Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Tử lão?
Một chiêu khi đó không phải là một đạo thuật mà đơn giản chỉ là Bảo Long huy động kiếm khí thấu thiên, mà kiếm khí đó là mượn trực tiếp từ Kiếm Đạo Trường Hà.
Chứ một tên tiểu tử mười bảy tuổi như hắn làm sao mà có thể triệu tập bá đạo kiếm khí như thế? Mà nếu được thì cũng sẽ bạo thể mà c·hết. Hắn vẫn còn sống là nhờ Kiếm Đạo Trường Hà hỗ trợ hắn, hắn cơ bản chỉ có trách nhiệm điều hướng cho đòn đánh.
Nhưng chỉ việc đơn giản thế thôi cũng đủ để hắn hôn mê năm ngày năm đêm, tỉnh dậy đã nằm trong đạo quán của Bạch Mộ Hàn.
"Ngươi sau này chưa đến Kết Giới Cảnh tuyệt đối đừng dùng chiêu đó quá thường xuyên." Bảo Long vẫn nằm ở trên giường nửa tỉnh nửa mơ thì nghe được thanh âm của Bạch Mộ Hàn.
"Vãn bối đa tạ tiền bối nhắc nhở." Hắn chỉ có thể gượng ngồi dậy ôm quyền thi lễ, đối phương không có đáp lại, thậm chí còn không có ở đây mà chỉ truyền âm.
"Ai~mẹ nó mệt c·h·ế·t lão tử!" Bảo Long bực bồi thầm mắng trong lòng, hắn nghĩ nghĩ nhớ lại trận chiến trước đó.
Lúc đấy Trương Diệp bọc lại bản thân trong hắc khí chuẩn bị đột phá một tiểu cảnh giới, Bảo Long phi thường khẩn trương. Chiêu bài của hắn đã dùng gần hết rồi, chỉ còn một số cái tuyệt đối không thể mang ra.
Thì bỗng nhiên một giọng nói khàn khàn đậm vẻ tang thương vang lên bên tai hắn:
"Tiểu tử, ta là Kiếm Đạo Trường Hà chi chủ. Sau đây mau nghe theo chỉ dẫn của ta!"
Bảo Long còn chưa kịp hiểu gì thì đối phương cứ liên tục d·ụ·c hắn hành động, nhưng hắn dù có cuống thì cũng sẽ không mù quáng tin tưởng một người xa lạ. Kiếm Đạo Trường Hà là cái gì, mà chủ của nó lại là người nào? Hắn làm sao mà biết được.
Còn đang quyết định bỏ qua thì thông báo hệ thống vang lên, đi theo đó bảng lựa chọn hiện ra.
"Ting!
Xét thấy ký chủ được Kiếm Đạo Trường Hà chi chủ chọn làm người kế thừa, phía dưới có những lựa chọn sau:
(1) Chấp nhận trở thành Kiếm Đạo Trường Hà người kế thừa, trên con đường kiếm đạo sẽ một bước ngàn vạn dặm, vượt qua tất thảy người tu luyện kiếm đạo khác. Phần thưởng: một thanh kiếm cấp linh bảo, một món tử cấp phòng ngự pháp khí, một viên Minh Ngộ Thạch.
(2) Từ chối trở thành Kiếm Đạo Trường Hà người kế thừa, kiếm đạo có được vận mệnh ưu ái thì ngươi cũng không đi. Phần thưởng: một món tử cấp phòng ngự pháp khí, một viên Minh Ngộ Thạch."
Bảo Long thấy cái bảng này liền liếc qua Trương Diệp một chút, dù sao đối phương cũng chưa tấn công ngay. Hắn mất vài giây đọc xong thì liền thấy hạng mục thứ nhất quả thật rất tốt, về phần thưởng thì cái thứ nhất hơn hẳn một thanh kiếm cấp linh bảo nha!
Đồ tốt như vậy hắn không chọn thì không phải lợn chê cám sao? Dù có chưa thể sử dụng thì với Hồng Mông Nạp Hư Giới, hắn tự tin giấu được món đồ phỏng tay này.
Thời gian cũng không còn nhiều, Bảo Long suy nghĩ kỹ càng nhất có thể liền chọn hạng mục thứ nhất. Sau đó hắn nghĩ trong đầu kêu gọi vị kia.
Kế đến theo những gì y nói mà làm mới xuất hiện cảnh bạch sắc kiếm khí thấu thương khung mấy ngày trước. Mà đó chỉ là dị tượng khi tiếp nhận thân phận Kiếm Đạo Trường Hà ngươi kế thừa, Bảo Long chỉ tận dụng làm một đòn đánh mà thôi.
Vì vốn không phải thứ đồ mà hắn có thể cầm trong tay đánh người nên mới bị phản phệ một chút, may chưa có bạo thể mà c·h·ế·t. Không cần Bạch Mộ Hàn nói, hắn muốn dùng một lần nữa cũng không được.
Giờ nghĩ lại có chút không vui, giá như đòn đó có thể trở thành sát chiêu của hắn. Đúng lúc hắn đáng nằm vắt chân suy nghĩ linh tinh, âm thanh hệ thống lại vang lên:
"Ting!
Ký chủ lựa chọn trở thành Kiếm Đạo Trường Hà người kế thừa, nhận được những phần thưởng sau:
(-) Tru Tiên Kiếm (Bị tàn phá) thượng phẩm linh bảo.
(-) Hắc Bạch Nhị Ngư Bào, thượng tử cấp pháp khí.
(-) Một viên Minh Ngộ Thạch."
Phê~ cái gì mà Tru Tiên Kiếm? Lẽ nào là một trong tứ kiếm dựng lên Tru Tiên Kiếm Trận trong truyền thuyết bên Tàu?
Mặc dù có bị tàn phá nhưng cũng đạt đến thượng phẩm linh bảo, không tồi đâu. Còn món phòng ngự pháp khí kia, nhìn qua ảnh mô tả thấy rất đẹp nha.
Nửa thân trên áo bào là một màu trắng tinh khiết, đến phần giữa thì từ từ chuyển sang đen rồi từ đó đến chân bào một màu đen tuyền. Sau lưng còn có hình hai con cá một trắng một đen nối đuối nhau thành vòng tròn. Hình thêu vô cùng sống động, cảm tưởng như chúng là sinh vật sống vậy.
Kế đến là viên đá có tên Minh Ngộ Thạch, hắn đoán được phần nào công dụng nhưng vẫn muốn hỏi hỏi một chút.
"Minh Ngộ Thạch: Thần kì chi thạch, có thể dẫn ký chủ tiến vào trạng thái minh ngộ đại đạo, có thể phụ trợ lĩnh hội tất thảy." Hệ thống nghe được thắc mắc của hắn, một cái bảng giải thích hiện ra.
"Thứ đồ chơi này tốt như vậy? Còn không có tác dụng phụ gì khác...lão tử nhận!" Bảo Long thích chí ngắm nhìn mấy món phần thưởng được để trong Hồng Mông Nạp Hư Giới.
Đúng lúc này một âm thanh quen quen vang lên bên tai hắn.
"Tiểu tử, ngươi cũng thật kì lạ nha. Lúc trước thì hậm hực, chốc sau đã kinh hỉ. Tiểu tử ngươi có bệnh a?"
"Hứ, lão già ngươi mới có bệnh! Cả nhà ngươi có bệnh!" Bảo Long tức giận mắng lớn trong đầu, hắn hận không thể thực sự gân cổ lên gào thét.
"Ấy? Tiểu tử nhà ngươi xưng hô như thế sai rồi, còn không mau gọi ta sư phụ?" Âm thanh tang thương kia lúc này lại có chút nhí nhảnh trong đó.
Bảo Long định cãi nhưng hắn rất nhanh cũng thấy đối phương nói không có sai đâu, hắn đích thực được coi như nhận y làm sư phụ. Hậm hực một lúc sau mới tiếp tục nói:
"Vậy sư..sư phụ, người ở đâu vậy? Có thể đến đón đồ nhi không?" Rất gọn gàng vào thẳng vấn đề, hắn đang đau đầu như thế nào trốn khỏi cái nơi sắp biến thành chiến trường này. Vị này là Kiếm Đạo Trường Hà chi chủ, chả biết là cái gì nhưng nghe rất bá đạo, hẳn y sẽ có thể dễ dàng đưa hắn đi.
"Đón thì đơn giản, ta phẩy tay một cái là được. Nhưng mà...ngươi vẫn cứ là ngoan ngoãn ở đó đi." Âm thanh lão giả vừa nói vừa suy nghĩ gì đó.
"Sư phụ, đồ nhi là muốn mau mau gặp ngài, để thể hiện tấm lòng a." Bảo Long thành khẩn, sắp đến lúc đại chiến rồi mà hắn đến cách trốn đi vẫn chưa tìm ra.
"Haha, lần hạo kiếp này của Huyền Thiên Tông nhất định có chỗ tốt cho ngươi, không cần phải trốn." Nghe đến đây Bảo Long lông mày khẽ động, có chút cau lại. Đối phương như thế nào biết được ý đồ của hắn? Hắn còn chưa có kể cho ai nghe nha.
"Ngươi thắc mắc làm sao ta biết? Nói cho ngươi sáng mắt, ở cái tu vi của ta tính một chút có thể biết ngươi đã phát hiện ra kế hoạch của tên phản đồ Huyền Thiên Tông.
Nếu ngươi đã biết, còn không muốn trốn sao?" Đến lúc này thì giọng điệu của Kiếm Đạo Trường Hà chi chủ hoàn toàn thay đổi, không còn nét tang thương mà thay vào đó là sự dí dỏm, còn một chút tự kiêu tự đại.
"Ầy, nếu ngài đã biết vậy thì..."
"Ta đã nói rồi, nhất định có chỗ tốt cho ngươi. Mang ngươi đi sợ ngươi sẽ khóc hận tại sao không ở lại.
Đồ nhi, nghe ta mà ở lại Đại Long Giới một thời gian nữa. Nơi mà ta ở...ngươi vẫn đừng đến sớm thì hơn.
À phải rồi, ngươi cũng có thể gọi ta là Tử lão." Buông xuống câu này Tử lão lập tức cắt đứt liên lạc, để lại Bảo Long đang lúc này đang ngờ ngợ gì đó
...
Lúc này, Hắc Uyên, Đông Vực.
Tông chủ Cuồng Sát Tông lúc này từ trong động phủ của mình bắn vụt ra ngoài, uy lực khiến động phủ rung lắc đến sắp đổ xuống.
Hắn bắn một đường không ngừng nghỉ đến bên trên Hắc Uyên, đứng trầm ngâm ở đó một lúc lâu, tay phải nắm chặt trường đao.
Bất chợt từ một cái phương hướng bay đến một đạo huyết quang, tốc độ vô cùng nhanh chóng tiếp cận Cuồng Sát Tông tông chủ. Hắn thấy vậy liền đưa tay ra chộp lại, hoá ra đó là một cái huyết sắc ngọc giản.
Hắn chẳng tốn thêm thời gian, lập tức phá không bứt tốc lao lại xuống dưới đáy của Hắc Uyên. Chỉ mất vài giây hắn đã xuống được đến nơi, lúc này liền thấy tám người khác đã đứng chờ hắn.
Song Tử Lão Nhân lên tiếng trước: "Như nào? Minh chủ ra lệnh tiếng công?" Tâm trạng của hắn phi thường sốt sắng, cũng tại tay chân ngứa ngáy quá lâu rồi.
Chỉ gặp Cuồng Sát Tông tông chủ lúc này ánh mắt ngập tràn kinh hỉ gật đầu, đám người ma đạo sau đó từng cái âm hiểm ánh mắt cùng nụ cười nhìn nhau. Cũng chỉ có Hắc Uyên Lão Quân cái này thấp cổ bé họng vẫn cúi đầu đứng im.
Sau một lúc bàn chuyện, Hắc Uyên Lão Quân nhận lệnh lui xuống phía đại quân chuẩn bị những bước cuối cùng.
Chờ đợi mấy trăm năm, thời cơ cuối cùng cũng đến, đại sự của chúng sắp thành rồi!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.