ca còn bin tên Phương Thiếu đánh như vậy, chúng ta sao có thể?
-...
Những lời bàn tán được phát ra.
Do đã có uy, bây giờ Phương Thiếu chỉ cần đứng đấy, những người khác sẽ đưa linh thạch cho, tuy nhiên vẫn có vài người muốn đánh trả nhưng kết quả lại là bị Phương Thiếu đánh cho nằm đất.
- Phương Thiếu! Lần trước ngươi đã quá láo xược, lần này ta sẽ thay cho dòng họ của ngươi mà chỉnh đốn cho ngươi!
Thiên Hoa đứng ra, nàng chỉ tay vào mặt Phương Thiếu.
- Nhào vô, ta đang đứng ở đây chứ có chạy đâu?
Phương Thiếu vẫn dang hai tay ra, vẻ chào đón.
Thiên Hoa lao đến, nhanh chóng đã đến chỗ của Phương Thiếu nhưng sức con gái sao lại sức của hắn, lại còn có kinh nghiệm triệu năm chiến đấu, nhanh chóng cánh tay nhỏ nhắn của Thiên Hoa đã bị Phương Thiếu cầm chặt lấy.
- Ngươi...thả ra!
Thiên Hoa vùng vẫy, tay còn lại tiếp tục đánh nhưng nhanh chóng đã bị Phương Thiếu lần nữa giữ chặt.
"Cộc" Phương Thiếu dùng chiêu cụng đầu, cả hai nhanh chóng bị choáng, Phương Thiếu do tinh thần rất cao nên nhanh chóng đã ổn định lại nhưng Thiên Hoa là lần đầu tiên có cảm giác như vậy, nàng ngã xuống ngất đi.
- Phương Thiếu...Phương Thiếu...nhất định ta sẽ không tha cho ngươi!
Thiên Hoa tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trên đất, nhớ lại chuyện vừa nãy liền kiểm tra lại túi linh thạch của mình.
- Mất một viên, tên đáng ghét, hắn lại dám lấy linh thạch của ta.
Như dự đoán, linh thạch của Thiên Hoa bị thiếu một viên.
Cái danh "Tiểu Ma Đầu" chỉ mới ở phạm vi trường học nay lại lan xa đến cả Cổ Nhật gia.
- Thu hoạch không tồi, mọi thứ đều ổn, có điều cơ thể hiện tại quá yếu, một pháp khí cấp thấp cũng đủ đe dọa, phải luyện thể thôi.
Phương Thiếu ngồi trong phòng, kiểm tra lại cơ thể.
Kiếp trước, Phương Thiếu tu song song hai loại hệ thống tu luyện là tu tiên và luyện thể, thời gian tu luyện lâu hơn nhưng lợi ích khi giao chiến cùng cấp rất hữu dụng, cho nên có đoạn thời gian Phương Thiếu dùng thân thể mà xưng bá cả một vùng.
Bắt đầu là Cường Thể, không thể mới đầu tu luyện mà đạt đến Cường Thể sơ kỳ được, phải trải qua khổ luyện, cơ thể trải qua đau đớn mà thay đổi để tiến cấp, bây giờ thân thể của Phương Thiếu rất yếu, lấy một chọi năm mươi là do cách dùng sức của hắn, kinh nghiệm triệu năm, điều khiển cơ thể theo ý mình đối với Phương Thiếu là chuyện nhỏ.