Tu Tiên Thời Đại
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 103 Nguyễn Hữu Quang tài hoa
Trong khi đó ở chủ vị người có uy quyền nhất cũng là Hiệu Trưởng của học viện Nhân Tinh bậc nhất Thế Giới, Phùng Văn Triết.
Tuy vậy giờ mọi người đã biết tại chỉ một giải đấu nho nhỏ lại có thế thấy Hiệu Trưởng Phùng Văn Triết quan tâm đến như thế.
Lúc này không gian quanh Trần Võ Sâm tối sầm lại y hệt Trương Bá đã từng bị.
Đó là Trần Võ Sâm nghĩ thế. . .
Trong khi đó đám tuyển thủ khác thì chỉ biết thầm nhỏ nước bọt.
Bạch Mỹ Huệ ở trong học viện cũng được cho là Hoa Khôi của tân sinh năm nay khiến cho không ít học viện Hai Cánh và Ba Cánh tìm tới theo đuổi, nguyện vì cô làm mọi thứ. Ngoài ra cô còn có một nguyên nhân là cô cũng là một Hot Yoga nổi tiếng trên mạng với hàng triệu người theo dõi.
Sau đó hắn mới miễn cưỡng đứng lên, khuôn mặt tràn đầy vẻ không cam lòng.
Hự !
Cả đám người không ai hiểu Nguyễn Hữu Quang bị làm sao. Không phải Bạch Mỹ Huệ chưa làm gì sao ? Thế mà hắn lại nói như thể hắn lĩnh trọn Tuyệt Chiêu Tối Thượng của Bạch Mỹ Huệ vậy ?
Điều này cũng làm đối thủ của cô là Nguyễn Hữu Quang áp lực không kém.
"Thế mà có thể tôi Phẩm Kim Đan từ sớm như vậy. Đây là đệ tử của ai ? Hắn chắc chắn không phải là Tán Tu, tôi có thể chắc chắn."
Từ khi coi Trương Bá như phát khùng đánh đấm loạn xạ trong khoảng không, Trần Võ Sâm đã biết Đạt Thái Ma là loại đối thủ gì. Hắn là một kẻ mà ai đối mặt cũng thấy vô cùng phiền phức.
Tuy nhiên ánh mắt cả đám như lợi khí sắc bén bắn tới Nguyễn Hữu Quang. Cả đám chỉ hận không thể dùng ánh mắt g·iết c·hết kẻ dám phao Nữ Thần của chúng.
"???" Các tuyển thủ khác.
Dưới câu hỏi đầy sự ân cần của Bạch Mỹ Huệ, Nguyễn Hữu Quang khoa trương phun ra một cầu vòng máu.
Bởi lẽ cô xinh đẹp và người có nhan sắc dù ở đâu cũng được người ưa thích.
Trần Võ Sâm không hề biết đây là gì. Thuật Pháp ngàn vạn, biến hóa khôn lường. Những thứ mà hắn không viết ra không có nghĩa là không có. Trần Võ Sâm chỉ có thể tự phân tích đây là một ảo ảnh không gian và bị giam trong đó.
"Đây đúng là Bạch Hoa Kiếm Thuật. Kiếm Nhất Phàm đúng là đệ tử của người đó."
Lúc này Nguyễn Hữu Quang mới chậm rãi lồm cồm đứng lên đi tới Bạch Mỹ Huệ, đôi mắt hắn chân thành đi tới cô.
Trần Võ Sâm nghĩ cũng tội nhưng thôi cũng kệ. Đâu phải vấn đề của hắn.
"Tôi cũng thấy vậy. Thằng bé lúc nãy dùng kiếm thuật gì nhỉ ? Nhìn rất quen giống như kiếm thuật Bạch Hoa thì phải ?"
"Các ngươi lên võ đài để đấu võ hay phát cơm cún ? Đánh nhanh không hay bọn ta còn về ?"
Chỉ một lời khẳng định đó thôi cũng làm cho không ít vị Giáo Sư tỏ ra tiếc nuối.
Điều này làm đám Giáo Sư càng thêm mong đợi. Cánh tay chà xát vào nhau như đang mong chờ mỹ thực xuất hiện.
Nói xong Nguyễn Hữu Quang tách khỏi Bạch Mỹ Huệ nhưng trước đó không quên làm một cử chỉ thân mật là thơm lên má cô. Một nụ hôn phớt nhưng có thể khiến cho cô con tim nhận đến xao động cực lớn.
"Ai phá hỏng quy củ của giải đấu sẽ trực tiếp bị đuổi học." Tiếng nói vang lên từ trên trời mang theo khí tức to lớn khiến cho cả đám người suy nghĩ bằng thân dưới vội bình tĩnh quay trở lại vị trí cũ.
Nguyễn Hữu Quang ở trên chỉ dùng ánh mắt thâm tình nhìn cô. Cả hai cứ như một đôi uyên ương vô tình gặp nhau nơi võ trường b·ạo l·ực mà lại diễn một màn kịch ngôn tình khiến ai nấy không khỏi sục sôi.
Nói đến đây cả đám Giáo Viên không khỏi nghệt mặt ra mà không khỏi nghĩ tới một người mà họ cũng chỉ biết ngưỡng vọng.
"???" Trần Võ Sâm.
Tuy nhiên Nguyễn Hữu Quang không quan tâm tất cả mọi chuyện đang diễn ra xung quanh. Hắn chỉ nhẹ nhàng thì thào vào tai Bạch Mỹ Huệ.
Nguyễn Hữu Quang khi nhìn thấy cô mà đã ôm ngực đầy đau đớn khiến cô cũng bị bất ngờ mà không nhịn được hỏi một câu quan tâm. "Cậu làm sao thế ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong cơn dư chấn của Kiếm Nhất Phàm tạo ra, ở đằng xa đó ở một căn phòng lớn nơi tụ tập của những khí tức mạnh mẽ nhất. Các Giáo Sư và Hiệu Trưởng đang tụ tập ở đây bàn luận sôi nổi.
Có kẻ còn không nhịn được mà trực tiếp tại chỗ khóc ngất.
Nguyễn Hữu Quang lại dành chiến thắng theo một cách không tưởng khác và thành công kéo theo một đám thù hận to lớn.
"Đừng sợ. Tôi không có ý định tiểu nhân đánh lén cậu hay gì." Nguyễn Hữu Quang nói với giọng ôn nhu.
Vẻ đẹp của Bạch Mỹ Huệ tựa cái tên của mình khi cô luôn diện một bộ váy trắng thướt tha tôn lên vẻ thanh thuần của mình. Cùng với đó là khuôn mặt tinh xảo như búp bê sứ vô cùng đáng yêu theo kiểu khiến người muốn phạm pháp.
Trong khi đó cơm của loại động vật bốn chân vẫn diễn ra. Trần Võ Sâm coi mà cũng ngứa mắt không chịu được. Tính ra đến nay sống hai kiếp người, Trần Võ Sâm còn chưa biết cảm giác yêu đương là gì hết.
Xem ra ngoài Kiếm Nhất Phàm còn có những người khác có thực lực siêu cường nhưng chưa thể hiện ra.
"Cậu thật lợi hại đấy."
Nhìn qua trên khán đài mọi người cũng có thể thấy nửa số người ở đây là người hâm mộ của cô ở cả trong trường lẫn trên mạng.
Cô cứ thế lặng yên chờ đợi Nguyễn Hữu Quang tới cạnh cô. Ôm cô, đôi mắt tràn đầy ôn nhu kết với khuôn mặt đẹp như mỹ nam tử không góc c·hết làm cho Bạch Mỹ Huệ đỏ mặt, trái tim rung rinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đứng trên võ đài, Trần Võ Sâm quan sát đối thủ của mình là Đạt Thái Ma, trong lòng hắn không có gì chắc chắn.
Sẽ không hề bất ngờ sau giải đấu này Nguyễn Hữu Quang sẽ bị toàn học viên hâm mộ Bạch Mỹ Huệ t·ruy s·át tới chân trời góc bể.
Kết hợp với Mị Lực Thần Thể, Nguyễn Hữu Quang tỏ ra một luồng khí tức ấm áp lại ôn hòa khiến Bạch Mỹ Huệ trong bất giác tin lời hắn.
Lúc này trận đấu mà Trần Võ Sâm phải tự mình lên sân đã diễn ra. Tâm trạng của Trần Võ Sâm khá nặng nề nhưng vẫn phải tự động viên mình tiến lên.
"Đừng đánh nhau có được không ? Anh không muốn làm tổn thương em. Anh lỡ đem con tim cho em rồi. Xuống đợi anh nhé ? Anh hứa trận tới sẽ thắng vì em." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Mỹ Huệ đỏ mặt như trái đào đợi chín. Đầu cô trống rỗng không biết nghĩ gì nhưng chân cô rất thành thật bước khỏi võ đài.
Lúc này đến lượt Nguyễn Hữu Quang lên sân. Đối thủ của hắn là Bạch Mỹ Huệ. Cô là người được phiếu trống vào vòng này nhưng không ai chỉ trích
"???" Đám đông quan chiến.
Tuy nhiên Trần Võ Sâm vẫn bình tĩnh. Hắn biết khi mình mất bình tĩnh bản thân sẽ càng trầm luân vào trong Huyễn Cảnh của đối phương.
"Móa ! Thằng động vật bốn chân kia đang phao Nữ Thần của chúng ta ! Anh em xông lên thịt hắn." Đám đông la ó ùa nhau tính xông lên võ đài quyết làm một trận sống mái với Nguyễn Hữu Quang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 103 Nguyễn Hữu Quang tài hoa
Một đối thủ mà có thể dùng Ảo Ảnh để mê hoặc người khác. Đây chính là cảm tưởng của Trần Võ Sâm lúc này.
Không ít người đã có ý định thu đồ nhưng giờ thì đành từ bỏ.
"???" Bạch Mỹ Huệ.
Hắn chỉ khẽ giơ tay, các vị Giáo Sư đã vội im bặt chờ đợi hắn nói.
"Xem ra sẽ là một trận khổ chiến." Trần Võ Sâm lẩm bẩm.
Phía bên kia thì Đạt Thái Ma nhìn Trần Võ Sâm mà nở nụ cười tàn nhẫn. Một nụ cười mà có thể khiến Trần Võ Sâm khẳng định Đạt Thái Ma biết hắn chứ không phải vì cả hai chỉ tình cờ lầm đối thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đồng thời Trần Võ Sâm cũng đột nhiên chịu đến một đánh như một lưỡi dao cứa lên cánh tay hắn. Lưỡi dao ấy sắc bén tới nỗi cắt ra một vết lớn trên tay Trần Võ Sâm.
"???????????" Đám đông nhấc giày. Lúc này họ mà còn không biết chuyện gì đang xảy ra thì sống quá uổng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.