Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Ai g·i·ế·t ai (2).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Ai g·i·ế·t ai (2).


Sao có thể không nhẹ nhàng được cơ chứ, Đại Lực ngay lúc điều khiển cặp song đao đối phó với đòn đánh lén. Bản thân hắn ngay trong thời điểm đó sử dụng [Tụ Hồn Pháp] cường hoá 2 tay thế là tình cảnh trước mắt xuất hiện, cặp song đao bay tới làm lá chắn cho Đại Lực đỡ hết tất cả đòn tấn công. Trong khi bản thân Đại Lực vừa đỡ lấy đòn đánh của tên cầm gậy liền lập tức thi triển [Bôn Lôi Cước Pháp] đáp trả, thân hình Đại Lực như hoá thành 1 con rắn uống éo quanh cây gậy sau đó tung 2 đòn chớp nhoáng vào đầu cùng cổ họng của gã kia.

Gã hoảng sợ hét to, nhưng Đại Lực làm như không nghe thấy vận lực mạnh hơn. Cuối cùng cơ thể tên kia không chịu nổi, bị Đại Lực dùng tay không xé làm đôi. 3 tên còn lại nhìn thấy cảnh tượng này cực kỳ hoảng sợ, đùa gì thế tên kia là tuyệt thế a làm sao có thể như tờ giấy bị xé ra như thế. Máu tươi từ xác của tên kia bắn lên mặt Đại Lực trong khi gã nở nụ cười cực kỳ bệnh hoạn:

Sau khi bắt đầu hút máu của Đại Lực, mũi tên đã liền xuất hiện trên nỏ. Đại Lực vội vàng cầm lấy một tờ [Ẩn Thân Phù] khác dán lên chiếc nỏ, miệng không ngừng nuốt lấy [Khí Huyết Đan] để bổ sung máu. Cũng may [Tụ Hồn Pháp] cùng [Thiên Thủ Quan Âm] đều có công dụng chữa trị kinh mạch mới khiến cho hắn cầm đan dược như đồ ăn mà không lo bị trúng độc.

Gã còn lại thì là một cao thủ chỉ pháp, chỉ thấy hắn điểm ra 4 chỉ bắn ra đ·ạ·n năng lượng đi cùng kim châm băng đánh tới. Đại Lực bị tứ phía vây công cũng không hề hốt hoảng. Khuôn mặt của hắn lúc này cũng không đúng, gã cầm gậy đánh tới chính là nghĩ như vậy. Mà nhìn thấy ánh mắt cực kỳ trêu tức của Đại Lực, gã càng bất an nhưng đã không còn đường lui. Thế là gã liều mạng truyền thêm nội lực vào đòn đánh của mình, tìm đường sống trong cỏi c·h·ế·t.

Cao thủ so chiêu rất nhanh, ngay khi cặp song đao của Đại Lực bị đánh văng, chúng liền di chuyển một cách kỳ lạ bay ngược về sau Đại Lực đối diện với 2 đòn đánh lén kia. 3 tên kia nhìn lấy tình cảnh này cực kỳ bất ngờ, chỉ có gã cầm gậy liền đã bị cảm giác hoảng sợ lấn áp. Bởi hắn nhìn thấy Đại Lực 2 tay đỡ lấy đòn đánh của mình, mà lại cực kỳ nhẹ nhàng.

''Ừm cứ theo kế hoạch mà làm, ta sẽ dẫn tên cầm đâu kia ngươi phụ trách kiềm chế mấy gã còn lại.''

Bị cầm lấy vũ khí của mình gã kia không kịp đỡ đòn liền dính chọn đòn tấn công của Đại Lực, đầu óc gã choáng váng, 2 mắt nổ tung, người không thở được. Mà Đại Lực cũng không buông tha gã, Đại Lực nhanh chóng bắt lấy 2 chân gã sau đó phát lực dự tính xé gã ra.

Cầm cặp song đao trên tay, Đại Lực nhảy thẳng lên xe ngựa quan sát tình thế. Miệng không ngừng ra lệnh cho Hắc Phong chuẩn bị phối hợp, mà 4 tên kia sau khi tổn thất 2 đồng đội cũng biết gã trước mặt này không dễ chơi. Ngay cả đội phó cũng bị tên này ám sát c·h·ế·t làm cho bọn hắn cảm nhận được áp lực trầm trọng, không dám để lộ sơ hở 4 tên đồng loạt ném ra bùa nổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi thứ đã xong xuôi, Đại Lực cũng không còn chần chừ nữa. Mũi tên ngay lập tức được bắn ra, một vầng sáng đỏ như máu từ cổ xe ngựa phóng ra làm cho đám người chặn đường kia phát giác. Đặc biệt là tên kiếm sư mà theo Đại Lực là tên mạnh nhất, cảm giác kinh hoàng cùng hoảng sợ trong lòng hắn dâng lên. Bởi vì khoảng cách quá gần tên kiếm sư cho dù phát giác được cũng không thể làm gì, ngay cả tiếng hét cũng không kịp cất. Cả cơ thể gã kiếm sư đã bị mũi tên xé nát.

''Được! Ngươi nhớ chuẩn bị tiền trả nợ.''

Tiếng gió rít gào vang vọng bên tai mấy tên còn lại, cổ lực lượng khổng lồ lướt qua cả đám làm bọn hắn sợ điếng người. Khi kịp định thần lại thì trước mặt bọn hắn đã không còn đội phó, còn chưa hết tiếng hét thảm ngay lập tức vang lên làm cả bọn chú ý tới. Mà đám người này cũng không hề đơn giản, ngay khi định thần lại được bọn hắn ngay lập tức triển khai đội hình.

Nhưng nhìn thấy tốc độ của Cú cả đám liền nghẹn họng, trố mắt nhìn lấy thân hình của Cú cứ thế biến mất. Má của tên tông sư liền có cảm giác bỏng rát, như bị ai đó vả, thẹn quá hoá giận gã cũng không hề nói gì mà nhanh chóng truy tung Cú. Mọi thứ diễn ra quá nhanh làm cho mọi người không kịp phản ứng, vẫn là Đại Lực đánh thức bọn hắn.

Chương 117: Ai g·iết ai (2).

Đại Lực kém chút chửi mẹ nhưng nhanh chóng ra tay đối ứng, hắn cũng ra tay giống 4 người ném ra bùa nổ. 2 lá bùa chạm vào nhau liền ngay lập tức nổ tung, mặt đất đã xuất hiện hố to, khói bay mù mịt. Ngay lúc 4 tên kia đang chuẩn bị biến trận, thì bọn hắn liền nhìn thấy 2 thanh đao từ trong làn khói xông ra đánh về phía mình.

''Không!!!!!!!''

Cú từ trong xe đi ra, trên người hắn đã vũ trang đầy đủ cánh tay phải cầm lấy tấm khiên. Đưa mắt nhìn về lão đầu kia, Cú lựa chọn một phương hướng không nói lời nào liền chạy. Lão đầu tính mở miệng trêu đùa nhưng sau đó liền bất ngờ, bởi tốc độ của Cú bộc lộ ra không hề yếu so với tốc độ của 1 tên tông sư. Đám người kế bên cũng như vậy, lúc đầu còn đang cười đùa tên này dám trước mặt 1 vị tông sư bỏ chạy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ban đêm,

Gã xấu số phát ra tiếng thét kia lúc này đã bị thanh đao của Đại Lực xiên thủng cổ họng, 2 tay gã vô lực thả lỏng đôi mắt toát lên vẽ không cam lòng rồi sau đó ảm đạm. Cảm nhận năng lượng linh hồn từ từ truyền đến chữa trị cơ thể, Đại Lực không khỏi hài lòng nhìn về phía đám người kia đã bắt đầu bao vây mình. Đại Lực thầm than chuyên nghiệp, xem ra yếu tố bất ngờ đã dùng hết cũng may là hắn tận dụng thành công.

Cũng bởi vì địch nhân mà hắn phải đối mặt có chút nhiều, áp lực mà hắn phải gánh chịu không nhỏ. Nên là Đại Lực cũng liều mạng, xác nhận quân địch vẫn chưa chú ý tới mình hắn liền cầm lấy [Huyết nỏ] nhắm vào tên có thực lực mạnh nhất ở đây. Võ giả trừ khi luyện được võ học có đặc tính ẩn nấp khí tức của mình ra, thì đa số đều sẽ để lộ khí tức của bản thân.

Chẳng mấy chốc mũi tên đã có được lực sát thương của một tên tông sư sơ kỳ, đây cũng là cực hạn của nó cũng may lá bùa Đại Lực dùng cũng là hàng cao cấp nên không để lộ khí tức. Từ lúc Đại Lực truyền máu mình cho tới lúc ngưng tụ ra mũi tên chỉ trong vòng 3s, trong 3s khuôn mặt của Đại Lực từ hồng hào đã trở thành trắng xám. Mặc dù có [Khí Huyết Đan] giúp bổ sung máu, nhưng vẫn cần thời gian cho đan dược phát huy công dụng.

Đại Lực sau khi mua được [Huyết Nỏ] đã nhanh chóng sử dụng máu mình để khiến nó nhận chủ, thứ này không hổ danh với tên gọi của mình. Một khi hút liền là hút tới 1/4 máu, khiến cho Đại Lực xém chút chầu ông bà nếu không kịp thời dùng đan dược. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lực sát thương nó gây ra đã làm lu mờ tệ nạn của thứ này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả 2 người ngừng nói chuyện với nhau bởi vì phía trước đã xuất hiện 1 nhóm người, dẫn đầu là 1 ông lão có khuôn mặt hết sức đáng sợ. Một nữa của hắn đã bị cháy đen hốc mắt đen tuyền, bên còn lại là khuôn mặt bình thường nhìn như 60 tuổi đầu lông mày của hắn đã trắng xám. Nhìn xe ngựa của Đại Lực từ từ dừng lại, lão đầu liền cười to:

Đại Lực cùng Cú lặng lẽ rời đi khỏi toà thành, xe ngựa được Hắc Phong kéo với tốc độ cực nhanh chạy trên đường. 2 người cứ im lặng không hề nói chuyện với nhau trên đoạn đường, Cú im lặng rút tấm khiên của mình ra kiểm tra lại một chút, trong khi đó Đại Lực nhìn xuống nỏ cung của mình ánh mắt không khỏi toát lên vẽ kích động.

Tên bị chúng nhắm đến không khỏi nghiêm túc, gã là một tên đao tu nên khi nhìn thấy kẻ địch dùng đao liền nổi lên chiến ý. Thế là hắn nhảy lên không trung, đao từ trong tay phát ra một tiếng hổ gầm chém xuống. Nội lực của hắn phóng xuất thành hình dạng của 1 con hổ, mặc dù còn mờ ảo nhưng uy thế là hết sức khủng bố. Con hổ nhanh chóng hoà mình vào chiêu thế của gã là cho nhát chém càng phát ra uy lực kinh khủng, cặp song đao cũng bị khí thế của hắn đè xuống không khỏi yếu đi vài phần.

''Yên tâm đi! Qua được hôm nay tất có hậu tạ.''

Cơ mà trong lúc đồng đội đánh nhau, 3 tên con lại cũng không phải ở không. 1 tên nhanh chóng tiếp cận cái xe đánh tới một gậy khí thế cũng không kém gì gã cầm đao, trong khi đó 2 tên còn lại liền đứng từ cách không đánh tới. 1 gã có thể dùng nội lực đóng băng không khí tạo thành nhiều mảnh kim châm đánh tới sau lưng Đại Lực.

''Xin lỗi lỡ tay! Không nghĩ tên này yếu như vậy. Hi vọng các ngươi cũng đừng như thế.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

''Tới! Chuẩn bị hết chưa.''

Sở dĩ cho dù tình huống này có chút bất ngờ làm bọn hắn không trở tay kịp, nhưng cũng không đến mức lơ là đến như vậy. Tất cả là do lá bùa đang dán trên trán Đại Lực gây ra điều này, [Ẩn Thân Phù] nghe tên liền biết công dụng của nó. Mà đây còn là phiên bản cao cấp nhất của tấm bùa này, Đại Lực đã phải hao phí 30 tấm lá vàng để khắc ra được thứ này. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Tiểu hữu còn nhớ ta không?''

Mà võ học có khả năng ẩn nấp khí tức nếu không bàn tới triều đình, thì đã bị các môn phái hoặc thế gia nắm giữ làm hạch tâm võ học, cũng có 1 số ít tán tu có được môn võ học này. Nhưng tất nhiên bọn hắn đều chỉ giữ cho riêng mình, đám người này hiển nhiên không nằm trong số ấy. Mũi tên đã hướng vào mục tiêu, Đại Lực cũng bắt đầu truyền khí huyết của mình vào.

Bổng nhiên cả 2 cảm nhận được gì nhìn về đằng trước, con đường phía trước đã bị phong tỏa bởi 1 tảng đá lớn cùng rất nhiều cây đổ xuống chắn xung quanh hình thành một bức tường ngăn cách. Đại Lực không khỏi mỉm cười:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Ai g·i·ế·t ai (2).