Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108: 1 chấp 5 (3)
'' Xem ra vẫn còn có một ít tên không hề mai một tài năng, xem nó đánh đấm như nào.'' Nói rồi Cừu Long tiếp tục nhìn vào những nơi khác, hắn hiện tại liền không còn ý định can thiệp vào những tên kia. Một phần hắn muốn nhìn rõ thực lực của đám Cẩm Y Vệ này, phần khác là vì.
'' Cá lớn vẫn chưa ra nha, vậy thì mình cứ tiếp tục thảnh thơi! Haha! Tốt nhất là đừng ra nếu không thì.....'' Đôi mắt của Cừu Long lúc này đã tràn ngập sát khí,
'' Ta không còn sức để di chuyển, mau kéo ta đi.'' Không ngừng nhìn chằm chằm Cừu Long, Đặng Tuấn khuôn mặt lúc này đã trắng nhợt. Cơ thể hư thoát run lẩy bẩy như sắp đổ xuống, Nguyên Khánh vội chạy tới đỡ lấy gã không nói lời nào liền nhanh chóng chạy khỏi đây. Đôi mắt của Cừu Long nhìn về một hướng, miệng không ngừng nhả khói.
'' Chơi vậy đủ chưa?''
Cửu long đang ngồi hút điếu thuốc liền cảm giác không gian xung quanh có chút run rẩy, hắn chỉ liếc nhìn một chút sau đó liền không hề quan tâm. Đặng Tuấn trong lòng mừng rỡ, xem ra tên này cũng không quá hiểu sâu về cổ trùng của bọn hắn. Mặc dù tên này tự chui đầu vào, nhưng cũng không hề ảnh hưởng tới tác dụng của ảo thuật a. Dù chỉ là có vài phút nhưng cũng đủ đến bọn hắn chạy. Đặng Tuấn điên cuồng truyền nội lực vào con mắt giữa trán.
''Keng!''
Cừu Long nhìn thấy tình cảnh này con mắt không khỏi cười tít lên. Miệng không ngừng thì thầm:
Người con gái giả nam kia thấy vậy cũng không sợ, nhẹ nhàng kéo ra khoảng cách sau đó phóng thích móng vuốt q·uấy r·ối tên cổ sư kia. Trong miệng thì tiếp tục niệm, mây đen càng lúc càng nhiều. Sấm chớp càng xuất hiện với tuần suất liên tục, cuối cùng một đạo ánh chớp từ trên trời đổ xuống t·ấn c·ông gã cổ sư. Đôi mắt của tên Cổ sư không khỏi mở to, vội vàng bộc lộ ra át chủ bài để chạy. Nhưng cuối cùng vẫn là vô nghĩa, ánh chớp hạ xuống liền đánh tan cơ thể của tên cổ sư cùng cổ trùng của gã. Vừa nãy còn cao ngạo lạnh lùng cổ sư hiện tại đã biến mất khỏi thế gian. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà một bên khác đã sớm g·iết điên Lý Khánh Nguyên lúc này cũng đã nghiên t·iếng n·ổ từ cú hạ xuống của Cừu Long, hướng đầu nhìn về phía cảu Đặng Tuấn quay đầu liền chạy nước đại. Mà mấy tên Cẩm y vệ phụ trách cảng hắn lúc này đã nằm trên mặt đất, khuôn mặt không cam lòng mà gào thét, cơ mà tình trạng của bọn hắn cực kỳ hỏng bét. Một tên mấy đi cánh tay, kẻ mất chân hoặc mắt có thể nói là hiện trạng cực kỳ khủng kh·iếp. Nhưng cho dù vậy bọn hắn không hề rên la, mà chỉ có phẩn nộ với tên cổ sư mới nãy.
Nhai nuốt lấy đầu cổ trùng kia, tên cẩm y này như được hồi phúc sức lực liền cầm đao chạy tới bên khác đánh. Làm cho tên vừa ra tay cứu hắn cũng bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ nhìn về phía tên cổ sư kia khuôn mặt lúc này đã kinh hãi miệng không ngừng thì thào:
Bầu trời trên cao bắt đầu tối ầm lại, mây đen đùng đùng kéo tới. Mấy đạo lôi sấm vang lên, làm cho tên cổ sư đang giao tranh với cô ta không khỏi hoảng sợ. Yêu thú trời sinh đều mang cho mình nổi sợ nguyên thuỷ, cho dù là mạnh hay yếu. Mà với một tên đang dung hợp với yêu vật thì đây là điểm yếu trí mạng, khi nhìn thấy sấm sét con ngươi của hắn liền co rụt lại. Đang muốn chạy thì đã bị móng vuốt của cô gái ngăn chặn, Tên cổ sư cũng không phải hạng vừa, hắn cuối thấp người che đầu, cổ sư nhanh chóng sử dụng trong đao từ cổ trùng ý đồ phản kích.
Một bóng hình từ trên trời hạ thằng xuống chỗ gã cổ sư kia vừa lăn qua, để lại một cái hố khổng lồ ngay điểm nó v·a c·hạm. Mà từ cái hố một bóng người đi ra, trên người mặc một lớp áo khoác dày nhưng vẫn để lộ Thanh Lục Cẩm Tú Phục mặc ở bên trong, bên hông cài lấy một thanh Tú Xuân Đao, trên tay cầm lấy một cách cửa cao tầm 2m. Trên mặc hắn có bộ râu cực kỳ xuề xoà không được chải chuốt tỉ, gã quay đầu nhìn về phía mấy con cổ trùng đang đè đánh đám Cẩm y vệ không ngừng ca thán lắc đầu. Sau đó hắn điểm ra vài chỉ.
'' Không nghĩ tới đám người kia lại mò ra được chỗ ở của Ngọc gia a. Ngươi có thể cho ta biết tại sao bọn hắn lại tìm được không?'' Vị lão đầu này quay lại liếc nhìn một vị trung niên lúc này đang cuối đầu thấp xuống không dám nhìn lấy đằng trước. Mặt của hắn lúc này đã chảy đầy mồ hôi, biểu lộ không ngừng hoảng sợ.
Nhanh chóng giải quyết 2 tên cổ sư nhưng sắc mặt của Cừu Long không hề tỏ ra nhẹ nhỏm mà càng âm trầm hơn trước. Hắn cho mình một điếu thuốc ngồi vắt chân lên chỗ hắn đang ở, mắt liếc nhìn về một bên cây nói:
Chương 108: 1 chấp 5 (3)
''Phía sau!! Phía sau!!'' Đặng Tuấn ở một bên quan chiến một bên điền cuồng rống to, tình trạng của hắn lúc này đã cực kỳ không tốt. Hắn nằm trên mặt đất với một bên tay đã trống không cùng biết mất một cái chân. Cả người như tắm trong máu, chỉ còn 2 mắt là vẫn gắt gao nhìn cuộc chiến.
Lời nói vừa ra liền khiến Đặng Tuấn cùng Nguyên Khánh đang nấp gần đó không khỏi kinh dị, Nguyên Khánh quay đầu nhìn lên vầng trán của Đặng Tuấn đang có một con mắt mở ra con ngươi bên trong không ngừng xoay tròn mới không hiểu hỏi.
Tại phía bên chiến trường,
'' Đây là sai sót của thuộc hạ để loạt lưới 1 con chuột gây nên chuyện này, mong đại nhân trách tội.'' Lời nói vừa xong vị trung niên ấy liền quỳ gối cuối đầu, đôi mắt đã nhắm lại hoàn toàn. Bản thân hắn lúc này đã nhận mệnh, nhưng đợi một lúc không có chuyện gì xảy ra hắn nghi hoặc nhìn lên vị lão đầu kia.
Nhưng việc đã tới nước này, ân công cũng đã quyết định hắn không thể làm trái. Hơn nữa nếu không thể bảo trụ huyết mạch còn lại của Ngọc gia, vậy thì ân công sẽ còn chịu tội năng hơn đây là thứ hắn không muốn thấy. Im lặng dập đầu 3 cái, vị trung niên lắc mình biến mất khỏi núi tuyết để lại một mình lão nhân cô đơn.
Lý Khánh Nguyên nhanh chóng quay đầu khí huyết của hắn ngoại phóng tạo thành một lưỡi kiếm chém thẳng về hướng Cừu Long xuất hiện. Cừu Long bình tĩnh nhìn đoàn đánh hướng tới mình, không nhanh không chậm đưa tay ra đón đỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cừu Long nhìn ra đoàn t·ấn c·ông nhưng không có ý đi cản, bản thân thảnh thơi để cánh cửa gỗ xuống. Sau đó, hắn liền biết mất, đúng vậy biến mất. Thật nhiều hạt ánh sáng từ đâu xuất hiện trên người gã sau đó Cửu Long liền bốc hơi. Mắt thấy mục tiêu liền không còn Lý Khánh Nguyên cũng triệt để luống cuống nhưng sau đó nghe được tiếng hét:
Một chỉ vừa ra liền như hoá thành một luồng ánh sáng đi tới tốc độ chóng mặt tới mục tiêu của mình, đầu cổ trùng kia không kịp nhận ra có đòn đánh lén lúc này còn đang hùng hổ cắn lấy một tên cẩm y vệ. Tên cẩm y vệ kia vừa dính đòn liền ngay lập tức hét thảm, cũng tại số của hắn đầu cổ trùng vừa cắn hắn tên là '' Châm độc trùng'' chỉ cần bị cổ này cắn phải thì nguời dính nếu không được chửa trị thì sẽ c·hết trong vòng 3 giờ.
----------------------- (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này có 2 bóng hình đang ngắm nhìn cơn lỡ tuyết đổ xuống, nhưng tại nơi bọn hắn đứng tuyết không hề đổ ập tới mà chỉ là chuyển qua 1 hướng khác. 2 người cứ ngắm nhìn cơn lỡ tuyết như một tác phẩm nghệ thuật. Một người trong đó là một vị lão đầu với mái tóc bạc phơ, cả người trùm kính trong một lớp áo khoác dày không nhìn ra được thân hình bên trong. Chỉ nghe giọng nói của hắn vang lên, mặc dù hắn đã già nhưng giọng nói lại cực kỳ trong trẻo như một đứa trẻ 5 tuổi:
'' Tên kia làm sao có thể phá được thuật ảo ảnh của ngươi?''
'' Tính ngươi may mắn, bên kia còn có 2 đứa nhỏ của Ngọc gia thoát nạn. Ngươi may chóng chạy tới hộ tống bọn hắn rời khỏi nơi này, nhớ không được xuất hiện trước mặt bọn hắn. Chỉ cần ngươi hoàn thành nó, bản quan sẽ bảo trụ cho ngươi 1 mạng. Nhưng vị trí thiên hộ thì xem như ngươi vô duyên với nó rồi.'' Lão đầu thở dài tiếc hận, cuối cùng chỉ quay đầu nhìn về phía núi tuyết không biết đang suy nghĩ điều gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dựa vào một tay ảo thuật mà Đặng gia bọn hắn liền đánh ra danh tiếng, hơn nữa ''Ma nhãn'' của hắn còn là đi theo tiến hoá hệ đột biến uy lực còn mạnh hơn. Thế mà không có tác dụng gì với tên kia, tình báo cũng không nói hắn mạnh như thế điều này có ý vị gì trong lòng hắn liền biết rõ. Mồ hôi càng lúc càng nhiều trên mặt hắn, con ngươi ''Ma Nhãn'' không ngừng xoay tròn cố gắng kéo Cừu Long vào cái bẫy của nó.
Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, luồng khí huyết vừa mới hoá thành lưỡi kiếm sắc bén mới nãy ngay lập tức liền tán loạn khi nhận lấy một kích của Cừu Long. Lý Nguyên Khánh không tin tà, lại một lần nữa tập hợp khí huyết trên mình tung ra một trảo.
Tại phương hướng hắn nhìn đang diễn ra một cuộc chiến, 4 tên mặc trang phục Cẩm Y Vệ đang dàn trận vây khốn một tên trùng sư. Nhưng mà tình huống có chút quái lại, 4 tên tạo thành trận mặc dù khí thế như rồng không ngừng hung hăng t·ấn c·ông nhưng lại cho người ta có cảm giác bọn hắn mới là người bị áp chế.
Tên trung niên nghe được tính mạng mình bảo toàn nhưng hắn không vui mừng trái lại càng cực kỳ hỗ thẹn, đầu không khỏi cuối thấp xuống nữa. Hắn biết để giữ lại được cái đầu của mình, ân công chuẩn bị dùng tới một ít gốc gác của hắn. Vì bảo trụ một tên phế vật như mình, hắn trong lòng cảm thấy cực kỳ sầu khổ.
Không ngừng chửi nhỏ nhưng Cừu Long vẫn chuẩn bị ra tay cứu giúp, dù sao cũng là người phe mình không thể thấy c·hết không cứu được. Thì tình huống tiếp theo làm hắn ngừng tay lại, một người phụ nữ giả trai tay cầm lấy móc xích một cản lại lưỡi kẹp trong chốc lát. Bên tay còn cầm lấy một lá bùa, miệng không ngừng tụng niệm.
Nên bọn hắn không gặp khó khăn gì trong việc trốn chạy, nhận ra mục tiêu của mình đang chạy thoát. Gã đồng đội của Lý Khánh Nguyên liền nhanh chóng đuổi theo, mấy tên cẩm y vệ thì làm gì có thể để hắn thoát khỏi đây. Một tên trong nhóm ném một cây móc lao, nhắm chúng vào chân của tên đấy. Mấy tên cổ sư chiến đấu dựa vào cổ trùng là chính, nên công phu quyền cước của bọn hắn có chút gà mờ. Tên này không kịp né tránh thì là bị móc câu bám chặt vào chân nhất thời không thể di chuyển được.
'' Trình độ của lớp trẻ đã bị hạ xuống tới mức độ này sao, thực lực lại cao nhưng kĩ năng chiến đấu kém thì cũng vô dụng a. Đám người kia rốt cuộc đã dạy cái gì cho bọn hắn, không được ta phải đề nghị cải cách...''
'' Điện hạ đã nói không được động tới Ngọc gia, vậy mà các ngươi vẫn phớt lờ. Xem ra các ngươi đã không đợi được nữa a, ta thật muốn xem tên nào sẽ nhảy ra đầu tiên. Thật không thể đợi được a..'' Nói đến câu cuối sát ý trong mắt lão già đã không kiềm được nữa mà tuôn ra thành dòng lũ. Sát khí đã thành thực chất hoá thành một đầu mãnh hổ không ngừng gào thét tứ phương.
Tại ngọn núi xảy ra tuyết lỡ,
'' Bạch Quang Cừu Long ngươi tại sao lại ở đây, không phải trưởng lão nói sẽ đề phòng ngươi sao.''
Đại Lực lúc này đã chắc chắn cơn tuyết lỡ sẽ không xuất hiện, hắn không trực tiếp thấy nhưng dựa vào đám người kia đánh nhau đến điên cuồng. Thì hắn cũng lò mọ đoán ra được, thế là hắn ra hiệu cho đứa nhỏ im lặng trèo lên con rối của mình. Còn bản thân hắn thì bắt đầu cưỡi Hắc Phong, bởi vì con rối có thể dùng làm một chiếc xe kéo.
Gã sầm mặt lại, trong lòng không khỏi gấp gáp thế là tung ra 4 đầu cổ trùng. Khí tức mà bọn chúng tiết ra không hề thua kém gì ''Tuyệt thế cao thủ'' hậu kỳ, ngay dưới con mắt kinh hãi của đám cẩm y vệ. 4 đầu cổ trùng nhanh chóng liên hợp với 2 đầu cổ khác t·ấn c·ông bọn hắn. Tình thế bị đảo ngược làm cho đám người Cẩm y vệ không khỏi luống cuống, tên vừa bắt được gã trùng sư cũng phải lùi lại để bảo toàn tính mạng.
'' Bát Chỉ Kính: Vạn Toả Long Kình!''
Hàng loạt chùm sáng bắn ra từ cơ thể hắn tạo thành một loạt đ·ạ·n bắn phá hết mọi thứ xung quanh, trảo khí được tạo thành từ khí huyết của tên cổ sư kia v·a c·hạm vào loạt sáng này liền như hoá thành tờ giấy b·ị b·ắn phá rách nát. Lý Nguyên Khánh rách cả mí mắt hét thảm ngay khi b·ị b·ắn chúng, Đặng Tuấn cũng một mặt không cam lòng ngay khi bị chùm đán bắn xuyên thấu.
'' Không biết tên kia đã đem xe ngựa chạy đến đâu, đại nhân đã đi theo phía sau hộ tống nên sẽ không xảy ra chuyện gì đi. Còn bên này thì vẫn chưa câu ra được con mồi to nào a, vậy thì đành chơi với bọn hắn thêm chút nữa. Cơ mà....'' Hắn sắc mặt cực kỳ khó coi khi nhìn về một hướng, hiển nhiên chiếc lồng giam ảo ảnh do Đặng Tuấn tạo ra gần như vô dụng đối với Cừu Long.
Chương 108: 1 chấp 5 (3)
Được giải phong về sau, hắn trừng mắt đám người kia một chút như ghi nhớ từng gương mặt. Sau đó quay đầu nhanh chóng đuổi theo đám người Đại Lực, nhưng mà chưa kịp tới nơi hắn liền cảm nhận có gì đó từ trên trời rơi xuống. Trong đầu hắn không ngừng gào thét để hắn di chuyển, phản xạ đủ nhanh tên kia ngay lập tức lộn một vòng.
''Rầm!!!!'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai bên lại xông vào đánh nhau, và kết quả cũng không thay đổi như lần trước tên cẩm y vệ kia bị đè lên đánh bán sống bán c·hết. Cơ thể của gã lúc này đã đầm đìa máu, đôi mắt trắng giả, hơi thở vô cùng mong manh như thể sẽ dập tắt bất cứ lúc nào. Cừu Long nhìn thấy cảnh này liền im lặng thở dài:
Tên cẩm y vệ khuôn mặt lúc này đã xám trắng, nhưng không vì thế mà rút lui trái lại tên này càng bạo phát ra tính hung tàn của mình. Khi thấy đầu trùng vừa cắn mình vừa c·hết, hắn liền chạy tới cầm lấy xác của nó giai nuốt trực tiếp. Bởi đầu để giải độc của cổ này thì ngoại trừ được thầy thuốc chữa trị bình thường ra thì còn là ăn sống đầu cổ vừa mới cắn mình.
Mà sự thật chính là bọn hắn đang bị áp chế, bởi từ đôi mắt hờ hững của tên cổ sư hắn đã bộc lộ tất cả. Gã chỉ ném 3 đầu cổ trùng sau đó đi tới chỗ khác có đồng đội mình, để làm gì thì ai cũng biết. Mà để cho tên kia không muốn làm gì thì làm, một tên liền tự ý rời khỏi trận địa chạy qua hướng tên cổ trùng kia. Lưỡi đao Tú Xuân Đao rít gào mà lên, khí thế như hổ quét tới tên cổ sư. Tên cổ sư kia lúc này đã định đi qua chỗ khác, liền nhìn thấy có kẻ xông tới g·iết mình. Mặc hắn không khỏi 1 trắng 1 đỏ, xem ra có chút xem thường đám này. Gã im lặng đúc kết lại một phen rồi sau đó cầm lấy một đầu cổ cho nó đi vào tay mình, cổ vừa biến mất thì tay gã kia liền biến thành một cái kẹp khổng lồ khí thế đã hơn cả một tên '' Tuyệt thế cao thủ.''.
''Ngươi đi hỏi hắn!'' Đặng Tuấn tức giận quay đầu trừng mắt lấy, một bên không khỏi đổ mồ hôi hột. Sự tình lúc này đã thoát khỏi suy tính ban đầu, Cừu Long không hề bị dẫn dụ đi hơn nữa còn xuất hiện ở đây. Mà lại gã này không hề bị cổ trùng của hắn ảnh hưởng tới, điều này làm cho gã không khỏi kinh sợ. ''Ma nhãn'' của hắn là độc môn bí thuật của Đặng gia, có thể nói đây là ''Sharingan'' + ''Thiên Lý nhãn'' phiên bản cổ trùng.
Lý Khánh Nguyên dùng máu làm nguyên liệu, khuông ngừng thiêu đốt nó để đẩy tốc độ lên cao. Mà bản thân hắn cũng không hề sợ ảnh hưởng tới bản thân, bởi lượng máu hắn dùng không phải của hắn mà là từ kẻ thù. Nhìn thấy Cừu Long chuẩn bị ra tay g·iết đồng đội mình, Khánh Nguyên như hoá điên 2 mắt đỏ thẩm phái ra 2 đầu cổ trùng tuyệt thế cao thủ còn bản thân hắn thì đưa tay tung chưởng hướng về phía sau.
'' Không nghĩ tới ngươi lại luyện ra một đầu Huyết Cổ trong Thập Đại Cấm cổ a! Xem ra mấy vụ đồ thành hồi trước có sự hiện diện của ngươi, đã vậy thì...'' Cừu Long chú ý tới đầu cổ trùng trên tay Nguyên Khánh, khuôn mặt hắn lúc này để lộ ra sát ý. Hai tay hắn khép lại tạo thành hình vòng tròn, cơ thể hắn ngày càng phát sáng:
Cừu Long nghe vậy như nhớ tới chuyện gì không vui, khuôn mặt càng trở nên khó coi. Hắn cười gắng về phía Đặng Tuấn: '' Đây không phải là đệ tử của Cừu Ma Thiên Cốc sao? Không ngờ đám c·h·ó dại kia lại dám hợp tác với cửu ma, xem ra bọn hắn đúng thật là nghĩ lật thiên rồi.'' Không nhìn lấy khuôn mặt Đặng Tuấn càng trở nên hoảng sợ, Cừu Long nhỏ giọng thì thào với mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.