Chương 118: Ai g·i·ế·t ai (3)
Chương 118: Ai g·iết ai (3)
Bầu không khí lúc này cực quỷ dị, 3 tên tuyệt thế cao thủ đưa mắt nhìn lấy Đại Lực trong lòng không khỏi hoảng sợ một chút. Mà nhìn lấy khuôn mặt dính đầu máu mà vẫn tươi cười, làm cho bọn hắn đều sởn gai ốc.
Gã tráng hán cầm thanh đao không khỏi lùi lại một chút, nhưng nhận ra hành động của mình gã liền cảm thấy bẻ mặt. 2 tên kia cũng là như vậy, nhưng không giống như gã cầm đao kia, bọn hắn thật sự sợ. Thực lực của bọn hắn không cao hơn Đại Lực là mấy, có thể nói là đứng cuối xe, bây giờ nhìn đồng đội c·hết gần hết bọn hắn bây giờ chỉ muốn chạy khỏi nơi này.
Đại Lực phát giác được hành động của 2 tên đằng xa, mặt không khỏi nhíu lại:
''Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi? Các ngươi đã hỏi ý kiến ta chưa.''
Đại Lực điều khiển dây xích kéo cặp song đao chém thẳng tới 2 gã kia, năng lượng linh hồn lập tức truyền vào thanh đao làm cho nó trở nên sắt bén nặng nề hơn trước. Một cỗ cảm giác áp bách cùng kinh khủng ập tới trên thân 2 gã sát thủ làm bọn hắn không khỏi run sợ, mắt nhìn thấy cặp song đao áp sát tới mình 2 tên lập tức liều mạng.
''A!!! Ta liều mạng với ngươi!!!''
''Khinh người quá đáng!!!!''
1 tên bùng nổ nội lực của mình, chỉ thấy xung quanh không khí lập tức bị đóng băng hình thành một khối lập phương bao phủ lấy hắn. Ở bên trong khối băng, gã lập tức tập trung hết sức lực của mình tạo thành một khối năng lượng hình cầu màu xanh. Đôi tay của gã có thể dùng mắt thường nhìn thấy đang nhanh chóng đóng băng, khuôn mặt của gã lúc này cũng đã trắng bệch hơn nữa đã có vãi mảnh băng ở lông mày.
Gã còn lại ra tay nhanh hơn, hắn nhanh chóng vận công từ 10 đầu ngón tay của mình bắn ra 1 loạt khí chỉ thẳng về phía cặp song đao của Đại Lực. Quanh thân của gã lúc này cũng đang lượn lờ 1 luồng năng lượng màu đen, gã phản ứng có phần dữ dội hơn đồng đội của mình. Miệng không ngừng chửi mắng tổ tông Đại Lực.
''Mẹ nó nói nhiều ăn C@@@@'' Đại Lực cũng bị chọc cho điên lên, hắn nhìn vào tên chửi mắng như một cái xác c·h·ế·t. Dây xích được hắn truyền nội lực vào có nhiều hơn cả trước, đồng thời 1 tay còn lại của Đại Lực lúc này đã cầm lấy một xấp lớn bùa nổ. Mắt nhìn vào 2 tên đang ở xa kia, miệng nở nụ cười tàn nhẫn:
''C·h·ế·t !@$ tụi mày đi!!!''
''Không ổn!!!''
Tên cầm đao nhìn thấy xấp bùa nổ trong lòng không khỏi nhảy lên, hắn nhanh chóng áp sát tới Đại Lực dự định ngăn cản lại. Thanh đao của gã đột nhiên phát ra một tiếng hổ gầm, ánh sáng màu trắng từ lưỡi đao phát lên hiện thành 1 đầu bạch hổ gào thét tứ phương.
''Bạch Hổ Đao Pháp: Đệ Tam Đao.''
Ánh sáng từ thanh đao ngày càng thịnh, trong lúc đó con bạch hổ kia cũng hành động. Theo lấy đao chiêu, bạch hổ giơ lấy móng vuốt của mình vồ xuống. 3 luồng năng lượng theo vết chém sinh ra, không ngừng phá huỷ mặt đất khí thế cực kỳ khủng bố lao thẳng tới Đại Lực. Đang chuẩn bị làm thịt 2 tên bỏ chạy, Đại Lực cảm nhận được 1 cỗ nguy hiểm ngay kế bên mình.
Nhìn thấy 3 cái năng lượng có hình dạng như cây cột đang di chuyển với tốc độ cao hướng về mình, hắn không khỏi hoảng hốt một chút nhưng sau đó liền bình thường trở lại. Cơ thể của Đại Lực lúc này bắt đầu xuất hiện nhưng làn khói, khuôn mặt của hắn trở nên đỏ rực. Vóc dáng bắt đầu trở nên cao lớn hơn trước, chân khí tràn đầy ra ngoài tạo thành những ngọn lửa nhỏ.
Đại Lực tung nắm đấm về phía cột năng lượng kia, ngay khi nắm đâm va chạm vào chiêu thức kia. Tiếng kim loại va đập vang lên đi cùng với đó là vụ nổ khổng lồ, lớp tuyết ở dưới bị đào lên khiến cho xung quanh trở nên mù mịt bao trùm lấy Đại Lực cùng gã cầm đao . 2 tên ở ngoài đang không thể nhìn thấy tình cảnh bên kia, nhưng tiếng va chạm thỉnh thoảng vang lên làm bọn hắn càng lo lắng hơn.
Cuối cùng 1 vật gì đó từ trong làn khói tuyết bay ra, lăn lóc tới dưới chân 2 người bọn hắn. 2 tên nhìn xuống liền nhìn thấy đầu của gã cầm đao, đôi mắt của gã trợn ngược cùng với miệng há to như gặp phải điều gì đó kinh khủng cho tới lúc c·h·ế·t vẫn ám ảnh gã. Đại Lực từ trong làn khói đi ra, hình dạng của hắn lúc này có chút khủng bố.
Cơ thể cao đến 2m3, cơ bắp căn phồng như mang lấy lực lượng bạo kích, làn da đỏ rực hơn nữa còn được bao bọc bởi một lớp chân khí thình thoảng tạo thành đám lửa. Hình tượng cực kỳ đáng sợ, đôi mắt Đại Lực nhìn về phía 2 gã tên đang xúc thế tụ chiêu kia khuôn mặt không khỏi thất vọng. Trong chốc lát thân hình của hắn bổng nhiên biến mất khỏi đó, 2 tên cướp bối rối lo lắng tìm kiếm xung quanh. Nhưng mà bỗng nhiên bọn hắn cảm nhận được thứ gì đó đang đặt trên đầu mình, giọng nói của Đại Lực truyền vào tai 2 gã:
''Nhìn cái gì? Kiếp sau nhớ kiếm việc khác mà làm. Thời buổi này còn đi làm cướp dễ mất mạng lắm.''
''Bốp!!!''
2 cái xác không đầu lập tức ngã xuống đất, máu bắn tung toé xung quanh. Đại Lực im lặng hưởng thụ máu tươi chảy trên mặt mình, Đồng Tử Công tầng thứ 3 mang tới cường hoá thật sự rất lớn cho hắn. Chân khí đã có thể đi ra ngoài tạo thành hộ kình, hơn nữa còn có thể biến thân gia tăng sức mạnh. Mặc dù tiêu hao có chút lớn, nhưng mà đã có [Tử Hà Thần Công] bù đắp chưa kể đến 2 cái BUFF kia. Thực lực hiện tại của hắn đã gần như đứng đầu trong Tuyệt thế cao thủ.
Sau khi giải quyết xong Đại Lực lại bắt đầu đi soát thi khỏi phải nó đi làm cướp thời buổi này đúng là con đường làm giàu nhanh chóng. Đám người này vậy mà đều có riêng cho mình đồ vật linh dị dùng để chứa đồ, bởi vì chủ nhân đã c·h·ế·t nên Đại Lực không hề tốn bao nhiêu thời gian để mở phong ấn. Mắt của hắn kém chút mù khi nhìn thấy từng bình đan dược cùng vật liệu xếp chồng lên nhau tạo thành ngọn đồi trong 1 món trữ vật.
''Trúng mánh! Đụng ngay ổ thần tài! Hahahahahaha''
Đại Lực mừng rỡ không thể kiềm chế được cười to, hắn không nghĩ tới đi g·i·ế·t 1 đám cướp lại có thể phát tài đến như vậy. Đột nhiên trong đầu hắn loé lên 1 ý nghĩa, không bằng đi tìm mấy tên này làm thịt đi. Nhưng hắn lại ngay lập tức bác bỏ, chưa nói đến độ khó tìm hang ổ của đám này. Chính bản thân hắn cũng chưa có thực lực để đi làm việc này, hôm nay may mắn có Lý tiêu đầu đi theo giải quyết thủ lĩnh của bọn chúng. Nếu không Đại Lực cùng Cú ngày hôm nay khó có thể toàn vẹn đi về.
Nhìn thấy Cú còn chưa về, Đại Lực cũng không long lắng phía bên kia đã có Lý tiêu đầu gánh không cần phải sợ. Kéo lấy Hắc Phong đi theo dọn xác cho đám cướp này, sau khi làm xong, gã cũng bắt đầu nấu ăn. Từ trong [Hang Gió] Đại Lực lấy ra 1 tảng thịt bò, bàn tay đã cầm lấy dao thái thịt từ lúc nào không hay. Đại Lực đã bắt đầu ra tay xử lý tảng thịt này, cắt lấy nhưng đường gân mỡ ra để làm cho miếng thịt nhìn đẹp mắt hơn.
Hắc Phong đứng 1 bên vui vẻ ăn lấy những miếng thịt thừa đó, trong chốc lát tảng thịt bò đã được xử lý nhanh chóng. Đại Lực bắt đầu đốt lửa lấy chảo ra chuẩn bị chiên thịt, thì hắn liền nghe thấy tiếng âm thanh của vật gì đó kêu. Âm thanh cực kỳ nhỏ đôi lúc còn đứt quãng như thể sắp c·h·ế·t tới nơi, theo tính hiếu kỳ của mình Đại Lực liền đi tới nơi phát ra âm thanh.
Tìm kiếm 1 hồi hắn mới nhìn thấy 1 con rắn với hình thù cực kỳ đặt biệt, phần thân dưới giống với rắn phổ thông không có gì đặc biệt. Nhưng nối liền lên phần thân trên đã xuất hiện 3 lối rẻ, theo đó liền là 2 cái đầu rắn cùng 1 khối thịt thừa nằm ở giữa. Trên người con rắn còn xuất hiện rất nhiều vết thương, con mắt ở 1 cái đầu của nó còn có vết xẹo hình dấu X to tướng.
''Nhỏ thế là con non sao. Vết thương nặng quá xem ra là gặp phải tấn công.''
Nhìn quanh 1 hồi không thấy rắn mẹ đi tới, Đại Lực liền nhớ tới trong túi trữ vật hắn đoạt được của đám cướp kia. Có 1 cái mật rắn khổng lồ, hắn cảm thấy có chút thương hại con vật này.
''Chỉ là mật rắn thôi không thể xác định được, cơ mà cũng là 1 đứa bị bỏ rơi sao.'' Đại Lực nhìn thấy cơ thể đang không ngừng run rẩy của con rắn, hơi thở của nó đã mong manh âm thanh đã dừng lại từ lâu. Cuối cùng mới thở dài ôm lấy nó đi về chỗ trại lửa, bản thân thì dùng [Tụ Hồn Pháp] giữ lại mạng cho sinh vật nhỏ này. Cũng may thứ này còn nhỏ, hắn không cần tiêu hao quá nhiều năng lượng linh hồn.
Đem con vật nhỏ này để trong 1 cái chăn, Đại Lực bắt đầu ra tay chế thuốc. Dù sao trình độ thú y của gã cũng không hề yếu, mà từ khi nuôi Hắc Phong hắn cũng đã bắt đầu để ý lĩnh vực này. Chẳng mấy chốc gã đã làm ra được 1 lọ thuốc bôi giúp cầm máu cho nó, sau đó việc còn lại là sử dụng [Tụ Hồn Pháp] kích thích cơ thể nó tự phục hồi.
Rắn con sau khi được chữa trị hơi thở đã trở nên ổn định, nhưng mà do cơ thể còn quá yếu nên vẫn tiếp tục ngủ. Đại Lực nhìn thấy rắn con đã ổn định liền không còn quan tâm nữa, mà tiếp tục bắt tay vào việc nấu nướng. Đối với hắn mà nói hành động này chỉ là suy nghĩ nhất thời cũng không phải do hắn thiện tâm.
''2 tên kia còn chưa về sao, chả lẽ bên kia xuất hiện cái gì. Thôi được rồi đến cả Đại Tông Sư còn gặp khó khăn, vậy mình đi vào cũng chỉ có c·h·ế·t. Vẫn là tập trung nấu ăn đi.''