Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14 : Dưỡng thương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 : Dưỡng thương


[Đồng Tử Công] đã đề cao thể chất của hắn, vì vậy dù hắn liều mạng dùng hết nội công nhưng vẫn có thể giữ lại hắn một mạng, để [Tử Hà Thần Công] còn có thể phát huy tác dụng của nó.

Liền thấy hắn lấy tay để vào miệng thổi, một lúc sau ở trên trời xuất hiện một con đại bàng nó bay xuống đậu ngay trên bàn tay của Trần Lập. Hắn liền nhét vào dưới chân nó rồi thả đi.

Hắn cảm thấy mình may mắn và vô cùng biết ơn thôn trưởng, không những thu lưu hắn qua còn tặng cho hắn kinh nghiệm lý giải của mình về con đường phía trước.

Cô bé lúc này khuôn mặt nghiêm túc nhìn hắn, mở miệng nói

''Đêm hôm qua ngươi nghĩ những tên đó thực lực thế nào. ''

Chỉ sợ Tiểu Hoa Tiểu Lực đã mất đi một người anh trai.

Ở những nơi khác, đặt biệt là các tông môn lớn đều bắt đệ tử của mình tập trung tu luyện, cùng với cung cấp các loại đan dược nên nhất phẩm đối với họ chỉ là ráng nhịn vài năm là xong. Nào có giống với một tên lạc loài kế bên hắn, thực lực đâu đó chỉ nhị phẩm tâm dưới đã lén trốn tông môn đi lịch luyện.

Nhưng mà

Từ trong sách của thôn trưởng, Đại Lực có thể hiểu đại khái phía trên nhất phẩm là gì. Từ tam phẩm đến nhất phẩm chúng ta luận về độ thành thục cũng như nội lực mạnh yếu của một người. Một tên chỉ cần tu luyện ra được nội lực đã tính là tam phẩm chỉ cần hắn không bị quá nhiều thương tật thì tới một cái nhất phẩm không thành vấn đề.

''Xem ra sau khi ổn định phía bên kia, cũng nên khởi hành một chuyến tới gặp thôn trưởng''

Còn nếu không xác định được con đường bản thân thì vô pháp tiến tới bước này.

Hai tên đang chìm vào suy nghĩ của riêng mình, trong khi những người khác đang bận rộn công việc. Tới chiều, Đại Ngưu mang theo hai con hươu săn trở về cả đám được một bữa thịt nướng, Đại Lực phải cần tới Tiểu Hoa đút hắn ăn.

Đại Lực không ngừng nhìn lấy bên trong lý giải của thôn trưởng về cảnh giới, cũng như cách tu luyện.

Đang xem chăm chú Đại Lực bị một giọng nói cắt ngang, hắn nhìn lên thì ra là Tiểu Hoa.

Người a, đâu phải ai cũng có thể tự mình đóng cửa tu luyện tới chục năm sau đó đi ra ngoài, một khi đã tập được võ đều muốn xông ra cho mình một phen thanh danh muốn khoái ân cừu ý, muốn cho mình làm một cái giang hồ đại hiệp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng trước đó chúng đâu có như vậy, chỉ sau khi uống lọ thuốc đó chúng như hoá thành thứ khác.

Mấy đứa trẻ thì chạy quanh khu trại tìm kiếm cũi khô, Lục thẩm Lục thúc thì phụ giúp Tiểu Thuý một tay chuẩn bị đồ nấu đợi Đại Ngưu đi săn về.

Hắn cũng muốn dò xét bên ngoài quanh khu bọn hắn, xem thử có người nào đuổi theo cũng như có con vật nào nguy hiểm không.

Nhưng mà tốc độ hồi phục của Đại Lực cũng khiến cho Tiểu Thuý, cùng với gia đình hắn bất ngờ. Còn tưởng hắn đây là hồi quan phản chiếu, phải được hắn cùng Trần Lập giải thích mới coi như tin tưởng.

Càng đọc Đại Lực càng chăm chú, khuôn mặt của hắn đôi lúc có suy tư, lại có lúc nhăn lại, sau đó lại cười phá lên. Làm những người xung quanh đầu toàn dấu ''?''

''Anh hai ta nghĩ muốn học võ, anh hai có thể dạy ta không .''

''Thật muốn cầm thứ thuốc đó mang về tông môn nghiên cứu.'' Trần Lập thở dài, hắn cũng bắt gặp những tên đối đầu mình sử dụng thứ thuốc đó nhưng hiệu quả không như hai tên cuối kia. Chắc bởi vì đẳng cấp chênh lệch.

Trần Lập mặc dù quanh người quấn đầy bông băng, cơ thể bị bỏng do vụ nổ nhưng nhờ kình lực hộ thể, cũng như phục dụng các loại đan dược đặt biệt của tông môn phát cho hắn. Xem như vẫn có thể tính là hoạt động được, tên này đảm nhiệm liên lạc với sư huynh trong thành của hắn. Dù sao bọn họ đã rời đi trước điểm hẹn, vì vội vàng nên không kịp để lại chỉ dẫn nên hiện giờ Trần Lập đang cố tìm cách để lại kí hiệu cho sư huynh hắn.

Lên được nhất phẩm là thế, chỉ cần mài nước công phu với căn cơ vững thì ai cũng có thể nhất phẩm. Nhưng từ nhất phẩm trở lên, mới phân biệt ai là thiên tài là phượng mao giác luân trong tất cả.

Đám người Đại Lực trốn chạy một đường rời xa khỏi Nhật Tượng thành bọn hắn quyết định đi vòng qua hướng thẳng vào núi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu không thì ngươi vô pháp bước được lên con đường này. Tìm được đường của mình đã khó, một mình lý giải đả thông kết nối con đường này còn khó hơn. Không có kinh nghiệm lý giải từ người đi trước đối chiếu, chỉ có thể một mình mày mò còn phải tìm đúng khiếu huyệt mà luyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn không đợi Đại Lực trả lời hắn lại nói.

Nếu không đám người chúng ta chỉ sợ muốn treo tại đó.''

Chương 14 : Dưỡng thương

Nếu qua được cơ thể bắt đầu câu thông với thiên địa, không ngừng hút vào phun ra nguyên khí của thiên địa bồi dưỡng pháp tướng bên trong, cô đọng nó. Có thể điều động năng lượng tự nhiên để phụ trợ đánh nhau, sử dụng võ học đều tăng thêm uy lực .

----

Khép cuốn sách lại Đại Lực thở ra một hơi, cảm khái : ''Thì ra đây là lí do thôn trưởng nói không muốn dạy ta mà chỉ có thể cung cấp gợi ý một chút về con đường phía trên ''.

Vì vậy nếu lấy đường của người khác làm đường của mình, trừ khi tên kia sẵn sàng truyền hết tất cả điểm yếu mạnh tất cả kiến giải của hắn cho ngươi.

Hai tên cuối là biến đổi ảo nhất, tốc độ lực đánh thực lực gần như là nhất phẩm đỉnh phong.

Sáng hôm sau, bọn hắn dừng lại hạ trại tại một dòng suối kế bên mà bọn hắn tìm được. Đám người nhanh chóng kiểm kê lại hàng hoá, sau đó bắt đầu tìm kiếm cũi khô, đi săn.

Với lại

Không thể đi đường của người khác được, một môn võ công nhưng lại có người sử dụng tạo ra uy lực khác nhau cũng vì bọn hắn có những kiến giải khác nhau.

Khó có được một lúc nghĩ ngơi, cùng với vẫn còn trong thời gian đợi sư huynh Trần Lập trở về, Đại Lực liền tranh thủ lấy ra quyển sách của thôn trưởng đưa hắn quyển sách nói về tâm đắt cũng như cảnh giới mà hắn đã nghi vấn trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Lực ngồi nghe Trần Lập nói chuyện một mình, nhưng hắn không thể không đồng tình cùng. Thứ thuốc bọn chúng uống thật sự đáng sợ, nếu lúc gặp những tên đầu kia không nhanh chóng phá đi lọ thuốc của chúng, để bọn chúng sử dụng còn phối hợp với ba tên kia mai phục.

''Uống không, à quên ngươi băng kính hết người rồi''

Hắn lúc này mới biết thôn trưởng chính là một vị hàng thật giá thật tông sư, mặc dù lý giải của hắn về cảnh giới này còn thiếu rất nhiều nhưng ít nhất hắn có thể xác định được phía trước con đường đi cần gì.

Vì vậy, cứ đánh nhau liên tục cuối cùng tổn hại căng cơ khiến cơ thể đã không còn đủ sức lực mà tấn cấp, vì vậy mà ở đây nhị phẩm và tam phẩm là chủ yếu. Nhất phẩm ở đây đều là có một phen thanh danh. Ngoài ra cũng bởi vì không có phục dụng được các loại đan dược chất lượng, nên cũng khó mà tấn cấp nhanh được.

Chương 14 : Dưỡng thương

Những thứ này không có người đi trước hướng dẫn cho lời khuyên, mà tự mình đi không nói không được nhưng tốn rất nhiều thời gian, thử hỏi ngươi có tìm lực rất lớn nhưng lại phí quá nhiều thời gian cho những thứ có thể nhẹ nhàng nếu có người cung cấp, ngươi có chịu được không. Vì vậy những tên có tư chất cao, đều đầu nhập vào những tông môn lớn.

Ngày tiếp theo, Đại Lực vận dụng tu luyện liên tục [Tử Hà Thần Công] một đêm đã khiến cơ thể hắn có thể lại được, mặc dù còn rất đau ở vùng bụng cùng với những vết thương khác cũng không phải trị hết nhưng hắn đã có thể tự sinh hoạt một mình.

Phía trên tuyệt thế cao thủ xưng Tông sư, lúc này cơ thể đã sinh ra pháp tướng đại diện võ học của mình, lúc này muốn tiến lên một bước thì cần phải tìm thấy bản tâm của mình, cùng với đó dùng lý niệm đó hoà nhập vào pháp tướng, chỉ cần pháp tướng và lý niệm hoà nhập sơ bộ thì đã tính là Tông Sư, lúc này pháp tướng đã có thể hiển hoá tại ngoài thân, lấy thiên địa nguyên khí mà phản hồi về cơ thể. Cùng với đó cường hoá tất cả giác quan, sinh ra thần thông của mình.

Đơn giản vì bọn họ nắm nhiều kiến thức, cùng với rất nhiều phối phương dược liệu vì lẽ đó mà đời nào bọn hắn cũng có người nối nghiệp. Khiến cho vị thế của bọn không bao giờ bị lung lay.

Trần Lập gõ đầu như thể quên điều gì đó, không để ý Đại Lực đôi mắt nhìn hắn đã bắt đầu lạnh xuống.

Cảm thấy lạnh sống lưng, Trần Lập quay đầu nhìn Đại Lực bắt gặp đôi mắt của hắn, Trần Lập cười làm lành sau đó nói

Bây giờ quanh người hắn được quấn băng trắng quấn kính người, chỉ còn hở đôi mắt. Hắn chỉ có thể ngồi dưới ghế, nhìn mọi người làm việc. May mắn là hắn còn có thể vận [Tử Hà Thần Công] để nhanh chóng trị thương.

''Ngươi nhìn tệ quá '' Trần Lập suất hiện ngồi kế bên hắn, trong tay mang theo túi nước uống một ngụm

Đại Lực thì tuyệt rồi, hắn bị thương là nặng nhất mà còn bắt chấp vận công để đánh nhau, nếu không phải nhờ Tiểu Thuý kịp sơ cứu, cũng như Trần Lập đưa cho hắn hết đan dược mới giữ được cái mạng của mình.

Đại Ngưu là người b·ị t·hương ít nhất, ngoại trừ những vết bầm trên cơ thể. Căn bản hắn vẫn có thể động thủ đánh nhau được, nên hắt quyết định đi săn tìm kiếm thức ăn cho mọi người. Dù trong trại vẫn còn lương khô, nhưng hắn vẫn muốn tìm lấy một ít thịt để làm thịt khô dự trữ cho chuyến đi tiếp tới.

Cuối cùng với hôm qua chủ yếu bởi vì sử dụng nội lực quá sức cùng cưỡng ép cơ thể chiến đấu mới khiến hắn tê liệt toàn thân, sử dụng qua các loại đan dược mà Trần Lập đưa cho đã chữa trị chủ yếu những vết thương chính, cùng với bổ sung dưỡng chất cho cơ thể hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Da của bọn chúng cứng một cách lố bịch, đao kiếm không gây sát thương.

Phía trên nhất phẩm xưng là tuyệt thế cao thủ. Lấy con đường bản thân đi làm chủ, tạo dựng kết nối với lực lượng thiên địa, tại cảnh giới này không ngừng ngưng luyện khiếu huyệt đặt biệt của mình, cùng với không ngừng minh tưởng ngưng tụ ra pháp tướng đại diện cho con đường võ thuật của mình.

''Không nghĩ tới a, hoá ra mình đã có khả năng ôm đùi từ nhỏ.''

Hên là uống thuốc xong, trí tuệ của chúng giảm xuống rõ ràng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 : Dưỡng thương