Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 102: Làm một cái thí nghiệm nhỏ. (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Làm một cái thí nghiệm nhỏ. (1)


Cầm lấy miếng thịt mới lấy được từ chỗ Cú, Đại Lực rút ra một con dao đang được cường hoá bởi [Tụ Hồn Pháp] nhanh chóng cắt nó ra thành những miếng nhỏ. Tiếp đến hắn lấy tỏi cùng một ít hình đã bị đông lạnh từ lâu, đập chúng ra thái nhỏ rồi để kế bên những lát thịt. Hơn nữa hắn còn lấy ra một bông hoa để trang trí cho món ăn thêm phần bắt mắt.

Nhanh chóng đi vào khu điều chế, hắn từ trong [Hang gió] lấy ra một đống các loại dược liệu cùng các chất không biết tên để ra ngoài. Sau đó hắn tốn một khoảng thời gian để phân loại và viết bút than đánh dấu lên chúng. Làm xong thì trời cũng đã là chiều tối, Đại Lực suy nghĩ một chút cuối cùng quyết định về nhà kêu Đại Ngưu tới đây để chữa thương.

Đại Lực chỉnh lại một chút đồng phục của mình, phủi một chút bụi không tồn tại trên áo của mình về sau hắn mới đi vào. Sự yên tĩnh lại đập vào mắt hắn khi nơi đây cũng không hề có một bóng người, à không thực ra là có. Một đứa bé đang đẩy lấy một chiếc xe chở đầy ắp sách đi quanh thư viện, bởi vì cậu quá lùn nên không thể với tới tay cầm làm đi một lúc cậu phải nhảy lên đẩy chiếc xe. Khung cảnh không khỏi có chút đáng yêu, Đại Lực nhanh chóng đi về hướng cậu bé. Thận tiện giúp cậu đẩy chiếc xe, một bên nói với cậu: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng một đầu trâu yêu xuất hiện ngay cánh cổng, hình tượng của nó cũng cực kỳ quái dị. 4 mắt, 2 lưỡi, không ngừng đảo qua khung cảnh như tìm kiếm người triệu hồi mình. Mà khi nhìn thấy Đại Lực, đầu trâu ngay lập tức bị định trụ như nhìn thấy điều gì đó bất ngờ. Mà càng nhìn kỹ, đôi mắt nó càng mở to hơn cuối cùng như nhớ tới điều gì khuôn mặt nó đã tràn đầy hoảng sợ. Đại Lực nhìn thấy biểu cảm của đầu trâu liền hết sức hứng thú, không đợi nó chạy mất liền mở miệng nói:

Đứa bé nghe được liền nhanh chóng rời đi, chạy tới một dãy sách nào đó. Bởi vì nơi này cực kỳ yên tĩnh, nên tiếng lục lọi sách của cậu bé liền vang vọng của khu thư viện. Đại Lực thì tuỳ ý đẩy chiếc xe đi tới một bàn đọc sách, bật cái đèn cho chỗ ngồi dễ nhìn một chút rồi mới đặt cái mông mình xuống. Ngồi ngắm nhìn khung cảnh thư viện, hắn không khỏi lầm bầm:

''Cho một thứ chứa tri thức của vũ trụ vào đầu của một tên tâm thần, không khỏi quá hợp lý. Phải cảm ơn tên nào đã nghĩ ra thứ này a!''

Đại Lực dù mất đi trí nhớ, nhưng chỉ là những việc hắn đã từng làm lúc trước mà thôi. Về phần tri thức của hắn cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều, nên gã vẫn nhận ra được lai lịch của cái thư viện này. Không muốn suy nghĩ quá nhiều về những chuyện đằng sau, Đại Lực cứ như vậy thảnh thơi cho tới khi một tiếng đổ ầm ngay kế bên hắn vang lên. Liếc mắt nhìn qua thì thấy một cuốn sách dày cộm gần 50cm đang nằm trên mặt bàn, theo sau tiếng thở phì phò của đứa trẻ. Cái thân thể nhỏ bé này bằng một cách thần kỳ nào đó mà có vác một cuốn sách bự hơn mình mang tới cho Đại Lực được.

Chương 102: Làm một cái thí nghiệm nhỏ. (1)

Mà Đại Ngưu cũng là nhân tinh, nhìn thấy khu nghiên cứu cùng đống dụng cụ mổ sẽ nằm trên bàn kia hắn trong lòng cũng đoán được phần nào. Tâm trạng của hắn không khỏi cảm động xen lẫn chút rùng mình. Bởi hiện tại vây xung quanh hắn là một đống dụ cụ mổ sẽ nha, ai mà chẳng kh·iếp đảm khi nhìn thấy tình cảnh này. Mà càng làm hắn kh·iếp sợ hơn nữa là Đại Lực đã bắt đầu che mắt, tai miệng của hắn lại, rồi còn cố định trên bàn phẫu thuật nữa.

Xoa đầu cùng đưa vài câu khích lệ đứa trẻ về sau, Đại Lực bắt đầu mở lấy cuốn sách nghiên cứu thông tin có trong nó. Mà ở ngoài hiện thực, Đại Lực bắt đầu lại hô lên những câu nói khó hiểu cùng chất giọng đặc sệt khàn khàn. Cũng may Đại Ngưu lúc này đã bị trói trên bàn mỗ, hơn nữa còn là bị đóng lại thị giác và thính giác nên hắn không hề nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Nhưng xúc giác của gã vẫn tại, nên luồng không khí âm trầm này vẫn làm hắn bị ảnh hưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Lực lúc này không hề để tâm tới Đại Ngưu mà chỉ chăm chăm vào mấy ngọn nến trước mắt. Ngọn lửa trên chúng càng lúc càng lớn, màu đen yêu dị lại một lần nữa xuất hiện một mảnh không gian bị mở ra để lộ một đầu trâu. Đầu trâu chỉ mới xuất hiện đã làm không khí quanh đây hạ thấp xuống, sàn nhà bắt đầu xuất hiện những vết băng mỏng. Đại Ngưu cũng đình chỉ phát ra tiếng động, bởi hiện tại hắn đã bị doạ ngất ngay khi đầu trâu vừa lộ diện tim hắn như đã ngừng đập, tứ chi căn cứng mất cảm giác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Lực cũng bị ảnh hưởng bởi bầu không khí này, nên hắn dậy rất muộn gần 10h mới dậy. Đánh cho mình bữa sáng bằng cháo và cá sông đông lạnh còn sót lại từ đám nhỏ. Hắn nhanh chóng chạy tới hoàn thành khu thí nghiệm của mình, dù sao sắp tới nơi đây sẽ là chỗ hắn ở lâu dài. Đóng xong cánh cửa ra vào về sau, hắn hài lòng bắt đầu đi vào bên trong.

''!#!%!#%!#%'' (Đã lâu không gặp! Người giao hàng).''

''Tìm giúp ta cuốn sách triệu hồi hôm bữa.''

Nếu không là người nhà hắn hiện tại lúc này đã đập loạn xông ra ngoài rồi, cơ mà dù biết là người nhà cũng không thể tâm trạng hoảng sợ của hắn. Hô hấp của gã càng lúc càng dữ dội, mặc dù đã bị bịch miệng như tiếng phì phò trong miệng hắn vẫn vang lên một cách dữ dội. Mà sau khi trói xong Đại Ngưu, Đại Lực lúc này đã bắt đầu đi chế đồ ăn, Không sai là @@$1 làm đồ ăn, hắn hôm nay tính làm sashimi.

Nhất Dạ Du cái tên này căn bản là đã được định ra, mà thần kỳ là mỗi người trong sơn trại không ai phản đối cái tên này ngoại trừ 2 ông tướng Đại Ngưu cùng Thái An. Cơ mà đa số thắng tiểu số, 2 tên kia không muốn cũng phải nhận. Mà người dân khi nghe lấy kế hoạch xây dựng của bọn hắn cũng là dốc hết sức lập, già trẻ gái trai trong làng chỉ cần không dưới 5 tuổi đều được vận động đi trợ giúp xây dựng. Không khí lao động có thể nói hừng hực ngút trời, hoàn toàn làm cho người ta không nhận ra được đây là đám người sống thời đại loạn lạc.

Với bản vẽ mới trong tay đám người nhanh chóng bắt tay vào làm việc, bọn hắn đang càng kiệt thời gian do thời tiết tại Tuyết Quốc ngày càng khắc nghiệt. Cũng may các công trình nhà ở của Trần Lập xây lúc đầu gần hết đều phù hợp với bản vẽ, bọn hắn chỉ cần thêm thắt các công trình phòng thủ cùng các khu sản xuất nữa là xong.

''Gặp lại bạn cũ mà không chào hỏi, có hơi thô lỗ nha ông bạn.''

Đầu trâu im lặng như đang suy nghĩ điều gì, cuối cùng như nhận mệnh. Từ chiều không gian khác đưa ra cánh tay ra đáp lại.

Dù sao phương pháp của hắn cũng có chút tà môn, vẫn là làm cho đêm tối để ít người phát hiện đi. Sau khi dùng bữa cùng kiểm tra thành quả luyện tập của bọn nhỏ, Đại Lực liền mang theo Đại Ngưu đi tới phòng nghiên cứu của hắn. Đối với người nhà hắn cũng không có dấu diếm quá nhiều, mà lại tích cách của Đại Ngưu cũng làm hắn yên tâm nếu sau này hắn xảy ra chuyện gì trong phòng thí nghiệm mà không thoát ra được ít nhất sẽ còn có người biết chạy qua đây quan sát.

Đầu trâu đang muốn rút lui liền bị hô tên, cái đầu nó cứng đơ một cái. Cuối cùng phải dừng lại nhìn hắn, Đại Lực thấy vậy nụ cười nở càng tươi. Hắn nhanh chóng đi tới chìa cái tay ra.

Khung cảnh lúc này đã hoàn toàn khác biệt với lúc xưa, không còn là một toà thư viện với dãy sách khổng lồ nữa. Mà đã là một toà cung điện tráng lệ, Đại Lực ngước đầu nhìn lên phần toà tháp khổng lồ không thể nhìn thấy phần cuối. Khuôn mặt phiêu phiêu đi vào, tiếng ''cọt, kẹt'' từ cánh cổng vang lên. Đại sảnh gần như trống rỗng không có ai, Đại Lực cũng không để tâm hắn vừa đi vừa ngâm nga một câu ca dao. Sau khi đi qua hàng trăm lối rẻ của toà nhà, hắn mới dừng bước tại một cánh cửa lớn ở trên có đề ''Thư viện''. (đọc tại Qidian-VP.com)

Làm xong Đại Lực hài lòng đưa món ăn đặt ngay lên một cái dĩa vàng, mà bố trí xung quanh nó là những ngọn nến đang đốt lên một ngọn lửa màu đen tà dị. Sáp của ngọn nến không hề bị chảy xuống, mà làn khói từ ngọn nến còn làm cho khung cảnh có chút âm u. Tiếp đến Đại Lực lại bắt đầu bố trí một toà nghi lễ giống với cái hắn đã từng làm ở thành Uyên Lãnh. Một loạt các hình vẽ cùng nến được bầy ra tạo thành một ngôi sao năm cánh, sau đó Đại Lực lại đi vào tiềm thức của mình tới thư viện.

Ngày hôm sau, (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 102: Làm một cái thí nghiệm nhỏ. (1)

''Cái tên này đang làm gì ở ngoài!'' Đại Ngưu lúc này đã mồ hôi đầm đìa, lông tóc dựng thẳng. Hắn thề dù là đã gặp qua đầu yêu ma cấp B+ kia, nhưng mà cảm giác nó mang lại không hề bằng Đại Lực mang tới cho hắn lúc này. Hoảng sợ, khủng bố, ác mộng hắn không biết mỹ từ nào có thể mô tả được tình thế mà hắn gặp phải, trong lòng gã lúc này đã tụng kinh phật bảy bảy bốn mươi chín lần. Miệng gã không ngừng cầu khấn ông bà tổ tiên 18 đời nhà hắn phù hộ cho hắn hiện tại, nhưng miệng hắn đã bị kín nên chỉ phát ra tiếng ô ô...

Phòng thí nghiệm được hắn bố trí sâu trong lòng đất, cũng may hắn là một tên tuyệt thế cao thủ. Dùng nội lực mới đập ra một cái hố sâu nhanh chóng như vậy, chứ dùng công cụ và sức người bình thường hắn cũng không biết mình cần làm tới khi nào. Đi thẳng vào sâu bên trong, khu nghiên cứu được chia làm 4 khu. Một cái dùng làm nhà kho, một cái dùng để chế vật liệu và 2 nơi còn lại làm khu thí nghiệm và chỗ ở cho hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 102: Làm một cái thí nghiệm nhỏ. (1)