Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 41: Ba mươi năm linh nhũ.
"Giá khởi điểm là 200 linh thạch, mỗi lần ra giá không được thấp hơn 10 linh thạch".
Tuy là luyện khí bảy tầng, nhưng chiến lực cũng không tầm thường, dựa vào kiêm tu luyện thể, cùng với không s·ợ c·hết tư thế.
"Đạo hữu tốt, nơi này đúng là sư phụ nhà ta tổ chức một cái trao đổi hội, nhưng muốn tham gia cần có tín vật, không biết đạo hữu có sao".
"Còn luyện khí hậu kỳ, như vậy tác dụng cũng sẽ kém đi rất nhiều, không biết ta nói có đúng không ?".
Người lần này lên giá, thình lình lại là Thường Thiềm, tên này khách khanh Kiều gia.
"Ta ra 330 linh thạch".
"Hàn đạo hữu nhìn có vẻ lạ mặt, lão phu ở trong phường thị cũng coi như là quen biết rộng rãi, nhưng vẫn chưa từng nhìn thấy đạo hữu".
"Nếu không phải lão phu bây giờ đã tuổi cao sức yếu, không tiện tranh đấu, với lại hiện tại ta cũng đang cần gấp một khoản linh thạch lớn, nếu là bình thường, chư vị có trả giá cao đến mấy ta cũng không bán".
Sau khi báo giá hắn cũng không ngừng lại, mà một mặt hơi mỉm cười quay sang Trần Nguyên đạo.
Hắn hơi trầm tư một chút, sau đó vẫn nhận lấy.
"Đạo hữu tốt, lão hủ họ Trang, nếu không chê cứ gọi ta một tiếng Trang lão liền có thể".
Thấy không còn gì nữa Trần Nguyên cũng quay người rời đi, ra khỏi cửa hàng hắn mới hơi nhíu mày trầm tư.
Chỉ sau một lúc, giá cả đã được đẩy lên thành 350 linh thạch, dù sao thứ này chính là vật tư chiến lực, bình thường rất khó đạt được.
Sau một lúc nữa, giá cả đã được tăng lên 400 linh thạch, lúc này người ra giá cũng chỉ còn hai ba người.
Thanh Huyền phường thị hắn cũng từng đi tới, nhưng nơi đó cao thủ đông đảo, luyện khí bảy tầng cũng không được cho là nhân vật gì cao siêu, cho nên mới về Kiều Gia phường thị nhận đệ tử, truyền lại y bát.
Tiến vào bên trong phường thị, hắn đi dạo một vòng, hỏi mua nhiều loại vật liệu liên quan tới nhất giai thượng phẩm khôi lỗi, cùng tài liệu luyện khí.
Mọi người lúc này nghe được Trần Nguyên báo giá, cũng bắt đầu chăm chú đánh giá Trần Nguyên.
"Vị này đạo hữu, tại hạ Thường Thiềm, là Kiều Gia khách Khanh, ở nơi này phường thị cũng có chút danh tiếng".
"450 linh thạch".
Cầu cất giữ cùng đề cử.
"Với lại ta tuy xuất thủ xa xỉ, nhưng cũng chỉ mới tiêu gần nghìn linh thạch, cũng không thể vì nghìn linh thạch mà để hai ba tên luyện khí chín tầng xuất thủ ăn c·ướp ta đi".
Trần Nguyên nghe được vậy cũng biết, tên này lão giả muốn thăm dò bản thân lai lịch, hắn cũng sẽ không dấu diếm, cũng hơi tươi cười đáp lại.
Trang lão nghe được người này tu sĩ nói như vậy, liền hơi lắc đầu nhẹ, sau đó lên tiếng.
Nói xong tên này đưa cho Trần Nguyên một cái tín vật.
"Ta ra 250 linh thạch".
"550 linh thạch".
Trần Nguyên thấy lão giả tiếp đón cũng liền hơi tươi cười đáp lại, sau đó tìm một cái ghế trống ngồi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên này chủ quán thấy Trần Nguyên đã nhận tín vật, cũng mỉm cười nói ra địa chỉ, hẹn trưa mai gặp mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này Trang Lão cũng cất giọng lên tiếng.
"Đạo hữu xin dừng bước, ta thấy đạo hữu ngươi ra tay rộng rãi, mà vừa vặn ngày mai chúng ta cũng sẽ có một buổi trao đổi hội nho nhỏ, nếu đạo hữu ngươi cần tìm tài liệu, như vậy có thể thử tham gia xem sao".
Mọi người nghe được này thanh âm vang lên lúc, đều đồng loạt nhìn về hướng người lên tiếng.
Nói tới đây Trang lão cũng không tiếp tục lên tiếng nữa, mà để mọi người có thời gian tiêu hóa lời hắn vừa nói.
Là một tên trung niên nam tu, thân hình cường tráng, dung mạo đã hơn 40, sau khi nghe mọi người thì thầm, thì Trần Nguyên cũng biết người này là ai.
Trần Nguyên thấy có người báo giá 500 linh thạch, cũng hơi nhíu mày, nhưng vẫn tiếp tục bình tĩnh cất giọng.
"Tại hạ đến từ Thanh Huyền phường thị, do cần một vài vật tư có chút khan hiếm, cho nên muốn thử tới nơi này tìm vận may".
"Thường đạo hữu đúng là hảo nhãn lực, cái này cũng là ta chưa kịp giải thích với chư vị, thì đạo hữu đã thay ta nói ra".
Trần Nguyên lúc này trực tiếp bình thản giọng nói lên tiếng.
Trần Nguyên thấy cảnh này cũng không vội hô giá ngay, lúc này hắn cũng đã bình tĩnh lại, ánh mắt cũng không còn quá lửa nóng nữa.
"Ta ra 270 linh thạch".
Lúc này Trang lão cũng tiến lại gần lên tiếng thăm dò.
Tới trước cửa trạch viện hắn nhìn thấy có một tên tu sĩ luyện khí ba tầng đang đứng ở nơi đó, hắn liền đi lại gần hỏi thăm.
"Ân, vậy thì ở lại phường thị thêm một đêm, với thực lực hiện tại của ta, cho dù gặp phải luyện khí chín tầng, hoặc viên mãn, đánh không lại vẫn có thể an toàn rút lui". (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước khi hắn rời đi cửa hàng, thì được tên này chủ quán đưa cho một cái tín vật, sau đó lên tiếng.
Bước vào bên trong theo lời tên kia tu sĩ, đi tới một gian phòng, hắn mở cửa đi vào trong thì thấy, lúc này đã có chín người đang ngồi sẵn trên ghế chờ đợi.
Tên này tu sĩ thấy có một người trẻ tuổi, dung mạo bình thường, tầm 25 tuổi đi tới, lên tiếng hỏi thăm về trao đổi hội, lúc này cũng khách khí đáp lại.
"30 năm linh nhũ, là một loại thiên tài địa bảo, có thể làm phụ trợ luyện đan, hoặc trực tiếp phục dụng cũng có thể tăng cao tu vi, hoặc trong lúc cấp bách lấy ra khôi phục linh lực".
"Còn khi sử dụng để khôi phục lại linh lực, cũng gần như là ngay lập tức tràn đầy, không giống đan dược, phải từ từ luyện hóa mới có thể".
"Không giống nhau, các vị cũng biết, sử dụng đan dược là sẽ có đan độc, nhưng nếu dùng linh nhũ với số lượng vừa phải, như vậy cũng sẽ không gì ảnh hưởng".
Trang lão thấy người lên tiếng là Thường Thiềm, cũng hơi mỉm cười khen ngợi một câu.
Tới đây hắn cũng không tiếp tục lên tiếng nữa, mà chờ đợi thêm người tới.
Một lão giả tóc bạc trắng, tu vi luyện khí bảy tầng, cầm trên tay một cây phất trần, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, hơi mỉm cười đứng dậy tiếp đón hắn.
Nói tới đây tên này lão giả hơi liếc nhìn mọi người một cái, thấy tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với hắn lời nói, mới tiếp tục lên tiếng.
Chương 41: Ba mươi năm linh nhũ.
Thường Thiềm thấy Trần Nguyên báo 550 linh thạch, vẻ mặt có vẻ không vui, tiếp tục báo giá.
Ở Kiều Gia phường thị cũng có rất lớn thanh danh, hiện tại cũng đã là Kiều Gia khách Khanh.
"Trang lão nói đúng là không giả, nhưng cũng phải tùy cấp độ linh nhũ mà phân chia, loại này 30 năm linh nhũ, chỉ có tác dụng lớn đối với luyện khí trung kỳ trở xuống".
"500 linh thạch".
Mọi người lúc này cũng lần lượt hiểu ra, trong mắt cũng bắt đầu có vẻ tham lam, nhưng nhìn tu vi luyện khí bảy tầng của Trang lão, hầu hết đều tắt tâm tư đi.
Dù sao hơn 400 linh thạch, đối với luyện khí trung kỳ tu sĩ cũng không phải con số nhỏ.
Hai ngày sau, Trần Nguyên lúc này cũng xuất phát tới phường thị, lần này hắn đem theo Đại Hắc bên người.
Trang lão thấy vậy cũng hơi gật đầu.
"Khụ khụ".
Mọi người tới cũng không sai biệt lắm, có thể bắt đầu buổi trao đổi hội hôm nay được rồi".
Trưa ngày hôm sau, Trần Nguyên đi tới địa chỉ tên chủ quán hôm qua nói tới, thì thấy chính là một gian khá lớn trạch viện.
Trần Nguyên cũng quyết định, chỉ cần bình này linh nhũ không quá mắc, hắn vẫn muốn cầm xuống.
Trang lão vừa nói dứt câu, thì ngay lập tức đã có người hô giá.
"570 linh thạch".
"Ta ra 310 linh thạch".
Đang lúc hiện trường hơi yên tĩnh lại, thì cũng có một thanh âm khác vang lên.
Hết chương !.
Trực tiếp nâng cao 50 linh thạch, nhưng âm điệu vẫn hết sức bình thường, giống như 450 linh thạch đối với hắn cũng không là gì.
"Trang lão, nếu chỉ là khôi phục linh lực, hoặc tăng cao tu vi, như vậy khác gì chúng ta trực tiếp mua đan dược sử dụng chứ".
Tên này trung niên tu sĩ là Thường Thiềm, luyện khí bảy tầng tu sĩ, có kiêm tu cả luyện thể, cấp bậc cũng đã đạt tới nhất giai trung kỳ.
Sau khi quyết định xong, Trần Nguyên đi tới một chỗ khách sạn, hắn đi tới chỗ nhân viên, bỏ ra một linh thạch, thuê lại một đêm.
Sau khi xa xỉ, bỏ ra số lớn linh thạch mua tới tay vào loại tài liệu quý hiếm, ít khi xuất hiện trên thị trường.
"300 linh thạch".
Nói tới đây, Trang lão lấy trong túi trữ vật ra một cái bình ngọc, sau đó mỉm cười giới thiệu.
"Hiện tại, ta đem linh nhũ này ra đây, chỉ với duy nhất một mục đích, đó là đấu giá bằng linh thạch, ai ra giá cao người đó được".
"Đạo hữu có thể cho tại hạ chút mặt mũi, nhường vật này cho ta như thế nào, nếu được Thường mỗ coi như nợ đạo hữu một cái ân tình".
Ngồi trên phi thuyền, vừa đi vừa nghỉ ngơi, hơn nửa tháng sau Trần Nguyên tới được Kiều Gia phường thị.
"Đúng vậy, tuy 30 năm linh nhũ có tác dụng lớn nhất là luyện khí trung kỳ, nhưng luyện khí bảy tầng, cũng có thể cấp tốc hồi lại ba phần linh lực, như vậy vẫn chưa đủ làm át chủ bài sử dụng sao".
Thấy vậy, Trần Nguyên liền đưa ra tín vật, sau đó cũng thuận lợi đi vào bên trong.
Bỗng nhiên lúc này có một thanh âm vang lên.
Trần Nguyên cũng vậy, ánh mắt hắn cũng lửa nóng, dù sao nếu có được bình này linh nhũ, như vậy dây leo thuật tiêu hao số lớn linh lực, cũng sẽ không còn là hắn nhược điểm nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi người này ra giá, ngay lập tức bị thanh âm phía sau chặn đứt.
"Lão phu là người đứng ra tổ chức, cho nên ta cũng sẽ đi đầu trước vậy".
Với lại đúng là giống lời Trang lão nói qua, cái này trong tình huống nguy cấp, chính là át chủ bài giữ mạng, kể cả là luyện khí hậu kỳ cũng có tác dụng.
Chương 42 đã viết được hơn 1200 chữ, nhưng buồn ngủ quá, để mai dậy viết tiếp vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vị này đạo hữu, ta đến để tham gia trao đổi hội, không biết nơi này có thể vào sao".
Tới đây một người tu sĩ hơi nghi ngờ lên tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.