Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 23: Lão tử bị trêu đùa?

Chương 23: Lão tử bị trêu đùa?


"Không sai! Nghị lực, tâm cảnh, ngộ tĩnh đều nhất đẳng, ngươi là cái thứ nhất hoàn thành khảo hạch này." Lão giả tiên nhân vuốt râu cười nói, "Chúc mừng ngươi!"

Trịnh Thiên: "Đa tạ tiên sư khen thưởng."

Tiếp theo hẳn là đến khảo hạch thiên phú linh căn đi... Trịnh Thiên suy nghĩ, mặc dù tốn chút thời gian ở huyễn cảnh sắc d·ụ·c, bất quá hắn là người đầu tiên hoàn thành khảo hạch là không có gì bất ngờ. Dù sao trong đám người trắc thí có thực lực như hắn hẳn trong bàn tay mà đếm, hơn nữa hắn còn có ký ức hiện đại, vượt khảo hạch là dễ dàng.

"Ài! Đáng tiếc, ba thứ nhất đẳng lại tụ trên người của ngươi." Lão giả tiên sư lại bổ sung.

Ý gì?

Trịnh Thiên ngây người, không hiểu lão già này muốn nói lên điều gì.

Đáng tiếc?!

Cmn chê lão tử đây?

"Là?" Trịnh Thiên không lên tiếng, đợi lão giả tiên sư giải thích.

Lão giả tiên nhân nhếch miệng nhìn Trịnh Thiên mặt đen cười một cái, bỗng phất tay bên cạnh hắn xuất hiện một viên tinh cầu trong suốt: "Tới đi! Tự mình kiểm chứng tư chất linh căn."

Trịnh Thiên gật đầu bước lên, không hiểu vì lý do gì hắn đột nhiên ít nhiều cảm thấy lo lắng.

Kiểm trắc thiên phú tu tiên!

"Tiểu tử, lão phu là thưởng thức ngươi hành vi nên đặc biệt cho ngươi tự kiểm trắc thiên phú, đổi lại người khác lão phu sớm đã đưa bọn hắn trở về mặt đất rồi." Lão giả tiên nhân nói ra, "Chín bậc thang trời, bốn xuống năm lên. Hạ cấp bốn đạo, trung, địa, thượng, thiên, thần, mỗi phẩm chia một căn, ngươi vừa rồi một đạo thang trời kia vừa hay là hạ cấp."

Lão giả vừa vuốt râu vừa giải thích.

"Hạ, trung, địa, thượng, thiên, thần, linh căn chia thứ bậc, trung cấp trở lên có thể tu tiên, hạ cấp trở xuống vô đạo tu hành."

? ? ?

Lão tử là hạ cấp linh căn, là phế vật? Tin ngươi mới là lạ... Trịnh Thiên ý nghĩ, lúc này mới nhìn lão giả hỏi ra: "Tiên sư, ta thế nhưng chưa kiểm trắc thiên phú vì cớ gì ngài nói ta là hạ cấp đâu?"

"Ha ha, các ngươi vừa bước lên thang trời linh căn cũng liền biết được, theo trắc thí cầu kiểm tra mà phân chia ra đạo thang trời." Lão giả không để ý Trịnh Thiên mạo phạm kiên nhẫn giải thích.

Phàm nhân kiến hôi lại dám nghi ngờ tiên nhân bọn hắn, này không phải mạo phạm lại là gì.

Chập! Cũng không biết Trịnh Thiên làm cái gì mà được lão già này ưa thích a.

"Trung phẩm trở lên linh căn kiểm tra trước tiên liền là thiên phú, kiểm tra linh căn một số đặc thù. Hạ cấp linh căn thì kiểm tra trước tiên liền là nghị, tâm, ngộ ba cảnh giới hạn, dựa theo tư chất cao thấp mà cho bọn hắn một cái cơ hội đến Thiên Kiếm Môn làm việc." Lão giả tiên nhân nói tiếp.

"Lão phu là vừa ý ngươi cái người này, dự định đem ngươi theo về làm một cái đồng tử trông coi lò đan."

...

Hừ! Làm cái người hầu a... Trịnh Thiên nhã rãnh trong lòng. Tóm gọn lại hạ cấp linh căn là phế vật, trải qua khảo hạch cốt yếu để mang về tông môn làm công cụ người, hoặc làm đồng tử chăm sóc sự vụ tông môn hoặc làm kẻ hầu theo sau đám đệ tử làm việc. Tu tiên trầm ngâm theo năm tháng, cũng không thể theo thế sự nhân gian mà ảnh hưởng đến tu hành, nên mỗi cái đệ tử đều sẽ có một kẻ người hầu, theo bọn hắn làm việc vặt vãnh, giải quyết thế sự nhân gian, vv...

Nhưng cũng đừng vội khinh thường cái tôi tớ này chức vụ, theo người địa vị càng cao phúc lợi liền càng nhiều, ví dụ theo một cái bình thường đệ tử, tương lai ba mươi tuổi xuống núi muốn xây dựng một cái gia tộc cũng không phải không thể... Liền giống như ngươi đi xuất khẩu lao động bên nước ngoài chục năm, đợi ngươi về nước liền làm cái tiểu đại gia vậy. Đó chỉ là theo hầu cái đệ tử bình thường mà thôi, vận khí cùng bản lĩnh tốt theo hầu cái trưởng lão hoặc cái siêu cấp thiên tài vậy phúc lợi cũng không chỉ nhiêu đó, tiên đan liệu dược, vinh hoa phú quý liền trong tầm tay, bỏ ra mười năm cực khổ đổi lấy trăm năm phú quý bên người. Đổi lại là ngươi, ngươi có hay không bằng lòng?

Đây là lão giả tiên nhân vẽ bánh nướng cho Trịnh Thiên. Chỉ cần theo hắn làm cái đồng tử hai mươi năm, ba mươi tuổi khi đó xuống núi làm một cái vương gia quý tộc cũng không phải không thể. Thậm chí Việt Câu hoàng đế khi xưa chính là làm như vậy mà đổi lấy hai trăm năm vương vị a.

Vì cái gì hai trăm năm đâu? Đương nhiên nuốt vào tiên đan để thọ nguyên kéo dài.

Bánh này cực thơm a!

Trịnh Thiên động dung.

Không! Ý ta không phải như vậy!

Hắn Trịnh Thiên nhưng tương lai là Thiên Vương, Thiên Đế, Thiên Hoàng a, cẩu thí gì hầu hạ kẻ khác... Không có tiền đồ chút nào, mất mặt một đám xuyên không a!

...

Cái này người hầu lão phu định tốt... Lão giả tiên nhân vuốt râu cười nói: "Tốt! Ngươi trước kiểm tra tư chất đi, sau đó lại quyết định."

Trịnh Thiên gật đầu hai tay dơ lên bên trên thủy tinh cầu, hắn bắt đầu nhắm mắt cảm thụ linh khí đất trời.

Luyện võ cần cảm thụ nguyên khí mà tu tiên thiết yếu nhất chính là cảm thụ linh khí để khai thông khí hải, phá mở linh mạch từ đấy siêu thoát phàm nhân nhập bước tu hành. Hiển nhiên thủy tinh cầu là công cụ trợ giúp cho phàm nhân có thể cảm thụ linh khí mà không cần đến công pháp.

Linh căn cấp bậc phân chia, linh căn càng cao tốc độ tu luyện càng nhanh, đột phá đến tầng thứ cao hơn cũng thêm phần dễ dàng. Một cái thiên cấp linh căn so với một cái thượng cấp linh căn chân quý không biết bao nhiêu lần... Đây đều là Trịnh Thiên một bên cảm thụ linh khí, một bên lão giả tiên nhân lải nhải ra đến tin tức.

Có linh căn thủy tinh cầu liền chuyển màu, màu càng đậm thiên phú liền càng cao. Tinh cầu biến đổi màu sắc mà màu sắc ấy còn mang lên các thuộc tính trong thiên địa vậy được gọi là tiên thiên linh căn, giống như Hỏa linh căn, Băng linh căn... Đây là trời sinh thể chất đặc biệt nhóm người, đồng dạng linh căn càng thêm chân quý một cấp bậc.

Ông!

Thanh âm tinh cầu vang lên, Trịnh Thiên cũng liền mở mắt, chỉ thấy thủy tinh cầu vốn đang trong suốt vậy mà tỏa ra quang mang màu đen nhàn nhạt, bên trong còn có năm loại màu sắc khác biệt, nhìn rất hỗn tạp.

Trịnh Thiên nhíu chặt cặp lông mày từ tận đáy lòng hy vọng nhỏ nhoi bị dập tắt, trực giác nói cho hắn biết thiên phú của mình giống lão giả tiên nhân nhận xét một dạng phế vật. Đây đều từ đọc tiểu thuyết đem đến cho hắn loại trực giác này.

Trước đó còn không mấy tin tưởng lão già này nói, bây giờ Trịnh Thiên liền tin rồi.

Ha ha, hắn vậy mà thật là phế vật. Hắn vậy mà không có tư chất tu hành, ha ha... Trịnh Thiên cười trong đau đớn.

Hy vọng quá nhiều đổi lấy chỉ là một bầu trời thất vọng. Hắn tâm tình có chút sa sút!

Lão giả tiên sư một bên thở dài: "Tạp chất ngũ hành linh căn... Đáng tiếc, đổi lại là trung phẩm linh căn tương lai ngươi liền có hy vọng, lấy ngươi nhất đẳng ba cái khảo hạch làm một cái ngoại môn trưởng lão cũng không phải không thể."

"Đáng tiếc, chỉ là cái hạ cấp linh căn..."

Bạch trưởng lão trước đó luôn luôn để ý tình huống ở thang trời, về sau nhìn thấy Trịnh Thiên liền nổi lên hứng thú mà theo dõi, tâm cảnh của tiểu tử này quá tốt rồi, liền vài hơi thở đã vượt qua một huyễn cảnh. Về sau nhìn thấy ngộ tĩnh của tiểu tử này hắn càng thêm ưa thích, là cái mầm mống tốt thiên tài. Là thiên tài luyện võ không phải cái tu tiên, là hạt giống tốt làm kẻ sai vặt a.

Bất quá Bạch trưởng lão cũng không phải vì Trịnh Thiên là hạt giống tốt võ giả mà ưu ái, chân chính để hắn ưa thích là ở sắc d·ụ·c huyễn cảnh tiểu tử này hành động, hắn thế mà vác ghế ngồi thưởng thức một đám mỹ nhân một thân lõa lồ câu dẫn chính mình... Xem chán xem chê thì một quyền phá tan huyễn cảnh. Cái này cách làm để Bạch trưởng lão giả thưởng thức không thôi.

Nghị lực, tâm cảnh, ngộ tĩnh, không nghi ngờ gì tiểu tử này là nhất đẳng, là một khối ngọc tốt để bồi dưỡng làm cận thân đồng tử.

Vì cái gì làm kẻ hầu lại cần thiên phú? Là làm kẻ hầu cho tiên nhân a, không phải làm kẻ hầu cho phàm nhân. Tiên nhân kẻ hầu cũng phải ưu việt mới phải lẽ!

Trước hết là nghị lực, chân thật kiểm tra là sức mạnh. Một số việc của tiên nhân cũng cần sức mạnh to lớn để đi làm, không phải tùy tiện cái gì phàm nhân là có thể làm được.

Tâm cảnh thứ đồ chơi kia thì kiểm tra chân thật là bối cảnh xuất thân, nhờ huyễn cảnh mà tìm hiểu lai lịch cùng tính cách.

Còn về ngộ tĩnh chỉ là bước cuối Thiên Kiếm Môn cho trước phần thưởng, học được bao nhiêu tùy thuộc vào ngộ tĩnh của mình, thực lực càng cao tiếp cận làm kẻ hầu cho cao tầng càng dễ dàng.

Sức mạnh, lai lịch, tâm tính cùng ngộ tĩnh... Thực cmn xuất sắc khảo hạch người hầu a! Các ngươi vất vả rồi... Trịnh Thiên trong lòng nhả rãnh cái này tông môn.

Mẹ nó! Chỉ vì tuyển một cái người hầu mà bỏ ra tận một đạo thang trời để khảo hạch, thật không biết lên khen hay chê trách đây nữa, thật giống như dùng dao mổ trâu đi g·iết gà một dạng lãng phí tài nguyên vậy... Trịnh Thiên tiếp tục nhả rãnh cái tông môn này.

Không biết vì cái gì nhưng hắn cảm thấy mình bị trêu đùa, giống như cố gắng hết mình làm một việc gì đó cuối cùng kết quả lại chẳng ra đâu, thậm chí còn âm hơn số ban đầu. Trịnh Thiên hắn cố gắng vượt từng đạo ải, cuối cùng đổi lấy chức danh người hầu.

Cmn nữa chứ!

Còn cái gì chớ trêu hơn không?

Chương 23: Lão tử bị trêu đùa?