Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47 Thí Luyện Tháp mở ra.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 Thí Luyện Tháp mở ra.


"Tất nhiên rồi!" Lưu Hi Nhi đáp ngay, giọng nói đầy tự tin.

Trưởng lão dẫn đội lần này là Tề Vân, hắn liếc nhìn các đệ tử một lượt, ánh mắt sắc bén, nghiêm nghị nói:

Nghe vậy, Diệp Phàm khẽ gật đầu, siết chặt chuôi đao.

Lưu Hi Nhi bên kia bật cười, giọng nói mang theo ý trêu chọc: "Ngươi lo lắng cho ta? Hi hi. Yên tâm, ta biết mình đang làm gì, cũng không cần ngươi phải nhọc lòng. Thế nhưng…Dương Siêu, ngươi để ta rất vui vẻ nha.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trưởng lão dẫn đội, một phụ nhân trung niên với vẻ ngoài nghiêm nghị, cất giọng trầm ổn:


"Bổn tiên nữ tư chất trác tuyệt, không có đột phá Tích Hải Cảnh cũng bởi vì lần này mở ra Thí Luyện Tháp đó a."

"Hoang Cổ Thánh Thể..." Diệp Phàm lẩm bẩm, giọng nói mang theo chút tự giễu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ ban đầu tiên lộ khó đi, khai mạch khó mở, vậy mà tu vi lúc này đã đi đến kinh khủng ngưng nguyên cảnh tam trọng.

Trong lòng hắn, nỗi nhục nhã từ Dương Siêu như một vết dao đâm sâu.


Trong một góc tối ít ai chú ý, Lâm Thanh Trúc đứng im lặng, đôi mắt sắc lạnh thoáng vẻ tà mị.

Nhìn quanh, ánh mắt nàng như thể tìm kiếm bóng hình quen thuộc.

Với tính cách ham chơi và đôi lúc thiếu thận trọng của nàng, hắn vẫn là không thể bớt lo.

"Ngươi có định tham gia tầng hai của Thí Luyện Tháp không?" Dương Siêu mặc dù đã xác định, nhưng vẫn là hỏi lấy một câu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên cổ hắn đeo một miếng ngọc bội cổ xưa, tỏa ra một loại khí tức thần bí.


Hắn biết, lần này không chỉ vì cơ duyên của bản thân mà còn mang trọng trách tìm kiếm Tinh Huyết Chu Tước theo lời nhờ vả của Vân Tuyết Hi.

Dương Siêu trầm mặc một lúc, sau đó nghiêm túc nói: "Ngươi đã chuẩn bị kỹ chưa? Có cơ duyên cũng sẽ có hung hiểm, ngươi cho ta chú trọng một chút, đừng có mà lơ là!”

Lần này, hắn nhất định sẽ bước l·ên đ·ỉnh cao, bóp c·hết Dương Siêu dưới chân để rửa sạch tất cả khuất nhục.

Chương 47 Thí Luyện Tháp mở ra.

Mặc dù Lưu Hi Nhi luôn tỏ ra tự tin, nhưng hắn vẫn không khỏi cảm thấy bất an.

"Thí Luyện Tháp là cơ hội ngàn năm có một. Ta không cần các ngươi tranh đấu thứ hạng, nhưng mỗi người đều phải dốc hết sức mình. Nhớ kỹ, cơ duyên chỉ đến với kẻ có thực lực. Đương nhiên…tính mạng vẫn là trọng yếu nhất.” Tề Vân ánh mắt thi thoảng liếc nhìn về phía của Lưu Hi Nhi, câu nói cuối cùng chủ yếu vẫn là đối với nàng nói.

"Ngươi cũng sẽ đến, đúng không... Dương Siêu?" Nàng thì thầm, nụ cười khẽ nhếch lên nhưng chẳng mang chút hơi ấm.

Hắn đã bị đại bá nhốt suốt một thời gian dài, nhưng nhờ sự giam cầm ấy, tu vi của hắn đã đột phá liên tục, từ nạp linh cảnh tầng 5 vươn lên tầng 9.

Càng đến gần thời điểm mở ra, hào quang phát ra từ Thí Luyện Tháp càng trở nên rực rỡ, khiến cả không gian chìm trong sắc vàng chói mắt, tựa như thần tích.

Ánh mắt hắn lóe lên tia sắc bén, thân ảnh ngẩng cao, mang theo lòng tin mãnh liệt mà bước ra khỏi đại môn, hướng về tông môn quảng trường.

Lưu Hi Nhi vui vẻ nói.

Các đại thế lực và tông môn đã tập hợp đệ tử của mình, dẫn dắt bọn họ bay lên thiên không, từng đạo linh quang xuyên qua tầng mây, uy thế kinh người.

"Nó từng là thể chất vô địch thiên hạ, nhưng đến thời đại này, chỉ là một cái danh hão."

Bởi vì có sự xuất hiện của Vân Tuyết Hi, một vị băng cơ ngọc cốt, dung mạo thanh lệ, thần thái như tiên.

Ngọc bội bên hông khẽ rung lên, một luồng thần hồn mờ ảo thoát ra, hiện thành bóng dáng mờ nhạt của một lão giả uy nghiêm.

Tại một ngọn núi hoang vu gần đó, Diệp Phàm đứng yên lặng, tay nắm chặt thanh đao dài được khắc họa hoa văn cổ xưa, thân đao lóe lên ánh sáng nhàn nhạt của thần binh.

Tầng tầng ánh sáng từ thân tháp lan tỏa, tựa như một ngọn hải đăng khổng lồ soi sáng cả bầu trời, uy thế hùng vĩ như đè nặng lên tâm trí của chúng tu sĩ.

"Dương Siêu..." Nàng khẽ thì thầm, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi. "Lần này, ngươi cũng sẽ tham gia, đúng không?"

Chỉ vừa nhìn nhau một thoáng, hai cái nam nhân liền không khỏi dấy lên một loại cảm xúc ghét bỏ đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu như lúc này có cái người quen nhìn nàng chắc chắn sẽ giật mình, bởi vì dung mạo của nàng không chỉ biến hoá, tu vi vậy mà càng trở nên kinh khủng.

“Khí Linh sao….” Dương Siêu lẩm bẩm tự hỏi lấy.

Lưu Hi Nhi chu môi, sau đó cười khẩy nói: "Hừ, chờ xem ai mới là người thu dọn hậu quả của ai. Lần này bên trong Thí Luyện Tháp, bổn tiên nữ đem cơ duyên về hù c·hết ngươi.”


Hắn ngẩng đầu nhìn lên Thí Luyện Tháp hư ảnh, ánh mắt lóe lên quyết tâm mãnh liệt.

"Chỉ cần tiến vào tầng 2 Thí Luyện Tháp, cơ duyên bên trong sẽ giúp ta một bước lên trời!" Trương Sở Nham siết chặt nắm tay, giọng nói tràn đầy ngạo khí.


Diệp Phàm xuất hiện, dáng người cao gầy nhưng không kém phần rắn rỏi.

Tại một gian phòng tối, Trương Sở Nham vừa bước ra, ánh mắt ngập tràn sự tự tin và tham vọng.

Dương Siêu không để ý đến sự châm chọc của nàng, tiếp tục hỏi: "Từ tầng một, có thể xông lên tầng hai được không?"


Bắt mắt nhất không ai khác chính là Lưu Hi Nhi, thân vận y phục đỏ rực như lửa, mái tóc màu nâu búi thành hai đuôi song ngựa.

"Bớt đa tình!” Dương Siêu đáp gọn, giọng nói phảng phất chút lạnh nhạt.

Nghe đến đây, Lưu Hi Nhi mới dừng lại, giọng nói thoáng chút tò mò: "Ồ, thì ra là chuyện này. Ngươi muốn biết gì?"

Quanh nàng, các đệ tử khác và trưởng lão của Tinh Diệu Tông đang tất bật chuẩn bị.

Ánh mắt nàng đầy tự tin, phảng phất sự kiêu ngạo của một cái thượng vị giả.

"Ngươi chỉ cần cẩn thận. Đừng để ta phải mất công thu dọn hậu quả."

Theo sau nàng là một lão giả râu tóc bạc trắng, dáng vẻ hiền từ nhưng linh áp mênh mông — chính là Trần Lão, một cái vô cùng không bình thường lão bộc.

Bộ y phục bó sát tôn lên dáng người kiều diễm, mái tóc đen dài xõa nhẹ qua vai, nhưng khí chất toát ra từ nàng lại khiến người ta không dám lại gần.

"Tinh Diệu Tông chúng ta không được phép lùi bước. Thí Luyện Tháp lần này, các ngươi phải dốc toàn lực để không phụ lòng kỳ vọng của tông môn."

Tại quảng trường rộng lớn của Thiên Diễn Thần Tông, các đệ tử ưu tú nhất đã sẵn sàng tập hợp.

Một tia hận ý lóe lên trong mắt nàng khi nhớ lại những gì từng xảy ra.

"Phàm nhi, lần này là cơ hội ngàn năm có một. Tầng một của Thí Luyện Tháp ẩn chứa đủ loại kỳ bảo, bao gồm cả thiên địa chi nguyên. Nếu tìm được nó, thánh thể của ngươi sẽ tái sinh, từ đó một lần nữa khai sáng huy hoàng."

Toàn thân hắn tản ra vẻ trầm ổn, ánh mắt lạnh nhạt nhìn lướt qua Dương Siêu.

Ở phía nam, tại trụ sở Tinh Diệu Tông, Nguyệt Thanh ngồi trên ghế đá dưới bóng cây cổ thụ, ánh mắt trong veo như nước khẽ ngước lên nhìn Thí Luyện Tháp đang tỏa sáng.

Cả đội đồng loạt gật đầu, khí thế sục sôi như muốn phá tan bầu trời.

Trên bầu trời cao rộng của Thiên Huyền Đại Lục, không biết từ lúc nào đứng sừng sững một tòa tháp hư ảnh khổng lồ, cũng không ai biết nó từ đâu mà đến, chỉ biết nó đã như thế cả trăm vạn năm qua.

Đôi mắt Dương Siêu khẽ nheo lại khi nhìn thấy bóng dáng Diệp Phàm chậm rãi bước ra từ phía sau Vân Tuyết Hi.


Kết thúc liên lạc, Dương Siêu thở dài, đặt ngọc bội xuống.

Lúc này, hư ảnh của nó ngày càng hiển hiện rõ nét theo thời gian.

Sau lưng nàng là những đệ tử xuất chúng khác, bao gồm Lý Minh, Triệu Phong, và Hoàng Tử Ngọc, mỗi người đều mang theo khí chất bất phàm.

Thiên Diễn Thần Tông, tuy không phải là tông môn mạnh nhất, nhưng lần này lại vô cùng thu hút ánh nhìn.

Thời điểm Dương Siêu chuẩn bị khởi hành cùng Vân Tuyết Hi, hắn không nghĩ đến việc nàng sẽ mang theo một người khác.

Trên bầu trời Thiên Huyền Đại Lục, từng đoàn người từ khắp nơi tụ hội, tựa như một dòng sông ánh sáng lấp lánh, đồng loạt tiến về phương trời nơi Thí Luyện Tháp tọa lạc.

Nghe câu hỏi này, Lưu Hi Nhi khẽ ngừng lại, có chút không chắc chắn nói: "Ta cũng không quá rõ ràng, nhưng ta nghe nói nếu như thí luyện giả ở bên trong đạt đến Khí Linh xem trọng, muốn đưa ra một chút yêu cầu giống như vẫn có thể… Thế nào? Định đến xem ta hay gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47 Thí Luyện Tháp mở ra.