Ngồi bên cạnh đống lửa, Dương Siêu nhìn qua có chút chán nản đem công pháp khép lại.
Tu luyện?
Đừng đùa!
Hắn đời này đều không muốn chú tâm đọc sách có được hay không? Công pháp tu luyện lại càng không thể nào!
Nhìn đến thái dương đã sắp ngã xuống chiều tây.
Hắn lúc này mới chợt nhớ đến chính mình còn chưa được phân bố vị trí nơi ở.
Không giống như tạp dịch đệ tử, đệ tử ngoại môn là có thể được tru cấp cho riêng biệt một cái gian phòng.
Giống như nhớ đến thứ gì, Dương Siêu liền từ bên trong ngực lấy ra một viên đá.
Tạo hình đơn giản hình lục giác, bên trên khắc một đạo phù văn.
Cái này là đá truyền tin trước đó Vương Tân đem cho hắn.
Dựa theo như lời của đối phương, Dương Siêu đem nó nắm chặt, sau đó hô lên một tiếng: “Vương trưởng lão! Có đây không?”
Lúc này, Vương Tân cũng còn chưa có rời đi văn phòng, hắn hiện tại đang lật xem sổ sách thì bên trong ngực đá truyền tin không ngừng lay động.
Vương Tân đem thần thức truyền vào liền phát hiện ra Dương Siêu đang liên hệ hắn.
Sau khi biết được là Dương Siêu, hắn trước tiên là nhíu mày, sau đó liền thở dài đáp: “Ta ở đây, ngươi hiện tại thế nào?”
Dương Siêu một bên tò mò chờ đợi hồi âm, đột nhiên nghe đến đá truyền tin truyền đến thanh âm, hắn không khỏi thở phào một tiếng.
Nhưng rất nhanh, hắn nghe đến thanh âm của đối phương mang theo thở dài cùng bất đắc dĩ.
Dương Siêu không khỏi bất an mở miệng nói: “Ta ổn a, Vương trưởng lão, ngươi bên đó là có chuyện gì sao?”
“Ài!” Vương Tân thở dài một tiếng, sau đó mở miệng nói: “Ngươi hiện tại có thể đến chỗ ta một chuyến sao?”
“Ách! Cái này có chút hơi khó khăn…” Dương Siêu có chút khó xử nói.
“Thế nào!?” Vương Tân còn tưởng hắn gặp rắc rối, bị chấp pháp giả bắt đi, lo lắng lên tiếng.
Dương Siêu cũng không có n·hạy c·ảm phát giác đối phương trong lời nói mang theo lo lắng, hắn lúng túng mở miệng nói: “Ta, ta lạc đường a!”
Phốc!
Vương Tân xém tí bị lời nói của Dương Siêu làm cho sặc.
Hắn có chút tức giận nói: “Ngươi chẳng lẽ không biết hỏi đường?”
“Có, thế nhưng là ta không biết tên, cũng không biết ngài là ở đâu một cái khu…” Dương Siêu xấu hổ nói.
“Ngươi, ngươi...a ngươi, thôi được rồi, ngươi tiếp tục giữ liên lạc, ta dựa vào vị trí của đá truyền tin tìm đến ngươi đi!”
“A…vâng! Vậy phiền phức ngài a!”
Nói, Vương Tân liền ngay lập tức rời đi văn phòng, tế ra phi kiếm liền một đường thẳng tắp bay đến chỗ của Dương Siêu.
Chỉ có điều, Vương Tân còn chưa có kịp xuất hiện thì chấp pháp giả đã nhanh chóng đến trước.
“Ngươi gọi Dương Siêu đúng không?” Sở Vân đi đầu nhìn về Dương Siêu mở miệng hỏi.
Nhìn thấy một đám người mặc lấy bạch sắc y phục, ngực đeo huy hiệu đi đến, Dương Siêu không khỏi nhíu mày.
Hắn trong lòng dâng lên cảnh giác, mặc niệm lên hệ thống quan sát đối phương, mặt ngoài lại bình thản hỏi: “Các ngươi là ai?”
【Sở Vân】
【Nạp linh cảnh tầng 8】
▸Sức mạnh: 85
▸Phòng ngự: 39
▸Tốc độ: 32
【Công pháp:………】
Một cái khác chấp pháp giả nhìn thấy Dương Siêu vậy mà hướng đội trưởng của bọn hắn hỏi ngược, cái này không khỏi để hắn khó chịu, đi lên liền quát mắng: “Đang hỏi ngươi đâu? Không biết trả lời sao?”
Chưa đợi Dương Siêu phản ứng, Sở Vân liền trước một bước trừng mắt tên tiểu đệ, sau đó một bộ chững chạc mở miệng nói: “Ta gọi Sở Vân, người của chấp pháp điện, ngươi gọi Dương Siêu đúng chứ?”
Chấp pháp điện ba chữ này để Dương Siêu trong lòng suy tư lên, hắn đại khái cũng đoán được một phần nguyên do, thế nhưng mặt ngoài vẫn chấn định nói: “Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”
“Đã ngươi chính là Dương Siêu vậy liền buông tay chịu trói, theo ta trở về chấp pháp điện quy án đi!” Nói, Sở Vân liền ra hiệu để đám đệ tử đi lên đối với Dương Siêu tiến hành bắt giữ.
Dương Siêu hiện tại cũng không có phản ứng đối phương, trong lòng cấp tốc suy tư lên đánh hay là không đánh.
Lưỡng lự một hồi cũng chưa có đưa ra được đáp án.
Mà lúc này đám chấp pháp giả cũng đã vòng qua sau lưng của hắn, muốn đem hai tay của hắn gông lại.
Đáng tiếc là lực lượng của bọn hắn quá yếu, cho dù là Dương Siêu đứng bất động cũng không làm ra phản kháng, bọn hắn cũng lay động không nổi.
Cái này để cho đám chấp pháp giả không khỏi tức giận, đối với Dương Siêu quát lên: “Ngươi đây là muốn phản kháng sao?”
Dương Siêu nghe vậy, không khỏi đối với đối phương trừng mắt, chỉ đơn giản nhìn một cái liền doạ cho đối phương lùi về sau vài bước.
Sở Vân thấy có chút không đúng, liền đi lên đối với Dương Siêu chất vấn: “Ngươi muốn gì? Không muốn tội thêm tội thì ngoan ngoãn chịu trói!”
Dương Siêu đưa mắt nhìn về phía của Sở Vân, một mặt khó chịu lạnh giọng nói: “Ngươi lại là cái thá gì? Muốn bắt là bắt sao? Ngươi mẹ nó đi lên không nói nguyên do liền muốn bắt người, ngươi mẹ nó có thể đảm đương nổi sao?”
Nói, Dương Siêu khí thế đột nhiên bạo phát đi ra, mặc dù còn chưa có linh khí quán thâu, nhưng lấy sức mạnh vượt 500, còn kèm theo đặc thù thiên phú, lực lượng khủng bố của hắn liền dễ dàng làm cho mặt đất nghiêng ngả.
Lấy hắn làm trung tâm, đem xung quanh phạm vi mười mấy mét cho nứt toạc sụp đổ.
Đám chấp pháp giả một mặt hoảng sợ vội vàng lùi về sau.
Nhìn thấy một màn như vậy, cả đám đều ngu, khuôn mặt một bộ ngây dại không thể tin tưởng!
Sao có thể?!!
Hắn chỉ là một tên luyện thể cảnh đó a?
Vì cái gì lực lượng lại khủng kh·iếp đến như vậy?!!!!
Sở Vân nhìn xem cũng là một mặt chấn kinh kèm theo một chút e ngại.
Khí thế của hắn cũng bắt đầu ồ ạt gia tốc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Dương Siêu, lạnh giọng nói: “Ngươi đây là muốn cùng chấp pháp giả chống trả?!”
“Chống trả?” Dương Siêu khinh thường hừ một tiếng, một mặt hờ hững đối với Sở Vân nói: “Đừng nói ngươi chỉ là một cái chấp pháp giả, cho dù là trưởng lão chấp pháp đến cũng đừng muốn bắt là bắt ta, ta có tội gì? Ngươi có lý có cớ sao? Muốn bắt ta? Đem tội án cùng chứng cớ mang đến!”
Thực lực bạo rạp để Dương Siêu hiện tại có chút cuồng, hơn nữa, hắn cũng không muốn bị người khác bắt giữ.
Loại hành vi chủ động đưa tay chịu trói, hắn ngu mới làm!
Sở Vân vậy mà có chút nói không nên lời, kỳ thật nếu đổi lại là một cái người khác, hắn cũng sẽ không nói hai lời đi lên liền tiến hành bắt giữ.
Nhưng mà trước mặt hắn cái này Dương Siêu cho hắn cảm giác hết sức nguy hiểm.
Đối mặt với Dương Siêu, hắn có cảm giác như đang đối mặt với một đầu thượng cổ hung thú.
Đây cũng chính là lý do hắn hiện tại chỉ có thể ở mặt ngoài cùng đối phương mắt nhìn mắt, không có ý định ra tay động thủ nguyên nhân.
Hắn Sở Vân cũng không phải loại ngu ngốc, hắn biết Dương Siêu không đơn giản, chỉ dùng tu vi luyện thể cảnh liền mang đến cho hắn một cỗ cảm giác ngột ngạt thở không nổi, cái này đặt ở người bình thường làm sao có khả năng sẽ xảy ra?
Đối phương giống như lại bị tiểu bá vương Lưu Hi Nhi một mực truy tìm, người này còn có thể đơn giản sao?
Nghĩ như vậy, Sở Vân liền không dám đánh liều.
Cuối cùng, hắn lựa chọn nhượng bộ thu hồi khí thế, thành thành thật thật đem sự tình nói ra.
“Có người tố cáo ngươi đả thương đồng môn, còn dính líu đến l·ừa đ·ảo hơn một ngàn tên đệ tử, làm một cái chấp pháp giả, ta có quyền lợi đem ngươi bắt trở về quy án.”
“Quả nhiên!” Dương Siêu trong lòng âm thầm cười khổ, nhưng hắn là cây ngay không s·ợ c·hết đứng.
Lại nói, đối phương hiện tại cũng đã nhượng bộ, Dương Siêu cũng không muốn làm quá lên.
Dương Siêu một mặt bình thản đối với Sở Vân nói: “Theo ngươi trở về cũng không phải là không thể, nhưng trước đó ta cần liên hệ với một người.”
Nói, Dương Siêu lại một lần nữa nắm chặt đá truyền tin, tiếp tục liên hệ với Vương Tân.
Sở Vân vẫn rất cho Dương Siêu mặt mũi, đáp một tiếng “tốt” liền tìm một chỗ yên lặng ngồi xuống.
Tín hiệu vừa kết nối liền nghe đến âm thanh gấp gáp của Vương Tân: “Uy, Dương Siêu ngươi thế nào? Vì cái gì đột nhiên mất tín hiệu?”
“Khái khái, gặp phải một chút rắc rối nhỏ.” Dương Siêu hơi xấu hổ nói.
“Thế nào?” Vương Tân hỏi.
“Ùm…” Dương Siêu thoáng chút im lặng sau đó mới nói: “Ta bị người của chấp pháp giả chú ý, bọn hắn muốn mang ta về chấp pháp điện.”
“Vậy ngươi hiện tại đang ở đâu? Theo chấp pháp giả rời đi?” Vương Tân hơi gấp gáp mở miệng hỏi.
“Cái này còn không có, ta trước tiên muốn thông tri cho ngài trước.”
“Được, vậy liền để bọn hắn tiếp tục chờ đợi, giữ liên lạc ta cái này liền đến.”
“Ùm, vậy phiền phức ngài.”
Nói, Dương Siêu liền để tay xuống, chỉ có điều bàn tay vẫn như cũ duy trì tư thế nắm chặt đá truyền tin.
Hắn loay hoay một lát liền tìm một cái tảng đá, bắt đầu ngồi xuống chờ đợi.
Đái khái ước chừng đợi gần hai cái tuần trà, Vương Tân mới vội vã bay tới.
Vương Tân trước tiên liền nhìn thấy một đám người đang ngồi đợi ở nơi đó.
Kế bên còn còn một đạo vết nứt của đại địa, hắn không khỏi nhíu mày đi lên hướng Dương Siêu hỏi: “Các ngươi động thủ?”
Dương Siêu nhún vai nói: “Không có.”
“Không có liền tốt!” Vương Tân trong lòng liền nhẹ nhõm không ít, nhưng khuôn mặt của hắn vẫn rất âm trầm hướng Dương Siêu hỏi: “Ngươi bị tố cáo là l·ừa đ·ảo, còn ra tay đả thương đồng môn là sự thật?”
Dương Siêu buông tay, một mặt thành thật nói: “Không có a.”
Vương Tân nhìn thấy thái độ của hắn cũng không phải cố gắng làm ra dáng, buộc miệng hỏi lại: “Thật?”
“So linh thạch còn thật!” Dương Siêu một mặt chân thành nói.
“Tốt! Nếu là như vậy ngươi liền thoải mái đi theo bọn hắn, có ta ở bên tuyệt đối không để người khác hãm hại ngươi.” Vương Tân một bộ nhẹ nhõm hào hùng nói.
“Khái khái, vậy còn phiền phức ngài một chuyến!” Dương Siêu vui vẻ đối với Vương Tân ôm quyền nói.
Hắn là cây ngay không s·ợ c·hết đứng, hiện tại lại có người chống lưng để hắn lòng tin bạo rạp.
Chỉ là chấp pháp điện mà thôi.
Hắn sợ cái cọng lông!
0