Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 107: 1 chấp 5 (2).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: 1 chấp 5 (2).


'' Sắp tới sẽ có chút run lắc, mấy đứa không muốn lạc nhau thì ôm cho chắt vào.'' Nói rồi hắn cầm trên tay một bình thuốc, tranh thủ bỏ một viên dược hoàn vào miệng ngồi đợi cơn tuyết lỡ tới.

'' À là tên đầu trọc ỷ mình có một đầu tam chuyển liền không thèm nghe lời ngươi đó ư. Chậc!Chậc! Mới đó mà đã mất xác rồi, thế còn ngươi Tuyết Nhung không phải ta đã bảo ngươi đừng có làm loạn ở đây sao.'' Nam tử áo đỏ nheo mắt lại trong con mắt ẩn hiện từng tia sát ý, xem ra hành động của người phụ nữ đã chọc tới người đàn ông này.

'' Cảm ơn các ngươi đã xuất hiện ở đây, ta không thể nào miêu tả được với các ngươi rằng ta đã chán đến nhường nào khi gặp những được gọi là cao thủ ở nơi này đâu. Cũng may các ngươi xuất hiện là cho chuyến hành trình này của ta bớt đi phần nhạc nhẽo, để đáp lễ lại ta sẽ đem cơ thể này hoà làm một với các ngươi. Hi vọng mọi người mở lòng đón nhận, xin hãy nhớ đến tên của ta khi các ngươi qua thế giới bên kia.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Tông sư tại nơi này là những kẻ đã đem đạo của mình phóng ra ngoài rồi a, pháp tướng đã có thể ẩn hiện giữa thực tại. Không những vậy còn tuỳ vào trường phái của bọn hắn mà pháp tướng sẽ có những năng lực khác nhau, có kẻ sở hữu pháp tướng có thể phá núi dễ như ăn kẹo. Có kẻ lại sở hữu một tôn pháp tướng có thể thao túng linh hồn của kẻ khác, sức mạnh của bọn hắn là muôn hình vạn trạng không thể đoán được. Mà sức p·há h·oại từ riêng cơ thể của tông sư thôi không cần nghi ngờ là cực kỳ kinh khủng, cho nên sử dụng xác c·hết của một tông sư làm bom làm cho thấy được Đại Lực có thể điên cuồng đến mức nào.

Tuyết Nhung không ngừng chảy mồ hôi, mặc dù bàn về xuất thân ả ngang hàng với tên nam tử áo đỏ. Nhưng đối diện với hắn, cô ta không khỏi sinh ra mấy phần hoảng sợ. Ả không khỏi lùi lại vài bước trong vô thức, né tránh ánh mắt của tên nam tử kia.

'' Thiếu ai?'' Nam tử áo đỏ quay đầu hỏi đồng đội mình. Người bị hỏi cũng không khỏi nhìn hắn một chút, sau đó lắc đầu nói.

''Rầm...Rầm....'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Lấy lại bình tĩnh về sau Tuyết Nhung nhanh chóng chỉ phương hướng đám người Tuấn Hải ẩn núp, đám nhỏ lúc này đang co rúm lại do dư chấn của v·ụ n·ổ vừa rồi. Mặc dù có Hắc Phong đứng trước cản lực, nhưng vẫn là không hề toàn vẹn. Ngay lúc còn đang chật vật đứng dậy, đám nhỏ liền có cảm giác đại nạn lâm đầu. Cơ thể không ngừng đổ mồ hôi, Ngọc Thuý càng là không chịu nổi, phía dưới đã bắt đầu ướt đẫm.

Trông chốc lát hắn liền đã xuất hiện ngay trước mặt Tuyết Nhung cầm lấy tay ả không ngừng an ủi:

Tuấn Hải cố gắng ngưỡng đầu lên mới nhìn thấy 5 bóng hình ở trên trời đang quan sát lấy bọn hắn, cặp mắt như thể tìm lấy được con mồi. Tên nam tử áo đỏ kia càng là hưng phấn tới liếm môi, không ngừng hít hà:

Mà đáp trả lại gã chỉ nở nụ cười đầy máu tươi, miệng thì thào:

Không quản phía sau đã bị hắn làm cho nát bấy, Đại Lực trong đầu lúc này chỉ còn là thoát khỏi nơi này. Tuyết lỡ mà kẻ địch lại có khả năng phi hành với số lượng đông, Đại Lực dí bùi mà đi đánh nhau với bọn nó hắn bị tâm thần chứ không phải bị ngu. Vẫn biết thực lực của bản thân nằm ở đâu, tranh thủ ánh sáng từ v·ụ n·ổ vẫn còn Đại Lực nhanh chóng ẩn mình vào khu rừng.

Người phụ nữ lúc này đang phi hành trên không, khuôn mặt cực kỳ lo lắng, bởi vì nàng thấy một khối tuyết khổng lồ đang bắt đầu trượt xuống sườn núi. Chẳng mất bao lâu để khối tuyết ấy hoá thân thành cơn s·óng t·hần càn quét mọi thứ trên con đường đi của nó. Động vật, cây cối tất cả đều không có cơ hội sống sót trước sự phá huỷ khổng lồ này.

Lời vừa nói ra liền làm cho toàn trường im lặng, tên đó đỏ lúc trước còn tràn đầy sát ý nghe thấy ''viên ngọc'' về sau liền thu liễm hết lại khuôn mặt trở nên hiền lành, giọng nói mang theo vài phần trách cứ.

May mắn trên người hắn còn đang gắn lấy một con rối có khoang chứa, nên vừa vô lấy 3 đứa nhỏ hắn liền ném chúng vào trong. Còn 2 tay thì cầm lấy Hắc Phong chạy bán sống bán c·hết, dù sao con rối hắn dùng để làm bom là xác c·hết có thực lực tông sư a. Cho dù đ·ã c·hết cùng với cảnh giới bị hao mòn đi, thì đấy vẫn là một tôn tông sư a.

Vụ nổ phát ra một luồng ánh sáng chói mắt khiến cho 3 đứa nhỏ bị mù tạm thời, hơn nữa dư chấn của nó còn kinh khủng hơn v·ụ n·ổ của Ngọc Thuý lúc trước. Làm cho cơn tuyết lỡ kia bị đình chỉ lại trong vài phút, khu vực xung quanh đã bị san bằng hoàn toàn. Mà 3 đứa nhỏ trong lúc bị mất đi thị giác đã được một bóng người chạy tới mang đi, Đại Lực toàn thân thi chuyển [Bôn Lôi Cước Pháp] hoá thành lôi điện không ngừng chạy ra khỏi phạm vi v·ụ n·ổ.

Vị nam tử mặt áo choàng đỏ cùng đồng đội của hắn đang trên đường đến đây cũng cực kỳ kinh ngạc, bọn hắn không hề nghĩ tới sức p·há h·oại của người phụ nữ kia sẽ ảnh hưởng lớn đến vậy. Trong lòng không ngừng mắng mỏ đồng đội, bọn hắn cũng vội vàng sử dụng cổ trùng để phi hành. Dù sao đây là một trận tuyết lở, ngay cả tông sư khi nhìn thấy cũng phải nhanh chóng chạy trốn. Thì bọn hắn những người còn chưa tới tông sư thì có thể làm được gì ngoài đứng nhìn cơ chứ.

'' An Nhật, tên đó sở hữu một đầu ''tam chuyển'' cổ thực lực không hề yếu hơn ta và ngươi. Về lý mà nói không nên m·ất t·ích a? Xem ra đã có người chú ý tới tình huống nơi đây.''

'' Ta đã tìm thấy kẻ giữ viên ngọc.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Bùm!!!!......'' (đọc tại Qidian-VP.com)

'' Nào nào! May chỉ cho ta tên kia trốn ở đâu. Nhanh cái chân lên, tuyết lở sắp ập tới rồi.''

'' Cẩn thận!!!''

Sử dụng một đầu rối làm thành bức tường bao quanh, mở cái hộp trên lưng đem bọn nhỏ xuống còn hắn thì thả Hắc Phong về sau liền nhặt mấy đầu cây dựng thành hình con thoi. Từ trong [Hang gió] hắn lấy ra đồ vật linh dị đầu tiên của mình ''Vuốt hổ'' không ngừng chà xát nó một phen. Hắn mới đeo nó lên tay, quay đầu nhìn về đám nhỏ:

Chương 107: 1 chấp 5 (2).

Trong chốc lát người phụ nữ liền thấy 4 bóng hình phi thân lên trên cao, hiển nhiên đây là đồng đội của ả dùng để tránh khỏi tai hoạ. Cơ mà sau một lúc, người phụ nữ liền lập tức bất ngờ. Không chỉ có ả, mà còn là những người khác bởi nhóm bọn hắn tổng cộng có 6 người. Hiện tại trên không chỉ có 5 tên, mà người còn lại vẫn không thấy đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

'' Buổi diễn xin được phép bắt đầu!''

'''Lý Khánh Nguyên đây là người sẽ đưa tiễn các ngươi.'' Hắn điên cuồng rống to, làm cho mấy tên Cẩm Y Vệ nhanh chóng lui lại phía sau. Một tên nhịn không được liền ra tay trước, một loạt bùa nổ cùng lưỡi liềm nhanh chóng bay đến Lý Khánh Nguyên.

Bản thân đám cổ sư kia thì sau khi bị tập kích bởi Đại Lực, đội hình của bọn hắn lúc này đã loạn. Không biết từ đâu ra xuất hiện một đám Cẩm Y Vệ đi tới đánh lén bọn hắn, mà đám người này lại còn biết được bọn hắn đang đi tìm viên ngọc kia. Thế là 2 bên ra tay liền tung hết toàn lực, Ngọc Thuý lúc này đang bị 3 tên Cẩm Y Vệ cuốn lấy không cho chạy thoát.

Tiếng tuyết lỡ bắt đầu vang lên, bởi vì dư chấn của v·ụ n·ổ quá mạnh nó đã làm ảnh hưởng tới môi trường xung quanh. Hàng loạt cây cối bị đốn ngã, tiếng muôn thú hỗn loạn gào thét ở khắp nơi. Khiến cho những khu dân cư ở gần đấy không khỏi kinh sợ, đám thây ma cũng bị hấp dẫn tới đây khiến cho khung cảnh ngày càng hỗn loạn.

'' Thế mà không nói sớm! Làm ta trách lầm ngươi, xem ra là gặp 1 tên có thực lực mới phải dùng tới chiêu kia của ngươi. Không sao chúng ta mau tìm lấy kẻ kia, sau đó rời khỏi chỗ này.''

Chương 107: 1 chấp 5 (2).

Nhìn những kẻ bao vây mình, tên nam tử áo đỏ chậm rãi lấy khăn lau sạch sẽ khuôn mặt của mình. Cho đến khi không còn máu bám trên miệng, hắn mới liếm môi nói:

Bởi vì cơn tuyết lỡ đã bị một thứ gì đó tác động làm nó chuyển hướng, khiến cho mục tiêu của nó không còn là nơi này nữa. Không có bên ngoài tác động, 2 bên thế lực càng đánh càng hăng. Tên nam tử áo đỏ kia lúc này đã hoá thành một tôn ma đầu, tiếng cười không ngừng vang vọng vào tai của mỗi người ở đây. Hắn một tay cầm lấy trái tim của một tên Cẩm Y Vệ bị hắn hạ gục, chậm rãi nhai nuốt lấy máu tươi từ trái tim bắn tung toé miệng hắn. Làm nụ cười của gã lúc này càng trở nên bệnh hoạn, mấy tên Cẩm Y Vệ bao vây gã cũng không khỏi lo lắng tay nắm chặt v·ũ k·hí chuẩn bị t·ấn c·ông.

'' Tốt! Tốt! Không nghĩ tới đang đói bụng còn gặp một đứa bé gái. Xem ra ông trời rất thương ta a!'' Nam tử áo đỏ không khỏi cuồng tiếu, tiếng cười của hắn vang cả đất trời. Đang chuẩn bị đưa tay bắt lấy 3 đứa nhỏ, thì một tiếng hét thất thanh vang lên:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: 1 chấp 5 (2).