Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 87 Gặp lại Evelin

Chương 87 Gặp lại Evelin


Trần Võ Sâm sải bước tới khu vực nộp phí tham dự và thủ tục báo danh cho giải đấu Liên Đoàn. Trong lòng hắn giờ đang suy ngẫm sắp tơi hai tháng hắn phải làm gì để tăng cao sức mạnh.

Dù Trần Võ Sâm không có biết tới âm mưu ngoài kia của đám người xuyên không là có hay không nhưng hắn biết bản thân mình còn quá yếu để có thể tự phụ nghỉ ngơi.

Đấu với Trương Bá dù chỉ là qua vài chiêu thức và cả hai cũng chưa bộc lộ hết thực lực nhưng những gì Trần Võ Sâm thấy là sự non trẻ của bản thân không hơn.

Trần Võ Sâm có kĩ thuật, có kĩ năng phòng ngự tầm trung, kĩ năng t·ấn c·ông đa hóa cũng tầm trung. Những thứ này khiến cho Trần Võ Sâm với đồng cảnh giới có thể vượt một đến hai cấp nhưng vượt giới là không khả thi.

Như là đấu với Donur chính là nếu không có Nhất Vệ thì kẻ quỳ xuống hát chinh phục và bị cắt nửa người chính là Trần Võ Sâm không ai khác.

Thế nên để có thể gia tăng toàn diện sức mạnh của bản thân, Trần Võ Sâm quyết định làm một vố lớn chính là thay máu.

Đây là một khái niệm không có trong phạm trù của nhân loại. Khái niệm này được Trần Võ Sâm miêu tả và nhắc tới khi hắn sang chương khác của bộ truyện là ra khỏi Trái Đất tới Vũ Trụ bao la.

Cho nên Trần Võ Sâm tin rằng nếu hắn làm được vậy thì đám Người Xuyên Không sẽ không sẽ khó mà xác định được hơn về năng lực của Trần Võ Sâm. Bởi lẽ Trần Võ Sâm sau khi biết tới khái niệm những kẻ này hắn đã quyết định không bộc lộ những năng lực chính yếu của bản thân hết sức có thể.

Hắn muốn khiến trong mắt đám Người Xuyên Không hắn luôn thần bí và khó đoán.

Tuy nhiên quá trình máu rất khó. Thậm chí nó mang rủi ro lớn tới nỗi có thể khiến người ta c·hết ở trong từng quy trình vì vậy Trần Võ Sâm cần một sự chuẩn bị rất chi tiết đầy đủ.

Có những vật mà đẳng cấp Trần Võ Sâm không thể biết và những thứ tưởng chừng như truyện thần thoại được một số người mà duy nhất Trần Võ Sâm và một số kẻ Xuyên Không đọc sâu nội dung truyện mới biết.

Tất cả những thứ khó khăn này đều được Trần Võ Sâm gửi trên một tin nhắn nhỏ xinh tới Bùi Cường Hoành cùng ba chữ: "S.O.S" ở cuối.

Trần Võ Sâm tin rằng nó tuy khó nhưng Bùi Cường Hoành hẳn có cách.

Bùi Cường Hoành sau đó cũng phản hồi lại Trần Võ Sâm một chuỗi tin.

"???"

"Gì ? Nhóc đùa à ?"

"Đợi đấy cần chút thời gian."

Chỉ ngắn gọn ba tin thôi, Trần Võ Sâm đã có thể thở phào một hơi, hắn quyết định vững vàng lại cảnh giới Kết Đan Kỳ của mình rồi đột phá một chút.

Đối với người khác việc đột phá Kết Đan Kỳ chính là khắc họa thêm cho Kim Đan thêm chân thật và gia cường nó lên bẳng cách uẩn nhưỡng nó bằng Linh Khí trong Đan Điền.

Nhưng với Trần Võ Sâm thì lại là lấy Đan Giới đi thu nạp Linh Khí có trong Trời, Đất. Đây vốn là chuyện nghe hơi bất ngờ nhưng vẫn chấp nhận được. Phần ngạc nhiên ở đây là nó có thể thu nạp được vạn vật, vạn khí.

Tức là Đan Giới không khác một con Thao Thiết đang đợi Trần Võ Sâm đút cả thế giới cho nó nuốt.

Điều này cũng có ý nghĩa Linh Khí trong Đan Điền Trần Võ Sâm đối với nó chỉ là cân đường, hộp sữa. Là giọt nước để lấp đầy cái sa mạc mênh mông cơn đói.

Trần Võ Sâm biết mà chỉ có thể thầm cười khổ. Giờ Trần Võ Sâm đối với đột phá cảnh giới là không nhìn thấy chút nào ánh sáng.

Hắn thật không biết Đan Giới của hắn sẽ cần ăn bao nhiêu để đột phá nữa.

Tuy vậy Trần Võ Sâm rất thành thật đến Khí Đường để mua chút Linh Bảo nuôi béo Đan Giới.

Ban đầu Trần Võ Sâm ngẫm luyện đan cho Đan Giới ăn nhưng suy nghĩ thấu triệt thì nó quá tốn kém. Luyện bao nhiêu cho đủ lấp đầy Đan Giới ? Trần Võ Sâm sợ hắn chưa làm Đan Giới thấy no được một phần mười thì hắn đã nghèo đến ra đường nhặt ve chai bán.

Trong khi đó Trần Võ Sâm điều tra Khí Đường hàng ngày đều ra rất nhiều Tinh Bảo Phẩm thất bại và Linh Bảo Vật kém chất lượng, giá thành lại rẻ vô cùng tiện nghi. Đây đúng là một loại đồ ăn tuyệt hảo cho Đan Giới của hắn.

Tuy vậy thêm lần nữa Khí Đường ở đâu Trần Võ Sâm lại không biết.

Hắn thật không ngờ hắn có ngày cảm thấy hối hận như vậy khi tạo ra một cái Học Viện to lớn khủng kh·iếp cỡ một Thành Thị. Rồi chính hắn là người lãnh hậu quả vì suy nghĩ bồng bột đó.

Thích hoành tráng sao ? Hoành tráng đấy !

Tìm được đường chưa ? Chưa hả ? Kém !!!

Cầm Điện Thoại trên tay, Trần Võ Sâm không biết gọi cho ai xin giúp đỡ. Bởi lẽ danh bạ hắn chỉ có đâu đó sáu cái số điện thoại.

Điều này làm Trần Võ Sâm âm thầm thề sau lần này phải kết bạn nhiều hơn chút và thêm vào danh bạ một chút số chứ không sau này ra đường đúng là Sói Cô Độc giữa thành phố phồn hoa.

Trần Võ Sâm dù mù đường nhưng mang theo tâm lý tìm kiếm may mắn hắn thuê một chiếc xe đạp điện mà phóng vi vu khắp nơi đi tìm trong tuyệt vọng.

Cho tới khi một bóng hình quen thuộc đang đi trên phố khiến Trần Võ Sâm như bắt lấy được chân lý của Đảng hắn vội phanh xe phi thẳng áp sát lề con phố đó hô lớn !!!

"Tóc Vàng, hàng khủng. Giúp tôi với !!!"

Tuy nhiên cô gái dường như không nghe thấy một dạng không quan tâm.

Chính xác hơn là ai đi phản ứng lại được với cách gọi đó được ? Đây là cách gọi người hả ? Gọi mấy chị đứng vỉa hè thì đúng hơn.

Cho đến khi cô gái bị Trần Võ Sâm chạy tới đứng trước mặt và túm chặt vào vai rồi lay như muốn nửa cái mạng cô mới phản ứng kịp tiếng gọi đó là gọi mình.

"Bạn ơi ! Giúp tôi được không bạn ? Tôi lạc và cần sự giúp đỡ." Trần Võ Sâm vừa nói mà lại kích động vô cùng nên lắc vai cô gái mạnh tới não cô như muốn văng ra.

Trong điều kiện lý tưởng đó cô gái đã không ngần ngại dù mặc váy ngắn nhưng vẫn đạp Trần Võ Sâm một cước đá bay hắn ra xa.

"Tên thần kinh ! Mày lay bà thế muốn mạng bà hả ? Muốn c·hết hay gì ?" Cô gái căm tức chửi rủa về cái đống bầy nhầy bị cô đá ra xa (Trần Võ Sâm)

Dù vậy Trần Võ Sâm không tức giận, ngược lại càng có mặt dày mặt dạn hơn mà áp sát trở về tiếp tục van xin sự giúp đỡ mà quên mất mình cũng có mặt và mũi.

Sự t·ra t·ấn trong những lời năn nỉ của Trần Võ Sâm nó dày đặc tới nỗi cô gái không chịu nổi mà phải phất cờ trắng chịu thua.

"Được rồi ! Tôi giúp ! Tôi giúp được chưa ? Ngưng lải nhải lại và nói cho rõ ràng và làm ơn đừng gọi tôi là Tóc Vàng, Hàng Khủng nữa ? Cậu có bị thần kinh không ? Tôi tên là Evelin." Cô gái căm tức nói vì hiển nhiên Trần Võ Sâm quên tên cô.

Trần Võ Sâm thì chỉ "à" lên một tiếng. Hắn quên thật.

Sau đó Trần Võ Sâm bắt đầu nói cho cô về quá trình tìm kiếm tới Khí Đường của mình và mong cô giúp đỡ.

Tất nhiên Evelin rất sẵn lòng. Dù sao chạy cũng không thoát giúp thì đâu có vấn đề gì.

"Cũng được, theo tôi. Khí Đường cũng gần đây mà tôi cũng làm việc ở đó." Evelin từ tốn nói.

Trần Võ Sâm nghe mà ngạc nhiên.

"Một cô gái ngồi Roll Royce đi học mà cũng cần phải đi làm hả ? Xe thuê hả ?" Trần Võ Sâm đầy ngô nghê hỏi.

Điều này làm Evelin tức đến xạm mặt với thằng cha này mà liên tục phải cốc vào cái đầu đầy sự dốt nát và thiếu tinh tế của hắn.

Tuy nhiên Trần Võ Sâm cũng rất vui vì cô gái cũng đã chịu giúp đỡ.

Chương 87 Gặp lại Evelin