Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 100: Trò đùa dai (1)
'''Hề! hề!'' 2 đứa nhỏ như hoá thành mấy đứa ngốc, tay liên tục gãi đầu mặt cực kỳ hưởng thụ. Mà Đại Lực đối với mấy đứa nhóc cũng thật là cao hứng, thế là trong khuôn mặt ngu ngơ của 2 đứa nhóc. Đại Lực như bóng ma từ từ biến mất, cuối cùng để lại 2 cái mồm đã mở gần xuống tận sàn nhà: (đọc tại Qidian-VP.com)
''Anh hai về.''
Thế là hắn liền tìm một bải đất trống cách không quá xa khu nhà, tại nơi đó dựng lên một cái phòng thí nghiệm. Bằng một thân thực lực cường hoành, ngay trong ngày đầu tiên Đại Lực đã hoàn thành xong 70% khu thí nghiệm. Mang một thân bùn đất cùng tuyết về nhà, hắn liền trò chuyện vui vẽ cùng đám người Đại Ngưu, Trần Lập, Cú. 4 người uống rượu say xỉn cười không biết trời đất, như thể ở ngoài không hề có thây ma cùng quỷ quái mà là một miền đất hoà bình.
''Tao...tao...vừa thấy cái gì...anh tao ổng từ từ biến mất.''
Cú nghe vậy cũng không có phản bác gì, một phần là 2 người bọn hắn cũng sắp chuyển công tác qua chỗ khác làm công. Một phần cú cũng muốn có tài liệu như vậy ở căn cứ của mình, nên được Đại Lực nhờ giúp đỡ về sau hắn cũng thuận nước đẩy thuyề.
2 đứa còn đang nhìn nhau, thì bổng nhiên ngoài cửa vang lên một tiếng ''rầm''. Tiểu Quỳnh hốt hoảng lùi về sau lưng Tiểu Lực, thằng bé này cũng hốt hoảng nhìn thấy cây đao phía sau lưng liền không khỏi run lên một cái. M@ nó, ngươi sợ núp phía sau ta thì thôi còn cầm đao thọc sau lưng ta làm gì.
''Anh Lực...ảnh là...là ma??'' Tiểu Quỳnh vừa nói ra, cũng doạ bản thân gần khóc. Nào có hình tượng cầm dao phay chém nhau lúc nãy, làm cho Tiểu Lực một bên phải chạy tới an ủi. Còn Đại Lực sau khi nghe được thứ mong muốn liền vừa lòng thoả ý, sau đó bắt đầu đi quan sát một lần nữa khu ở mới của mình. Bản thân hắn mặc dù là tên tâm thần, nhưng bản thể gốc (là hắn) vẫn là rất yêu thương gia đình. Cho dù kiếp trước vẫn là kiếp này, hắn vẫn chính là người anh cả của gia đình. Trong lúc đợi mấy thằng em trong tâm trí thức giấc, thì hắn còn có một đám nhóc ở ngoài đời cần lo liệu cho.
Thấy bạn mình bắt đầu muốn phát bệnh, Đại Lực gãi tai nói: ''Lo nhiều làm éo gì? Chúng ta có biết rồi cũng có làm gì được đâu, coi chừng có khi bồi cả mạng mình vào trong đấy. Tốt nhất vẫn cứ giả ngu mà sống, bọn hắn cần thành lập căn cứ phải không vậy được để ta. Cú mày phụ trách liên lạc bên đó mang tư liệu trong căn cứ ở thành Uyên Lãnh qua đây, tất cả mọi lĩnh vực. Dù sao nơi đó khi ta qua đều bị đốt cháy rồi, bây giờ muốn lặp căn cứ mới thì phải cho chút gì chứ.''
''Nhưng bọn hắn là ra cái giá gì để đám người phía tây trợ giúp? Hơn nữa trên đây còn ghi rõ việc tổ chức mới được thành lập sẽ chỉ quản công việc về ma quỷ thôi sao. Đây không phải là nhiệm vụ của Trấn Yêu Ti sao? Bây giờ lại mở ra một cái mới cũng cùng công việc đấy, ý gì đây. Vậy đám người tông môn kia về sau ai quản? Mà lại Tuyết Quốc muốn công chiếm 3 đất nước kia, không phải là muốn lăm le xuống trung tâm chứ. Cho chúng ta thành lập căn cứ ở đây không phải là vì giao dịch với phía tây chứ?'' Trần Lập một bên vừa nói vừa suy luận, càng tìm hiểu sâu vào vấn đề hắn càng thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. Nhất là khi mọi thứ càng ngày càng mờ mịt, làm cho người ta có cảm giác đại nạn lâm đầu nhưng không rõ là cái gì. Đây là thứ hắn không muốn trải qua nhất, điều này làm hắn thật khó chịu.
''Woah! Không ngờ thằng em của ta là thiên tài nha, mới đó mà đã bắt đầu sờ mó được con đường hơi thở rồi. Cả nhóc Quỳnh nữa, anh mày đi có mấy hôm mà bọn bây đã lột xác rồi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
''A hèm!'' Đại Lực ho khang một tiếng, làm cho 2 đứa nhỏ còn đang in ỏi với nhau im lặng lại. Nhận ra anh trai của mình trở về, Tiểu Lực không khỏi cao hứng chạy tới một bên miệng còn hô tô:
''Lỡ tay, lỡ tay không có ý gì.''
Đại Lực thấy mọi thứ có vẽ hơi căng thẳng liền đi ra trước giảng hoà, một bên còn quay đầu giáo huấn Thái An:
''Mày làm gì vậy.'' Tiểu Lực quay đầu hỏi. Tiểu Quỳnh cũng nhìn thấy hành động của mình, một mặt lúng túng cười nói:
Nhìn lấy ngoài sân mấy đứa nhỏ đang không ngừng luyện tập, quan sát kỹ một chút Đại Lực liền nhận ra thân thể của bọn nhỏ đã tốt hơn trước rất nhiều. Xem ra hô hấp pháp đúng là có khả năng cải tạo thân thể dù chỉ 1 chút, cơ mà trong đám nhóc này vẫn chưa có tên nào mò ra được thức thứ 1. Xem ra 2 đứa kia là dị loại rồi, tiếp tục quan sát về sau hắn sơ bộ đếm được có bao nhiêu đứa bắt đầu mò ra thức thứ nhất. 2 đứa nhóc nhà hắn đều nằm trong số này, An Nam cùng mắt ưng là 2 đứa đi xa nhất trong đám. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một đám nhóc còn đang hăng say luyện tập, đều đột nhiên không hiểu rùng mình một cái. Mà tại sau khi quan sát bọn nhỏ về sau, Đại Lực cũng bắt đầu quy hoạch lại nơi ở của mình. Khỏi phải nói Trần Lập đúng là một con s·ú·c· ·v·ậ·t, thằng này thế mà ngay cả phong thuỷ cũng hiểu. Sắp xếp cực kỳ có quy luật ngay cả Đại Lực cũng không tìm ra vấn đề, mà kiến trúc lại được bố trí hợp lý thuật tiện cho sinh hoạt. Nghĩ lại thằng này cũng bị bệnh về vấn đề tâm lý, Đại Lực liền phần nào đó nhẹ nhàng hơn một chút.
''Thằng này bị đ·ánh đ·ập chưa đủ hay sao lại còn chọc nó. Mày có thể nghi ngờ cách làm người của thằng này, nhưng đừng nghi ngờ nó trong công việc a. Thằng này thật sự là rất kính nghiệp.''
Đại Lực mặt đầy tiếu dung, kẹp lấy cổ của Tiểu Lực một bên tay không ngừng cú đầu hắn. Miệng thì liên tục nói:
''Có! Nhưng bây giờ trời còn sáng mà. Đây là chuyện gì chứ.''
Tiểu Quỳnh cùng Tiểu Lực liền đồng thời dừng tay lại, bọn hắn đồng thời cảm nhận được điều gì phía sau lưng liền ướt đẫm mồ hôi. Tiểu Lực hai tay run rẩy, đưa mắt nhìn xung quanh để tìm ra được thứ đang đe doạ mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
''Quỳnh, mày có cảm thấy rùng mình không ?''
Cú một bên nghe vậy liền lập tức gật đầu, nhưng một bên liền vô cùng nghi ngờ tại sao lại có cảm giác sai sai. Trần Lập một bên ôm đầu suy tư không hề quan tâm đám này làm trò hề. Của Đại Ngưu thì nhẹ nhàng uống một ngụm trà, sau đó lại châm cho mình điếu thuốc tên này dù mất đi một cánh tay nhưng sinh hoạt vẫn không hề gặp khó khăn. Sau khi nhả ra một hơi khó về sau hắn mới nói:
Chương 100: Trò đùa dai (1)
Chương 100: Trò đùa dai (1)
Mấy người mặc dù uống nhiều nhưng mà nhiêu đó cồn không là gì với một tuyệt thế cao thủ, chỉ cần vận công một cái liền bốc hơi hết. Nên ban đêm ngay khi mấy đứa nhỏ cùng những người lớn khác đã ngủ, 4 tên liền ngồi cùng với nhau tại một gốc bàn. Trên đấy để một đống tài liệu viết lít nha lít nhít, cơ hồ kín cả tờ giấy. Mà trong bàn làm việc lúc này, ngoài trừ 4 người Đại Lực ra còn có một khuôn mặt xưng phù đang ngồi kế bên Cú. Không ngừng cải cọ với hắn:
''Cũng không phải như ta dự đoán, trái lại nó còn tốt hơn mấy phần. Tuyết Quốc xem ra cũng là có mong muốn chiếm lấy 3 vương quốc kia nên mới hợp tác với đám phía tây. Mà hơn nữa tổ chức của chúng ta lại bị giải thể để chuẩn bị cho việc hợp nhất. Xem ra công việc sắp tới sẽ rất nhiều đây, hơn nữa còn có thư từ sư phụ của ta bảo ta tại nơi này lập ra một cái căn cứ nhỏ để hỗ trợ nhân viên ở đây. Điều này có ý nghĩa là gì chứ, không phải là tuyết quốc chuẩn bị lấy lại vùng đất này sao. Không khỏi là tốt quá đi chứ.''
''Nếu cú không có đưa tin sai, vậy thì mọi thứ đúng như ngươi đoán rồi đấy Đại Lực. Tình trạng bây giờ đã nát bét thế kia rồi.''
Gần như đã tìm ra nguyên tố phù hợp với mình, nghĩ tới đây Đại Lực không tắc lưỡi một cái. Mấy đứa nhỏ cũng thật là, làm gì mà vội vàng tới thế nhỉ anh của tụi nó còn chưa luyện ra được cái gì vậy mà đã đi trước chục bước rồi. Đúng là không tôn trọng người lớn mà, xem ra cần phải dạy dỗ. Nghĩ trong lòng như thế, Đại Lực bắt đầu suy nghĩ về sau nên tăng thêm cường độ huấn luyện cho bọn nhỏ như nào.
Đại Lực một bên lắc đầu, không còn quản 2 tên kia nữa mà đi tới cầm một tờ giấy lên mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
''M@ mày! Vậy cái đó xem lại cấp trên của ngươi chứ nói ai. Ngươi không muốn mặt mình khỏi sớm phải không?'' Cú một bên nghe người ta nghi ngờ về đạo đức công việc của mình, liền không khỏi xù lông lên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.