Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36: chiến đấu kết thúc, Lam Tinh Hoa tới tay.
Lôi Hổ thấy vậy cũng liền đuổi theo sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Lê Thu Ngọc cũng mỉm cười đáp lại.
"Trận chiến vừa rồi cũng gây ra không nhỏ động tĩnh, rất có thể sẽ có người chú ý tới nơi này, ba vị đạo hữu thấy như thế nào".
"Nếu đã đánh lui địch nhân, như vậy để bảo đảm an toàn, chúng ta cũng lên bắt đầu giao dịch đi".
"Được, chúng ta đồng ý này giá tiền".
"Không biết đạo hữu định trả giá bao nhiêu đây".
Trần Nguyên nhìn thấy ba người bắt đầu căng cứng thân thể, trong lòng đề phòng mình, nhưng sắc mặt vẫn tươi cười cảm tạ.
Lúc này nàng cũng lấy trong túi trữ vật ra, một bình đan dược chữa thương, sau đó đổ ra một viên đút cho Lê Thu Ngọc.
Ba người thấy Trần Nguyên đã đi khuất khỏi tầm nhìn rồi mới thả lỏng ra một hơi, dù sao bản thân ba người lúc này đã gần như là mất sức chiến đấu.
Trần Nguyên thấy cảnh này ánh mắt cũng khẽ động, nhưng sau một lúc làm suy nghĩ, vẫn từ bỏ đuổi theo ý nghĩ.
Cũng ngay vào lúc này, từ trong thân hình bươm bướm toát ra ngoài một đạo năng lượng cực lớn, sau đó như là tự bạo lao thẳng tới địch nhân.
"Khụ khụ".
Trần Nguyên nhìn sơ qua cũng hơi gật nhẹ đầu một cái, sau đó trầm tư vài giây rồi lên tiếng.
Tới đây hắn cũng ánh mắt nhất chuyển tiếp tục lên tiếng.
"Đạo hữu cũng không cần khách khí, ta cũng chỉ vì Lam Tinh Hoa mới giúp ba vị, nếu không để Lam Tinh Hoa rơi vào trong tay hai người kia, như vậy muốn mua lại cũng không phải dễ dàng như thế".
Tuy khí tức không còn tăng lên, nhưng hai người vẫn không ngừng bấm pháp quyết.
Về sau thấy chỉ là không đủ linh thạch, muốn dùng pháp khí để trao đổi, ba người mới hơi thả lỏng xuống.
"Chúng ta cũng không gì vấn đề lớn, chẳng qua là tiêu hao linh lực có chút nhiều, cho nên sắc mặt hơi kém chút thôi".
Phất tay một cái, một đống lớn linh thạch cùng phi đao bay tới chỗ ba người, sau đó cũng dùng linh lực nâng năm cái hộp gỗ về hướng mình.
Hết chương !.
Như vậy, chỉ sau vài lần vỗ cánh, đạo này bươm bướm đã tới trước mặt tên kia tu sĩ.
"Ầm ầm ầm". (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ thấy bảy cây dây leo đan xen vào nhau, tạo thành một cái dạng lưới hình tròn, phong kín lại xung quanh huyết rơi.
Nói xong hắn lấy trong túi trữ vật ra một thanh trung phẩm phi đao.
Nếu Trần Nguyên thật sự nảy sinh gì tâm tư không tốt, như vậy ba người đúng là cũng hết cách, cũng may là mọi chuyện vẫn thuận lợi.
Lúc này Lê Thu Ngọc thân hình hơi mỏi, trong miệng cũng phun ra một ngụm máu đỏ.
Lôi Hổ cũng vội vàng gật đầu lên tiếng đồng ý đạo.
"Sư đệ, chúng ta đi thôi".
"Ân, lam tinh hoa thành thục, giá thị trường 500 linh thạch một gốc, chỗ này có ba gốc 50 năm, là 1500 linh thạch".
Trần Nguyên thấy hai người đã tung ra đại chiêu ngắm, chuẩn tới tên kia mặt nạ đen tu sĩ, hắn cũng liền chỉ đạo dây leo toàn lực vây khốn lại huyết rơi.
Năm hộp gỗ bay tới trước mặt Trần Nguyên, hắn hơi kiểm tra một chút, xác định không gì vấn đề mới an tâm thu lại.
Bản thân cũng cho tán đi dây leo, biểu thị thiện ý.
Nói xong trực tiếp quay người rời đi.
Nhưng Lê Thu Ngọc vẫn gắng gượng chống đỡ, chỉ tay về phía tên kia mặt nạ màu đen tu sĩ ra lệnh.
"Tốt ! rất tốt, hôm nay là do ta khinh thường, cho nên mới nhận phải kết cục như này".
Một v·ụ n·ổ cực lớn phát ra, khiến cho phía xa một chỗ chiến trường khác cũng ngừng tay, không tiếp tục chiến đấu nữa.
Đừng nhìn hắn bây giờ có thể tạm thời ứng đối tên này luyện khí bảy tầng tu sĩ, nhưng trong cơ thể cũng không dễ chịu, linh lực gần hết, lục phủ ngũ tạng cũng đảo lộn.
"Ba vị đạo hữu thấy như vậy còn có thể ?". (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người liếc nhau một cái, đều cảm nhận được sự hài lòng bên trong ánh mắt của đối phương.
Chỉ thấy lúc này phía trước hai người, xuất hiện một đạo bươm bướm màu lam hư ảnh, đang dần dần ngưng thực lại.
Nói xong lấy ra năm cái hộp gỗ, sau đó phất tay một cái, cả năm chiếc hộp đều được mở ra.
Hắn cũng tự biết mình, tuy là hơn một năm nay thể tu có tiến triển vượt bậc, nhưng so với chân chính luyện khí hậu kỳ, như vậy bản thân vẫn còn kém xa.
Đệ tử Huyết Hà Tông cũng chỉ có thể giương oai ở Huyết Hà Tông địa bàn, còn đây là Thanh Hà Tông địa bàn, hắn cũng không sợ.
Ánh mắt hơi tối sầm lại, lấy ra một cái pháp khí hình đại đỉnh, úp ngược lại bao bọc lấy bản thân.
Trần Nguyên đến đây hơi chần chừ lên tiếng.
Còn Huyết rơi ? sau khi tên kia mặt nạ đen tu sĩ b·ị t·hương nặng, không còn đủ sức duy trì cũng đã tiêu tán.
Nói xong trực tiếp quay người rời đi, cũng không sợ phía sau sẽ có người truy kích.
Sau đó bấm vài đạo pháp quyết tạo ra một mặt tường chắn bằng huyết vụ, tiếp nữa là lấy ra trong túi trữ vật thêm hai tấm kim quang phù thay thế, sau nhìn về đạo kia màu lam bươm bướm.
"Đương nhiên là có thể ! Ta nhìn Lôi đạo hữu trong trận chiến vừa rồi, pháp khí cũng đã tiêu hao không ít, dùng thanh này phi đao thay thế vừa vặn".
Đạo này bươm bướm bây giờ mới bắt đầu xuất phát, chỉ thấy tốc độ vỗ cánh cũng không nhanh, ngược lại còn khá chậm, nhưng mỗi lần vỗ cánh đều như là thuấn di, xuất hiện tại phía trước hơn năm mét.
"Cũng may là Thu Ngọc cùng Thu Nhi đạo hữu có át chủ bài, nếu không lần này e là khó giữ được tính mạng".
"Đi".
Hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, dù sao giờ ba người đều b·ị t·hương nặng, còn duy nhất mình hắn, ý đồ không rõ, lại còn nguyên vẹn không bị gì thương tích, cho nên đề phòng hắn cũng là chuyện bình thường.
"Một gốc 60 năm dược linh, 600 linh thạch, gốc kia 40 năm dược linh, 400 linh thạch nữa, tổng cộng là 2500 linh thạch".
Tên này trực tiếp phun ra một đám máu đen, sắc mặt mới hơi chút tốt hơn, sau đó cũng lên tiếng.
Nếu tên kia tu sĩ b·ị t·hương nặng sắp c·hết, hoặc trực tiếp bị miểu sát, như vậy thế cục hoàn toàn ngiêng về bên bốn người, còn nếu không thì ngược lại.
Đập vào mắt là năm cây màu lam hoa, ngay cả rễ cây cũng còn nguyên vẹn.
Hắn biết cũng không thể né tránh, liền thử triệu hồi huyết rơi về phòng ngự, nhưng huyết rơi lúc này đã bị dây leo của Trần Nguyên hoàn toàn vây khốn, tạm thời không thể thoát ra.
"Chúng ta ở đây có tổng cộng năm cây Lam Tinh Hoa, trong đó có ba cây là 50 năm dược linh, một cây 60 năm, còn một cây khác là 40 năm".
Sau khi Lê Thu Ngọc nuốt vào đan dược, sắc mặt cũng hơi chút tốt sắc, nàng mới nhẹ nhàng lên tiếng.
"Đạo hữu nói rất đúng".
Chỉ sau hai hơi thở, đạo này hư ảnh đã hoàn toàn ngưng thực, hai người sắc mặt trắng bệch, khí tức cũng trở lại luyện khí năm tầng cấp độ.
Đạo này hư ảnh bươm bướm cũng không lớn, ngước lại nhìn chỉ to bằng một cái nắm tay của trẻ con.
Trần Nguyên thấy mấy người bộ dáng này cũng khẽ thở dài, vì hai bên vẫn còn đề phòng lẫn nhau, cho nên vẫn cách nhau một khoảng cách hơn mười mét.
Ba người thấy Trần Nguyên làm ra những này động tác cũng không ngăn cản, chỉ tiếp lấy linh thạch sau đó vẫn đứng yên tại chỗ.
Tới đây hắn ánh mắt nhìn thật sâu Trần Nguyên một cái, chỉ vì nửa đường đi ra lăng đầu thanh, đến phá đám, nếu không bây giờ hắn cũng không tới mức như này.
Tên kia mặt nạ trắng tu sĩ thấy sư huynh mình cũng đã rời đi, bản thân liền không tiếp tục tham chiến, thu lại pháp khí quay người đuổi theo.
Thấy Trần Nguyên tán đi dây leo, cũng lên tiếng như vậy, Lê Thu Ngọc cũng mỉm cười ngọt ngào gật nhẹ đầu lên tiếng.
Rất nhanh, khói bụi cũng đã tản đi, chỉ thấy giữa trung tâm v·ụ n·ổ xuất hiện một thân ảnh tàn tạ.
Dù sao mục đích hiện tại của hắn chỉ là muốn cầm tới Lam Tinh Hoa, những việc còn lại, hắn cũng không thèm để ý.
Đạo này thân ảnh, một tay đứt đoạn, mặt nạ cũng đã bay mất nửa bên, lộ ra ngoài thần sắc trắng bệch, trên người cũng trải đầy những viết thương lớn nhỏ.
Với lại điều quan trọng nhất là hắn chưa từng lộ mặt, muốn truy tra cũng không được.
"Đúng đúng, ta cũng cảm thấy thanh này phi đao rất hợp ý ta".
Tới đây Trần Nguyên cũng lên tiếng đáp lại.
Lôi Hổ lúc này cũng được thở dốc vài hơi, nhìn về hướng v·ụ n·ổ.
Sau khi thấy hai người thần bí đã đi xa, Lê Thu Ngọc, Lê Thu Nhi, cùng Lôi Hổ cũng đồng loạt thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Tỷ tỷ, ngươi không sao chứ".
Chương 36: chiến đấu kết thúc, Lam Tinh Hoa tới tay.
"Hai vị đạo hữu, các ngươi không sao chứ ?". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ba vị đạo hữu, tại hạ ở đây không đủ linh thạch, có thể dùng 2000 linh thạch, kèm theo thanh này trung phẩm phi đao trao đổi được chứ".
Ba người lúc đầu thấy được Trần Nguyên chần chừ bộ dáng, còn tưởng hắn định lật lọng muốn động thủ.
Hai người còn lại thấy nàng nói như vậy cũng gật đầu đồng ý, Lê Thu Nhi dìu mình tỷ tỷ, sau đó nhắm chuẩn một hướng rời đi.
Nhưng mọi người ở đây đều cảm nhận được, nguy hiểm khí tức từ trong đạo này hư ảnh là rất lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên mặt của tên kia mặt nạ trắng tu sĩ, lúc này cũng hơi có vẻ lo lắng, dù sao nếu Tạ sư huynh bại trận, như vậy hắn cũng đành phải rút lui.
Lúc này mọi người ở nơi này đều an tĩnh lại, chỉ chờ kết quả đòn t·ấn c·ông vừa nãy.
Vẫn là Lê Thu Ngọc đại diện lên tiếng đạo.
Lôi Hổ đi tới gần, sau đó lên tiếng đạo.
"Ba vị đạo hữu, nếu đã giao dịch xong, như vậy ta cũng cáo từ đi trước".
"Cũng phải đa tạ vị này đạo hữu giúp đỡ, nếu không e rằng hôm nay bọn ta đều rất khó chạy thoát"
Tên kia mặt nạ đen tu sĩ lúc này cũng cảm nhận được một đạo khí tức, đã khóa chặt bản thân.
Lê Thu Ngọc thần sắc hơi mỉm cười trả lời Lôi Hổ một câu, sau đó quay sang hướng Trần Nguyên nói tiếng đa tạ.
Lê Thu Nhi thấy tỷ mình như vậy bộ dáng, nàng liền nhanh tay đỡ lấy, thanh âm hơi chút lo lắng lên tiếng hỏi thăm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.