Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 7: Hệ Thống Tu Luyện, Dự Định Bán Tôi Thể Cao

Chương 7: Hệ Thống Tu Luyện, Dự Định Bán Tôi Thể Cao


Sáu ngày tiếp theo, cuộc sống của Trần Phong có rất nhiều thay đổi. Buổi sáng hắn đến nhà máy hướng dẫn mọi người trong xưởng. Chỉ ra chỗ sai sót cùng vài điểm cần chú ý, cộng thêm một vài mẹo nhỏ khi tôi luyện nguyên liệu. Nhờ vậy mà tốc độ làm việc của mọi người trong xưởng tăng lên rõ rệt, trở thành phân xưởng làm việc năng suất nhất trong nhà máy.

Chu Lai báo việc này lên trên, Tố Trung biết được liền vô cùng hài lòng, thưởng cho Trần Phong hai mươi nghìn mộc tệ cùng một phần tiền khác chia đều cho mọi người trong xưởng. Trần Phong bởi vậy được bổ nhiệm trở thành đào tạo viên, mỗi ngày sẽ tới từng phân xưởng đào tạo, tăng năng suất làm việc của nhà máy nhờ vậy mà tăng lên không ít. Thu nhập của Trần Phong cũng tăng lên một mảng lớn.

Buổi chiều thì Trần Phong đến tiệm thuốc nhà họ Phùng, hắn hiện đang làm người bán thuốc tại đó. Trình độ am hiểu dược thảo của Trần Phong đã thuyết phục được Phùng lão cho hắn làm việc ở đây.

Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, Trần Phong từ một cái thiếu niên bán bánh trở thành một người có mức thu nhập vượt qua phần lớn mọi người trong Đại Khê thành.

Điều này cũng phải cảm ơn Tố Hân Hân. Tất cả đều nhờ có nàng đâm Trần Phong thì mới có Trần Phong như bây giờ. Trần phong lại càng có hảo cảm đối với cái nhiều chuyện tiểu công chúa kia.

Trong sáu ngày này, trình độ thân thể của Trần Phong cũng không ngừng tăng lên. Đến hôm nay đã đạt tới cực hạn. Bây giờ Trần Phong dù chỉ dựa vào thân thể cũng đủ sánh ngang với võ giả cấp hai.

Tu luyện giả tại Mộc tinh quanh năm chiến đấu, họ cũng có một hệ thống tu luyện thống nhất. Các cảnh giới võ giả cũng giống như Hung Thú, phân chia từ cấp một tới cấp chín. Cấp độ v·ũ k·hí cũng đối ứng phân chia tương tự. Võ giả đạt tới cấp tám có thể xưng hào Võ Thánh, cùng cấp độ v·ũ k·hí gọi là Thánh Binh. Tương tự võ giả cấp chín cùng v·ũ k·hí gọi Võ thần cùng Thần Binh. Tương truyền võ giả cấp sáu có thể phi hành, cấp bảy có thể điểu khiển nguyên tố xung quanh. Còn năng lực của Võ Thánh cùng Võ Thần thì không biết. Dù sao rất lâu rồi cũng vẫn chưa xuất hiện.

Đại Khê thành trì dù chỉ là một thành trì nhỏ trên Mộc tinh nhưng nó cũng sở hữu không ít tu luyện giả mạnh mẽ. Được biết Đại Khê thành chủ vài năm trước đã đại đến cấp năm đỉnh cao.

Trần Phong tuy chưa được nhìn thấy võ giả chiến đâu, chưa thể so sánh với trình độ của tu tiên giả nhưng hẳn là sẽ không kém.

Trần Phong lúc này đang ở nhà máy, vô cùng mong chờ đến tối trở về dẫn khí nhập thể, bước vào luyện khí cảnh...

Hơn mười một giờ, lúc này Trần Phong mới xong công việc ở nhà máy, đang chuẩn bị lái xe đi về. Xe là được Tố Trung tặng, khen gợi đóng góp của Trần Phong trong việc nâng cao chất lượng nhà máy. Vừa dắt xe ra khỏi cổng nhà máy, tiến vào mắt Trần Phong là hình ảnh chiếc xe xa hoa quen thuộc. Đó chính là xe của Tố Hân Hân. Nàng lúc này đang đứng dựa trước của xe, tay ôm trước ngực, mắt chăm chăm nhìn

vào nhà máy.

Thấy Trần Phong xuất hiện, nàng liền vui vẻ chạy tới:

"Trần Phong, ngươi mấy hôm nay vẫn tốt chứ?"

Tố Hân Hân mấy ngày này do bận tham gia một lớp đào tạo võ giả nên không có thời gian đi tìm Trần Phong. Nói rồi Hân Hân lấy ra từ trong túi một chiếc hộp đưa cho Trần Phong:

"Cái này tặng cho ngươi, ta nhớ ra là ngươi không có điện thoai. Đây là chiếc điện thoại cũ trước đây của ta, tuy có hơi cũ nhưng dùng vẫn rất tốt. Bên trong đã lưu số của ta cùng cha ta, có chuyện gì ngươi cứ việc gọi tới."

"Cảm ơn, mấy ngày nay ta vẫn rất tốt, công việc rất thuận lợi"

Trần Phong tiếp nhận chiếc hộp của Hân Hân đưa đến. Đồng thời cũng lấy ra hai chiếc hộp khác đưa lại cho nàng:

"Đây là nhẫn cùng vòng cổ hôm trước ta đã hứa, tuần trước không liên lạc được với ngươi nên không có cách nào. Hôm nay gặp được liền đưa cho ngươi, ngươi cầm giúp Huyên tỷ chờ lúc khác đưa cho nàng giúp ta."

Hân Hân nghe tới Trần Phong đã làm xong nhẫn cùng vòng cổ thì vô cùng vui vẻ nhận lấy hai chiếc hộp, vội vàng mở ra xem.

"Oa, thật đẹp"

Tay nghề của Trần Phong thật không làm nàng thất vọng. chiếc nhẫn vô cùng tinh xảo, phi thường đẹp mắt.

Ngắm nhìn trên dưới chiếc nhẫn hồi lâu, bỗng Hân Hân thẹn thùng nói:

"Trần Phong, ngươi...ngươi có thể đeo giúp ta được không?"

Nói ra câu này xong hai gò má của Hân Hân càng lúc càng đỏ, giống như muốn nhỏ máu ra đến nơi vậy.

Nghe Hân Hân nói, Trần Phong sửng sốt. Không nghĩ tới rụt rè Hân tỷ lại có lúc mạnh dạn như vậy.

"Được rồi, Hân tỷ"

Trả lời Hân Hân xong Trần Phong lấy chiếc nhẫn từ trong hộp ra, cầm tay nàng lên rồi nhanh chóng đeo nó vào. Chiếc nhẫn vừa như in, như thể nó sinh ra là để dành cho ngón tay của Hân Hân vậy.

"Cảm ơn ngươi. Mà sao ngươi biết cỡ tay ta vậy?"

Hân Hân vui vẻ nắm đôi bàn tay lại đặt trước ngực, hai mắt cong thành hình mặt trăng, chăm chú nhìn ngón tay cùng chiếc nhẫn. Một lúc sau mới kịp phản ứng lại rồi cảm ơn Trần Phong, đồng thời phát ra câu hỏi.

"A, ta hồi tưởng lại ngón tay của ngươi rồi làm. Không nghĩ tới vậy mà lại vừa như vậy."

Trần Phong nói dối. Trước đó khi nghe hai nữ đề cập đến nhẫn cùng vòng cổ, hắn đã dùng thần thức nhìn qua ngón tay cùng cái cổ của hai người. Kích cỡ như nào, Trần Phong hoàn toàn nắm rõ.

Hân Hân nghe được Trần Phong trả lời liền vô cùng vui vẻ. Thì ra Trần Phong để ý mình như vậy. Lúc này trong đầu Hân Hân xuất hiện rất nhiều ý nghĩ kỳ quái khiến mặt nàng đã đỏ lại càng đỏ. Nàng vội cúi gầm mặt xuống, hận không chôn được khuôn mặt vào trong ngực, dấu đi vẻ thẹn thùng không để Trần Phong nhìn thấy.

Mất một lúc Hân Hân mới bỏ đi được những suy nghĩ trong đầu nhưng cảm xúc vui vẻ trong nàng vẫn không ngừng trào dâng. Giờ phút này, miệng nàng thi thoảng lại toát lên một nụ cười mà chính nàng cũng không kiểm soát được. Nàng ngẩng đầu lên đối mặt với Trần Phong hỏi:

"Trần Phong, buổi chiều ngươi có ý định gì không?"

"Ta dự định tới tiệm thuốc một lần rồi về nhà. Hân tỷ thì sao?"

"Ta chiều nay không có gì làm, liền đi cùng ngươi có được không?"

"Được rồi, Hân tỷ"

Trần Phong gật đầu đồng ý.

Đạt được Trần Phong đáp ứng, Hân Hân càng vui vẻ, lôi kéo hắn tiến vào trong xe:

"Vậy giờ chúng ta đi ăn trước nha, ngươi bận rộn cả sáng chắc cũng chưa kịp ăn gì."

"Cảm ơn Hân tỷ"

Trên xe hai người trò chuyện rất nhiều, tuy hai người chênh lệch nhau hai tuổi nhưng trò chuyện lại như bạn bè bình thường vậy. Thậm chí thái độ của Hân Hân càng ngày càng thân thiết, có vẻ là đã vượt qua giới hạn bạn bè bình thường.

Mải mê trò chuyện, sau bữa trưa, không để ý thời gian, hai người đã tới tiệm thuốc nhà họ Phùng. Hân Hân cùng Trần Phong mở cửa bước xuống thì gặp ngay Phùng Tiếu cũng vừa hay đi tới:

"Xin chào Phong ca, Hân tỷ"

"Ngươi không ở trong giúp ông nội ngươi, ra ngoài này làm gì?"

"Chào Phùng thiếu gia"

Trần Phong cùng Hân Hân lần lượt đáp lại Phùng Tiếu. Mấy ngày nay, Trần Phong thường xuyên làm việc ở tiệm thuốc nên gặp mặt Phùng Tiếu khá nhiều. Dù sao cũng là cháu nội của Phùng lão. Theo sự gặp mặt thường xuyên của hai người mà quan hệ cũng trở nên gần gũi, đã có thể xưng huynh gọi đệ bình thường.

"Ngồi trong đó quá mệt mỏi, ta ra ngoài hóng gió đúng lúc thấy Phong ca cùng Hân tỷ. Hôm nay Phong ca lại tới làm việc à? Để ta dẫn Phong ca tới gặp ông nội."

"Không cần, hôm nay ta là tới mua dược thảo làm thuốc."

Trần Phong trả lời Phùng Tiếu. Mấy ngày này làm việc ở tiệm thuốc, Trần Phong kiếm được không ít. Đã đủ mua một phần dược thảo luyện đan.

Dựa theo tính toán của Trần Phong, tối nay hắn sẽ bước vào luyện khí cảnh, có thể bắt đầu luyện chế pháp khí cũng như luyện đan. Tuy thực lực chưa phải là quá mạnh nhưng luyện chế một vài loại đan dược đơn giản đối với Trần Phong không phải vấn đề.

"Phong ca cũng biết làm thuốc?"

Phùng Tiếu nghe vậy liền bất ngờ, bên cạnh, Hân Hân cũng đồng dạng ngạc nhiên. Nàng mới chỉ biết là Trần Phong rèn đúc rất lợi hại, không nghĩ tới hắn còn biết cả chế thuốc. Một người con trai khôi ngô, tuấn tú, tính cách lại bình tĩnh, trầm ổn, không những giỏi rèn đúc mà giờ còn biết cả làm thuốc. Nàng hoàn toàn không tìm ra được điểm gì để mà bắt bẻ Trần Phong.

Trần Phong càng ngày càng toát ra vẻ thần bí khiến nàng không tự chủ được mà muốn thân cận, tìm hiểu. Mà khi một người phụ nữ bắt đầu tò mò về một người đàn ông khác thì đó chính là dấu hiệu người phụ nữ đó sắp bị chinh phục.

"Có biết một chút, đang định mua một chút dược thảo về nghiên cứu, khả năng làm ra vài loại thuốc tăng cường sức mạnh cơ thể."

Trần Phong bình tĩnh đáp. Sau này hắn sẽ làm ra nhiều loại đan dược khác nên cũng không cần thiết phải giấu diếm. Hắn có chỗ dựa là nhà máy cùng Phùng lão, cộng thêm thực lực của hắn sau này sẽ tăng nhanh, cho nên dù có bị người khác nhòm ngó hắn cũng không sợ. Tương phản, khi Trần Phong thể hiện ra tài năng của mình, hắn sẽ càng được coi trọng. Một thanh niên có thực lực, biết làm v·ũ k·hí cùng làm thuốc, hẳn sẽ được hưởng đãi ngộ vô cùng tốt.

Sau này Trần Phong dự định sẽ bán tôi thể cao. Cơ thể hắn đã phát triển tới cực hạn, muốn đột phá thì phải chờ luyện khí. Tôi thể cao đã không còn tác dụng với hắn. Làm ra bán cho tiệm thuốc hoàn toàn là ý kiến không tồi. Dù sao luyện chế đơn giản, không mất nhiều thời gian.

"Vậy chờ Phong ca nghiên cứu hoàn tất, có thể cho ta thử nghiệm trước một chút được không?"

Phùng Tiếu vui vẻ, hắn tuy không nghiêm túc tu luyện không có nghĩa là hắn không muốn mạnh lên. Chỉ là bởi tính cách ham chơi nên mới bỏ bê tu luyện. Giờ nghe Trần Phong muốn nghiên cứu thuốc rèn luyện cơ thể, hắn liền mặt dày hỏi thử. Không cần tu luyện cũng có thể mạnh lên chính là hợp ý hắn.

"Có thể"

Trần Phong thoải mái đáp ứng yêu cầu của Phùng Tiếu. Tính cách Phùng Tiêu như thế nào, mấy ngày quen biết, Trần Phong đã hiểu được đại khái, hoàn toàn là muốn không làm mà cũng có ăn. Đến lúc đấy Phùng Tiếu sử dụng tôi thể cao, b·ị đ·au đớn giày vò không biết sẽ là cảm giác gì. Chỉ nghĩ tới cũng đã muốn cười.

"Ta cũng muốn"

"Hân tỷ cũng muốn?"

Nghe Hân Hân bên cạnh nói cũng muốn thử nghiệm thuốc, Trần Phong bất ngờ. Không nghĩ tới Hân Hân ngày thường bày ra một bộ mặt lắm chuyện với hắn, giờ lại cũng muốn tăng cường sức mạnh.

"Hừ! ta đây đã sắp trở thành võ giả cấp một đấy. Có cơ hội nhanh chóng mạnh lên sao ta lại không muốn."

Tố Hân Hân tuy có hứng thú tu luyện nhưng cha nàng lại muốn nàng sau này quản lý nhà máy, nên nàng mới không thể tập trung tu luyện. Tới giờ vẫn chưa thể chính thức trở thành võ giả.

"Được rồi, tỷ cũng sẽ có phần."

Đáp ứng Hân Hân, Trần Phong trong đầu tự nhủ có lẽ sẽ làm đan dược khác cho nàng, miễn cho nàng hứng chịu đau khổ của tôi thể cao.

"Hì hì, Trần Phong thật tốt"

Hân Hân vui vẻ ôm lấy cánh tay Trần Phong, nhảy lên nói. Nói xong nàng mới kịp nhận ra điều gì liền vội vàng buông tha tay của Trần Phong, ngại ngùng đứng một chỗ.

Trần Phong buồn cười nhìn phản ứng của nàng. Thầm nghĩ Hân Hân da mặt mỏng, thật là dễ xấu hổ.

Phùng Tiếu đạt được sự đồng ý của Trần Phong liền vui vẻ cảm ơn rồi rời đi. Miễn cho quấy rầy bầu không khí của hai người.

Trần Phong cùng Hân Hân thấy Phùng tiếu rời đi mới tiếp tục bước vào trong tiệm thuốc, bắt đầu tìm mua dược thảo

Chương 7: Hệ Thống Tu Luyện, Dự Định Bán Tôi Thể Cao