Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 104: Làm rối.

Chương 104: Làm rối.


Chương 104: Làm rối.

Buổi sáng hôm sau, thời tiết lúc này đã kéo gần xuống 0 độ. Mặt đất đã phủ đầy tuyết trắng, mái nhà ở trên đang chất đầy một lớp tuyết. Người dân của trại Nhất Dạ lại tiếp tục 1 buổi sinh hoạt thường ngày, mặc dù ngoài kia cực kỳ hỗn loạn yêu ma hoành hành, phản quân khắp nơi. Nhưng bánh răng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, người cầm cỏ bắt đầu cho bò gà ăn, người cầm lưới đánh cá ra mặt hồ câu, kẻ thì cầm xe kéo đi tới lấy đá về làm nước sinh hoạt.

Người lớn dậy sớm để mưu sinh, còn trẻ nhỏ dậy sớm để đến trường. Mặc dù sống ở loạn thế, nhưng giáo d·ụ·c trẻ nhỏ thì không bao giờ được phép ngừng lại. Đám trẻ thức dậy, sau khi rửa mặt bằng nước được tan ra từ đá chúng nhanh chóng tỉnh táo, sau đó ăn lấy những miếng cá đông cứng đã được cắt ra cùng uống một ngụp súp cá. Chúng hài lòng gắp lấy sách vỡ mặc 2-3 lớp áo cực dày rồi đi đến trường, chỗ dạy học thì nằm ngay trung tâm của trại xem như là nơi an toàn nhất. Nên phụ huynh của bọn trẻ cũng không phải lo lắng quá nhiều khi cho bọn họ đến trường, còn để nói tại sao ở thời này nhiều nhà lại cho con cái đi học như vậy.

Đây là chủ ý của Đại Lực, hắn biết tại quan niệm cho con cái đi học tại thời đại không được phổ biến, những kẻ đi học đa phần đều có gốc gác ở những gia đình khá giả hoặc quý tộc. Nông dân bình thường đa số đều sẽ không cho con đi học mà cho dù là có cũng không được lâu, bởi chính bản thân bọn hắn đã không đủ ăn thì lấy đâu ra tiền cho con ăn học. Mà tại Tuyết Quốc thì tình trạng này còn kịch liệt hơn, khu vực xung quanh ít có đất trồng mà thời tiết lại cực kỳ khắc nghiệt. Nên đa số hộ dân đều cho con theo gia đình học nghề từ lúc 5 tuổi, bọn nhỏ sẽ được học cách săn mồi, rèn đúc cùng mọi thứ để sinh tồn tại môi trường này.

Mà Đại Lực biết hiện tại bọn nhỏ không cần phải làm những điều này, chính bọn hắn có đủ khả năng để cung cấp lương thực cho trang trại. Cái bọn hắn cần là nhân viên trong nghiên cứu, cùng bảo vệ a. Cứ việc trang trại hiện tại chưa được xây dựng kỹ càng, nhưng hiện tại bắt tay vào việc đào tạo trẻ con là điều cần thiết. Nên trường học là một trong những công trình trọng điểm mà đám người Đại Lực thực hiện việc xây dựng, không tốn vài ngày một trường học với đầy đủ chức năng đã được dựng.

Chương trình học của bọn nhỏ cũng không nhiều, chỉ là học một chút chữ với tính toán, đa phần thời gian còn lại đều dùng để luyện tập võ thuật hoặc học tập tri thức về các ngành nghề khác như thợ rèn, y sĩ,....Bởi vì có công cụ hình người Trần Lập, đa số các kiến thức liên quan đến các ngành nghề khác đều là do hắn dạy. Đại Ngưu thì bị ném đi làm giáo viên dạy võ, còn Thái An thì đi dạy chữ nghĩa cho mấy đứa nhỏ hơn. Còn kẻ đề ra ý tưởng này thì đang ở đâu, đương nhiên là trong phòng thí nghiệm rồi.

Ngay khi chương trình học được soạn ra đầy đủ Đại Lực nhanh chóng bỏ gánh quăng cho người khác làm, còn bản thân hắn thì chui rúc trong phòng thí nghiệm né đi cơn lửa giận của mọi người.

Tại bàn mổ lúc này đang để lấy một cái xác c·hết trên bàn, tình trạng lúc này của nó có chút kinh khủng. Đầu bị một thanh sắt đâm xuyên qua nói thẳng vào cổ, miệng bị mở toẹt ra tạo thành hình bông hoa, ngực bị làm ra thành một cái lỗ hổng n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong đều đã bị đào ra. Phần da ở tứ chi đều bị xé toát ra để lộ phần xương và thịt. Mà ngay tại khung cảnh kinh hãi này lại có một bóng người đang tỉ mỉ nghiên cứu từng phần, nhìn khuôn mặt nghiêm túc lấy con ngươi ra khỏi hốc mắt của cái xác của gã này trông như các khung cảnh kinh điển có trong các bộ phim kinh dị.

'' Hừm! Không ngờ cái xác này lại được điều khiển bằng một con cổ. Đám cữu ma này xe ra đã nghiên cứu ra vài thứ đáng sợ a!''

Nhìn lấy phía đuôi con ngươi không ngừng động đậy như cái dưới con cá, hắn không khỏi bất ngờ kiểm ra kỹ lại thì mới phát hiện. Đậy không phải là một đầu cổ trùng sao, bởi vì đã hoà làm một với con ngươi nên gần như không nhìn ra hình dạng của nó. Nếu không phải cái đuôi của nó không thể nguỵ trang, Đại Lực cũng kém đem thứ này bỏ qua.

Tìm ra một món đồ chơi mới khiến cho Đại Lực không khỏi hào hứng, trường phái nội lực của hắn là hệ kiểm soát không phải là đi làm nhà huấn luyện sao. Động vật, trùng, thực vật hay đồ vật đều nằm trong phạm vi sử dụng của hắn. Mà hắn vừa mới làm xong túi trùng hiện tại còn đang cấp thiết bổ sung một số đầu cổ vào a, thứ này đến là đúng lúc.

''Trời đang giúp ta a!''

Cảm thán vài câu về sau, hắn liền ném mấy đầu cổ mới tìm được vào hộp gỗ cất giữ. Sau đó lại tiếp tục với cái xác của mình, hắn tuy cần cổ trùng nhưng vẫn cần vật liệu để luyện. Mà đống tài liệu này cần phải đi ra ngoài tìm kiếm, với tình trạng bên ngoài như thế Đại Lực cũng không dám đi ra khỏi nhà hắn này quá lâu. Nhưng hệ kiểm soát của hắn thì cần đồ vật để phát huy sức mạnh của mình, nên quanh đi quẩn lại hồi lâu hắn liền quyết định làm mấy đầu con rối sử dụng tạm thời.

Thứ này không hề tiêu tốn quá nhiều vật liệu, bởi chủ yếu cần một cái vỏ đủ cứng cùng linh hoạt để làm vật chứa. Sau đó thì tuy phong cách của người khiển rối mà con rối của hắn sẽ được điều chỉnh cho giống với yêu cầu, một khi con rối đã hoàn thành về sau thì nó sẽ dính với một đặc tính nhất định mà không thể thay đổi về sau được. Nên chọn dùng rối cũng là một việc hết sức quan trọng, bởi vì một khi chọn sai vậy thì chỉ có thể đập đi xây lại.

Mà đối với Đại Lực vật liệu làm rối thực sự là quá dễ kiếm, ngoài kia không phải là thây ma đi đầy đất sao. Sửa chữa một chút không phải vật chứa sao, hơn nữa đám thây ma này còn có vài đầu tuyệt thế cao thủ, tông sư không phải vật liệu thượng hạng còn gì. Mà lại cho dù hắn tạo ra thành phẩm không đạt chất lượng, chỉ cần ra ngoài câu một đầu thây ma lại là được.

Sau một hồi mày mò lắp ráp, hắn đã sơ bộ hoàn thành một con rối thử nghiệm. Sức mạnh của con rối gần như là đáy xã hội khi chỉ có ở mức tam lưu cao thủ, nhưng tác dụng của nó không dùng để chiến đấu mà nghiêng về dự trữ vật phẩm cùng hạn chế kẻ địch. Nên Đại Lực cũng không quá bất mãn với thành quả này, mà còn nhìn ra được nhiều vấn đề trong lúc chế tác:

''Vật liệu làm da có ảnh hưởng tới khả năng hoạt động của con rối. Có thể sử dụng [Đồng xu mặt trời] làm ánh nắng tự nhiên để làm khô da, vỏ cây chồng lên nhau với nước lanh làm chất kết dính cũng có thể làm tăng độ dày của làn da.''

Đang mãi mê ghi chép cùng phân tích kỹ thuật làm rối, Đại Lực đột nhiên nhớ tới điều gì hắn lật đật chạy ra khỏi phòng thí nghiệm nhìn vào cái đèn nến trên bàn. Khi thấy cây nến đã chảy xuống vạch 3 giờ hắn mới hốt hoảng thay bộ quần áo để chạy ra ngoài, hôm nay hắn có đơn giao hàng cho khách quen. May mắn cỗ xe ngựa và hàng hoá đã được chuẩn bị từ trước nên Đại Lực lập tức khởi hành.

--------------------------

Núi Bạch Tượng, Đại Lực xe nhẹ đường quen đi tới nơi này. Con đường gập ghềnh khó đi hồi trước nay đã không là gì đối với hắn, nhanh chóng đi tới chỗ trại phía dưới Đại Lực lập tức cảm giác điều bất thường. Thông thường khi đi tới đây hắn đã nghe được tiếng hô của người canh gác, hoặc không thì nhìn thấy mũi tên bay tới nhưng hiện tại không hề có chuyện gì xảy ra.

Mà đi tới gần khu trại một mùi tanh hôi tràn ngập nơi này, phía trên đường đi hắn nhìn thấy rất nhiều vết cháy xém cùng vết chân. Trong lòng cảm thấy không ổn, hắn liền thúc ngựa chạy nhanh hơn chẳng mất bao lâu để nhìn thấy trồi canh gác. Khuôn mặt Đại Lực lập tức trầm xuống khi nhìn thấy xác một vài người nằm lăn lóc quanh mặt đất. Trong đó còn có vài khuôn mặt hắn cực kỳ quen thuộc, Đại Lực lập tức dừng xe nhanh chóng chạy xuống kiểm tra cái xác:

'' C·hết ít nhất cũng được 3 ngày, nguyên nhân t·ử v·ong là do n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong bị ăn hết. Thủ đoạn này chỉ có trùng sư mới làm được, phía tây phái quân lên đây?''

Hắn không trần chừ ở nơi đây mà lên xe chạy thẳng tới trang trại, nhìn khung cảnh trước mắt trong lòng hắn nặng nề hơn mấy phần. Tường chắn bên ngoài gần như bị phá huỷ, xác người nằm len lỏi khắp nơi trên tay bọn hắn còn cầm lấy v·ũ k·hí. Nhưng xem ra đứng trước một tên cổ sư, bọn hắn vô lực đánh trả. Đi vào bên trong nhìn thấy t·hi t·hể không hoàn chỉnh của mấy đứa nhỏ, trong lòng Đại Lực lại dâng lên một cổ phẩn nộ.

Hắn quan sát nơi hiện trường mong có thể tìm được một chút manh mối, cũng may trong lúc đào ra t·hi t·hể của một ông lão Đại Lực phát hiện bên trong miệng hắn có một đầu cổ trùng đã bị cắn đứt một nữa cơ thể. Cầm lấy phần còn lại của cổ trùng, Đại Lực không vội rời đi mà dành một ngày an táng cho tất cả mọi người nơi đây. Sự việc đã xảy ra 3 ngày, đám người có lẽ đã rời đi rất xa nơi này cho dù có muốn cũng không đuổi kịp. Hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào đầu cổ trùng này mà phán đoán sư thừa của đối phương, tìm ngày báo thù.

'' Mấy người các ngươi cứ yên tâm mà đi, thù này sẽ có người thay các ngươi báo.''

Nhìn thấy vài khuôn mặt quen thuộc, đặc biệt là lão thôn trưởng hắn chỉ im lặng nói vài lời sau đó đem tất cả cho an táng. Lấp đất về sau, Đại Lực cầm ra thanh gỗ có hình dạng cực kỳ quái dị trên đầu cây gậy ấy còn gắn lấy một cái đầu lâu. Hắn thì thầm một loại ngôn ngữ khó hiểu, sau đó liền thấy cây gây bắt đầu trở nên sinh động hút lấy máu từ cánh tay Đại Lực. Đợi đến khi Đại Lực ngừng nói tay thả cây gậy,. Hắn nhìn một chút phương hướng cây gậy ngã xuống rồi nhanh chóng lên xe ngựa mà đi.

Chương 104: Làm rối.