Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: sâu bệnh.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: sâu bệnh.


Nửa ngày sau, nhìn trên lá của bạch vân thảo có những lỗ thủng giống như là bị con gì gặm mất một đoạn.

Trần Nguyên hơi nhíu mày một chút, là sâu bệnh, còn hai năm nữa là có thể thu hoạch vậy mà giờ lại bị sâu bệnh.

Hắn đi kiểm tra một chút xung quanh linh điền thì phát hiện có một ổ trùng nhỏ, hầu hết các loại sâu bệnh, hay trùng bệnh, đều có thể tiêu diệt bằng băng thuộc tính pháp lực.

Giờ muốn học băng công pháp thì cần phải đi phường thị một chuyến, mất hơn hai tháng đi đường.

Không được như vậy quá xa, lúc này hắn nhớ lại trong phù lục truyền thừa của sư phụ hắn để lại có tiểu băng phách phù.

Một loại nhất giai hạ phẩm phù lục, có công hiệu đóng băng nửa mét, trước kia Trần Nguyên cũng nhìn thấy nhưng chưa tập vẽ, bởi uy lực quá nhỏ, thậm chí còn không thể làm b·ị t·hương một tên luyện khí tầng một.

Nhưng dùng để thay thế băng thuộc tính pháp thuật diệt trùng và sâu bệnh cũng rất ổn, nói là làm hắn tiếp tục làm mưa nốt cho vài mẫu linh điền còn lại.

Sau đó hắn liền chạy về đỉnh núi, tới tĩnh thất Trần Nguyên bắt đầu nhớ lại trong ký ức về cách vẽ tiểu băng phách phù.

Nhớ ra được cách vẽ sau, hắn lấy trong túi trữ vật ra một tấm lá bùa đã chế tác sẵn, sau đó bắt đầu thử nghiệm vẽ.

Sáng hôm sau tại linh điển, trước mặt Trần Nguyên là một ổ côn trùng đang gặm ăn mấy lá của bạch vân thảo.

Còn trên tay Trần Nguyên đang cầm là tiểu băng phách phù, có thể do tiểu băng phách phù vẽ khá đơn giản, cũng một phần là do hắn giờ đã là nhất giai trung phẩm phù sư, cho lên vẽ nhất giai hạ phẩm phù lục khá dễ dàng.

Hôm qua hắn chỉ tốn 12 tấm lá bùa là đã có thể vẽ thành công tiểu băng phách phù, sau đó tỉ lệ vẽ bùa của hắn cũng dần càng cao, 10 tấm lá bùa có thể vẽ được bốn tấm phù lục.

Đối với nhất giai trung phẩm phù sư vẽ như vậy có vẻ tỉ lệ thành công hơi thấp, nhưng hắn mới vẽ được một ngày, sau này vẽ nhiều tỉ lệ thành công sẽ tăng lên.

Trần Nguyên kích hoạt trên tay tiểu băng phách phù ném tới ổ trùng, ngay lập tức đóng băng nửa mét xung quanh bầy trùng, bầy trùng thân thể cứng ngắc sau đó rơi xuống dưới.

Trần Nguyên tiến lại gần kiểm tra, đúng lá đ·ã c·hết sạch, còn cây bạch vân thảo kia tuy bị tổn hại bởi băng phách phù cùng bầy trùng, nhưng chỉ cần dưỡng tốt vài ngày sau là có thể tươi tốt lại bình thường.

Một mẫu trồng bạch vân thảo có 500 cây, hai năm sau thành thục có thể bán hơn một nghìn linh thạch, đương nhiên nếu bán cho cửa hàng thì chỉ được hơn 800 linh thạch.

Nếu có thể tìm đến trực tiếp bán cho luyện đan sư thì giá sẽ cao hơn nhiều, nhưng bình thường hắn luôn ở trên núi tu luyện, thậm chí hắn còn chẳng quen biết tu sĩ khác, chứ đừng nói gì đến luyện đan sư.

Nghĩ một lúc, Trần Nguyên lắc đầu một cái, thôi bỏ đi đến lúc đó rồi tính tiếp.

Thời gian thấm thoát trôi qua, ba tháng sau, trong tĩnh thất, Trần Nguyên ngồi trên bồ đoàn thu công lại.

Tu vi của hắn đang tiến triển khá tốt, trong luyện khí bốn tầng đã bước về phía trước một bước nhỏ, tiến gần hơn đến luyện khí tầng năm.

Linh căn của hắn không được tốt, nếu phục dụng quá nhiều đan dược, sau này chắc chắn sẽ bị bình cảnh vây khốn.

Tuy rằng như vậy sẽ để tu vi hắn tiến cảnh chậm chạp, nhưng bù lại căn cơ vững chắc, với lại hắn bây giờ cũng không thiếu tài nguyên tu luyện.

Chỗ tu luyện có nhất giai thượng phẩm linh mạch, đối với hắn như vậy là quá dư giả, trong luyện khí cảnh giới, hắn cảm giác điều kiện của bản thân cũng là tru·ng t·hượng đẳng trở lên.

Chỉ có một điều làm hắn hơi không thoải mái, chính là trúc cơ đan, cùng trúc cơ linh vật bị đại tông môn, cùng đại gia tộc nắm giữ trong tay, trên thị trường gần như là không xuất hiện.

Nếu xuất hiện cũng chỉ có trên những cỡ lớn hội đấu giá, chưa nói tới giá cả cao chót vót, cho dù có cầm được tới tay đi ra hội đấu giá cũng sẽ bị chặn đường chém g·iết.

Theo như hắn biết, trúc cơ đan hình như chưa bao giờ được luyện khí tán tu đấu giá được, hầu hết đều là các tông môn, hoặc gia tộc có trúc cơ trấn giữ đấu giá, luyện khí dám nhúng tay chỉ có con đường c·hết.

Còn trúc cơ linh vật có thể tăng nửa thành đột phá trúc cơ, mới là dành cho luyện khí tán tu đấu giá, sư phụ hắn trước kia cũng là đấu giá được một cái trúc cơ linh vật, gia tăng nửa thành đột phá trúc cơ, đáng tiếc vẫn thất bại.

Nếu không giờ hắn cũng được một vị trúc cơ đại tu bảo bọc, lúc đó có được trúc cơ đan cùng dễ dàng hơn rất nhiều.

Tài nguyên tu luyện của hắn lúc này cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm, cũng lên đi tới phường thị một chuyến bán phù lục, cùng mua tài nguyên tu luyện.

Trong bốn tháng này hắn vẽ được 150 tấm phi hành phù cùng 200 tấm ẩn hình phù, hắn vẫn chưa thể vẽ được nhất giai thượng phẩm phù lục, nhưng hắn cũng học xong cách vẽ trung phẩm hoả cầu phù.

Hoả cầu phù tuy tên giống nhau, nhưng trung phẩm hoả cầu phù, cùng hạ phẩm hoả cầu phù hoàn toàn khác nhau, thậm chí nhị giai hoả cầu phù cũng có, nhưng trong phù lục truyền thừa mà sư phụ hắn để lại không có ghi chép.

Kiểm tra lại một chút tài sản xem bây giờ có bao nhiêu.

400 tấm trung phẩm phù lục, giá bán 1200 linh thạch, cộng thêm hai thanh hạ phẩm pháp khí hắn rèn được, giá trị cũng tầm 150 đến 200 linh thạch ở giữa, cùng hơn 350 linh thạch trong túi trữ vật.

Trần Nguyên hơi giật mình, không kiểm tra không biết, hắn người mang hơn 1700 khối linh thạch, hắn đã nghĩ tới việc c·ướp tu phát hiện một tên luyện khí tầng bốn tiểu tu, cầm trong tay 1700 khối linh thạch, kếch xù khoản tiền lớn.

Chưa tính đến việc hắn có trăm tấm nhất giai thượng phẩm phù lục, giá trị 2000 linh thạch cộng thêm thượng phẩm phòng ngự pháp khí 1000 linh thạch, cùng với nhất giai thượng phẩm phi thuyền trên dưới nghìn linh thạch nữa.

Điên rồi, nếu hắn dám lộ ra bản thân mang gần 6000 linh thạch, cho dù là trúc cơ đại tu cũng không ngại tới t·ruy s·át hắn tiện tay lấy 6000 linh thạch.

Rùng mình một cái, Trần Nguyên lắc lắc đầu, hắn cũng không dám nghĩ tới cảnh đó, bây giờ vẫn chưa đủ thực lực vẫn lên điệu thấp một chút đi.

Đi phường thị một cái tiếp vậy, lần này có lẽ hắn sẽ ở phường thị một thời gian khá lâu lên cần chuẩn bị kỹ trước khi đi.

Đi tới vài mẫu linh điền làm sạch cỏ dại xung quanh linh điền, cỏ dại cứ tầm hai tháng không để ý là nó cũng sẽ tự mọc lên, không có cách khắc chế, hoặc là có mà hắn bây giờ vẫn chưa đủ cấp độ để tiếp xúc tới.

Nhìn lại vài mẫu linh điền Trần Nguyên khuôn mặt vui vẻ, linh mễ hơn một năm sau là có thể bội thu.

Huyết linh mễ, bảy năm thành thục, một mẫu có thể ra từ 700 đến 1000 cân, tám linh thạch 10 cân.

Hai mẫu này hắn dự tính cũng phải được hơn 1500 linh thạch, nhưng có lẽ hắn cũng không định bán, để tự sản tự tiêu, gần 2000 cân nhìn có vẻ nhiều nhưng thực ăn trong bảy năm vậy thì còn thiếu rất nhiều.

Hắn không dùng đan dược cho lên tu vi tinh tiến khá chậm, nhưng ăn linh mễ thì không giống, tuy hơi tốn kém chút nhưng gia tăng linh lực, cùng khí huyết là thật sự, cũng sẽ không có đan độc giống đan dược.

Đương nhiên ăn nhiều quá cũng không tốt, nhưng chủ yếu vẫn là con hàng Đại Hắc ăn, trước kia mỗi ngày hắn cùng Đại Hắc ăn một ngày chỉ hơn hai cân, nhưng sau khi đột phá nhất giai trung kỳ, Đại Hắc lượng cơm ăn tăng cao giờ phải bốn cân mới đủ.

Đừng nhìn bốn cân ít, nhưng đây là trung phẩm linh mễ, bốn cân trung phẩm linh mễ có thể so với 20 cân hạ phẩm linh mễ.

Nhìn sang một bên Đại Hắc vẫn vô tư không lo đuổi bắt đàn chim, Trần Nguyên vẻ mặt hơi đen, Đại Hắc ở nhà trông nhà cho thật tốt đấy.

Hắn tới dặn dò Đại Hắc một phen sau đó lấy ra phi thuyền đi tới phường thị.

Đại Hắc quá lớn không tiện đem theo, con hàng này trước từng vô túi linh thú một lần, nhưng lần sau nhất quyết không vô nữa, hắn cũng đành chịu.

Dù sao nơi này cũng cần người trông coi, cho lên để Đại Hắc lại hắn cũng yên tâm.

Hết chương !

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: sâu bệnh.