Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Chém g·i·ế·t luyện khí hậu kỳ.
Hết chương !.
Cầm trong tay trường đao, Thường Thiềm nhảy lên né tránh một cây dây leo đánh tới, sau đó vung trên tay trường đao chém ra ngoài một đạo đao khí.
Cả hai v·a c·hạm vào nhau tạo ra một đạo xung kích tương đối lớn, khiến cho đất đá hai bên hẻm núi cũng bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Trần Nguyên thấy cảnh này cũng hơi nhíu mày, một nhát chém đã khiến dây leo bị tổn thương nặng.
Trong tay xuất hiện ba tấm thượng phẩm hoả cầu phù, ném tới bàn tay kia.
Đi về hắn phải trình báo lên gia tộc, cũng phải điều tra xem mọi chuyện đầu đuôi sự tình, liệu sau khi Thường Thiềm c·hết có kéo thêm địch nhân cho Kiều Gia hay không.
Bàn tay cuối cùng vẫn đè được xuống phía dưới, trong vòng 30 mét xung quanh xuất hiện khói bụi mù mịt, không nhìn thấy đường.
Lúc này phía trước cũng xuất hiện hai cây dây leo đồng loạt đánh tới, Thường Thiềm ngay lập tức đưa ra quyết định.
Còn bốn cây dây leo ẩn nhưng không phát xuất hiện dưới chân hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Nguyên lúc này vẫn một mặt bình tĩnh, lấy ra năm tấm thượng phẩm hoả cầu phù ném tới, sau đó triệu hồi bốn cây dây leo dưới chân.
Sau khi ra được khỏi vòng vây, Thường Thiềm lúc này hơi nhe răng cười dữ tợn, sau đó xách theo trường đao trong tay lao về phía Trần Nguyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vào trong phường thị, Trần Nguyên đi tới thuê một gian phòng có địa hoả mạch, cũng may mắn, động phủ có địa hoả vẫn còn một gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng như này cũng quá tiêu hao linh lực, nếu địch nhân có thể né được chiêu này, hoặc dựa vào một vài thủ đoạn, có thể sống sót thành công, như vậy liền không còn đủ linh lực để tiếp tục đánh nhau.
"Ầm ầm".
Hơi giậm chân lui về sau vài bước, sau đó chuyền linh lực trong cơ thể vào trong tay trường đao, bắt đầu vận thế chờ phát động.
Như vậy tuy là sẽ tổn thất linh nhũ vừa mới đến tay, nhưng cũng sẽ không để bản thân rơi vào nguy hiểm.
Bỗng nhiên lúc này hắn cảm nhận được một cỗ khí tức tương đối nguy hiểm, dùng linh thức quét qua thì thấy một mũi tên được bao bọc bởi linh lực đang xé gió lao tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên mặt đất xuất hiện một cự hình dấu bàn tay, ở giữa xuất hiện một cỗ t·hi t·hể nát bét.
"Vèo vèo".
Thường Thiềm lúc này đang cầm trên tay trường đao, liên tục vung ra những đạo đao khí, đánh lui dây leo.
Nhìn dấu vết nơi này để lại, đáng chú ý nhất là giữa chiến trường xuất hiện một cái hố hình bàn tay, ở giữa nằm đó một nát bét t·hi t·hể.
Nhìn những mảnh rách y phục còn sót lại, hắn cũng nhận ra người này là Thường Thiềm.
Mười tấm phù lục v·a c·hạm vào nhau, tạo ra động tĩnh không nhỏ, sau đó tự triệt tiêu lẫn nhau.
Hắn lúc này lại dán lên thân thêm một tấm kim quang phù, sau đó dùng hết toàn lực vung ra các đạo đao khí.
Cứ tiếp tục như này cũng không ổn, dựa theo kinh nghiệm nhiều lần sinh tử chiến đấu, hắn biết lúc này một là trực tiếp phá vòng vây chạy đi.
Tuy không hoàn toàn nát vụn, nhưng cũng đã rất thảm hại, xương cốt cũng đã b·ị đ·ánh lộ ra bên ngoài.
Tuy rằng có dây leo đánh trúng, nhưng dựa vào một kiện trung phẩm nội giáp, cùng nhất giai trung kỳ luyện thể, khiến hắn chỉ b·ị t·hương nhẹ, vẫn còn đủ sức chiến đấu tiếp.
Chương 43: Chém g·i·ế·t luyện khí hậu kỳ.
Thường Thiềm lúc này trong mắt cũng hơi kinh, hắn cảm thấy có chút không ổn, nhưng vẫn cố giữ tĩnh táo phân tích thế cục.
Nửa giờ sau, nơi này xuất hiện vài tên tu sĩ, trong đó cầm đầu là một tên tuổi trẻ nam tử, là Kiều Gia để tử.
"Hừ, ngươi nghĩ rằng chỉ mình ngươi có phù lục sao ?".
Đúng vậy, hiện tại Trần Nguyên đã có thể triệu hồi 14 cây dây leo để chiến đấu, tuy rằng uy lực tăng lên, nhưng linh lực tiêu hao cũng sẽ tăng thêm.
"Ầm ầm"
"Là ai có năng lực đánh ra pháp thuật như thế?".
Bây giờ đã bị ngoại lai tu sĩ g·iết c·hết, Kiều Gia cũng mất đi một tay đấm xuất sắc, khiến hắn có chút tiếc nuối cùng phẫn nộ.
Nửa tháng sau, Trần Nguyên cuối cùng cũng đã tới được Thanh Huyền phường thị.
Mũi tên v·a c·hạm với tầng ngoài kim quang, tầng này kim quang chỉ hơi cản lại được một nhịp, sau đó trực tiếp bị xuyên thủng, nhưng mũi tên cũng chỉ đến đây hết lực rơi xuống.
Thường Thiềm tuy thường ngày có chút hống hách, nhưng cũng phải công nhận chiến lực không tầm thường.
Vừa làm xong cái này động tác thì phía sau mũi tên cũng đã phi tới.
Điều khiển bốn cây dây leo đan xen vào nhau, kết hợp lại thành một đạo giao mãng lao tới phía sau.
Sau một lúc khói bụi cũng tản đi, chỉ thấy cự hình bàn tay lúc này cũng đã không còn, thay vào đó là mười cây dây leo đang rút về.
Nói xong cũng lấy ra năm tấm thượng phẩm công kích phù lục ném tới.
Cho nên cũng sẽ chiêu mộ chút ngoại lai tu sĩ, có chiến lực cao làm khách khanh. Trong đó Thường Thiềm có chút nổi bật, trong mấy năm này cũng chém g·iết không ít đệ tử Tô Gia.
Hai là tìm cách thoát ra khỏi dây leo vây khốn, tiến lại gần cận chiến với Trần Nguyên, không chần chừ thêm, Thường Thiềm chọn phương án hai.
Lúc này hắn cũng toàn lực vung vẩy trong tay trường đao, xuất hiện ra ba đạo đao khí chém tới.
Nói xong tế ra một thanh thượng phẩm pháp khí trường đao, sau đó lấy thêm hai tấm kim quang phù dán lên thân.
"Cạch cạch".
Trần Nguyên ở xa thấy cảnh này cũng hơi hài lòng gật đầu, tuy không gây được gì sát thương lên địch nhân.
"Hừ tiểu tử, đi c·hết đi".
Sau đó hai chân phát lực, giẫm nát đất đá dưới chân, dùng tốc độ cực nhanh lao tới Trần Nguyên.
Bỗng nhiên lúc này, hắn nhìn về sau lưng thì thấy một cảnh tượng rung động.
Nưng cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần thêm vài đạo mũi tên nữa, hắn hoàn toàn có thể nắm chắc chiến thắng.
Chỉ trong một cái hơi thở, trong tay trường đao đã tỏa ra một màu vàng rực, cùng lúc này Thường Thiềm cũng vung trong tay trường đao, chém ra ngoài một nguồn năng lượng khổng lồ, tạo thành hình một con kim điêu lao thẳng tới đầu Giao Mãng.
Tên này Kiều Gia tu sĩ nhìn chiến trường trước mặt, thần sắc cũng hơi khó coi, trong lòng cũng không bình tĩnh.
Dây leo b·ị b·ắn ngược về sau một khoảng cách, trên thân dây leo cũng bị đao khí chém ra một vết cắt sâu hơn 3cm.
Hắn liền nợi dụng cái này công năng tăng thêm, sau đó bện dây leo lại với nhau, xuất kì bất ý giúp tạo ra một đòn sát chiêu.
Ba tấm hoả cầu phù chỉ ngăn cản lại được cự hình bàn tay trong chốc lát, sau đó vẫn tốc độ không giảm đập về phía hắn.
Sau một hồi kiểm tra thêm dấu vết, cũng không phát hiện thêm gì quan trọng, hắn cũng liền quay người rời đi, trong lòng vẫn có chút đáng tiếc.
Đi vào trong sân, Trần Nguyên thả ra Đại Hắc, dặn dò vài câu, sau đó mở ra trận pháp, đi tới tĩnh thất nghỉ ngơi một giấc.
Thường Thiềm lúc này vừa mới xuất ra một đòn uy lực không kém, hiện tại hắn vẫn chưa thể ngay lập tức xuất ra đòn tiếp theo.
"Ầm ầm".
"Chỉ có vậy thôi sao ?".
Đằng sau hắn lúc này đang xuất hiện một bàn tay to hơn mười mét, lấy tốc độ cực nhanh đập xuống chỗ hắn đứng.
Thần sắc hắn lúc này cũng trắng bệch, vì tiêu hao quá nhiều linh lực cùng lúc, cho nên cơ thể có chút không chịu đựng được.
Gia tộc hắn cùng Tô Gia ở khá gần nhau, cho nên bình thường cũng sẽ xảy ra chút mâu thuẫn về địa bàn.
Vèo một cái, mũi tên mang theo cực lớn uy lực, xé gió lao tới Thường Thiềm.
Cũng vì mới vừa vào tay được linh nhũ, cho nên Trần Nguyên mới tự tin dùng chiêu này, cho dù thất bại cũng có thể dựa vào linh nhũ cấp tốc khôi phục lại.
Đao khí cùng dây leo v·a c·hạm vào nhau.
Hơi vung nhẹ trường đao trong tay, phóng ra ngoài một đạo đao khí, chém tới một cây dây leo, sau đó lấy ra một tấm thượng phẩm hoả cầu phù ném tới cây dây leo còn lại.
Chỉ vài giây sau, Thường Thiềm lúc này cũng đã thoát ra được vòng vây, trên người hắn lúc này cũng đã có những v·ết t·hương nhỏ.
Trần Nguyên nhìn cảnh này cũng hơi thả lỏng một cái.
Mũi tên xé gió lao tới.
Thường Thiềm lúc này cũng không tránh không né, trực tiếp vung vẩy trong tay trường đao chặn lại mũi tên.
Thường Thiềm thấy mười cây dây leo chặn lại hai đường đi, hắn hơi cười lạnh một cái.
Nhưng dao động của đòn t·ấn c·ông vẫn chưa chấm dứt, Thường Thiềm sau khi phát ra đòn công kích vừa nãy, thần sắc cũng không được quá tốt.
Thường Thiềm lúc này cũng một mặt nghiêm túc ứng đối.
Lúc này hắn lại tiếp tục lấy ra mũi tên thứ hai, bắt đầu kéo dây cung nhắm chuẩn thời cơ chuẩn bị phóng ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tới đây hắn cũng lấy trong túi trữ vật ra một thanh trường cung, xuất ra một mũi tên, sau đó kéo tên nhắm chuẩn thời cơ phóng tiễn.
Gian này động phủ là một toà Trạch viện, rộng hơn 300 mét, vẫn có ba phòng chính là tĩnh thất, cùng hoả mạch phòng, cùng một phòng bếp, còn có một phòng trống, có thể cải tạo thành gian tiếp khách.
Cho nên hắn cần phải kết thúc chiến đấu nhanh chóng, hắn cũng không quên lấy ra thượng phẩm phòng ngự pháp khí đặt trước mặt.
Trần Nguyên lúc này cũng lên sẵn dây cung thứ ba, hắn liền thả tay phóng tới.
Thường Thiềm thấy được cảnh này cũng hơi khinh thường một tiếng.
Huyết nhục của tên này tu sĩ cũng đã nát bét, tán loạn khắp nơi, thu thập lại cũng không được bao nhiêu, hắn cũng đành mặc kệ, bây giờ chuyện cấp bách là tìm một chỗ an toàn khôi phục lại linh lực.
Còn vì sao không thu thập lại tên này tinh huyết, bởi vì sau khi nhận lấy cự hình bàn tay đập xuống.
Tới đây Trần Nguyên cũng thu lại chiến lợi phẩm, sau đó rời đi.
Nhưng thế công cũng không dừng lại ở đây, một đạo Giao Mãng được bện thành từ bốn cây dây leo, mang theo lực áp bách khủng kh·iếp lao tới.
Ba năm trước, Thủy Mộc Dưỡng Linh Công đột phá tiểu thành cảnh giới, có thể giúp Trần Nguyên trong thời gian ngắn tăng thêm số lớn linh lực vào dây leo thuât, giúp dây leo tăng thêm khá lớn uy lực cùng tốc độ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.