Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Tử chiến (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Tử chiến (3)


Hắn c·h·ế·t!

Hắn không hề do dự liền chọn “Có”.

[Đã hoàn thành!]

Phải tốc chiến tốc thắng !

Nguyên bản đốm sáng rất là nhỏ nhưng nó ngày càng có xua hướng mở rộng ra, ý thức của hắn cũng dần bị ánh sáng thôn phệ.

Nhìn thấy cảnh này trong lòng Thiên Thu mừng rỡ vẩy cho Đại Thạch một ngón tay cái : “Được lắm, không uổng công ta tạo động lực cho ngươi”.

Như khi ta tua lại video, mọi thứ quay trở lại năm giây trước, cả Hắc Vũ và Thiên Thu đều trở lại vị trí mà năm giây trước bọn hắn vừa đứng.

“Cẩn thận!” Bỗng nhiên Thanh Hương hô lên một tiếng.

Dựa vào những đoạn ký ức đó mà trong thực tại Thiên Thu có thể tránh né được đòn tấn công của Hắc Vũ, nhờ đó mà hắn có thể thoát c·h·ế·t. Nhưng cũng chính vì c·h·ế·t nhiều lần như vậy nên nội tâm Thiên Thu giờ đây là vô hạn sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 20: Tử chiến (3)

Thiên Thu quát lên một tiếng, lập tức từ tấm phù kia một tia tử lôi phóng ra, như thiên lôi giáng xuống, trong một tích tắc tia tử lôi đã đáp xuống lớp màng bảo vệ của Hắc Vũ, đúng vào vết nứt đã có trước đó.

Bùm!

Không thể nào! Tại sao hắn có thể tránh được? Không phải hắn chỉ mới có bất nhập lưu đỉnh phong thôi sao?

Nhận thấy ánh mắt bất thiện của đối phương Thiên Thu nhanh chóng mặc niệm mở ra mô phỏng.

Bên cạnh tiếng mặc niệm trong đầu hắn là âm thanh máy móc của hệ thống.

Nội tâm Hắc Vũ tràn ngập nghi vấn, hắn không thể tin được một tên tiểu tử thua hắn một cảnh giới lại có thể tránh thoát được toàn bộ chiêu thức của hắn.

[Tính danh: Trương Đại Thạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Được rồi đó!”

“Khởi!”

Đồng thời trong lòng hắn sinh ra một tia lo sợ “Lỡ như ta bị hắn đánh bại thì sao?” ý nghĩ này vừa ra khiến lưng hắn phát lạnh, phải biết hắn còn một hình phạt đang chờ hắn lĩnh lấy đây, bây giờ mà làm hỏng việc tiếp thì chỉ còn con đường c·h·ế·t. Nghĩ đến đây khí thế trên người Hắc Vũ càng bộc phát ra mạnh hơn, mật độ cú các đấm càng trở lên dày đặc.

Bỗng nhiên, huyết dịch của Thiên Thu trên mặt đất bỗng bay lên, quay trở lại thi thể của hắn theo phương bay ra, từng giọt huyết dịch ghép lại, dần dần đầu hắn thành hình.

Trước mặt Thiên Thu là bảng thông tin của Đại Thạch, nguyên bản thời gian còn dưới 20 giây, giờ đã lên đến hơn 2 phút.

Tốc độ của Hắc Vũ rất nhanh, từ khi gào lên một tiếng kia chỉ mất chưa đầy năm giây hắn đã chạy đến trước Thiên Thu, một quyền nữa lại giáng xuống đầu hắn.

Hắc Vũ vận sức chuẩn bị lao tới Thiên Thu thì đột nhiên hắn cảm nhận được một cỗ áp lực kinh người, quay ra thì thấy cả một đống hỏa cầu, băng thương, thạch cầu bay về phía mình. Đứng trước một màn này hắn ngay lập tức làm ra phản ứng bỏ chạy, nhưng tất cả đã muộn hắn vừa mới dịch được một bước chân thì toàn thân của hắn đã bị một quả hỏa cầu nuốt trọn, và sau đó những chiêu thức kia cũng bay đến chỗ hắn.

Cảm thấy ngứa ngứa ở bụng, Hắc Vũ nhìn xuống thì thấy một nắm đấm đang va chạm với bụng mình, kẻ tung ra một quyền vừa rồi chính là tên thanh niên ở trước mặt hắn đây.

Hắc Vũ gào lên một tiếng, hắn thật sự tức giận, một võ giả cửu giai như hắn mà lại bị một tên nhóc bất nhập lưu đỉnh phong đùa giỡn, làm sao hắn có thể nuốt được cục tức này?

[Đang tiến hành mô phỏng…]

“Tiểu Tử đi c·h·ế·t đi…!!!”

“Hừ trò trẻ con” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bụp!

Tiếng kim loại va chạm vang lên, đao của Đại Thạch đã bị cản lại. Vừa rồi, khi hắn chém xuống Hắc Vũ đã ngay lập tức thu tay phải về chặn lại một đao của hắn.

Đến đây, nét mặt của Hắc Vũ lại càng trở lên hung dữ, hắn ngay lập tức xoay người thêm một quyền về phía Thiên Thu.

Những cú đấm xé gió lao nhanh về phía trước, mật độ những cú đấm dày đặc không có kẽ hở, đứng trước tình cảnh này bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy run sợ. Nhưng Thiên Thu thì không, trái lại hắn lại càng tỏ ra chấn tĩnh.

Đến đây, ý thức Thiên Thu trở lên mơ hồ, tất cả những gì hắn thấy được là bóng tối sâu thẳm. Đột nhiên trước mặt hắn xuất hiện một đốm sáng, bóng tối xung quanh hắn dần dần bị ánh sáng thay thế.


Không phải chứ, có cần phải thế không? Ta chỉ là một bất nhập lưu đỉnh phong thôi mà, ngươi là cửu phẩm đó! Đáng lý ra ngươi phải đánh hết sức nhẹ nhàng thôi chứ, sao lại tung hết sức thế kia ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mọi cố gắng của hắn dường như đều là vô ích bởi mỗi quyền đánh ra đều bị Thiên Thu dễ dàng tránh được. Không những vậy, mỗi khi né tránh được một cú đấm hắn đều sẽ quay người đấm lại một quyền, cứ như vậy Hắc Vũ đấm Thiên Thu không trúng một quyền nào ngược lại bản thân lại liên tiếp bị đối phương đánh trúng.

Ban đầu khi thấy đối thủ chỉ là hai tên bất nhập lưu đỉnh phong cùng một con bé phàm nhân, hắn có ý muốn chơi đùa một chút, nhưng khi bị trúng hai quyền kia thì suy nghĩ của hắn đã có cải biến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó là hàng loạt những âm thanh thông báo của hệ thống.

Mắt thấy những cú đấm của mình sắp trúng đích Hắc Vũ cười lạnh:” Tiểu tử, đi c·h·ế·t đi !” nhưng cảnh tượng tiếp lại khiến mặt hắn biến sắc.

Hắn có thể tránh thoát được những cú đấm trước là do đã biết trước chúng sẽ đánh vào đâu, nhưng theo thế tấn công của Hắc Vũ ngày càng nhanh khiến hắn né tránh ngày càng chật vật, cứ đà này hắn bị đánh trúng là chuyện sớm muộn.

Ngay lúc Thiên Thu dần cảm thấy tuyệt vọng thì Đại Thạch đã xuất hiện ở phía sau Hắc Vũ, tiếp theo đó là một đao chém xuống.

Nhìn thấy thời gian đã tăng lên, Thiên Thu gật đầu hài lòng, sau đó hắn mặc niệm gọi ra hệ thống.

Sau đó là hình ảnh trong mô phỏng hiện ra, tất cả đều là hình ảnh hắn bị đấm c·h·ế·t. Cứ như vậy từ nãy đến giờ hắn đã chứng kiến cảnh mình c·h·ế·t hàng chục lần.

Một tiếng nổ lớn vang lên, sau đó là hàng loạt tiếng thủy tinh vỡ vụn, từ vị trí vết nứt ban đầu lan ra toàn bộ tấm chắn, từng mảng của tấm chắn dần rơi xuống như tấm gương bị vỡ.

Một quyền này của Hắc Vũ có lực lượng còn mạnh hơn quyền lúc nãy. Ấy vậy nhưng Thiên Thu lại trấn tĩnh đến lạ thường, hắn bình tĩnh lách người sang một bên dễ dàng tránh né một quyền kia đồng thời còn nhanh tay đấm lại Hắc Vũ một quyền.

Trở về thực tại, ánh mắt Thiên Thu dần dần lấy lại tiêu cự, đột nhiên một tiếng hô vang vào tai hắn.

Đứng trước một quyền này Thiên Thu không hề cảm thấy sợ hãi, hắn bình tĩnh cúi người xuống thành công tránh thoát một quyền kia, tiện tay nhặt viên gạch trên mặt đất, nhảy về phía sau đồng thời ném viên gạch kia vào mặt Hắc Vũ.

Tiếng hoa quả vỡ nát vang lên, đầu hắn nổ tung, huyết nhục văng tung tóe.

“Cẩn thận!”

Nội tâm Hắc Vũ gào thét, hắn lại càng tăng cường thêm thế tấn công.

Khí thế cửu giai võ giả của Hắc Vũ triệt để bộc phát ra ngoài, hàng loạt cú đấm được hắn tung ra, tất cả đều nhắm đến Thiên Thu.


Uỳnh! Choang!

Nhưng lại như lần trước, một quyền này của hắn dễ dàng bị Thiên Thu né được, sau đó lại là một quyền đánh trả về.

Ngay sau tiếng hô đó, Hắc Vũ đã xuất hiện trước mặt hắn sau đó là một quyền giáng xuống nhắm thẳng đầu hắn.

…]

Rầm!

Một lần nữa tiếng hoa quả vỡ vang lên, đầu hắn nổ tung, huyết dịch văng ra đầy đất.

[Đang tải lên hình ảnh]

Nghe thấy tiếng hô Thiên Thu quay ra, đột nhiên có một bóng người xuất hiện trước mặt hắn, là Hắc Vũ! Nguyên bản Hắc Vũ đứng cách hắn tận năm mét nhưng quay đi quay lại Hắc Vũ đã chạy đến trước mặt hắn.

Viên gạch bay thẳng vào mặt Hắc Vũ vỡ tan thành từng mảnh.

[Có/không]

[Một lần mô phỏng tốn 10 nguyên điểm. Có xác nhận?]

Nhìn thấy cảnh này, Thiên Thu liền quay người bỏ chạy nhưng đã muộn, Hắc Vũ tiếp cận được Thiên Thu sau đó liền tung ra một quyền. Một quyền kia xé gió lao thẳng vào đầu hắn.

Keng!

“Tiểu Tử đi c·h·ế·t đi…!!!” Hắc Vũ gào lên một tiếng rồi lao về phía Thiên Thu.

Hắc Vũ cười lạnh nhìn lấy Đại Thạch.

Trạng thái: Cuồng nộ (còn 2:14)

Nhìn thấy một màn này khiến Hắc Vũ sợ run người, vẻ mặt hắn tràn đầy sự bất ngờ, hắn thầm hô không ổn rồi dán ánh mắt giận dữ của mình lên Thiên Thu.

Bụp!

Đến đây, thời gian như dừng lại, cả thế giới biến thành màu trắng đen, chỉ có thi thể của Thiên Thu là còn màu sắc.

Mãnh vỡ của viên gạch rơi xuống, để lộ ra khuôn mặt của Hắc Vũ. Nguyên bản khuôn mặt hắn để lộ ra vẻ ngạc nhiên sau đó dần dần đen lại cuối cùng hiện ra vẻ tức giận.

Trong khi Hắc Vũ đang sốt ruột vì mãi không đánh trúng một lần thì trái ngược với hắn Thiên Thu lại tỏ ra vô cùng bĩnh thản. Nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài, bởi vì quá tập trung suy nghĩ mà hắn không bộc lộ thêm bất cứ cảm xúc nào khác vô tình khiến Hắc Vũ hiểu lầm rằng hắn đang rất chấn tĩnh, thực chất bên trong đầu hắn đang điên cuồng mặc niệm.

[Đang tiến hành mô phỏng…]

“Tên c·h·ó c·h·ế·t!!!”

Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!

Hắc Vũ gào lên một tiếng, chạy đến trước mặt Thiên Thu, tung ra một quyền. Một quyền này có góc độ y hệt một quyền vừa đánh nổ đầu Thiên Thu.

Chỉ thấy Thiên Thu nghiêng người dễ dàng tránh né được những cú đấm của hắn, một quyền rồi lại một quyền, toàn bộ những cú đấm của hắn đều bị Thiên Thu né tránh.

Bỗng nhiên tiếng điện lôi điện từ đâu vang lên, Hắc Vũ quay ra nhìn, Thiên Thu lúc này đang cầm lấy một tấm phù màu tím chính đang phát ra từng tia lôi điện.

Tách! Tách! Tách!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Tử chiến (3)