Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 22: Thấy Thổ Linh Sâm, Điền Bá Kế Hoạch

Chương 22: Thấy Thổ Linh Sâm, Điền Bá Kế Hoạch


Sau khi trò chuyện trao đổi một phen thì cả sáu người bắt đầu dọn dẹp xung quanh, dự định dựng lều tại đây.

Bốn người của Chiến Doanh tiểu đội đều đã b·ị t·hương, cần phải nghỉ ngơi. Trần Phong không ý kiến, hắn cũng muốn xem xem, Điền Bá sẽ làm gì để g·iết hắn.

Sáu người dựng ba chiếc lều, Trần Phong cùng Hân Hân một cái, Lưu Tài cùng Điền Bá một cái, còn lại là Hoàng Dung cùng Triệu Uyển.

Nhìn Trần Phong cùng Hân Hân chung lều, không cần nghĩ cũng biết ban đêm hai người sẽ làm gì. Nghĩ đến đó càng khiến Điền Bá nghiến răng nghiến lợi, hạ quyết tâm phải g·iết bằng được Trần Phong.

Cảm thấy sát ý nồng nặc từ Điền Bá, Trần Phong có chút muốn cười. Lần cuối hắn bị sát ý nhằm vào còn là kiếp trước lúc bị bốn Hóa Thần cảnh ma tu vây công. Bây giờ Hắn lại bị một con kiến như Điền Bá nhằm vào, quả thật không biết nói gì.

Trong lúc bốn người kia chữa thương thì Trần Phong cùng Hân Hân tới một bãi đất trống, hắn ngồi trên cao tu luyện còn nàng ở phía dưới luyện kiếm. Mãi tới tối hai người mới quay về.

Đám người giải quyết xong bữa tối thì ngồi cùng nhau nói chuyện, Hoàng Dung cùng Triệu Uyển hai nữ liên tục hỏi Trần Phong hết vấn đề này đến vấn đề khác. Khi biết Trần Phong còn là khí sư, dược sư thì hai nàng há hốc mồm. Còn trẻ như vậy đã là cao thủ cấp bốn thì cũng thôi đi, đằng này lại còn là khí sư cùng dược sư cấp cao, hai nàng không biết nên nói gì cho phải. Thật muốn giải phẫu Trần Phong ra xem cơ thể hắn cấu tạo như nào, có gì khác người mà lại có thể lợi hại như vậy.

Điền Bá càng nghe thì lại càng ghen ghét, Trần Phong càng hoàn mĩ thì hắn lại càng đố kỵ. Đây là tâm lý so sánh, không chịu được khi thấy người khác hơn mình, đặc biệt lại còn là vượt xa hắn về mọi mặt như Trần Phong.

Đám người mải mê nói chuyện đến tận gần chín giờ. Hân Hân ngại nói chuyện với người lạ nên suốt buổi nàng chỉ im lặng, ngồi khoác cánh tay Trần Phong. Hoàng Dung cùng Triệu Uyển có hỏi gì nàng thì Trần Phong đều lên tiếng trả lời hộ.

Điền Bá trước đó có lên tiếng bắt chuyện với Hân Hân, nhưng nhận lại chỉ là sự thờ ơ của nàng cùng Trần Phong. Ngoại trừ Trần Phong cùng phụ thân, em trai ra thì Hân Hân thực sự không hề quan tâm tới nam nhân nào khác.

Bị hai người không nhìn, Điền Bá vô cùng tức giận, quyết định tối nay liền xử lý Trần Phong rồi h·ành h·ạ Hân Hân, xả nỗi hận trong lòng. Lúc này, nhìn Lưu Tài cùng Hoàng Dung, Triệu Uyển quay về lều, hắn mới mở miệng nói:

"Ta biết gần đây có một bụi Uyên Ương hoa! Ta nghe nói, khi một cặp tình nhân hái được Uyên Ương hoa thì hai người sẽ được tình ái chi thần chúc phúc, bên nhau mãi mãi!

Nếu hai ngươi muốn thì ta có thể dẫn hai ngươi tới đó!"

Hân Hân nghe Điền Bá nói vậy thì ánh mắt tỏa sáng, nhưng rất nhanh nàng liền bình tĩnh lại. Nàng nghĩ, dựa vào chính bản thân nàng cùng Trần Phong cũng có thể bên nhau trọn đời, không cần thiết phải đi hái Uyên Ương hoa, nhận chúc phúc của tình ái chi thần gì gì đó.

Trần Phong thì khác, hắn nghe thế liền mỉm cười. Hắn biết đây là âm mưu của Điền Bá lập ra để hãm hại hắn, nhưng hắn không e ngại chút nào. Trước thực lực tuyệt đối thì mọi âm mưu quỷ kế chỉ là hổ giấy.

Trần Phong đã sớm dùng nguyên thần quan sát vài cây số xung quanh, không hề tồn tại nguy hiểm có thể uy h·iếp được hắn cùng Hân Hân. Trong mắt Trần Phong lúc này, Điền Bá chẳng khác gì một thằng hề nhảy nhót, ngu ngốc đến nực cười. Trần Phong muốn biết, Điền Bá lần này là muốn làm gì, nếu có thể, hắn không ngại tại chỗ xử lý Điền Bá.

"Được! Làm phiền ngươi dẫn đường!"

Gặp Trần Phong nở nụ cười, Điền Bá liền vội vã đứng dậy, không chờ đợi được muốn dẫn hai người đi. Hắn thấy Trần Phong vì tình mà ngu dốt, quả thật là trẻ người non dạ. Hắn sẽ hảo hảo dạy cho Trần Phong biết thế nào là xã hội hiểm ác.

Hân Hân thấy Trần Phong muốn đi cùng Điền Bá thì nói:

"Trần Phong! Ta thật sự không cần Uyên Ương hoa!"

"Ta cũng không cần! Nhưng ta nghe nói Uyên Ương hoa rất đẹp, ta có chút không nhịn được muốn nhìn thấy ngươi hoa cài mái tóc, nằm trong ngực ta!"

"Ta....Được rồi! Ta với ngươi cùng đi."

Hân Hân nghe mong muốn của Trần Phong thì ngại ngùng đồng ý. Sáu ngày này nàng rất hưởng thụ được Trần Phong thường xuyên ôm ấp, tuy nàng to gan không ít nhưng da mặt vẫn là rất mỏng, vẫn thẹn thùng không gì sánh được.

Hai người cứ thế đứng dậy, đi theo sát phía sau Điền Bá.

Điền Bá vừa đi phía trước, vừa thỉnh thoảng nhìn lại đằng sau, đảm bảo hai người vẫn đi sau hắn.

Ba ngươi đi đến nửa đêm thì tới một hồ nước. Hồ nước phía trước lăn tăn sóng gợn, lại thêm trăng sáng mà lúc này không ngừng ánh lên màu bạc, tưởng như ai đó đánh rơi từng viên dạ minh châu xuống hồ vậy. Ở giữa hồ là một ụ đất nhô cao, phía trên ụ đất mọc đó hai đóa hoa cuốn lấy nhau, vô cùng kiều diễm.

Uyên Ương hoa còn có tên gọi khác là Thất Sắc Hoa. Hoa có bảy màu, vô cùng xinh đẹp. Thất Sắc hoa chỉ có bốn cánh, dựa theo sách viết thì là tượng trưng cho sinh, lão, bệnh, tử, ngụ ý cặp đôi sẽ bên nhau trong suốt các giai đoạn của cuộc đời, chỉ có c·ái c·hết mới có thể chia lìa.

Ánh mắt Hân Hân lúc này không còn gì khác ngoài hai đóa hoa kia, thật sự là quá đẹp. Nàng không nhịn được muốn cùng Trần Phong đi tới hái Thất Sắc hoa.

Còn Trần Phong, hắn lúc này cũng không khác Hân Hân là bao. Trong mắt hắn, kia nào phải cái gì Thất Sắc Hoa, mà đó chính là báu vật. Thất Sắc Hoa chỉ là phần hoa, rễ của nó chính là Thổ Linh Sâm, là một trong ngũ linh dược của tu tiên giới.

Ngũ linh dược bao gồm Kim Linh Thảo, Mộc Linh Đằng, Thủy Linh Quỳ, Hỏa Linh Chi, Thổ Linh Sâm. Chúng là nguyên liệu chủ chốt để luyện chế Ngũ Linh đan.

Ngũ Linh đan còn được mệnh danh là hoàn mỹ Trúc Cơ đan. Tên như ý nghĩa, hoàn mỹ Trúc Cơ đan có thể giúp tu sĩ luyện khí đỉnh phong tiến hành trúc cơ, đồng thời đề cao cấp độ của đạo cơ, được thiên địa ưu ái. Linh căn cấp thấp tu sĩ nếu sử dụng đan này thì có thể xây dựng được đạo cơ cao cấp. Nếu người mang linh căn cấp độ giống ngũ hành linh căn của Trần Phong mà có thể phục dụng Ngũ Linh đan, tiến hành Trúc cơ thì hoàn mĩ đạo cơ là chuyện ván đã đóng thuyền.

Trần Phong lúc này thật sự là có chút không nỡ g·iết Điền Bá. Dù sao cũng nhờ hắn mà Trần Phong mới có thể tìm thấy Thổ Linh Sâm.

Bởi ngũ linh dược trời sinh được thiên địa chăm sóc nên có khả năng lẩn tránh thần thức, rất khó tìm ra. Chỉ có vận may to lớn mới có thể may mắn phát hiện chúng. Chính vì vậy nên khi nãy Trần Phong dùng nguyên thần dò xét mới không phát hiện ra nơi này.

Thổ Linh Sâm dựa vào màu sắc cùng số lượng bông hoa mà tính ra tuổi của chúng, cứ mỗi màu là một trăm năm, bảy trăm năm là một bông hoa. Thổ Linh Sân trước mắt Trần Phong đã hơn một nghìn bốn trăm năm, quả thật hiếm thấy.

Ngắm nhìn hai bông hoa trước mắt, Trần Phong trong lòng đồng thời cũng có nghi vấn. Dựa vào vẻ đẹp cùng độ nổi tiếng của Uyên Ương hoa, không lý nào chúng có thể an ổn tồn tại tận hơn một nghìn năm mà không bị người khác hái mất. Có lẽ, vấn đề này phải chờ khi Trần Phong tìm thấy mỏ linh thạch mới có thể đoán biết được phần nào.

Gác lại nghi hoặc trong lòng, Trần Phong nhanh chóng nhảy lên ụ đất, chuẩn bị đào Thổ Linh Sâm cùng Thất Sắc hoa thì chợt, hắn cảm nhận được cái gì khiến khóe miệng hắn câu lên.

Bảo sao. Trần Phong còn đang không biết Điền Bá muốn làm cách nào để hại hắn, thì ra là dựa vào hộ bảo thú.

Hộ bảo thú là hung thú sống cùng thiên tài địa bảo, lâu ngày được tẩm bổ dược lực, nhanh chóng phát triển. Chúng coi phạm vi xung quanh dược thảo là lãnh thổ của mình, sẽ tiêu diệt bất cứ ai dám đến gần nhòm ngó dược thảo của chúng.

Hộ bảo thú của Thổ Linh Sâm là hai con Thủy Tinh Ngư, một đực một cái. Mỗi còn đều vô cùng to lớn, độ dài đạt tới gần mười mét, thực lực đều là cấp bốn. Hai con Thủy Tinh Ngư dưới sự tẩm bổ của Thổ Linh Sâm nên thành công thoát được cảm ứng của Trần Phong, đồng thời cũng đã sơ bộ có dáng vẻ của yêu thú.

Yêu thú khác hung thú ở chỗ, hung thú thường phát triển đến một kích thước nhất định thì sẽ dừng lại, sẽ không quá khác biệt so với đồng loại, hung thú là không có trí khôn, hoàn toàn là dựa vào bản năng tìm kiếm thức ăn.

Còn yêu thú thì khác, yêu thú là hung thú khi đã trải qua hấp thụ linh khí hoặc dược lực, phát triển sức mạnh cùng kích thước cơ thể, bắt đầu có được yêu khí. Yêu thú thông qua tăng cường yêu khí mà phát triển trí khôn.

Một khi yêu thú có được trí khôn đầy đủ thì lúc này sẽ gọi là linh thú. Linh thú trải qua một thời gian dài tu luyện, thực lực phát triển đến một mức nhất định, thường là bằng với tu sĩ Nguyên Anh cảnh là có thể hóa thành hình người. Cũng có một vài trường hợp ngoại lệ như ăn phải Hóa Hình thảo mà biến hình.

Điền Bá lúc này nhìn thấy mặt hồ run rẩy thì vô cùng kích động. Hắn cùng Chiến Doanh tiểu đội đã biết ở đây có hung thú cấp bốn. Hắn đã phải nhẫn nhịn chờ ba người kia đi ngủ mới nói dụ Trần Phong tới đây, hắn sợ bị ba người ngăn cản.

Kế hoạch của Điền Bá là dẫn dụ Trần Phong tới đây, lợi dụng Trần Phong cùng hai đầu hung thú cấp bốn lưỡng bại câu thương, hắn liền ra tay giải quyết cả ba. Cuối cùng Hân Hân sẽ rơi vào tay hắn. Dưới cái nhìn của hắn, Hân Hân có lẽ chỉ mới đạt tới cấp hai, thực lực sẽ không mạnh đi nơi nào, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng cầm xuống nàng.

Chương 22: Thấy Thổ Linh Sâm, Điền Bá Kế Hoạch