Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 47: Thanh Viêm Xà.
Ba người sau khi thương thảo hoàn tất, cũng lần lượt tiến vào hang động.
Sau khi thả ra Đại Hắc, Trần Nguyên cũng bấm pháp quyết triệu hồi lên năm cây dây leo phụ trợ, sau đó để hai cây dây leo qua giúp đỡ Vũ Kim Phi một chút sức.
"Tĩnh Vân, như vậy nàng quá nguy hiểm".
Trần Nguyên nghe được Vũ Kim Phi nói cũng khẽ gật nhẹ đầu, hắn thu lại Đại Hắc vào linh thú túi, sau đó ba người tìm chuẩn một hướng rời đi.
Lúc này đầu trọc tu sĩ cũng nhe răng cười.
Trong đó bốn người thuộc Ngũ Hung trong lòng đều ám đạo không ổn, lần này có vẻ như đá phải tấm sắt.
Người còn lại là Hàn Nguyên, trước kia nghe nói là một tên nhất giai trung phẩm phù sư, nhưng dạo gần đây có mở một cửa hàng tên Vân Các".
Kỳ Tĩnh Vân thấy cảnh này đang định ra tay cản lại tên kia gầy gò tu sĩ, thì một thanh cự rìu từ trên trời dáng xuống chặn đứt nàng ý định.
"Hàn đạo hữu nói đúng, chúng ta chút này chiến lực, chỉ có thể so sánh với bình thường tu sĩ, nhưng đi so với lại chân chính thiên kiêu, như vậy vẫn còn kém xa".
"Tốt tốt, là ta tầm nhìn hạn hẹp".
"Nhất giai hậu kỳ linh thú".
Thanh âm Kỳ Tĩnh Vân cũng vang lên.
Nếu những lời tứ đệ nói là thật, như vậy trên người tên là Hàn Nguyên tu sĩ này, tài sản ít nhất cũng phải hai nghìn linh thạch.
Trần Nguyên chú ý đến cảnh này cũng hơi bất ngờ, hắn nhìn tên kia đầu trọc tu sĩ cũng không phải bình thường chiến lực, nhưng vâng bị Kỳ Tĩnh Vân hoàn toàn áp đảo.
"Hàn đạo hữu yên tâm, ngươi để nhất giai hậu kỳ linh thú phụ trợ, như vậy chiến lợi phẩm của đạo hữu cũng sẽ gia tăng, nhất định không để đạo hữu ăn thiệt thòi".
Bốn người còn lại liếc nhau một cái, sau đó cũng hiểu nở ra một nụ cười ác ý.
Vũ Kim Phi nghe được hai người nói vậy, cũng hơi cười cười xấu hổ.
"Nhưng Hàn đạo hữu có thêm nhất giai hậu kỳ linh thú phụ trợ, như vậy phiền đạo hữu cùng phu quân ta, tạm thời cản lại đầu kia Thanh Viêm Xà có thể so với luyện khí bảy tầng tu sĩ".
Bốn người còn lại sau khi nhận được đại ca mình ra tín hiệu rút lui, nhìn thế cục xung quanh một cái, tuy rất không cam lòng, nhưng vẫn lần lượt rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tin tưởng ta, chỉ hai tên luyện khí bảy tầng, ta vẫn đủ tin tưởng cầm chân trong thời gian ngắn".
Đan Lô cũng rất vững chắc, thỉnh thoảng cũng sẽ thay Vũ Kim Phi đỡ đòn, kể cả chịu nhiều công kích, nhưng thân đỉnh vẫn không có gì vấn đề.
Trần Nguyên đương nhiên sẽ không phản đối, cũng khẽ gật đầu đồng ý.
Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân sau khi đánh lui địch nhân, cũng không đuổi theo, mà lần lượt thu lại pháp khí, sau đó tiến lại gần Trần Nguyên.
Chưa kịp nói hết câu sau, thì thanh âm Kỳ Tĩnh Vân vang lên chặt đứt lời nói.
Còn bên chiến trường của Kỳ Tĩnh Vân thì hoàn toàn nghiêng về một bên.
Vũ Kim Phi cũng lên tiếng.
Trần Nguyên nghe được hai người nói vậy cũng khẽ mỉm cười gật đầu, sau đó lên tiếng.
Chương 47: Thanh Viêm Xà.
Sau khi đánh văng đòn kiếm khí của Kỳ Tĩnh Vân, bản thân cũng thuận thế lùi về sau rút đi.
"Hàn đạo hữu, mật rắn đối với luyện đan có chút trợ giúp, nếu có thể đạo hữu để lại cho ta mật rắn, còn những phần khác ngươi tùy tiện".
Tiếp tục như này tình huống, tuy rằng đều là luyện khí bảy tầng đỉnh, nhưng trong vòng trăm chiêu, đầu trọc tu sĩ ắt bại.
"Nhưng dựa vào ba chúng ta thực lực, chiến thắng cũng không gì vấn đề lớn".
"Xíu nữa ta sẽ cố ngăn chặn hai tên luyện khí hậu kỳ tu sĩ, còn phu quân cùng Hàn đạo hữu nếu có thể tìm cách hạ sát được một tên, kéo lại thế cục là tốt nhất".
"Đạo hữu cũng lên cẩn thận, hai con Thanh Viêm Xà ở nơi này cũng đã lâu năm nhất giai hậu kỳ, trong đó một con có thể so với luyện khí tám tầng tu sĩ".
Vũ Kim Phi nghe được vậy cũng một mặt lo lắng lên tiếng.
"Hi vọng hai vị đạo hữu sẽ để ta dùng linh thạch mua lại hai cỗ t·hi t·hể, sau đó dùng linh thạch để phân chia".
Nói xong lại một mặt nghiêm túc lên tiếng.
Trần Nguyên cũng không đuổi theo, nếu hắn muốn lưu tên kia tu sĩ lại, như vậy gầy gò ru sĩ cũng sẽ không dễ dàng rời đi như thế.
"Ta sẽ nhanh chóng giải quyết đầu Thanh Viêm Xà còn lại, sau đó tiến tới phụ trợ hai người".
"Bên trong bán ra nhiều loại thượng phẩm phù lục, cùng nhiều loại trung phẩm pháp khí, gia sản chắc chắn không phải bình thường tu sĩ có thể so sánh".
"Còn không được thì tìm chuẩn thời cơ chia ra t·ẩu t·hoát trước, sau đó chúng ta hẹn lại ở phường thị".
"Hàn đạo hữu, trước mặt nơi này hang động chính là Hồng Anh Thảo sinh trưởng địa phương". (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ân, ta không thành vấn đề ! Nhưng sau khi xong việc, nếu có thể đánh g·iết thành công hai đầu kia Thanh Viêm Xà".
"Hàn đạo hữu, thật hâm mộ ngươi, có được nhất giai hậu kỳ linh thú trợ lực, như vậy trong luyện khí kỳ, ngươi cũng không cần sợ ai nữa rồi".
Trần Nguyên nghe được vậy cũng khẽ lắc đầu cười cười.
"Trận chiến vừa nãy, tuy rằng giao chiến trong thời gian ngắn, nhưng để an toàn chúng ta vẫn lên rời đi nơi này trước, tìm một chỗ yên tĩnh khôi phục lại linh lực".
Tên kia gầy gò tu sĩ sau khi đẩy lùi Đại Hắc, sau đó né tránh một cây dây leo từ phía sau lao tới, hắn cũng nhắm chuẩn thời cơ rút đi.
Đầu trọc tu sĩ nghe được vậy, ánh mắt liền phát sáng nhìn chằm chằm ba người.
Đám người Trần Nguyên ở phía còn lại cũng thấy cảnh này, Kỳ Tĩnh Vân cũng hơi băng hàn nhỏ giọng.
Bên trong đan lô có một đạo ngọn lửa màu kim sắc, có nhiệt độ cực cao, dựa vào ngọn lửa này, Vũ Kim Phi dùng ra pháp thuật cũng tăng thêm ba thành uy lực.
Đại Hắc sau khi được thả ra ngoài cũng kêu lên một tiếng, sau đó nhắm thẳng gầy gò tu sĩ lao đi.
"Đạo hữu thấy như thế nào ?".
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên muốn dùng linh thạch mua đi hai cỗ t·hi t·hể, cũng khẽ cau mày trầm tư.
"Lúc đầu ta định nhờ Hàn đạo hữu cùng ta phu quân hợp lực, cản lại con kia có thể so với luyện khí bảy tầng cảnh giới, còn ta sẽ nhanh chóng tìm cách giải quyết con còn lại".
"Hai vị đạo hữu thấy như thế nào?".
Nửa ngày sau, ba người xuất hiện tại trước một hang động.
"Tiểu nương tử, để lão ca tiếp đón ngươi ".
Chính là tên đại ca cầm đầu ra tay.
"Phu quân chàng yên tâm, chiến lực của ta chàng cũng không phải không biết".
"Trận chiến vẫn còn chưa bắt đầu, hai vị đạo hữu cũng không cần phải ra vẻ sinh ly tử biệt vậy chứ".
Hắn một mặt không cam lòng nhìn Trần Nguyên, sau đó cũng vội gắn lên thân một tấm phi hành phù rời đi.
Hắn đang định tiếp tục lên tiếng nói thêm, thì phía trước Ngũ Hung năm huynh đệ đã dẫn đầu động thủ trước.
Hết chương !.
Vũ Kim Phi tiến lại gần không nhịn được nhìn Đại Hắc một cái, trong mắt chứa rất nhiều hâm mộ, một mặt hơi chua chua lên tiếng.
Còn Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân trên nét mặt đều lộ rõ vẻ vui mừng.
Trần Nguyên ở một bên không tiếp tục nhìn được nữa lên tiếng đánh gãy.
Vũ Kim Phi tuy đang một đấu ba, nhưng dựa vào một cái đại đỉnh pháp khí đan lô.
Trần Nguyên thấy tên kia gầy gò tu sĩ lao tới, hắn cũng khẽ mỉm cười, chạm nhẹ túi trữ vật thả ra Đại Hắc.
Lúc gầy gò tu sĩ kinh hô lên tiếng, mấy người còn lại cũng bị hấp dẫn ánh mắt tới, đều nhìn thấy cảnh Trần Nguyên thả ra Đại Hắc.
Vũ Kim Phi lúc này cũng lên tiếng phụ hoạ thê tử mình.
Nàng nhíu chặt đôi mày liễu, cùng một mặt đầy sát ý nhắm thẳng tới đầu trọc tu sĩ không ngừng vung kiếm khí t·ấn c·ông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong đó tên kia luyện khí hậu kỳ gầy gò nam tử trực tiếp nhắm thẳng Trần Nguyên lao tới, còn ba người khác tu sĩ thì quấn tới Vũ Kim Phi.
Hiện tại được thêm hai cây dây leo của Trần Nguyên trợ giúp, trong thời gian ngắn cầm chân ba người không thành vấn đề. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vũ Kim Phi cũng không nhịn được lên tiếng cười to.
"Ha ha ! Hàn đạo hữu, ngươi đúng là thâm tàng bất lộ, vậy mà còn có trong tay một đầu nhất giai hậu kỳ linh thú".
Kỳ Tĩnh Vân lúc này đi tới nghe được câu này, cũng khẽ gật đầu đồng ý.
Hắn cũng không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, sau đó ra hiệu cho bốn người còn lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặc biệt là khi nhìn tới Trần Nguyên, ánh mắt không kìm được vẻ tham lam.
Lối vào hang động rộng hơn ba mét, cho nên việc đi vào cũng không gì khó khăn.
Còn bảy cây dây leo thì vẫn ẩn nhưng không phát nằm dưới chân hắn.
Gầy gò tu sĩ thấy Trần Nguyên thả ra Đại Hắc, hắn khuôn mặt biến sắc không tự chủ được kinh hô.
Nói tới đây nàng cũng khẽ nở nụ cười xinh đẹp nhìn Vũ Kim Phi.
Tên đầu trọc tu sĩ cũng không ngốc, nhìn cảnh tượng xung quanh thấy phía bên mình đang rơi vào yếu thế, hắn cũng không phải là kẻ cố chấp, không thể bỏ cái lợi trước mắt, liền ra tín hiệu rút lui.
Kỳ Tĩnh Vân thấy cảnh này, cũng đành bất đắc dĩ vung trong tay trường kiếm nghênh địch.
Nói xong liền lao tới Kỳ Tĩnh Vân.
Sau khi nói xong, cũng một mặt nghiêm túc ứng đối lại.
"Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân ! Ta đây tác oai tác quái ở địa phương nhỏ vẫn có thể, nếu so với các đại gia tộc hoặc đại tông đệ tử, chút này bản lĩnh đáng là gì".
Nhất giai hậu kỳ yêu thú, cho dù yếu nhất loại kia, cũng không dễ xơi, chứ đừng nói con này Đại Hắc Ngưu nhìn qua cũng thấy không dễ chọc.
Sau đó Vũ Kim Phi cũng giảng giải về một chút kinh nghiệm khai chiến trước đó, cùng điểm yếu của Thanh Viêm Xà cho Trần Nguyên nghe.
Kỳ Tĩnh Vân đang dùng trong tay trường kiếm, liên tục vung ra những đạo kiếm khí xảo diệu đè lên trọc đầu tu sĩ đánh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.