Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Đến nơi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Đến nơi.


Người dẫn đầu của đội hộ vệ thấy vậy liền đưa tay từ chối, ngăn cản hành động của Đại Lực.

Đại Lực nhìn thấy bắp đùi khoe khoang, cũng không nói gì mà cười hì đem theo đám nhỏ phía sau vỗ mông ngựa, bọn nhỏ cũng thành tinh hiểu ý nên vỗ rất nhiệt tình.

Trần Lập thì ứng người mang tiền trợ cấp tới, nhìn thấy nhiệm vụ của mình đã xong liền tạm biệt đám người rồi đi.

Căn nhà được chia làm bốn phần, khu sân trước, khu ở, vườn sau, nhà sinh hoạt. Khu sân trước bọn hắn đã thấy qua được độ rộng lớn của chúng, thì ba khu còn lại cũng không kém là bao.

''Chuyến này may mắn có các vị một đường đi theo, nếu không thì đoàn chúng ta cũng sẽ không dễ dàng như vậy.''

''Công tử không cần như vậy, dù sao chúng ta chỉ làm theo lệnh của thiếu gia.''

Làm cho Đại Lực có nhu cầu cấp thiết tăng lên thực lực của mình, không chỉ Đại Lực mà còn có cả Đại Ngưu cũng bị kích thích ra đấu trí. Vì thế, tranh thủ thời gian được bảo vệ, hai tên này liền ở lì trong xe mỗi ngày đều lo luyện công đề thăng công lực của mình.

Hai tuần sau, đoàn người dừng lại tại một đồi núi tuyết, cảm nhận cơn lạnh đi qua da mặt của bọn hắn, nhìn về phía xa có toà thành lớn phía dưới có dòng người tấp nập đang di chuyển trước cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà làm hắn lau mắt mà nhìn nhất thì lại là An Nam, một trong những đứa nhỏ mà hắn đã cứu là đứa đã dùng tay đào mộ cho em mình. Là người đầu tiên đa luyện ra được nội công, mặc dù còn rất yếu ớt nhưng vẫn tính. Hôm đó cả đám mở tiệc mừng, ăn uống no say cả đêm.

Đám người đi qua rất nhiều thôn trấn, mỗi lần đi tới một nơi thì mặc của Trần Lập ngày càng trầm xuống. Mà số trẻ em được Đại Lực thu nhận ngày càng tăng, cuối cùng dừng lại ở con số bốn mươi. Thế là làm bọn hắn phải chuẩn bị thêm vài chiếc xe để có thể chở bọn nhỏ, may mắn thì lương thực dự trữ vận đủ để đoàn người tiến về phía Bắc.

Thu hết tất cả biểu cảm của đám người vào mắt, Trần Lập khoái chí cười

Mọi người đi một đường phía nam, chạy tới một khu ít người thưa thớt sau đó dừng lại trước một cửa nhà làm bằng gỗ phía trên treo hai cái tay nắm hình đầu sư tử. (đọc tại Qidian-VP.com)

.....

Thế là hắn liền quyết định thu dọn một ít đồ đạc, nói vị trí của mình với Đại Ngưu và Tiểu Hoa khi mà có truyện quan trọng cần hắn. Sau đó, liền một mình đi ra khỏi thành trong đêm tối.

Thời gian nhẹ nhàng cứ thế trôi đi, thấm thoát trôi qua một năm kể từ lúc đại gia đình Đại Lực đặt chân tới nơi này. Mấy đứa trẻ thì cũng đã vượt qua được giai đoạn khó khăn và bắt đầu mở lòng với nhau hơn. Cũng một năm này Tiểu Hoa võ học cũng bắt đầu tiến bộ mặc dù chưa thể tính là tiểu thành, nhưng ít nhất cũng bất đầu thành hình.

Vào bên trong liền là một thế giới hoàn toàn khác, khu sân trước khá rộng cùng với kế bên là các cọc gỗ, tre làm bãi tập. Đi vào thăm quan bên trong, đoàn người không khỏi bất ngờ.

''Ngài làm theo ai là chuyện cài ngài, còn ta làm chuyện của ta.'' Nói rồi liền nhét vào tay hắn. Tên lãnh đạo một mặt bất đắc dĩ nhìn về phía Trần Lập, chỉ thấy Trần Lập không có ý kiến gì thì mới dám cầm sau đó ôm quyền đa tạ Đại Lực.

Dù biết Trần Lập đang dấu bọn hắn điều gì đó, nhưng Đại Lực lại không có hỏi thăm hay cảm thấy gì. Chuyện này liên hệ có chút lớn, một khi dây vào không biết còn có thể giữ mạng được không. Hắn còn vừa mới thu nhận năm đứa nhỏ, tổng không thể khiến bọn chúng lại thành kẻ vô gia cư.

Đại Ngưu thì được thăng chức có được cho mình một nhóm tiểu đệ, Đại Lực thì trong một năm điên cuồng cày cuốc cố gắng hao lông dê từ hệ thống. Dường như một năm này vận may luôn ở bên hắn, khiến cho công việc hao lông dê từ hệ thống rất thuận lợi. Hắn từ hệ thống bên đó thu được mười lăm loại võ công, cùng với năm quyển kiến thức về y dược, và phối phương luyện chế.

Đám người vui vẻ quẩy tay từ biệt hắn, hắn cười đáp lại sau đó quay mặt mà đi. Chỉ là vừa quay đi khuôn mặt tươi cười của hắn liền biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt âm trầm.

Vì vậy Đại Lực mặc kệ, cùng mọi người thu dọn đồ đạc và tiếp tục lên đường. Trước mắt là thế, còn về sau nếu hắn mạnh hơn thì lại khác. Dù sao có thể lúc đó tên Trần Lập này bị vũng lầy này quá sâu còn cần người kéo ra.

Tạm biệt Trần Lập, cũng với trợ cấp từ hắn được mang tới. Đám người lù bù công việc, phân chia nhau mà bố trí nơi này thành ngôi nhà của mình. Một thời gian sau, khi mọi thứ dần đi vào ổn định.

Nơi đây có được hai loại khoáng thạch quí là [Nhược Thuỷ] cùng [Huyền Thiết] mặc dù sản lượng ít nhưng cũng rất được hoan nghênh luôn trong tình trạng cháy hàng. Cùng với việc thành chủ ở đây từng có công lớn với vua, nên được ban cho quyền khai thác khoáng sản ở đây.

Đại Lực thì khác, vì muốn có thể vừa thuận tiện kiếm tiền cùng với làm nhiệm vụ từ hệ thống. Hắn vào làm tại một cái bưu cục được quản lý bởi triều đình, chuyên môn vận chuyển các thư từ, vật phẩm quan trọng tới các nơi khác nhau. Mặc dù nơi đây phát chế độ đãi ngộ rất cao, nhưng rất ít được các cao thủ hoan nghênh mà thường là một ít người tu được một chút ngoại công hoặc là thường nhân làm việc chủ yếu.

Đám người Đại Lực thu dọn đồ đạc xong lại bắt đầu kéo xe mà đi, lần này giờ có đội hộ vệ từ nhà Trần Lập tới. Chuyến đi này mặc dù vẫn có nguy hiểm đằng trước nhưng mà áp lực mà bọn hắn phải nhận đã giảm đi nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Cuối cùng cũng tới nơi.'' Đại Lực đứng nhìn trước khung cảnh cảm thán một câu, sau đó quay đầu lại nhìn về đám người hộ vệ

''Cảm thấy nhà mới của mình như thế có chỗ nào không vừa ý, nói đi ta sẽ mang người tới sửa.''

Cả đoàn đi tới trước cổng thành, sau khi đã đi qua liền chào tạm biệt tách nhau mà đi. Đám người hộ vệ thì chạy về cứ điểm gia tộc mà báo cáo, còn Đại Lực đám người thì theo Trần Lập tới chỗ ở của họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

''Tại hạ nhà nghèo, nhưng cũng có một chút để tỏ lòng thành kính xin các vị không chê cười.'' Nói xong móc từ trong người ra một ít ngân lượng.

Vì vậy sau một năm cần cù vất vả, hắn bắt đầu dành cho mình những quảng nghĩ không còn ép mình quá nhiều. Cùng với đó là bắt đầu hệ thống lại võ công của hắn, ý đồ trùng kích tuyệt thế. Hắn muốn những môn võ công của mình tu luyện dù ít nhưng phải đi tới đỉnh cao, chứ không phải học rất nhiều môn nhưng môn nào cũng không thông. (đọc tại Qidian-VP.com)

.....

Đại Lực và Đại Ngưu đã kiếm cho mình những công việc khác nhau, dù nói là có Trần Lập tài trợ tiền cho họ. Nhưng mà là đàn ông a, không thể phụ thuộc vào người khác để chu cấp cho gia đình mình được, họ cũng muốn mặt.

Chương 18: Đến nơi.

Thế là chuỗi ngày điên cuồng làm việc để soát được nhiệm vụ từ hệ thống của Đại Lực bắt đầu, hắn không những làm việc hoàn thành nhanh nhất có thể, mà còn cố gắng làm thêm giờ khiến tên lãnh đạo của hắn lau mắt mà nhìn, thầm nghĩ là được bảo tính đề xuất thăng quan công việc cho hắn vài lần nhưng đều bị Đại Lực từ chối sau đó liền không còn đề xuất nữa.

Dưới sự kinh doanh của các đời thành chủ, đã thành một điểm giao thương qua lại từ các thương nhân nơi khác đến. Vì vậy việc tìm bảo vệ đặt biệt là cao thủ tại các thương hội luôn phát nhiệt. Nơi đây còn thành lập một công hội chuyên phân phối những người đó tới các nơi cần nhu cầu. Đại Ngưu cũng tại nơi này sau khi chứng minh được thực lực của mình đã được một thương hội lớn thuê với đãi ngộ rất cao.

Trần Lập càng nghe càng thích, hắn cười càng to. Sau đó đám người liền mang tất cả đồ đạc sinh hoạt vào, liền kiểm thiếu gì thì mua đó.

Chương 18: Đến nơi.

Đám người hộ vệ làm cho Đại Lực lau mắt mà nhìn, tên nào tên nấy đều là những chiến binh lão luyện. Bọn hắn thực lực vừa mạnh, lại còn phối hợp rất ăn ý. Trên đường quái vật đều bị g·iết gọn gắng.

Toà thành nơi họ ở tên là ''Uyên lãnh'' đặt tên theo vị thành chủ đầu tiên, thuộc sự cai quản của Tuyết quốc quốc gia duy nhất cai trị cả vùng đất phía bắc này. Bởi vì lãnh thổ cai trị quá lớn, nên sự kiểm soát mỗi nơi đều không có giống nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Đến nơi.