Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: đấu giá hội.
Đưa ra linh thạch, sau đó thu lại hai tấm da liền quay người rời đi, lúc này Trần Nguyên cũng hơi động ý nghĩ bày quầy bán phù lục, nhưng lại nhớ đến lần trước tên kia phù sư bị cái gọi là phù sư hội, bắt chia ba thành lợi nhuận liền cũng bỏ ý nghĩ đó đi.
Cũng trong lúc này hắn nhận được một cái tin tức, hai ngày sau trong phường thị hướng đông có một buổi tiểu hình đấu giá hội, tuy chỉ là tiểu hình đấu giá hội nhưng muốn tham gia cần phải là luyện khí trung kỳ, hoặc có trên 300 linh thạch.
Phải biết chế tác lá bùa cũng là tu hành bách nghệ một nghề, tuy rằng các đại tông môn hoặc gia tộc đều gộp chung lại chế tác lá bùa cùng vẽ phù lục là một, nhưng tám phần 10 phù sư đều không thể tự mình chế tác lá bùa.
Mua hàng ở tán tu phiên chợ cũng không có an toàn về chất lượng, nhưng giá sẽ khá rẻ so với các cửa hàng, có thể đan dược hắn sẽ không mua ở phiên chợ, nhưng vẫn có vài thứ Trần Nguyên vẫn tự tin có thể phân biệt được thật giả.
Trần Nguyên không ngần ngại lên tiếng, ngươi lừa ai đâu, da của yêu xà này 30 linh thạch một tấm ta liền mua.
Mà bày quầy bán hàng cũng không lãi được bao nhiêu, cho lên cũng không cần thiết.
Còn hạ phẩm lá bùa hắn cũng không định vẽ nữa, dù sao lợi nhuận không nhiều bằng vẽ trung phẩm lá bùa.
Lần này hắn định vẽ chính là trung phẩm hoả cầu phù, trung phẩm hoả cầu phù tỉ lệ thành công của Trần Nguyên rơi vào năm đến sáu thành ở giữa.
Quay lại trước mắt, tên này nam tử cho rằng hắn là dê béo không biết hàng, không ngại chặt chém một phen.
Trần Nguyên hơi suy nghĩ một chút, chẳng lẽ nơi này là một cái dưới đất đấu giá hội, chỉ hơi do dự một chút, nhưng nhìn xem bên trong túi trữ vật có hơn 90 tấm thượng phẩm phù lục cũng liền an tâm lại.
Nhìn sơ qua thì thấy có hơn 100 ghế ngồi, đa số mọi người đều mặc áo choàng hoặc đeo mặt lạ, nhưng vẫn có một vài tu sĩ không đeo mặt lạ, không biết là đã dịch dung hay do tự tin vào bản thân cho lên không làm che dấu.
Hắn cũng đi tới một cửa hàng bán pháp khí, để bán ra hai thanh pháp khí mình luyện được, bán được 200 linh thạch,
Sau hai ngày suy nghĩ, Trần Nguyên vẫn quyết định tham gia buổi tiểu hình đấu giá hội này, dù sao nơi này vẫn còn là bên trong phường thị, nếu có nguy hiểm cũng chỉ là luyện khí ra tay, trong luyện khí cảnh giới, Trần Nguyên vẫn tự tin có thể bảo đảm an toàn của bản thân.
Trần Nguyên hơi nhìn một bên có một cái đường hầm nhỏ, có vẻ là đi thẳng xuống mặt đất.
Chương 9: đấu giá hội.
Tên kia nam tử nghe Trần Nguyên trả giá cũng khó chịu lên tiếng, 30 linh thạch vậy ta đi bán luôn cho cửa hàng là được, cần gì phải ra đây bày quầy bán hàng, 70 linh thạch một tấm mua được ta liền bán.
Lá bùa vẽ đến một nửa thì xùy một tiếng, không nửa tự cháy, Trần Nguyên để lên một lá bùa khác tiếp tục vẽ, lần này vẽ thành công, lá bùa từ bình thường không có gì lạ bắt đầu phát sáng sau đó toả ra một chút nguy hiểm khí tức.
Trần Nguyên hơi nghĩ một chút, có lẽ sau này hắn phải thường xuyên mua da yêu thú nhiều hơn, dù gì thì thanh linh trúc cũng không còn nhiều, hắn định chờ thêm vài năm cho linh trúc thành thượng phẩm, lúc đó nếu hắn có thể vẽ nhất giai thượng phẩm phù lục thì cũng có sẵn lá bùa để vẽ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn trước mặt một căn phòng, Trần Nguyên hơi suy nghĩ một chút, vẫn quyết định đi vào bên trong.
Tên kia trung niên tu sĩ thấy có người bước vào liền ngẩng đầu lên xem, thì thấy một tên tu sĩ đeo mặt lạ bước vào, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, dù sao vô phòng đấu giá, người ăn mặc kỳ quái còn có rất nhiều, như Trần Nguyên như vậy đã rất bình thường.
Nhìn trên tay một cái tín vật, hắn cũng chưa quyết định có đi hay không, với lại ý đồ của tên chưởng quỹ đưa hắn tin tức này là có ý gì.
Không chần chừ Trần Nguyên đi thẳng vào bên trong lối đi, vừa đi vừa để ý, Trần Nguyên phát hiện hai bên vách đá này cũng chỉ là bình thường đất đá, cũng không có trận pháp duy trì.
Linh trúc hai năm thành nhất giai hạ phẩm, nhưng chỉ có thể chế được từ năm đến bảy tấm, còn nhất giai trung phẩm có thể chế từ 10 đến 15 tấm, tùy theo số năm đã sinh trưởng.
Trung phẩm phù lục ngang với một đòn thông thường của luyện khí trung kỳ, trung phẩm hoả cầu phù ngang với bình thường đòn công kích của luyện khí tầng năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Nguyên cùng tên này nam tử trả giá một hồi lấy giá 90 linh thạch hai tấm da thành giao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai ngày sau có một tên tu sĩ đang đứng trước cửa một căn phòng, trên người tên này tu sĩ có khoác lên thân một cái áo choàng màu đen, trên mặt có đeo một chiếc mặt lạ.
Hắn cũng không quay lại tụ bảo lâu giao dịch, tuy rằng hắn không rõ lần trước tao ngộ c·ướp tu là vì sao, rất có thể cũng chỉ là do hắn đa nghi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi thêm một lúc, Trần Nguyên lại gặp tên nam tử lần trước đã bán ra yêu thú da cho hắn, lần này trước mặt nam tử là hai con yêu xà, hai con đều là nhất giai trung kỳ.
Hắn cũng không muốn trêu chọc nhiều như vậy phiền phức, dù sao giờ tu vi hắn vẫn còn thấp, mỗi lần vượt cảnh giới g·iết địch đều tiêu hao nhiều phù lục mới thắng được.
Trần Nguyên là do năm xưa được sư phụ hắn dạy bảo từng tí một mới có thể chế được lá bùa.
Trần Nguyên vẻ mặt hơi đen, hai tấm da này chế tác thành lá bùa cùng lắm có thể ra được 150 đến 180 tấm, mà hắn đòi 150 linh thạch, nếu tính như vậy chế ra lá bùa xong mới hoà được tiến vốn.
Lần trước để g·iết được hai tên kia c·ướp tu, hắn hao tổn 16 tấm phù lục, nhất giai thượng phẩm phù lục đều là trên 20 linh thạch một tấm, lúc đó đánh nhau tiêu hao ít nhất 300 linh thạch.
Bước vào bên trong căn phòng, Trần Nguyên nhìn thấy có một tên trung niên tu sĩ đang đứng sau một chiếc bàn, hắn liền đi tới sau đó đưa cho tên này xem tín vật.
Sang ngày hôm sau, Trần Nguyên thay đổi vài thân phận cùng diện mạo đã bán ra 200 tấm trung phẩm phù lục, được 650 linh thạch.
Mang hai tấm da yêu thú về nhà, Trần Nguyên bắt đầu chế tác lá bùa, hai tấm một tấm bị hủy hoại vài chỗ cho lên chỉ ra được 160 tấm lá bùa.
Trần Nguyên thấy vậy liền đi tới hỏi, đạo hữu da thú của hai con yêu xà này bán thế nào.
Tên kia nam tử thấy có khách tới mua liền đáp, 80 linh thạch một tấm da, nếu ngươi mua cả hai thì giá 150 linh thạch liền có thể lấy đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng hắn quyết định lần này cũng sẽ không giao dịch, hay buôn bán với các cửa hàng lần trước hắn bán phù lục, tuy rằng như vậy cũng rất có thể không có bất kỳ tác dụng nào, nhưng cẩn thận một chút cũng không mất mát gì, dù gì mạng hắn cũng chỉ có một.
Tên kia trung niên tu sĩ nhận lấy lệnh bài sau đó lên tiếng, đạo hữu tốt, ngươi đi thẳng lối kia đường hầm nhỏ là có thể tới chỗ đấu giá.
Hết chương !
Đi thêm một lúc Trần Nguyên thấy trước mặt là một căn phòng rộng gần 300 mét, đến đây rồi hắn mới phát hiện, nơi này đấu giá không chỉ có một lối vào.
Trần Nguyên cười một cái, bỏ đi hai ngày sau rồi tính, giờ hắn định đi tới tán tu phiên chợ một chuyến.
Trần Nguyên thở ra một cái, bắt đầu cầm lên phù bút sau đó vẽ phù, hắn định ở lại phường thị một khoảng thời gian cho lên tu luyện cùng vẽ phù cùng không thể rơi xuống.
Tên này tu sĩ đương nhiên là Trần Nguyên, hắn hơi cải biến dung mạo, cùng khoác lên người một chiếc áo choàng, còn trên mặt hắn chiếc mặt lạ này là một cái pháp khí, có thể che dấu khí tức cùng hơi thở, cùng với ngăn chặn linh thức dò xét.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.