Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tru Thiên Lộ
Unknown
Chương 14: Đi nhận nhiệm vụ
Trương Diệp giờ đã có một nơi đầy đủ tài nguyên tu luyện cho hắn. Hắn bây giờ chỉ có vùi đầu vào tu luyện, thậm chí còn không đi tìm Trịnh trưởng lão học trận pháp. Thời gian cứ như vậy mà trôi qua nửa năm. Trương Diệp giờ đây đã Luyện Khí Cảnh lục tầng. Khi còn ở nhà Hạo lão hấp thu hỗn tạp linh căn hắn mất đến hai năm để tăng được bốn cảnh giới. Vậy mà ở đây tuy mới chỉ có một loại linh khí còn không hề dồi dào mà giúp hắn tăng gấp đôi tốc độ tu luyện.
Có điều như vậy vẫn quá chậm rồi, bảy tháng nữa là tới khảo nghiệm nội môn. Với tốc độ hiện tại thì hắn chỉ có thể đem cái tu vi Luyện Khí Cảnh bát tầng vào đó tranh phong. Xem ra hắn phải tu luyện trong Linh Các, nơi đó có thể thiết kế phòng đặc biệt hội tụ bất kể loại linh khí nào đệ tử muốn nhưng phí ra vào lại tăng lên gấp đôi. Hắn trong người bây giờ chỉ có sáu mươi viên linh thạch.
Hắn muốn lên Trúc Cơ dựa vào điều kiện tiêu chuẩn ba loại linh khí hỏa, kim, lôi vậy thì năm tháng là ít. Mà một tháng liền muốn tốn hai trăm viên linh thạch, vậy là ngàn viên mới có thể giúp hắn lên Trúc Cơ. Hắn bây giờ chỉ còn cách tạm dừng tu luyện, đi làm một chút nhiệm vụ tông môn kiếm linh thạch.
Trương Diệp quyết định, mở cửa phòng ra tìm kiếm hai tên Dương Tiêu cùng Mặc Tử. Dù sao muốn nhận nhiệm vụ cần ít nhất ba đệ tử một tổ đội cùng làm. Nhưng hắn vừa bước ra liền thấy chính là hai gương mặt lạ lẫm. Một tên đô con, một tên béo không thấy đâu nhưng thay vào đó là một tên tóc xanh cùng một tên...bình thường giống hắn.
"Ô? Huynh hẳn là Trương sư huynh. Tiểu đệ Hàn Tiêu còn tên này là Long Nghị." Một người trong bọn họ thấy hắn liền ôm quyền chào. Người này nhìn là biết còn trẻ hơn Trương Diệp, tướng mạo cũng không tồi nhưng so với Trương Diệp thì vẫn còn kém.
"Hai vị sư huynh trước kia ở đây đã vào nội môn nửa năm trước rồi. Vì thế bọn đệ mới được vào đây ở." Đứng bên cạnh là tên tóc xanh cũng ôm quyền nói. Người này vậy mà lại không phải nhân tộc thuần huyết, nhìn thì chính là lai giữa người và yêu. Hắn thân hình mảnh khảnh, mái tóc màu xanh lục nhàn nhạt, trên chán lại có một đầu sừng nhọn mà bén như kiếm nhô ra.
"Thiên Kiếm Tông đúng là tấm gương chính đạo, thu nhận đệ tử không phân chủng tộc." Trương Diệp khẽ cảm khái trong lòng. Hắn đối với hai người này nhẹ nhàng gật đầu sau đó cùng nhau nói chuyện một chút. Hắn cũng không ngờ rằng hai người Dương, Mặc kia vậy mà sớm đã đi rồi. Dù sao nửa năm trước họ cũng đã Luyện Khí đỉnh phong một thời gian nên hẳn là đột phá Trúc Cơ sau đó rồi thành công vượt qua khảo nghiệm. Nhìn thấy người cùng thế hệ đều đã bỏ xa mình, hắn có chút cảm giác hơi thẹn.
Nói chuyện một hồi lâu Trương Diệp ngỏ ý cùng hai vị sư đệ này đi làm nhiệm vụ, liền được nhận sự đồng ý của họ. Hắn lúc này mới biết vị sư đệ Hàn Tiêu kia vậy mà đã tu vi Luyện Khí lục tầng ngang với hắn, đồng thời cũng là người sở hữu "thiên linh căn" hiếm có. Còn vị sư đệ lai giữa yêu tộc và nhân tộc kia lại còn bá đạo hơn, tu vi đã Luyện Khí bát tầng. Hơn nữa lai lịch còn không nhỏ, phụ thân hắn là linh thú hộ sơn của Thiên Kiếm Tông: Thanh Lân Kiếm Giao.
Một người linh căn trời sinh vất ở đâu tốc độ tu luyện cũng kinh người, một người huyết mạch mạnh mẽ. Đều là hai kẻ thiên chi kiêu tử như vậy tại sao cứ phải phân đến ở cùng Trương Diệp hắn vậy? Hắn chỉ được mỗi cái lôi linh căn, nhưng như vậy tốc độ tu luyện cũng chỉ là tốc độ của tam linh căn. Ở ngoài kia mà nói, hắn hơn biết bao người "độc linh căn" hay nhị linh căn nhưng ở đây hắn chỉ là con kiến.
"Haiz, như này chính là đả kích cõi lòng ta rồi..." Trương Diệp ngồi nhâm nhi cốc trà, hắn lúc này trong lòng có chút muộn phiền.
----------
Sau khi đạt được quyết định chung, ba người Trương Diệp lập tức rời động phủ tiến đến Thiên Phong nhận nhiệm vụ. Tuy nhiên Trương Diệp hắn vừa đặt chân tới đây đã lập tức bị một bàn tay linh khí mạnh mẽ kéo đi tách rời với hai người Hàn Tiêu, Long Nghị. Người kéo hắn đi không ai khác chính là Trịnh trưởng lão.
"Hay lắm tiểu tử thối! Cậy mình tài giỏi không cần sự chỉ bảo của ta đúng không!" Trịnh trưởng lão dùng linh khí bóp chặt Trương Diệp giận dữ quát, chính giữa hai lông mày y co lại một cục.
"Trưởng! lão! bớt giận!
Đệ tử muốn nhanh chóng đột phá Trúc Cơ! Gia nhập nội môn!" Trương Diệp nghiến răng kháng cự lực bóp của Trịnh trưởng lão.
"Hừ!" Trịnh trưởng lão hừ lạnh một cái, y cuối cũng vẫn là nới lỏng lực bóp. Dù sao y vốn không có ý định g·iết hắn, nếu muốn thì hắn sợ là còn không có cơ hội nhìn thấy y xuất thủ.
"Bằng tư chất của ngươi? Muốn một năm tăng lên đến Trúc Cơ hoàn toàn không thể!
Chi bằng ngươi ngoan ngoãn học trận pháp cho tốt, đợi thêm một năm nữa thì có vấn đề gì?" Trịnh trưởng lão quay người, giọng không mấy vui vẻ nói với Trương Diệp.
Trương Diệp xoa xoa hai bên bắp tay, lực bóp của y khi nãy tuy không có sát ý nhưng cũng quá đau rồi. Nhưng hắn nghĩ lại, quả thật mình đã quá vội vàng muốn gia nhập nội môn, quá vội vàng muốn đoàn tựu với mọi người trong Trương gia. D·ụ·c tốc bất thành, nếu năm nay hắn không vào được nội môn vậy để năm sau.
"Tạ Trịnh trưởng lão đã xua đi mây mù che mắt vãn bối." Cuối cùng vẫn là ôm quyền hướng Trịnh trưởng lão đa tạ.
"Hừ! coi như ngươi biết điều.
Nói, hôm nay đến Thiên Phong muốn làm gì?" Trịnh trưởng lão vẫn là không phải người thù dai, dù sao đứa đệ tử này cũng không tệ.
"Đệ tử muốn nhận nhiệm vụ ra ngoài kiếm linh thạch, sau đó dùng linh thạch vào Linh Các để tăng tốc độ tu luyện." Trương Diệp vẫn tiếp tục ôm quyền nói.
"Quả thật cũng không phải ý tồi, với tư chất của ngươi vào Linh Các dùng phòng đặc biệt chắc năm tháng là đột phá Trúc Cơ.
Có điều, ngươi vội như vậy làm gì? Tu vi thăng tiến quá nhanh, như vậy sẽ không vững chắc." Trịnh trưởng lão lúc này tâm trạng đã bớt nóng giận, ý bắt đầu tay vuốt râu từ từ nói.
"Trưởng lão dạy phải, nhưng có điều đệ tử đã lỡ hẹn với các sư đệ ra ngoài làm nhiệm vụ rồi. Coi như lần này ra ngoài lịch luyện một chút vậy." Trương Diệp nói.
"Cũng không phải không thể...có điều ta hỏi ngươi vài câu.
Ngươi có biết trận pháp di động?" Trịnh trưởng lão suy nghĩ một chút liền nói.
"Đệ tử biết. Đa phần trận pháp đều bất di bất dịch, chỉ có cách phá đi dựng lại mới đổi được vị trí.
Nhưng bằng cách sử dụng một loại trận bàn đặc biệt gọi là Di Trận Bàn liền có thể dựng lên ngụy trận. Ngụy trận chỉ có bộ khung không có công năng gì, nhưng do đó ta có thể khắc sẵn trận văn lên ngụy trận đó, ban cho nó công năng. Sau đó có thể thu lại ngụy trận đã được khắc trận văn vào Di Trận Bàn." Trương Diệp trả lời thành thục.
"Ừm, ngươi mang theo hai cái Di Trận Bàn cùng số tài nguyên này.
Ngươi vùi đầu tu luyện sáu tháng, tin rằng còn chưa đến Tàng Thư Các học hỏi công pháp, đạo thuật hay thậm chí là Tàng Khí Các tìm pháp khí mạnh mẽ.
Như vậy dựa vào quyền cước và cái kiếm thuật mèo cào của ngươi đi làm nhiệm vụ sao? Dựng hai cái trận pháp di động mang theo phòng thân." Trịnh trưởng lão nói rồi quẳng cho hắn trận bàn cùng một núi nhỏ tài nguyên.
Nói qua cũng phải nói lại, đãi ngộ của Thiên Kiếm Tông thực sự quá tốt. Đống tài nguyên này bắt hắn tự kiếm, khẳng định là không thể a. Muốn chỗ này cũng tốn mấy ngàn linh thạch, chưa kể đến Di Trận Bàn giá cũng không rẻ. Nhưng Trịnh trưởng lão cho hắn hay tông môn cho đệ tử cũng không phải cho không, mà đổi lại chính là phải ra sức cho tông môn. Đạo lý cơ bản mà thôi, muốn ngựa chạy trước hết phải cho ngựa ăn.
Trương Diệp nhận những món đồ Trịnh trưởng lão đưa, sau khi đa tạ liền rời đi. Trịnh lão không nói hắn dựng trận gì, cũng không đưa hắn trận phương để tham khảo như vậy chính là muốn nhân cơ hội này vừa kiểm tra khả năng của hắn cũng để rèn luyện cho hắn. Không thể lúc nào cũng có ngươi chỉ cho chỗ cần đánh, chỗ cần thủ. Là trận pháp sư phải biết tính toán trước, phòng hờ bất chắc.
Hắn nhìn vào những gì có thể xảy ra trong lần đi làm nhiệm vụ này, rút ra kết luận cần hai loại trận pháp là sát trận và hộ trận. Thủ đoạn phòng ngự hắn hoàn toàn không có, thủ đoạn t·ấn c·ông có nhưng không đủ vì thế mới cần hai loại trận pháp này.
Dựa vào tài nguyên trưởng lão cho, sát trận có thể dựng liền có Đả Cẩu Trận, Kiếm Vũ Trận. Tuy nhiên dựng Kiếm Vũ Trận xong thì tài nguyên còn lại không dựng được hộ trận nào, vì thế hắn chỉ có thể dùng Đả Cẩu Trận. Trận này là trận pháp nhị phẩm có thể tùy thời thình lình xuất hiện mộc côn đánh địch nhân, tu sĩ Trúc Cơ cũng b·ị đ·ánh cho thành đầu heo, Kim Đan cũng có thể bị tổn thương nhưng không quá đáng kể. Có điều, không có phong phạm đệ tử Thiên Kiếm Tông lắm.
Tuy chỗ tài nguyên còn thừa không nhiều nhưng tùy cách sắp xếp tinh huyết yêu thú, tinh chất linh thảo có thể cho ra hai trận là Thủy Bích Trận thuộc hộ trận và Loạn Vũ Trận thuộc huyễn trận. Thủy Bích Trận là trận nhỉ phẩm có thể dựng ra một bức màn chắn bằng một dòng nước chảy xiết, có thể hóa tan công kích của tu sĩ Trúc Cơ và miễn cưỡng nhận công kích của tu sĩ Kim Đan.
Cái còn lại cũng là nhị phẩm trận nhưng là huyễn trận, tuy vậy dùng để phòng ngự cũng không tệ lại còn có thể t·ấn c·ông ngược lại. Huyễn trận này khiến địch nhân rơi vào một cơn mưa giông lớn che mất đi phần lớn tầm nhìn của chúng, khi đó có thể che đậy hành tung của người dựng trận. Nếu thành công vây địch nhân trong trận này, có hai lựa chọn: một là vây địch nhân trong đó rồi lẳng lặng trốn ra ngoài trận, hai là lợi dụng lợi thế của việc được mưa lớn che đậy có thể bất ngờ t·ấn c·ông.
Trận t·ấn c·ông đã có, tuy nhiên trận phòng thủ hắn chưa quyết định được. Thủy Bích Trận thiên hoàn toàn về phòng thủ, chính là biến thành con rùa đen chịu đòn mà mai rùa vỡ chính là lúc phải đối chiến. Cái còn lại có thể trợ giúp đối chiến cường địch bằng chiến thuật du kích, vừa có thể giúp chạy trốn nếu địch quá mạnh nhưng nếu gặp một t·hiên t·ai gì đó vậy thì huyễn trận này làm sao mà cản?
Hai trận lợi hại đều có, xem ra hắn phải xem xem nhiệm vụ nhận lần này là gì rồi còn có thực lực hai vị sư đệ kia như thế nào.