Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 105: Chạm trán cổ sư.
'' Anh hai! Em sợ quá!!....em nhớ...ba...'' Ngọc Thuý không thể kìm nén được nỗi sợ hãi của mình, dù sao cô bé cũng mới 6 tuổi nào đã trải qua tình cảnh thảm khốc như này. Hiện tại cô bé có thể kiềm nén phía dưới của mình không chảy nước đã là quá dũng cảm rồi, sinh ra trong một gia đình khá giả làm cho cô bé chưa từng tiếp xúc với thế tàn khốc này. Cho dù là loạn thế xảy ra, thì gia đình cô bé cũng trôi qua cực kỳ êm đềm như không có chuyện gì xảy ra, mà dù có nghe qua bên ngoài cực kỳ không ổn nhưng đó chỉ là do anh cô đề cập vài lần chứ cô bé chưa từng nghe được cha mẹ mình nói qua.
''Chậc, chậc! Còn nhỏ mà đã tàn nhẫn đến vậy rồi, chúng ta hảo hảo nói chuyện được không.''
'' Không!''
Đại Lực ngay từ lúc cảm nhận mặt đất rung động liền đã đề cao cảnh giác, ngay khi con bọ hung xuất hiện hắn liền phi thân lên cao. [Bôn Lôi Cước Pháp] nhanh chóng được thi chuyển, 18 cước như sấm chớp chớp nhoáng liền đã ập tới đầu của con bọ hung kia. Con côn trùng này phản ứng cực kỳ châm nên chỉ có thể làm bao cát chịu đoàn của Đại Lực, tại 18 cước về sau trên đầu con bọ hung liền xuất hiện nhiều vết lũng lớn máu cũng từ đó chảy ra. Chỉ vài giây sau, một đầu bọ hung khổng lồ ngay lập tức nằm xuống bãi tuyết cơ thể bắt đầu bị đóng băng bởi mẹ thiên nhiên.
Thương hội sở hữu nó cũng đánh lấy ý nghĩa này, nên mới nuôi con ngựa này chờ ngày tổ chức bán đấu giá sẽ đưa ra. Nhưng không may loạn thế ập tới, mọi thứ sụp đổ với tốc độ chóng mặt. Làm toan tính của bọn hắn đổ sông đổ bể, hơn nữa không biết hiện tại còn giữ được tính mạng không. Con ngựa này không có người chăm sóc liền bộc lộ tính cách bạo ngược của mình, nhưng xung quanh nó lúc đấy toàn là thây ma nên không có người nào t·hiệt m·ạng.
'' Vậy thật đáng tiếc! Ta cũng không phải là một kẻ nhiều lời.'' Lời nói vừa dứt, khuôn mặt của người phụ nữ liền trở nên tàn nhẫn. 2 tay ả nhanh chóng khép lại tạo thành 2 chỉ rồi đẩy lên trên. Lập tức ngay tại vị trí Đại Lực đang đứng, từ dưới lớp tuyết lập tức xuất hiện một đầu bọ hung khổng lồ. Đưa bộ răng kia hướng thẳng về Đại Lực mà đập tới.
Tuấn Hải lúc này còn đang đau thương, liền ngay lập tức rợn tóc gáy. Nỗi sợ hãi làm cho cậu thoáng chốc tỉnh táo lại, nhìn lấy hành động của Ngọc Huân cậu liền biết ý định của cậu bé. Trong bụng thầm than một tiếng, nhưng câu cũng không hề phản đối cách làm này. Nghe thấy kẻ địch đã ở gần, Tuấn Hải như nổi lên lửa giận. Cậu cắn nát môi của mình để giữ tỉnh táo, tay cầm thanh kiếm chém một nhát vào thẳng Ngọc Huân cùng bé gái kia.
Đại Lực ở phía sau xe không ngừng thúc ngựa, đòn roi đánh vào nó càng như kích phát tính hung hãn của con thú này. Nó không ngừng thét dài cơ bắp như phồng như một đầu xe máy bắt đầu tăng tốc hơn nữa. Chiếc xe bị kéo bay trong làn tuyết không ngưng run lắc giữ dội, xem ra chiếc xe cũng không chịu được sức lực của con ngựa.
Ngọc Huân im lặng sờ đầu em gái của mình, một bên nhìn lấy Tuấn Hải đang cực kỳ đau thương, trong lòng không khỏi thở dài. Hắn biết hôm nay có lẽ là ngày c·hết của cả 3, chú tư cùng mọi người đã hi sinh hiện tại thực lực cao nhất Tuấn Hải lúc này cũng không còn ý chí chiến đấu. Bản thân hắn càng không thể đánh được, hắn chưa hề tu ra nội lực với lại cho dù có cũng không phải là đối thủ của đám người kia.
Đám Đại Lực bắt được đầu ngựa này cũng là nó đang h·ành h·ạ lấy những con thây ma khác. Mà Đại Lực là ngươi theo trường phái kiểm soát, nên thấy đầu ngựa này liền nổi lên hứng thú sống c·hết muốn mang nó về để nghiên cứu. Và hiện tại cũng chính hắn là người duy nhất có thể tiếp xúc cùng điều khiển tên khó thuần này.
Chủ nhân giọng nói nhìn lấy hành động của Tuấn Hải không khỏi có chút tức giận, thuật quyến rủ của mình không có tác dụng lên tên này liền mang tính sỉ nhục rất mạnh. Không thấy 2 đứa bé kia khuôn mặt lúc này đều đã mê man, đến cả dao cầm trên tay đã rớt mà không biết làm thế nào tránh được nhát chém kia. Mà lại từ phản ứng của mấy đứa này, xem ra bọn chúng biết về thứ kia. Nếu mà làm hỏng vậy ả chắc chắn sẽ bị cấp trên nuốt tươi.
''Không xong chú tư!!!'' Một cậu con trai khác khi nghe được tiếng thét này cũng cả kinh, chú tư xung phong ở lại cản bước địch nhân tranh thủ thời gian cho chúng ta chạy trốn. Hiện tại tiếng thét phát ra tình bên kia không lẽ... những suy nghĩ này chạy qua đầu óc 10 tuổi non nớt làm cho cậu bé trở nên sợ hãi cơ thể run rẩy đến lợi hại. Đang cố kiềm nén cơn sợ hãi của mình, thì cậu nghe thấy tiếng khóc nức nỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)
'' Không xong số lượng quá nhiều ta không có cách nào phá được vòng vây.'' Khuôn mặt Tuấn Hải lúc này đã mang đầy đắng chát, mà ở phía bên căn cứ một tiếng thét vang lên làm cậu cực kỳ sợ hãi, Hải quay đầu hét lớn:
Dẫn đầu là một đứa trẻ nhìn khoảng chừng 14 tuổi, trong tay cậu còn cầm lấy thanh kiếm cao hơn mình không ngừng chém liên tục vào không khí. Mới chỉ 14 tuổi những cậu đã toát ra khí thế của một tên nhị phẩm cao thủ, kiếm khí phát ra từ cậu không ngừng trấn sát một loạt côn trùng bao quanh. Nhưng kiếm khí của cậu như muối bỏ biển khi mà bầy côn trùng ngày một nhiều lên. Cuối cùng cậu cùng 2 đứa trẻ nhỏ tuổi hơn đều đã bị bao vây, đứa trẻ chém rơi một đầu con trùng về sau khuôn mặt liền lặp tức trắng bệch cậu đã tiêu hao quá nhiều: (đọc tại Qidian-VP.com)
Đè nén cơn bao ngược của mình, người phụ nữ im lặng nhìn lấy Đại Lực, canh chừng từng hành động của gã. Ả sau đó mở ra một túi cổ trùng, từ miệng túi toát ra vô số đầu con trùng, Tuấn Hải khi vừa đứng dậy nhìn thấy cũng không khỏi tê cả da đầu. Nhiều thật nhiều a, 2-3 căn nhà sắp bị chúng chèn hết rồi. Người phụ nữ mở miệng cười, lưỡi lém khoé môi nói:
Thế là ả ta điểm ra một chỉ, chỉ lực bắn thẳng vào thanh kiếm của Tuân Hải. Làm cánh tay cậu trở nên đau buốt, đã tiêu hao rất nhiều nội lực về sau cậu đã là nỏ mạnh hết đà. Nay lại dính lấy một chỉ của một tên mạnh hơn cậu, nào có thể chống cự Tuấn Hải bay thẳng về sau miệng không ngừng phun máu.
Càng nghĩ ả ta lại càng cao hứng, không khỏi phát ra nụ cười ghê rợn của mình. Nhưng cao hứng chưa được bao lâu, thì người phụ nữ liền cảm nhận được có vật gì đó đang bay tới mình mà lại nói càng nhanh tới gần. Nhìn thấy một cỗ xe ngựa từ đâu không biết đang hướng về mình mà đáp xuống, người phụ nữ liền luống cuống đẩy đi 2 đứa bé mà bản thân ả thì nhanh chóng bay lên 2 tay tung chưởng.
Thực lực của ả là nằm ở đáy của đội, nên khi chia nhau ra bọn hắn đều không có ý tứ mang lên một tên người mới này. Mà với quyết định của đám người kia, ả ta cũng chỉ có thể chấp nhận cho dù không cam lòng. Hiện tại nhìn thấy Đại Lực, cùng thực lực của gã ả không khỏi nổi lên một sự ganh tị. Cho dù Tuấn Hải 12 tuổi là nhị phẩm cao thủ cho người mang đến cảm giác bất ngờ. Nhưng đó cũng là một chút biến đổi nho nhỏ, sau này đi lên con đường tu luyện về sau mới biết được một chú nhỏ đó liền có bao nhiêu khó.
Khung cảnh lúc này cực kỳ hoang toàn, xác c·hết rải rác khắp nơi, nhà cửa thì bị nhất chìm trong biển lửa. Thỉnh thoảng nơi đây còn vang lên những tiếng hét thảm thiết, cùng tiếng hô g·iết. Mà tại phía ngoài nơi này, đang có ba thân ảnh đang tìm cách thoát khỏi đây.
'' Đầu ngươi.''
Chương 105: Chạm trán cổ sư.
'' Vị bằng hữu ở bên kia nếu đã đến đây, tại sao lại không hiện thân. Thần th·iếp cũng chưa từng trêu chọc qua ngài đi.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Chưởng lực của ả như 2 khẩu đại pháo, ngay khi được phóng ra liền huỷ duyệt chiếc xe ngựa không còn một mảnh. Khuôn mặt âm trầm nhìn về một hướng, giọng nói không khỏi đen xen một chút sát ý:
'' Ngoan ngoãn hợp tác, thì sẽ không quá đau đớn đâu.'' Chủ nhân giống nói kia lúc này mới lộ ra thân hình, là da trắng tuyết cùng khuôn mặt sắc sảo mê hoặc lòng người. 2 anh em Ngọc Huân cùng Ngọc Thuý lúc này đã bị phụ nhân kia câu dẫn, 2 chân từ từ đi tới chỗ người phụ nữa kia. Mà bản thân cô ta lúc này một mặt đắt ý như lập được đại công, mấy tên kia vì tìm ra mảnh vật kia mà bỏ ả ta lại đây làm nhiệm vụ truy đuổi mấy đứa nhóc này. Nhưng mà không ngờ được thứ bọn hắn tìm có thể nằm ở đây, xem ra là trời giúp mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
'' Người ở núi Bạch Tượng ngươi g·iết?''
'' Núi Bạch Tượng đó là nơi nào?'' Người phụ nữ khi bị hỏi như vậy liền lập tức mê mang, nhưng nhớ tới một trang trại mà 3 ngày trước mình đi qua. Ả ta không khỏi cười khẽ: '' Xem ra vẫn là có một con chuột chạy thoát, nhưng mà tại sao ngươi lại tới đây. Ngươi không thấy chúng ta đã làm gì với đám người kia sao?''
Đáp lại lời nói của Đại Lực, Hắc Phong liền đẩy tốc độ của nó cao lên hơn nữa. Thân hình nó càng ngày càng trở nên mơ hồ, chiếc xe ngựa được kéo theo lúc này đã không chịu nổi một số bộ phận bắt đầu bị con gió thổi đi.
'' Cách tốt nhất là t·ự s·át nếu không muốn bị bọn hắn dày vò.'' Ngọc Huân nhìn lấy đứa em của mình, không muốn nó trải qua những điều kinh khủng kia liền rút ra trong người một cây dao định kết thúc nổi đau này.
Một giọng nói nữ tính vang lên, trêu nghẹo Ngọc Huân:
Nhưng cho dù là vậy hắn cũng sẽ không làm trái lời cha, Ngọc Huân im lặng thề lấy một câu. Hắn biết sắp tới mình sẽ đối mặt với điều gì, đừng nhìn hắn chỉ có 10 tuổi mà tưởng non tơ, thực ra suy nghĩ của hắn giống như một ông cụ non cùng với việc đi theo sự dạy bảo của cha. Hắn biết mình đang nắm giữ thứ gì, cùng hậu quả nếu nó rơi vào tay kẻ xấu.
Tiếng vó ngựa cùng tiếng thét vang lên trong cơn gió tuyết. Một con ngựa với làn da đen, cơ bắp rắn chắn đang chạy hì hục kéo lấy một cỗ xe. Đầu ngựa này có cặp mắt vô cùng tà dị, đỏ tươi như máu nhìn giống như một con quỷ đang đội lốt ngựa. May mắn không hề có người ra ngoài tại cái thời tiết, nếu không Trấn Yêu Ti đã nhận tiếp nhận thông báo về đầu ngựa quỷ.
Đại Lực lúc này đã mặc lấy một bộ quần áo liền thân, trên mặc đeo lấy một tấm mặt nạ hai tay vác xong đao đi ra. Giọng nói khàn khàn phát ra từ tấm mặt nạ của hắn:
'' Ồ thứ gì?'' Người phụ nữ hứng thú hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tưởng rằng cuộc sống của cô bé 6 tuổi sẽ tiếp tục trôi qua như vậy, nào ngờ vào 2 ngày trước có mấy kẻ lạ mặt tới đây đòi thứ gì đó từ cha nàng. Cha nàng nhất quyết không cho, thế là 2 bên ra tay đánh nhau. Đây là lần đầu Ngọc Thuý thấy người cha hiền lành của mình lộ ra vẽ bạo ngược như thế, nhưng mà còn chưa làm cô bé chưa hết hoảng hồn thì cha nàng đã bị tên kia một tay xé ra làm đôi. Lúc ấy máu từ cha nàng bắn thẳng vào mặt nàng trước sự kinh hoàng của nhiều người, không đợi cô bé hoảng hồn thì mọ thứ đã trở nên hỏng bét.
'' Vị bằng hữu này không ngại vui đùa với tiểu th·iếp một chút. Thế nào?''
''Hí...!!!''
Người phụ nữa sắc mặt liền có chút khó coi, thực lực của đầu bọ hung kia nàng biết. Từ nhất phẩm cho tới nữa bước tuyệt thế, có thể hạ gục nó một cách dễ dàng như vậy thì đối phương ít nhất cũng là một cái tuyệt thế cao đăng hoặc tệ hơn là tông su. Nhưng ả không cảm nhận được khí thế của một tên tông sư quanh đây, nên ả ta liền nghiên về đối phương là một tên có thực lực không kém trong giới tuyệt thế cao thủ.
''Nhanh nữa lên Hắc Phong! Cho ta thấy giới hạn của mày đi.''
Khi cô bé lấy lại tin thần thì cũng là lúc mẹ cô ra đi sau khi b·ị t·hương quá nặng, Ngọc Thuý chưa từng trải qua cảm giác này cô bé khóc đến 2 mắt sưng to cùng ngất liệm đi. Đến khi tỉnh lại thì đã ở trong hầm chú ẩn với anh mình cùng một số người thân, bọn hắn lên kế hoạch rời khỏi đây. Cuối cùng thì kết thúc bằng hạ tràng như này, thử hỏi có ai 6 tuổi có đủ khả năng bình tĩnh khi trải qua tình huống nát bét tới như này.
'''Hí!!!!''
Nhưng Đại Lực không hề đoái hoài tới, hắn muốn chính là cái tốc độ này. Đối phương đã rời đi 3 ngày nhưng vẫn khiến cho cây gậy tìm ra tới, đây là có ý vị gì trong lòng hắn liền biết rõ. Xem ra lại chuẩn bi có một chỗ ẩn cư bị g·ặp n·ạn, để chuyện này không xảy ra hắn mới điên cuồng tăng tốc như vậy. Mà con ngựa này cũng không phải dạng vừa, nó là một đầu xuất hiện biến dị mang trong mình một cổ tính cách bạo ngược khó mà kiểm soát được. Bù lại sức mạnh cùng tốc độ của nó là không thể bàn cãi, nếu thứ này được cưỡi ra chiến trường vậy chắc chắn sẽ là con vật ưa thích của các vị tướng lãnh.
'' Tuỳ theo ý ngươi đi, nhưng mà điều kiện của ta là nếu ta thắng ta muốn mượn một thứ của ngươi.''
'' Cha!!!''
Thu hồi lại lòng khinh thị của mình, ả biết hôm nay mình sắp có một trận tử chiến. Mấy gã đồng đội của ả lúc này đã chia ra lục soát, chỉ còn ả ở đây mà cho dù ả có phát ra tính hiệu cầu cứu thì đám người kia cũng chưa chắc tới, dù sao ở Cửu ma thực lực vi tôn. Cho dù đầu óc có tốt đến cỡ nào đi nữa không có thực lực vậy chấp nhận bị đối xử như một gia xúc đi
Tại một nơi trú ẩn nào đó,
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.